Nước Mĩ, Ban đêm ởLas Vegas, nhiều ánh đèn chói sáng chiếu rọi xuống nơi xa hoa trụy lạc, không ít âm mưu của thế giới. Bởi vì đêm quá khuya, trên đường xe qua lại thưa thớt. Một người đàn ông khóe miệng nhếch lên, bước chân bình thản đi trên đường cái, bóng người phủ dài, đi vào một tòa nhà. Ở trong một gian phòng xa hoa rộng lớn, hắn gặp được người bí ẩn hẹn hắn, tuy rằng không thấy rõ gương mặt hắn, nhưng theo màu da, màu tóc, dáng người cùng giọng nói, hắn là một người Hoa rất khôi ngô. Người tới đề cao cảnh giác, trực giác nói cho hắn biết, người này vô cùng kỳ quái, phải thật cẩn thận. Người bí ẩn cảm giác được hắn cảnh giác. Giọng nói có chút run run, lại hết sức hấp tấp nói “Nghị, ngươi…..ngươi hãy nghe cho kỹ, ta không có nhiều thời gian lắm, người sẽ cảm thấy kỳ quái vì sao ta lại biết ngươi , vì sao lại mang ngươi tới nơi này. Trước hết ta có lời muốn nói, xin hãy nghe rõ, nhưng đừng ngắt lời ta, không nên hỏi vì sao, có thể chứ?”. Nghị nhận thấy đôi người trước mắt này có…
Chương 20
Người Mẹ Vị Thành NiênTác giả: Thiên CầmTruyện Ngôn TìnhNước Mĩ, Ban đêm ởLas Vegas, nhiều ánh đèn chói sáng chiếu rọi xuống nơi xa hoa trụy lạc, không ít âm mưu của thế giới. Bởi vì đêm quá khuya, trên đường xe qua lại thưa thớt. Một người đàn ông khóe miệng nhếch lên, bước chân bình thản đi trên đường cái, bóng người phủ dài, đi vào một tòa nhà. Ở trong một gian phòng xa hoa rộng lớn, hắn gặp được người bí ẩn hẹn hắn, tuy rằng không thấy rõ gương mặt hắn, nhưng theo màu da, màu tóc, dáng người cùng giọng nói, hắn là một người Hoa rất khôi ngô. Người tới đề cao cảnh giác, trực giác nói cho hắn biết, người này vô cùng kỳ quái, phải thật cẩn thận. Người bí ẩn cảm giác được hắn cảnh giác. Giọng nói có chút run run, lại hết sức hấp tấp nói “Nghị, ngươi…..ngươi hãy nghe cho kỹ, ta không có nhiều thời gian lắm, người sẽ cảm thấy kỳ quái vì sao ta lại biết ngươi , vì sao lại mang ngươi tới nơi này. Trước hết ta có lời muốn nói, xin hãy nghe rõ, nhưng đừng ngắt lời ta, không nên hỏi vì sao, có thể chứ?”. Nghị nhận thấy đôi người trước mắt này có… “Hắc hắc, nói được cũng phải.” Lâm Duyệt cười hi hi, lấy ra cái chìa khóa mở cửa, về nhà việc đâu tiên là đến tủ lấy chiếc áo khoác của người đàn ông kia ra. Đặt lên trên giường cẩn thận tìm kiếm một hồi, người đàn ông quỷ dị kia nói trong túi áo có vòng cổ, nhưng kiểm tra ba lần bốn lượt, cô đều không phát hiện nơi nào có nha.“ Duyệt Duyệt, cậu đang tìm cái gì vậy? “ Lưu Tuyết uống hai cốc nước, uống xong rồi mở miệng hỏi.Lâm Duyệt cũng không ngẩng đầu lên nói : “ Hắn nói trong túi áo trong có vòng cổ, nhưng tớ tìm tới tìm lui đều không có”Trong lòng Lưu Tuyết đánh mạnh một cái, không ngạc nhiên nhìn cô, dè dặt cẩn trọng hỏi : “Rất đáng giá sao ?Là ai thế? »Không phải là cái lần trước cô lấy đi chứ, trời ạ ! Chủ nhà quái dị…. ! Một màn trong nháy mắt hiện lên trong đầu cô.