Thời gian như cát chảy, chảy qua từng khe hở, là thứ duy nhất chúng ta không giữ được. Cái thế giới này quá nhỏ, lòng của chúng ta lại quá lớn! Cuối cùng, em cảm thấy thật may mắn, vì anh vẫn còn ở nơi này. . . . Như thế, cũng đủ rồi! ———— By Nam Thất Dạ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . "Ném vào!" Tiếng vang lạnh lùng vang lên trên không, Nam Thất Dạ liền thấy thân thể của mình bị người ta quăng lên không, tiếng gió "Gào thét" bên tai, cô đã sắp chạm đất. "Bịch ——" "A. . . . . ." Mông và cổ chạm đất, bên trong căn phòng mờ tối, tiếng cô rơi xuống đất và tiếng thét chói tai của một đám phụ nữ đồng thời nhộn nhạo lên, từng tiếng vang vọng về bên tai không dứt! Ba ngày rồi, lần thứ tám cố gắng thoát đi, kết quả cuối cùng cũng như nhau: bị bắt trở về! Sống lưng kề sát đất, một cảm giác lành lạnh từ mặt đất cứng rắn thấm vào cơ thể mỏng manh, cánh môi Nam Thất Dạ run run, lòng bàn tay mở ra áp trên mặt đất, nỗ lực mở đôi mắt mệt mỏi ra. Nơi tầm mắt có thể…

Chương 106: Ngồi Yên Xem Hổ Đấu

Thượng Tướng Tà Ác, Hôn Nhẹ Nhàng ThôiTác giả: Lưu Niên Vô NgữTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcThời gian như cát chảy, chảy qua từng khe hở, là thứ duy nhất chúng ta không giữ được. Cái thế giới này quá nhỏ, lòng của chúng ta lại quá lớn! Cuối cùng, em cảm thấy thật may mắn, vì anh vẫn còn ở nơi này. . . . Như thế, cũng đủ rồi! ———— By Nam Thất Dạ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . "Ném vào!" Tiếng vang lạnh lùng vang lên trên không, Nam Thất Dạ liền thấy thân thể của mình bị người ta quăng lên không, tiếng gió "Gào thét" bên tai, cô đã sắp chạm đất. "Bịch ——" "A. . . . . ." Mông và cổ chạm đất, bên trong căn phòng mờ tối, tiếng cô rơi xuống đất và tiếng thét chói tai của một đám phụ nữ đồng thời nhộn nhạo lên, từng tiếng vang vọng về bên tai không dứt! Ba ngày rồi, lần thứ tám cố gắng thoát đi, kết quả cuối cùng cũng như nhau: bị bắt trở về! Sống lưng kề sát đất, một cảm giác lành lạnh từ mặt đất cứng rắn thấm vào cơ thể mỏng manh, cánh môi Nam Thất Dạ run run, lòng bàn tay mở ra áp trên mặt đất, nỗ lực mở đôi mắt mệt mỏi ra. Nơi tầm mắt có thể… Một cái búng tay vang lên, thấy Đỗ bước nhanh tới, cái ly trong tay Gia Mậu khẽ ném vào mặt hắn, mắt thấy hắn chụp được, lạnh nhạt phân phó: "Lập tức điều động người đến phòng của nữ bộc, sau đó đợi lệnh phân công hành động của tôi."Đỗ hơi sững sờ, ngây người hai giây mới gật đầu nhận lệnh, sau đó nghi hoặc nhìn Tư Á, xoay người đi làm việc.Bờ môi Tư Á cười đến vui vẻ, càng cười càng tươi."Nếu quả thật giống như lời cậu nói, tiền đánh cược tối qua sẽ tăng gấp đôi!" Khóe mắt Gia Mậu lạnh nhạt liếc nhìn gương mặt tuấn tú của hắn, thanh âm lạnh băng không chút độ ấm: "Bất luận cậu lấy cớ gì, tôi cũng không cho cậu dùng tin tức này làm náo động bữa tiệc. Còn nữa, cậu nên ngoan ngoãn tiếp nhận Huân chương vinh dự do An Đức Liệt Vương trao tặng đi!"Giọng điệu cũng không hoàn toàn hạ xuống, thân thể cao lớn của người đàn ông tựa như gió xẹt qua bên người Tư Á, biến mất không thấy tăm hơi.Khóe miệng Tư Á tà tà cong lên, nhìn theo hướng Gia Mậu biến mất, bước một bước về phía trước, hướng vừa vặn lúc Thư đang nghiêng mặt nhíu mày nhìn hắn.Thư từ trong đám người lùi ra, nhanh chóng bước tới.Tầm mắt Tư Á liếc dọc theo yến tiệc hoàng cung, sau đó giơ cổ tay lên, nghiêng mắt nhìn đồng hồ vàng lấp lánh trên tay, lạnh nhạt phân phó: "Mười phút sau, tắt hết toàn bộ điện trong hoàng cung.""Dạ!" Mặc dù trong lòng có chút kinh ngạc với lời phân phó của Tư Á, nhưng Thư vẫn lập tức gật đầu.Nét mặt như son. Tư Á nghiêng người, ánh mắt, lần nữa nghiêng mắt nhìn dọc theo rèm che, đáy mắt hiện lên một chút lạnh lẽo hiếm thấy.. . . . .Mí mắt Thất Dạ chậm rãi mở ra, đáy mắt hiện lên ánh sáng run sợ, vừa vặn đụng chạm với đôi mắt đối phương.

