CHAP 1: 17h tại Mĩ, trong 1 ngôi biệt thự sang trọng bật nhất -" Tại sao ?" chất giọng lạnh lùng của nó vang lên. -" Ta nghĩ đến lúc con cần phải nghĩ ngơi rồi ". người đàn ông lịch lãm, sang trọng ngồi đối diện với nó nhẹ nhàng nói. -" Nhưng con ko mún " -"Con đừng như vậy mà! từ lúc mẹ con mấ,rồi anh con đi du học, thì con cứ lao vào công việc. Ta rất lo cho con." ông ấy cứ điềm đạm nhưng có chút lo lắng trong lời nói. -"............" .nó im lặng ko nói gì cả ông tiếp tục -" Ba ko mún con như vậy nữa. Chuyện mẹ con ko liên quan gì tới con nên con....." -" Chuyến bay lúc mấy h?". Ba nó chưa nói xong thì đã bị nó cắt ngang. -" Àk.....chuyến bay lúc 8h tối nay. Con lên chuẩn bị đi." Nó ko nói gì nữa và quay bước lên phòng thu dọn đồ đạc. Nó ko đem theo nhìu đồ chỉ đem theo những thứ cần thiết, nếu thiếu thì nó sẽ mua sau. Khi sắp xếp xong nó bước xuống nhà ăn cơm. Đang ăn thì ba nó lại lên tiếng: -" Àk mà còn chuyện này nữa...con sẽ ở căn nhà lúc trước của chúng ta, qua đó con sẽ đi…

