Trong bóng đêm tĩnh lặng, thứ ánh sáng lập lòe từ ngọn nến chiếu sáng, thấy rõ căn phòng tràn ngập sắc hồng của hỉ tự. Mà bên này, một tân nương, trên đầu đội mũ phượng khảm ngọc cùng bảo thạch, đeo trên mình các loại trang sức bằng ngọc vô cùng xinh đẹp, đang ngồi trên chiếc giường tràn ngập sắc đỏ, đôi mắt nhu tình của nàng thỉnh thoảng lại trông ra cánh cửa, mà vẫn như trước khóa kĩ. Nàng là đang đợi tân lang tới. Hôm nay, là ngày mà công chúa Thiên Tình của Đại Sở vương triều được gả cho Lễ Thân vương Âu Dương Thanh Minh. Hôn sự này là do hoàng thượng ban hôn, một tay xử lý, chiếm được sự chúc phúc của toàn thể văn võ bá quan trong triều cùng toàn dân thiên hạ. Đây có lẽ là hôn lễ xa hoa, hào nhoáng nhất từ trước đến nay đi. Lại còn được miễn thuế ngân của một năm, có thể thấy được hoàng thượng là rất quan tâm tới Thiên Tình công chúa a! Chính là, từ sau khi bái đường xong, Lễ Thân vương vẫn là không thấy bóng dáng, cho tới bây giờ đã là canh ba, hắn là vẫn không có đến, chẳng lẽ…
Chương 7: Huyết nhiễm ám đêm
Khí Thiếp Vương GiaTác giả: Phong Bàn NhượcTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong bóng đêm tĩnh lặng, thứ ánh sáng lập lòe từ ngọn nến chiếu sáng, thấy rõ căn phòng tràn ngập sắc hồng của hỉ tự. Mà bên này, một tân nương, trên đầu đội mũ phượng khảm ngọc cùng bảo thạch, đeo trên mình các loại trang sức bằng ngọc vô cùng xinh đẹp, đang ngồi trên chiếc giường tràn ngập sắc đỏ, đôi mắt nhu tình của nàng thỉnh thoảng lại trông ra cánh cửa, mà vẫn như trước khóa kĩ. Nàng là đang đợi tân lang tới. Hôm nay, là ngày mà công chúa Thiên Tình của Đại Sở vương triều được gả cho Lễ Thân vương Âu Dương Thanh Minh. Hôn sự này là do hoàng thượng ban hôn, một tay xử lý, chiếm được sự chúc phúc của toàn thể văn võ bá quan trong triều cùng toàn dân thiên hạ. Đây có lẽ là hôn lễ xa hoa, hào nhoáng nhất từ trước đến nay đi. Lại còn được miễn thuế ngân của một năm, có thể thấy được hoàng thượng là rất quan tâm tới Thiên Tình công chúa a! Chính là, từ sau khi bái đường xong, Lễ Thân vương vẫn là không thấy bóng dáng, cho tới bây giờ đã là canh ba, hắn là vẫn không có đến, chẳng lẽ… Thiên Tình giờ phút này, ánh mắt nhìn xa xăm, nàng thầm nghĩ muốn thoát nhanh khỏi nơi này. Lòng của nàng đau quá, nam nhân thâm tình khi xưa nàng thấy hiện giờ đã là một kẻ tàn bạo không khác gì cầm thú. Tâm của nàng là thực đau!“ Không cần đối ta như vậy, không cần!” Nàng hô lên yếu ớt, nàng là không muốn ở trước mặt người khác mất đi tôn nghiêm. Dù gì, cũng là đương triều công chúa, không vì chính mình, thì cũng nên nghĩ tới danh dự của hoàng thất. Nếu như Hoàng huynh thân yêu của nàng biết thì sẽ như thế nào?Hoàng huynh, Thiên Tình là rất nhớ ngươi…..Nhìn thấy từng giọt nước mắt rơi, trong mắt Âu Dương Thanh Minh hiện lên một tia ánh sáng nhạt, nhưng hắn liền gạt bỏ đi, hắn như thế nào có thể nghĩ nàng là con người yếu ớt đâu?Vui thích nhìn thấy nàng chịu thống khổ cùng tuyệt vọng, khóe miệng hắn nâng lên ý cười tàn nhẫn.Y Lam ở một bên, trong ánh mắt tràn đầy ganh tị làm cho lòng Thiên Tình phát lạnh, “ Không cần, Âu Dương Thanh Minh, ngươi không cần đối với ta như vậy!”Mà lúc này, nàng cùng hắn đối mặt, trên người không một mảnh vải như nhau, lại còn có mặt thêm một người thứ ba, sự lăng nhục này thật sự đã làm mất đi tôn nghiêm của nàng. Về sau nàng còn mặt mũi nào mà gặp người khác đâu.