Một cái búng tay vang lên, thấy Đỗ bước nhanh tới, cái ly trong tay Gia Mậu khẽ ném vào mặt hắn, mắt thấy hắn chụp được, lạnh nhạt phân phó: "Lập tức điều động người đến phòng của nữ bộc, sau đó đợi lệnh phân công hành động của tôi."

Đỗ hơi sững sờ, ngây người hai giây mới gật đầu nhận lệnh, sau đó nghi hoặc nhìn Tư Á, xoay người đi làm việc.

Bờ môi Tư Á cười đến vui vẻ, càng cười càng tươi.

"Nếu quả thật giống như lời cậu nói, tiền đánh cược tối qua sẽ tăng gấp đôi!" Khóe mắt Gia Mậu lạnh nhạt liếc nhìn gương mặt tuấn tú của hắn, thanh âm lạnh băng không chút độ ấm: "Bất luận cậu lấy cớ gì, tôi cũng không cho cậu dùng tin tức này làm náo động bữa tiệc. Còn nữa, cậu nên ngoan ngoãn tiếp nhận Huân chương vinh dự do An Đức Liệt Vương trao tặng đi!"

Giọng điệu cũng không hoàn toàn hạ xuống, thân thể cao lớn của người đàn ông tựa như gió xẹt qua bên người Tư Á, biến mất không thấy tăm hơi.

Khóe miệng Tư Á tà tà cong lên, nhìn theo hướng Gia Mậu biến mất, bước một bước về phía trước, hướng vừa vặn lúc Thư đang nghiêng mặt nhíu mày nhìn hắn.

Thư từ trong đám người lùi ra, nhanh chóng bước tới.

Tầm mắt Tư Á liếc dọc theo yến tiệc hoàng cung, sau đó giơ cổ tay lên, nghiêng mắt nhìn đồng hồ vàng lấp lánh trên tay, lạnh nhạt phân phó: "Mười phút sau, tắt hết toàn bộ điện trong hoàng cung."

"Dạ!" Mặc dù trong lòng có chút kinh ngạc với lời phân phó của Tư Á, nhưng Thư vẫn lập tức gật đầu.

Nét mặt như son. Tư Á nghiêng người, ánh mắt, lần nữa nghiêng mắt nhìn dọc theo rèm che, đáy mắt hiện lên một chút lạnh lẽo hiếm thấy.

. . . . .

Mí mắt Thất Dạ chậm rãi mở ra, đáy mắt hiện lên ánh sáng run sợ, vừa vặn đụng chạm với đôi mắt đối phương.