Chương 22

Tiểu Thư Băng GiáTác giả: getnhat_khongthatlongTruyện Ngôn TìnhCHAP 1: 17h tại Mĩ, trong 1 ngôi biệt thự sang trọng bật nhất -" Tại sao ?" chất giọng lạnh lùng của nó vang lên. -" Ta nghĩ đến lúc con cần phải nghĩ ngơi rồi ". người đàn ông lịch lãm, sang trọng ngồi đối diện với nó nhẹ nhàng nói. -" Nhưng con ko mún " -"Con đừng như vậy mà! từ lúc mẹ con mấ,rồi anh con đi du học, thì con cứ lao vào công việc. Ta rất lo cho con." ông ấy cứ điềm đạm nhưng có chút lo lắng trong lời nói. -"............" .nó im lặng ko nói gì cả ông tiếp tục -" Ba ko mún con như vậy nữa. Chuyện mẹ con ko liên quan gì tới con nên con....." -" Chuyến bay lúc mấy h?". Ba nó chưa nói xong thì đã bị nó cắt ngang. -" Àk.....chuyến bay lúc 8h tối nay. Con lên chuẩn bị đi." Nó ko nói gì nữa và quay bước lên phòng thu dọn đồ đạc. Nó ko đem theo nhìu đồ chỉ đem theo những thứ cần thiết, nếu thiếu thì nó sẽ mua sau. Khi sắp xếp xong nó bước xuống nhà ăn cơm. Đang ăn thì ba nó lại lên tiếng: -" Àk mà còn chuyện này nữa...con sẽ ở căn nhà lúc trước của chúng ta, qua đó con sẽ đi… CHAP 23:Nó về đây cũng đã được 1 tháng rồi. Nhưng những việc của nó cũng ko có gì là đặc biệt ngoài việc nó bị ăn 1 cái tát từ tay Lyly mà nó chưa có dịp trả thù. Nhưng có 1 chuyện mà ko ai biết ngoài nó là cơn ác mộng của nó khi nó về đây thì ko đêm nào nó ko gặp, khiến cho nó ko đêm nào ngủ ngoan được. đêm nay cũng ko phải ngoại lệ nó lại mơ thấy giấc mơ đó. Nó đứng bên lề đường nhìn thấy nó của lúc nhỏ đang nằm bất tĩnh , còn người mẹ mà nó yêu thương thì đang nằm thoi thớp trên vũng máu, nó cố gắng chạy thật nhanh đến bên mẹ nó nhưng lúc nào khi nó sắp chạm đến mẹ nó thì lúc đó nó lại tĩnh dậy trên má còn đọng lại những giọt nước mắt. Nó uể oãi bước ra khỏi giường vào nhà vệ sinh và bước ra với gương mặt lạnh lùng cố hữu. Bước ra khỏi cửa phòng đóng lại thì phát hiện trên cửa có 1 tờ giấy nhìn nét chữ nó đã biết là Zan :" tao đi học trước nha!!!". Nội dung ngắn gọn, nhưng cũng rất dễ hiểu. Nó lắc đầu trước tính cách của Zan đúng là lúc nắng lúc mưa mà.Bây h nó cũng đã có mặt ở trường, vào lớp thì ko thấy Zan đâu, khiến nó có chút khó hiểu. Rõ ràng nói là đi học trước nhưng bây h lại ko thấy đâu đúng là lạ thiệt. Đang ko ngừng thắc mắc thì nó thấy Zan và Gin bước vào nói cười vui vẻ thì ra cô nàng Zan đi sớm là có lý do. Zan nhanh chóng tạm biệt Gin rồi bước vào chỗ liền nhanh chóng nhận được nụ cười bí hiểm của nó. nhanh chóng hiểu được hàm ý của nụ cười đó Zan cuối đầu xuống ngại ngùng nó thấy vậy cũng ko chọc Zan nữa và lại chú ý vào những con số trên chiếc máy tính. Nhưng số trời ko cho nó được như ý, bằng chứng là 2 tên con trai có thể xem là đẹp trai vô đối đối với tất cả mọi đứa con gái còn đối với nó là " phiền phức" đang cố tình " kím chuyện" với nó khiến nó ko thể tập trung. Khẽ liếc nhìn 2 tên đó với ánh mắt ko mấy thiện cảm và lạnh lùng lên tiếng:_" 2 người có im ko thì bảo?"_" ko!". đồng thanh, rồi 2 người liếc xéo nhau cháy cả da_" Vậy thì làm ơn tránh ra chỗ khác cho người khác yên tĩnh! Phiền phức!". Nó lạnh lùng nói2 anh chàng ta choáng lần đầu tiên có người dám nói 2 người như vậy đúng là chắc nó đã có kháng thể " miễn nhiễm" với trai đẹp rồi quá.Bà cô bước vào lớp với gương mặt tươi tắn nhất có thể nhưng ko 1 học sinh nào chú ý đến sự có mặt của bà cả mà người nào việc nấy. Khiến khuôn mặt bà cô méo đi thấy rõ. Khẽ ho khan để gây sự chú ý, thì lặp tức có hiệu quả các học viên cũng ngoan ngoãn trở lại chỗ của mình. Mỉm cười hài lòng bà bước lên bục dõng dạc nói:_" 1 tuần nữa là đến kì kiểm tra. Chắc các em sẽ vượt qua mà nhỉ?! Nhưng các em vẫn phải nhớ chuẩn bị đấy!". Bà cô nói xong thì phía dười lại vang lên những lời sầm xì:_" chắc đầu bảng lại là prince của chúng ta thôi chứ gì!". hvn1 nói_" chưa chắc! còn " hoàng tử nụ cười" của chúng ta nữa!". Hvn2 nói ánh mắt mơ mộng khẽ nhìn vế Jen_" các cậu ko nhớ đến 2 học viên mới sau!". hvnam xen xuống nói, lặp tức nhận được ánh mắt hình kẹo đồng từ 2 học viên nữ đó liền im lặng quay lên.ko khí trong lớp trở nên ồn ào, bà cô thì đã chùn từ khi nào rồi. trong lớp bây h nếu nói im lặng thì chỉ có mình nó thôi. Zan và Gin thì đang bàn địa điểm đi chơi ko có vẻ gì là quan tâm đến chuyện bà cô vừa nói cả. Còn hắn và Jen thì đang đấu mắt với nhau những lời nói của bà cô có vẻ ko thắm gì vào tai 2 người này đâu. HaizzzzzzzzzzH ra về nó lại đi 1 mình vì Zan đã bỏ nó chạy đi với Gin rồi. Đúng là thứ " thấy mới nới cũ mà"!. Nó vừa đi vừa than thầm trong bụng, khuôn mặt ko biểu cảm bước đi đều đều ra cổng. Nhưng trước cổng trường 1 cảnh tượng đập vào mắt nó là hắn và Lyly đang kì kéo nhau trước đó;_" Sao anh lại đối xử với em nhưng vậy chứ?". Lyly vừa nói mắt thì ngân ngấn nước._" Thích!". Hắn nói 1 câu đơn giản nhưng xúc tích, rồi lạnh lùng gạt tay Lyly ra_" anh ko nhớ chúng ta có hôn ước sao?".Lyly vẫn cố kéo hắn._" Mặc kệ cái hôn ước vớ vẫn đó tôi ko để ý!" Hắn lạnh lùng_" Ko phải mà!"._" buông ra!". Hằn gằn từng chữ_" tại sao anh đối xử với em như vậy chứ?"._" ......tôi có bạn gái mới rối vừa lòng cô chưa!". Hắn tìm được 1 cái cớ hoàn hảoEND CHAP 23