Đôi tay tàn bạo của Âu Dương Thanh Minh hướng lại phía Thiên Tình, ánh mắt lạnh như băng tựa hồ có thể đóng băng hết thảy, một tay áp lên khuôn mặt nhiễm đầy huyết của Thiên Tình, “ Hận ta sao không?”Đáy lòng nàng bây giờ là ngập tràn sự thù hận với hắn. Chuyện này không cần nàng phải nói!“ Ta muốn ngươi muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong” Âu Dương Thanh Minh thốt lên những lời lẽ bạo ngược. Bàn tay đang áp trên mặt nàng bỗng di chuyển xuống bóp chặt cổ của nàng. Năm ngón tay dùng sức mà nắm chặt, trong mắt phát ra hàn quang âm u như muốn đoạt lấy mạng sống của Thiên Tình, kẻ đã phá hỏng cuộc vui của hắn cùng nử nhân mà hắn yêu, kẻ mà hắn cho là một đời tiện nữ!“ Vì sao?” Thiên Tình rốt cục vẫn không hiểu, là và cái gì phải đối xử với nàng như vậy.“ Vì sao ư?” Một tiếng quát mạnh bạo cất lên, trong mắt hắn là một mảnh tức giận điên cuồng. Âu Dương Thanh Minh dùng lực tát ở khuôn mặt đã nhiễm đầy huyết của Thiên Tình, hàn ý lạnh từ trên người hắn toát ra lạnh thấu xương tủy. “ Ngươi dám hỏi ta vì sao? Ngươi chính là nữ tử có tâm địa độc ác như xà, ngươi đừng tưởng ta không biết những chuyện mà ngươi đã làm!”“ Ta làm cái gì?” Thiên Tình bị hàn quang phát ra xung quanh người hắn dọa đến lạnh cả người, nhưng lại không biết chính mình đã làm cái gì.Âu Dương Thanh Minh không đáp, cởi bỏ dây trói ở phía sau tay nàng. Nhìn đến cổ tay nàng bị trói mà chảy máu, hắn không chút đau lòng mà ngược lại còn hung hăng kiềm chế hai tay nàng, thô bạo tiến vào trong nàng….“ A….”. Một tiếng thét chói tai cắt qua bầu trời đêm, cuối cùng biến thành tiếng kêu thảm thiết.Rất đau…Vô luận nàng giãy dụa như thế nào đều không thoát được. Nàng tránh không được sự kiềm chế của hắn, tránh không được sự chiếm đoạt của hắn. “ Âu Dương Thanh Minh, không cần đối ta như vậy…không cần…”Nàng chính là theo bản năng mà kháng cự. Thật ra trước đó, khi còn ở trong cung, nàng đã được mama dạy nàng về chuyện vợ chồng, cùng với như thế nào để hầu hạ tướng công của chính mình. Chính là, hắn lại lăng nhục nàng như vậy, lại còn trong lúc có người thứ ba. Nàng thật sự là hảo hận hắn! Sau này, nàng nhất định trả lại cho hắn gấp bội lần so với những gì hắn đã làm với nàng.“ Không cần? Vậy không thể được nha, bổn vương liền phải cho ngươi nếm thử” Âu Dương Thanh Minh cười tàn nhẫn. Hắn cố ý làm ra những hành động ôn nhu, sợi tóc ở bên cổ của hắn vô tình rơi xuống trên ngực nàng, giọt mồ hôi theo trên cằm hắn rớt xuống hai gò má nàng. Không khí lập tức có sự thay đổi, tựa hồ trong phòng là tràn ngập t*nh d*c hương vị.Đau, cơn đau như làm nàng chết lặng, xương cốt thực đau, một lần lại một lần tra tấn nàng, kêu thảm thiết chuyển thành khóc rống, này không có một chút sung sướng của thăng hoa chính là ác mộng của nàng. Trước mắt đã vượt xa sự tưởng tưởng của nàng, đêm động phòng hoa chúc mà bấy lâu nay nàng chờ mong đã bị hủy trong tay tên ác ma này!