Thượng Tướng Tà Ác, Hôn Nhẹ Nhàng ThôiTác giả: Lưu Niên Vô NgữTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcThời gian như cát chảy, chảy qua từng khe hở, là thứ duy nhất chúng ta không giữ được. Cái thế giới này quá nhỏ, lòng của chúng ta lại quá lớn! Cuối cùng, em cảm thấy thật may mắn, vì anh vẫn còn ở nơi này. . . . Như thế, cũng đủ rồi! ———— By Nam Thất Dạ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . "Ném vào!" Tiếng vang lạnh lùng vang lên trên không, Nam Thất Dạ liền thấy thân thể của mình bị người ta quăng lên không, tiếng gió "Gào thét" bên tai, cô đã sắp chạm đất. "Bịch ——" "A. . . . . ." Mông và cổ chạm đất, bên trong căn phòng mờ tối, tiếng cô rơi xuống đất và tiếng thét chói tai của một đám phụ nữ đồng thời nhộn nhạo lên, từng tiếng vang vọng về bên tai không dứt! Ba ngày rồi, lần thứ tám cố gắng thoát đi, kết quả cuối cùng cũng như nhau: bị bắt trở về! Sống lưng kề sát đất, một cảm giác lành lạnh từ mặt đất cứng rắn thấm vào cơ thể mỏng manh, cánh môi Nam Thất Dạ run run, lòng bàn tay mở ra áp trên mặt đất, nỗ lực mở đôi mắt mệt mỏi ra. Nơi tầm mắt có thể… Một cái búng tay vang lên, thấy Đỗ bước nhanh tới, cái ly trong tay Gia Mậu khẽ ném vào mặt hắn, mắt thấy hắn chụp được, lạnh nhạt phân phó: "Lập tức điều động người đến phòng của nữ bộc, sau đó đợi lệnh phân công hành động của tôi."Đỗ hơi sững sờ, ngây người hai giây mới gật đầu nhận lệnh, sau đó nghi hoặc nhìn Tư Á, xoay người đi làm việc.Bờ môi Tư Á cười đến vui vẻ, càng cười càng tươi."Nếu quả thật giống như lời cậu nói, tiền đánh cược tối qua sẽ tăng gấp đôi!" Khóe mắt Gia Mậu lạnh nhạt liếc nhìn gương mặt tuấn tú của hắn, thanh âm lạnh băng không chút độ ấm: "Bất luận cậu lấy cớ gì, tôi cũng không cho cậu dùng tin tức này làm náo động bữa tiệc. Còn nữa, cậu nên ngoan ngoãn tiếp nhận Huân chương vinh dự do An Đức Liệt Vương trao tặng đi!"Giọng điệu cũng không hoàn toàn hạ xuống, thân thể cao lớn của người đàn ông tựa như gió xẹt qua bên người Tư Á, biến mất không thấy tăm hơi.Khóe miệng Tư Á tà tà cong lên, nhìn theo hướng Gia Mậu biến mất, bước một bước về phía trước, hướng vừa vặn lúc Thư đang nghiêng mặt nhíu mày nhìn hắn.Thư từ trong đám người lùi ra, nhanh chóng bước tới.Tầm mắt Tư Á liếc dọc theo yến tiệc hoàng cung, sau đó giơ cổ tay lên, nghiêng mắt nhìn đồng hồ vàng lấp lánh trên tay, lạnh nhạt phân phó: "Mười phút sau, tắt hết toàn bộ điện trong hoàng cung.""Dạ!" Mặc dù trong lòng có chút kinh ngạc với lời phân phó của Tư Á, nhưng Thư vẫn lập tức gật đầu.Nét mặt như son. Tư Á nghiêng người, ánh mắt, lần nữa nghiêng mắt nhìn dọc theo rèm che, đáy mắt hiện lên một chút lạnh lẽo hiếm thấy.. . . . .Mí mắt Thất Dạ chậm rãi mở ra, đáy mắt hiện lên ánh sáng run sợ, vừa vặn đụng chạm với đôi mắt đối phương.

Chương 106: Ngồi Yên Xem Hổ Đấu