« Là vòng cổ của người đàn ông hôm qua bắt tớ đi, nhìn dáng vẻ của hắn giống như vòng cổ này rất quan trọng »Lâm Duyệt nhớ lúc ấy Mạc Lặc Nghị Phàm tìm cô muốn vòng cổ, hắn không phải từng nói với cô là muốn gì đều có thể mua cho cô sao ? Làm sao mà để ý một cái vòng cổ ? Chẳng lẽ là vòng cổ đính ước ? Ừ, nhất định là như vậy !« Hắn để ở chỗ nào ? »« Hắn nói túi áo bên tay phải, nhưng tớ tìm rất nhiều lấn, đều không có nha »Lâm Duyệt nói xong lại bắt đầu tìm kiếm lại, hoàn toàn không phát giác đến Lưu Tuyết miệng phun một ngụm nước sôi ra.Quả nhiên là cái mà cô đưa cho chủ nhà ! Lần này xong rồi, cô làm sao kiếm tiến để chuộc lại cái vòng cổ kia ?Do dự nửa phút, nhăn nhó nữa phút, Lưu Tuyết cuối cùng khẽ cắn môi, liền đi ra ngoài. Chủ nhà cho thuê đang ở quầy thu ngân đánh giá cô, cười ha ha nói :« Lưu Tuyết, chuẩn bị đi ra ngoài sao ? »« Không phải, tôi tôi là tới tìm chú » Lưu Tuyết nuốt nước bọt, có chút khó khăn mở miệng nói.« Tìm tôi ? » Chủ nhà có chút bất an đứng lên, liền lo lắng cô chạy tới chỗ hắn muốn cái vòng cổ ngày đó, bởi vì cái vòng cổ có giá trị ít nhất là 1 vạn tiền, đủ cho các cô thuê nhà hơn hai năm, tương đương là vượt mức trả tiền thuê nhà.Lưu Tuyết nhìn hắn, không ôm hi vọng gì, cười ngượng ngùng nói :« Chú à, chú có thể trả cái vòng cổ kia cho cháu được không ? Duyệt Duyệt, cô ấy đang tìm nó »Quả nhiên là muốn tới lấy vòng cổ, chủ cho thuê nhà khuôn mặt trầm xuống, nói :« Cô có tiền trả tiền thuê nhà sao ? Thêm tháng này đã là bốn tháng, thu thêm tiền phạt gấp đôi, lấy tiền đến tôi trả lại cô »«Hả ? Tiền phạt muốn gấp đôi ? » Lưu Tuyết kinh ngạc trừng mắt nhìn hắn, người này quá mức tham lam ? Lại nói, trên hợp đồng cũng không viết phạt như vậy. Nhưng trên hợp đồng thật ra có ghi là không được nợ tiền thuê nhà, ai ai ai…. !« Không có tiền phải không ? Vậy không bàn nữa » Chủ cho thuê nhà đường sống một chút cũng không cho. Lưu Tuyết không có biện pháp đành phải xám mặt rời đi.
“Hắc hắc, nói được cũng phải.” Lâm Duyệt cười hi hi, lấy ra cái chìa khóa mở cửa, về nhà việc đâu tiên là đến tủ lấy chiếc áo khoác của người đàn ông kia ra. Đặt lên trên giường cẩn thận tìm kiếm một hồi, người đàn ông quỷ dị kia nói trong túi áo có vòng cổ, nhưng kiểm tra ba lần bốn lượt, cô đều không phát hiện nơi nào có nha.
“ Duyệt Duyệt, cậu đang tìm cái gì vậy? “ Lưu Tuyết uống hai cốc nước, uống xong rồi mở miệng hỏi.
Lâm Duyệt cũng không ngẩng đầu lên nói : “ Hắn nói trong túi áo trong có vòng cổ, nhưng tớ tìm tới tìm lui đều không có”
Trong lòng Lưu Tuyết đánh mạnh một cái, không ngạc nhiên nhìn cô, dè dặt cẩn trọng hỏi : “Rất đáng giá sao ?Là ai thế? »
Không phải là cái lần trước cô lấy đi chứ, trời ạ ! Chủ nhà quái dị…. ! Một màn trong nháy mắt hiện lên trong đầu cô.