CHAP 23:

Nó về đây cũng đã được 1 tháng rồi. Nhưng những việc của nó cũng ko có gì là đặc biệt ngoài việc nó bị ăn 1 cái tát từ tay Lyly mà nó chưa có dịp trả thù. Nhưng có 1 chuyện mà ko ai biết ngoài nó là cơn ác mộng của nó khi nó về đây thì ko đêm nào nó ko gặp, khiến cho nó ko đêm nào ngủ ngoan được. đêm nay cũng ko phải ngoại lệ nó lại mơ thấy giấc mơ đó. Nó đứng bên lề đường nhìn thấy nó của lúc nhỏ đang nằm bất tĩnh , còn người mẹ mà nó yêu thương thì đang nằm thoi thớp trên vũng máu, nó cố gắng chạy thật nhanh đến bên mẹ nó nhưng lúc nào khi nó sắp chạm đến mẹ nó thì lúc đó nó lại tĩnh dậy trên má còn đọng lại những giọt nước mắt. Nó uể oãi bước ra khỏi giường vào nhà vệ sinh và bước ra với gương mặt lạnh lùng cố hữu. Bước ra khỏi cửa phòng đóng lại thì phát hiện trên cửa có 1 tờ giấy nhìn nét chữ nó đã biết là Zan :" tao đi học trước nha!!!". Nội dung ngắn gọn, nhưng cũng rất dễ hiểu. Nó lắc đầu trước tính cách của Zan đúng là lúc nắng lúc mưa mà.

Bây h nó cũng đã có mặt ở trường, vào lớp thì ko thấy Zan đâu, khiến nó có chút khó hiểu. Rõ ràng nói là đi học trước nhưng bây h lại ko thấy đâu đúng là lạ thiệt. Đang ko ngừng thắc mắc thì nó thấy Zan và Gin bước vào nói cười vui vẻ thì ra cô nàng Zan đi sớm là có lý do. Zan nhanh chóng tạm biệt Gin rồi bước vào chỗ liền nhanh chóng nhận được nụ cười bí hiểm của nó. nhanh chóng hiểu được hàm ý của nụ cười đó Zan cuối đầu xuống ngại ngùng nó thấy vậy cũng ko chọc Zan nữa và lại chú ý vào những con số trên chiếc máy tính. Nhưng số trời ko cho nó được như ý, bằng chứng là 2 tên con trai có thể xem là đẹp trai vô đối đối với tất cả mọi đứa con gái còn đối với nó là " phiền phức" đang cố tình " kím chuyện" với nó khiến nó ko thể tập trung. Khẽ liếc nhìn 2 tên đó với ánh mắt ko mấy thiện cảm và lạnh lùng lên tiếng:

_" 2 người có im ko thì bảo?"

_" ko!". đồng thanh, rồi 2 người liếc xéo nhau cháy cả da

_" Vậy thì làm ơn tránh ra chỗ khác cho người khác yên tĩnh! Phiền phức!". Nó lạnh lùng nói

2 anh chàng ta choáng lần đầu tiên có người dám nói 2 người như vậy đúng là chắc nó đã có kháng thể " miễn nhiễm" với trai đẹp rồi quá.

Bà cô bước vào lớp với gương mặt tươi tắn nhất có thể nhưng ko 1 học sinh nào chú ý đến sự có mặt của bà cả mà người nào việc nấy. Khiến khuôn mặt bà cô méo đi thấy rõ. Khẽ ho khan để gây sự chú ý, thì lặp tức có hiệu quả các học viên cũng ngoan ngoãn trở lại chỗ của mình. Mỉm cười hài lòng bà bước lên bục dõng dạc nói:

_" 1 tuần nữa là đến kì kiểm tra. Chắc các em sẽ vượt qua mà nhỉ?! Nhưng các em vẫn phải nhớ chuẩn bị đấy!". Bà cô nói xong thì phía dười lại vang lên những lời sầm xì:

_" chắc đầu bảng lại là prince của chúng ta thôi chứ gì!". hvn1 nói

_" chưa chắc! còn " hoàng tử nụ cười" của chúng ta nữa!". Hvn2 nói ánh mắt mơ mộng khẽ nhìn vế Jen

_" các cậu ko nhớ đến 2 học viên mới sau!". hvnam xen xuống nói, lặp tức nhận được ánh mắt hình kẹo đồng từ 2 học viên nữ đó liền im lặng quay lên.