Thiên Tình giờ phút này, ánh mắt nhìn xa xăm, nàng thầm nghĩ muốn thoát nhanh khỏi nơi này. Lòng của nàng đau quá, nam nhân thâm tình khi xưa nàng thấy hiện giờ đã là một kẻ tàn bạo không khác gì cầm thú. Tâm của nàng là thực đau!
“ Không cần đối ta như vậy, không cần!” Nàng hô lên yếu ớt, nàng là không muốn ở trước mặt người khác mất đi tôn nghiêm. Dù gì, cũng là đương triều công chúa, không vì chính mình, thì cũng nên nghĩ tới danh dự của hoàng thất. Nếu như Hoàng huynh thân yêu của nàng biết thì sẽ như thế nào?
Hoàng huynh, Thiên Tình là rất nhớ ngươi…..
Nhìn thấy từng giọt nước mắt rơi, trong mắt Âu Dương Thanh Minh hiện lên một tia ánh sáng nhạt, nhưng hắn liền gạt bỏ đi, hắn như thế nào có thể nghĩ nàng là con người yếu ớt đâu?
Vui thích nhìn thấy nàng chịu thống khổ cùng tuyệt vọng, khóe miệng hắn nâng lên ý cười tàn nhẫn.
Y Lam ở một bên, trong ánh mắt tràn đầy ganh tị làm cho lòng Thiên Tình phát lạnh, “ Không cần, Âu Dương Thanh Minh, ngươi không cần đối với ta như vậy!”
Mà lúc này, nàng cùng hắn đối mặt, trên người không một mảnh vải như nhau, lại còn có mặt thêm một người thứ ba, sự lăng nhục này thật sự đã làm mất đi tôn nghiêm của nàng. Về sau nàng còn mặt mũi nào mà gặp người khác đâu.
Đôi tay tàn bạo của Âu Dương Thanh Minh hướng lại phía Thiên Tình, ánh mắt lạnh như băng tựa hồ có thể đóng băng hết thảy, một tay áp lên khuôn mặt nhiễm đầy huyết của Thiên Tình, “ Hận ta sao không?”
Đáy lòng nàng bây giờ là ngập tràn sự thù hận với hắn. Chuyện này không cần nàng phải nói!
“ Ta muốn ngươi muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong” Âu Dương Thanh Minh thốt lên những lời lẽ bạo ngược. Bàn tay đang áp trên mặt nàng bỗng di chuyển xuống bóp chặt cổ của nàng. Năm ngón tay dùng sức mà nắm chặt, trong mắt phát ra hàn quang âm u như muốn đoạt lấy mạng sống của Thiên Tình, kẻ đã phá hỏng cuộc vui của hắn cùng nử nhân mà hắn yêu, kẻ mà hắn cho là một đời tiện nữ!
“ Vì sao?” Thiên Tình rốt cục vẫn không hiểu, là và cái gì phải đối xử với nàng như vậy.