« Là vòng cổ của người đàn ông hôm qua bắt tớ đi, nhìn dáng vẻ của hắn giống như vòng cổ này rất quan trọng »
Lâm Duyệt nhớ lúc ấy Mạc Lặc Nghị Phàm tìm cô muốn vòng cổ, hắn không phải từng nói với cô là muốn gì đều có thể mua cho cô sao ? Làm sao mà để ý một cái vòng cổ ? Chẳng lẽ là vòng cổ đính ước ? Ừ, nhất định là như vậy !
« Hắn để ở chỗ nào ? »
« Hắn nói túi áo bên tay phải, nhưng tớ tìm rất nhiều lấn, đều không có nha »
Lâm Duyệt nói xong lại bắt đầu tìm kiếm lại, hoàn toàn không phát giác đến Lưu Tuyết miệng phun một ngụm nước sôi ra.
Quả nhiên là cái mà cô đưa cho chủ nhà ! Lần này xong rồi, cô làm sao kiếm tiến để chuộc lại cái vòng cổ kia ?
Do dự nửa phút, nhăn nhó nữa phút, Lưu Tuyết cuối cùng khẽ cắn môi, liền đi ra ngoài. Chủ nhà cho thuê đang ở quầy thu ngân đánh giá cô, cười ha ha nói :
« Lưu Tuyết, chuẩn bị đi ra ngoài sao ? »
« Không phải, tôi tôi là tới tìm chú » Lưu Tuyết nuốt nước bọt, có chút khó khăn mở miệng nói.
« Tìm tôi ? » Chủ nhà có chút bất an đứng lên, liền lo lắng cô chạy tới chỗ hắn muốn cái vòng cổ ngày đó, bởi vì cái vòng cổ có giá trị ít nhất là 1 vạn tiền, đủ cho các cô thuê nhà hơn hai năm, tương đương là vượt mức trả tiền thuê nhà.
Lưu Tuyết nhìn hắn, không ôm hi vọng gì, cười ngượng ngùng nói :
« Chú à, chú có thể trả cái vòng cổ kia cho cháu được không ? Duyệt Duyệt, cô ấy đang tìm nó »
Quả nhiên là muốn tới lấy vòng cổ, chủ cho thuê nhà khuôn mặt trầm xuống, nói :
« Cô có tiền trả tiền thuê nhà sao ? Thêm tháng này đã là bốn tháng, thu thêm tiền phạt gấp đôi, lấy tiền đến tôi trả lại cô »
«Hả ? Tiền phạt muốn gấp đôi ? » Lưu Tuyết kinh ngạc trừng mắt nhìn hắn, người này quá mức tham lam ? Lại nói, trên hợp đồng cũng không viết phạt như vậy. Nhưng trên hợp đồng thật ra có ghi là không được nợ tiền thuê nhà, ai ai ai…. !
« Không có tiền phải không ? Vậy không bàn nữa » Chủ cho thuê nhà đường sống một chút cũng không cho. Lưu Tuyết không có biện pháp đành phải xám mặt rời đi.
Người Mẹ Vị Thành NiênTác giả: Thiên CầmTruyện Ngôn TìnhNước Mĩ, Ban đêm ởLas Vegas, nhiều ánh đèn chói sáng chiếu rọi xuống nơi xa hoa trụy lạc, không ít âm mưu của thế giới. Bởi vì đêm quá khuya, trên đường xe qua lại thưa thớt. Một người đàn ông khóe miệng nhếch lên, bước chân bình thản đi trên đường cái, bóng người phủ dài, đi vào một tòa nhà. Ở trong một gian phòng xa hoa rộng lớn, hắn gặp được người bí ẩn hẹn hắn, tuy rằng không thấy rõ gương mặt hắn, nhưng theo màu da, màu tóc, dáng người cùng giọng nói, hắn là một người Hoa rất khôi ngô. Người tới đề cao cảnh giác, trực giác nói cho hắn biết, người này vô cùng kỳ quái, phải thật cẩn thận. Người bí ẩn cảm giác được hắn cảnh giác. Giọng nói có chút run run, lại hết sức hấp tấp nói “Nghị, ngươi…..ngươi hãy nghe cho kỹ, ta không có nhiều thời gian lắm, người sẽ cảm thấy kỳ quái vì sao ta lại biết ngươi , vì sao lại mang ngươi tới nơi này. Trước hết ta có lời muốn nói, xin hãy nghe rõ, nhưng đừng ngắt lời ta, không nên hỏi vì sao, có thể chứ?”