ko khí trong lớp trở nên ồn ào, bà cô thì đã chùn từ khi nào rồi. trong lớp bây h nếu nói im lặng thì chỉ có mình nó thôi. Zan và Gin thì đang bàn địa điểm đi chơi ko có vẻ gì là quan tâm đến chuyện bà cô vừa nói cả. Còn hắn và Jen thì đang đấu mắt với nhau những lời nói của bà cô có vẻ ko thắm gì vào tai 2 người này đâu. Haizzzzzzzzzz

H ra về nó lại đi 1 mình vì Zan đã bỏ nó chạy đi với Gin rồi. Đúng là thứ " thấy mới nới cũ mà"!. Nó vừa đi vừa than thầm trong bụng, khuôn mặt ko biểu cảm bước đi đều đều ra cổng. Nhưng trước cổng trường 1 cảnh tượng đập vào mắt nó là hắn và Lyly đang kì kéo nhau trước đó;

_" Sao anh lại đối xử với em nhưng vậy chứ?". Lyly vừa nói mắt thì ngân ngấn nước.

_" Thích!". Hắn nói 1 câu đơn giản nhưng xúc tích, rồi lạnh lùng gạt tay Lyly ra

_" anh ko nhớ chúng ta có hôn ước sao?".Lyly vẫn cố kéo hắn.

_" Mặc kệ cái hôn ước vớ vẫn đó tôi ko để ý!" Hắn lạnh lùng

_" Ko phải mà!".

_" buông ra!". Hằn gằn từng chữ

_" tại sao anh đối xử với em như vậy chứ?".

_" ......tôi có bạn gái mới rối vừa lòng cô chưa!". Hắn tìm được 1 cái cớ hoàn hảo