. Nghị nhận thấy đôi người trước mắt này có… “Hắc hắc, nói được cũng phải.” Lâm Duyệt cười hi hi, lấy ra cái chìa khóa mở cửa, về nhà việc đâu tiên là đến tủ lấy chiếc áo khoác của người đàn ông kia ra. Đặt lên trên giường cẩn thận tìm kiếm một hồi, người đàn ông quỷ dị kia nói trong túi áo có vòng cổ, nhưng kiểm tra ba lần bốn lượt, cô đều không phát hiện nơi nào có nha.“ Duyệt Duyệt, cậu đang tìm cái gì vậy? “ Lưu Tuyết uống hai cốc nước, uống xong rồi mở miệng hỏi.Lâm Duyệt cũng không ngẩng đầu lên nói : “ Hắn nói trong túi áo trong có vòng cổ, nhưng tớ tìm tới tìm lui đều không có”Trong lòng Lưu Tuyết đánh mạnh một cái, không ngạc nhiên nhìn cô, dè dặt cẩn trọng hỏi : “Rất đáng giá sao ?Là ai thế? »Không phải là cái lần trước cô lấy đi chứ, trời ạ ! Chủ nhà quái dị…. ! Một màn trong nháy mắt hiện lên trong đầu cô.« Là vòng cổ của người đàn ông hôm qua bắt tớ đi, nhìn dáng vẻ của hắn giống như vòng cổ này rất quan trọng »Lâm Duyệt nhớ lúc ấy Mạc Lặc Nghị Phàm tìm cô muốn vòng cổ, hắn không phải từng nói với cô là muốn gì đều có thể mua cho cô sao ? Làm sao mà để ý một cái vòng cổ ? Chẳng lẽ là vòng cổ đính ước ? Ừ, nhất định là như vậy !« Hắn để ở chỗ nào ? »« Hắn nói túi áo bên tay phải, nhưng tớ tìm rất nhiều lấn, đều không có nha »Lâm Duyệt nói xong lại bắt đầu tìm kiếm lại, hoàn toàn không phát giác đến Lưu Tuyết miệng phun một ngụm nước sôi ra.Quả nhiên là cái mà cô đưa cho chủ nhà ! Lần này xong rồi, cô làm sao kiếm tiến để chuộc lại cái vòng cổ kia ?Do dự nửa phút, nhăn nhó nữa phút, Lưu Tuyết cuối cùng khẽ cắn môi, liền đi ra ngoài. Chủ nhà cho thuê đang ở quầy thu ngân đánh giá cô, cười ha ha nói :« Lưu Tuyết, chuẩn bị đi ra ngoài sao ? »« Không phải, tôi tôi là tới tìm chú » Lưu Tuyết nuốt nước bọt, có chút khó khăn mở miệng nói.« Tìm tôi ? » Chủ nhà có chút bất an đứng lên, liền lo lắng cô chạy tới chỗ hắn muốn cái vòng cổ ngày đó, bởi vì cái vòng cổ có giá trị ít nhất là 1 vạn tiền, đủ cho các cô thuê nhà hơn hai năm, tương đương là vượt mức trả tiền thuê nhà.Lưu Tuyết nhìn hắn, không ôm hi vọng gì, cười ngượng ngùng nói :« Chú à, chú có thể trả cái vòng cổ kia cho cháu được không ? Duyệt Duyệt, cô ấy đang tìm nó »Quả nhiên là muốn tới lấy vòng cổ, chủ cho thuê nhà khuôn mặt trầm xuống, nói :« Cô có tiền trả tiền thuê nhà sao ? Thêm tháng này đã là bốn tháng, thu thêm tiền phạt gấp đôi, lấy tiền đến tôi trả lại cô »«Hả ? Tiền phạt muốn gấp đôi ? » Lưu Tuyết kinh ngạc trừng mắt nhìn hắn, người này quá mức tham lam ? Lại nói, trên hợp đồng cũng không viết phạt như vậy. Nhưng trên hợp đồng thật ra có ghi là không được nợ tiền thuê nhà, ai ai ai…. !« Không có tiền phải không ? Vậy không bàn nữa » Chủ cho thuê nhà đường sống một chút cũng không cho. Lưu Tuyết không có biện pháp đành phải xám mặt rời đi.