END CHAP 23

Tiểu Thư Băng GiáTác giả: getnhat_khongthatlongTruyện Ngôn TìnhCHAP 1: 17h tại Mĩ, trong 1 ngôi biệt thự sang trọng bật nhất -" Tại sao ?" chất giọng lạnh lùng của nó vang lên. -" Ta nghĩ đến lúc con cần phải nghĩ ngơi rồi ". người đàn ông lịch lãm, sang trọng ngồi đối diện với nó nhẹ nhàng nói. -" Nhưng con ko mún " -"Con đừng như vậy mà! từ lúc mẹ con mấ,rồi anh con đi du học, thì con cứ lao vào công việc. Ta rất lo cho con." ông ấy cứ điềm đạm nhưng có chút lo lắng trong lời nói. -"............" .nó im lặng ko nói gì cả ông tiếp tục -" Ba ko mún con như vậy nữa. Chuyện mẹ con ko liên quan gì tới con nên con....." -" Chuyến bay lúc mấy h?". Ba nó chưa nói xong thì đã bị nó cắt ngang. -" Àk.....chuyến bay lúc 8h tối nay. Con lên chuẩn bị đi." Nó ko nói gì nữa và quay bước lên phòng thu dọn đồ đạc. Nó ko đem theo nhìu đồ chỉ đem theo những thứ cần thiết, nếu thiếu thì nó sẽ mua sau. Khi sắp xếp xong nó bước xuống nhà ăn cơm. Đang ăn thì ba nó lại lên tiếng: -" Àk mà còn chuyện này nữa...con sẽ ở căn nhà lúc trước của chúng ta, qua đó con sẽ đi… CHAP 23:Nó về đây cũng đã được 1 tháng rồi. Nhưng những việc của nó cũng ko có gì là đặc biệt ngoài việc nó bị ăn 1 cái tát từ tay Lyly mà nó chưa có dịp trả thù. Nhưng có 1 chuyện mà ko ai biết ngoài nó là cơn ác mộng của nó khi nó về đây thì ko đêm nào nó ko gặp, khiến cho nó ko đêm nào ngủ ngoan được. đêm nay cũng ko phải ngoại lệ nó lại mơ thấy giấc mơ đó. Nó đứng bên lề đường nhìn thấy nó của lúc nhỏ đang nằm bất tĩnh , còn người mẹ mà nó yêu thương thì đang nằm thoi thớp trên vũng máu, nó cố gắng chạy thật nhanh đến bên mẹ nó nhưng lúc nào khi nó sắp chạm đến mẹ nó thì lúc đó nó lại tĩnh dậy trên má còn đọng lại những giọt nước mắt. Nó uể oãi bước ra khỏi giường vào nhà vệ sinh và bước ra với gương mặt lạnh lùng cố hữu. Bước ra khỏi cửa phòng đóng lại thì phát hiện trên cửa có 1 tờ giấy nhìn nét chữ nó đã biết là Zan :" tao đi học trước nha!!!". Nội dung ngắn gọn, nhưng cũng rất dễ hiểu. Nó lắc đầu trước tính cách của Zan đúng là lúc nắng lúc mưa mà.Bây h nó cũng đã có mặt ở trường, vào lớp thì ko thấy Zan đâu, khiến nó có chút khó hiểu. Rõ ràng nói là đi học trước nhưng bây h lại ko thấy đâu đúng là lạ thiệt. Đang ko ngừng thắc mắc thì nó thấy Zan và Gin bước vào nói cười vui vẻ thì ra cô nàng Zan đi sớm là có lý do. Zan nhanh chóng tạm biệt Gin rồi bước vào chỗ liền nhanh chóng nhận được nụ cười bí hiểm của nó. nhanh chóng hiểu được hàm ý của nụ cười đó Zan cuối đầu xuống ngại ngùng nó thấy vậy cũng ko chọc Zan nữa và lại chú ý vào những con số trên chiếc máy tính. Nhưng số trời ko cho nó được như ý, bằng chứng là 2 tên con trai có thể xem là đẹp trai vô đối đối với tất cả mọi đứa con gái còn đối với nó là " phiền phức" đang cố tình " kím chuyện" với nó khiến nó ko thể tập trung. Khẽ liếc nhìn 2 tên đó với ánh mắt ko mấy thiện cảm và lạnh lùng lên tiếng:_" 2 người có im ko thì bảo?"_" ko!". đồng thanh, rồi 2 người liếc xéo nhau cháy cả da_" Vậy thì làm ơn tránh ra chỗ khác cho người khác yên tĩnh! Phiền phức!". Nó lạnh lùng nói2 anh chàng ta choáng lần đầu tiên có người dám nói 2 người như vậy đúng là chắc nó đã có kháng thể " miễn nhiễm" với trai đẹp rồi quá.Bà cô bước vào lớp với gương mặt tươi tắn nhất có thể nhưng ko 1 học sinh nào chú ý đến sự có mặt của bà cả mà người nào việc nấy. Khiến khuôn mặt bà cô méo đi thấy rõ. Khẽ ho khan để gây sự chú ý, thì lặp tức có hiệu quả các học viên cũng ngoan ngoãn trở lại chỗ của mình. Mỉm cười hài lòng bà bước lên bục dõng dạc nói:_" 1 tuần nữa là đến kì kiểm tra. Chắc các em sẽ vượt qua mà nhỉ?! Nhưng các em vẫn phải nhớ chuẩn bị đấy!". Bà cô nói xong thì phía dười lại vang lên những lời sầm xì:_" chắc đầu bảng lại là prince của chúng ta thôi chứ gì!". hvn1 nói_" chưa chắc! còn " hoàng tử nụ cười" của chúng ta nữa!". Hvn2 nói ánh mắt mơ mộng khẽ nhìn vế Jen_" các cậu ko nhớ đến 2 học viên mới sau!". hvnam xen xuống nói, lặp tức nhận được ánh mắt hình kẹo đồng từ 2 học viên nữ đó liền im lặng quay lên.ko khí trong lớp trở nên ồn ào, bà cô thì đã chùn từ khi nào rồi. trong lớp bây h nếu nói im lặng thì chỉ có mình nó thôi. Zan và Gin thì đang bàn địa điểm đi chơi ko có vẻ gì là quan tâm đến chuyện bà cô vừa nói cả. Còn hắn và Jen thì đang đấu mắt với nhau những lời nói của bà cô có vẻ ko thắm gì vào tai 2 người này đâu. HaizzzzzzzzzzH ra về nó lại đi 1 mình vì Zan đã bỏ nó chạy đi với Gin rồi. Đúng là thứ " thấy mới nới cũ mà"!. Nó vừa đi vừa than thầm trong bụng, khuôn mặt ko biểu cảm bước đi đều đều ra cổng. Nhưng trước cổng trường 1 cảnh tượng đập vào mắt nó là hắn và Lyly đang kì kéo nhau trước đó;_" Sao anh lại đối xử với em nhưng vậy chứ?". Lyly vừa nói mắt thì ngân ngấn nước._" Thích!". Hắn nói 1 câu đơn giản nhưng xúc tích, rồi lạnh lùng gạt tay Lyly ra_" anh ko nhớ chúng ta có hôn ước sao?".Lyly vẫn cố kéo hắn._" Mặc kệ cái hôn ước vớ vẫn đó tôi ko để ý!" Hắn lạnh lùng_" Ko phải mà!"._" buông ra!". Hằn gằn từng chữ_" tại sao anh đối xử với em như vậy chứ?"._" ......tôi có bạn gái mới rối vừa lòng cô chưa!". Hắn tìm được 1 cái cớ hoàn hảoEND CHAP 23

Chương 22