“ Vì sao ư?” Một tiếng quát mạnh bạo cất lên, trong mắt hắn là một mảnh tức giận điên cuồng. Âu Dương Thanh Minh dùng lực tát ở khuôn mặt đã nhiễm đầy huyết của Thiên Tình, hàn ý lạnh từ trên người hắn toát ra lạnh thấu xương tủy. “ Ngươi dám hỏi ta vì sao? Ngươi chính là nữ tử có tâm địa độc ác như xà, ngươi đừng tưởng ta không biết những chuyện mà ngươi đã làm!”
“ Ta làm cái gì?” Thiên Tình bị hàn quang phát ra xung quanh người hắn dọa đến lạnh cả người, nhưng lại không biết chính mình đã làm cái gì.
Âu Dương Thanh Minh không đáp, cởi bỏ dây trói ở phía sau tay nàng. Nhìn đến cổ tay nàng bị trói mà chảy máu, hắn không chút đau lòng mà ngược lại còn hung hăng kiềm chế hai tay nàng, thô bạo tiến vào trong nàng….
“ A….”. Một tiếng thét chói tai cắt qua bầu trời đêm, cuối cùng biến thành tiếng kêu thảm thiết.
Rất đau…
Vô luận nàng giãy dụa như thế nào đều không thoát được. Nàng tránh không được sự kiềm chế của hắn, tránh không được sự chiếm đoạt của hắn. “ Âu Dương Thanh Minh, không cần đối ta như vậy…không cần…”
Nàng chính là theo bản năng mà kháng cự. Thật ra trước đó, khi còn ở trong cung, nàng đã được mama dạy nàng về chuyện vợ chồng, cùng với như thế nào để hầu hạ tướng công của chính mình. Chính là, hắn lại lăng nhục nàng như vậy, lại còn trong lúc có người thứ ba. Nàng thật sự là hảo hận hắn! Sau này, nàng nhất định trả lại cho hắn gấp bội lần so với những gì hắn đã làm với nàng.
“ Không cần? Vậy không thể được nha, bổn vương liền phải cho ngươi nếm thử” Âu Dương Thanh Minh cười tàn nhẫn. Hắn cố ý làm ra những hành động ôn nhu, sợi tóc ở bên cổ của hắn vô tình rơi xuống trên ngực nàng, giọt mồ hôi theo trên cằm hắn rớt xuống hai gò má nàng. Không khí lập tức có sự thay đổi, tựa hồ trong phòng là tràn ngập t*nh d*c hương vị.
Đau, cơn đau như làm nàng chết lặng, xương cốt thực đau, một lần lại một lần tra tấn nàng, kêu thảm thiết chuyển thành khóc rống, này không có một chút sung sướng của thăng hoa chính là ác mộng của nàng. Trước mắt đã vượt xa sự tưởng tưởng của nàng, đêm động phòng hoa chúc mà bấy lâu nay nàng chờ mong đã bị hủy trong tay tên ác ma này!
Khí Thiếp Vương GiaTác giả: Phong Bàn NhượcTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong bóng đêm tĩnh lặng, thứ ánh sáng lập lòe từ ngọn nến chiếu sáng, thấy rõ căn phòng tràn ngập sắc hồng của hỉ tự. Mà bên này, một tân nương, trên đầu đội mũ phượng khảm ngọc cùng bảo thạch, đeo trên mình các loại trang sức bằng ngọc vô cùng xinh đẹp, đang ngồi trên chiếc giường tràn ngập sắc đỏ, đôi mắt nhu tình của nàng thỉnh thoảng lại trông ra cánh cửa, mà vẫn như trước khóa kĩ. Nàng là đang đợi tân lang tới. Hôm nay, là ngày mà công chúa Thiên Tình của Đại Sở vương triều được gả cho Lễ Thân vương Âu Dương Thanh Minh. Hôn sự này là do hoàng thượng ban hôn, một tay xử lý, chiếm được sự chúc phúc của toàn thể văn võ bá quan trong triều cùng toàn dân thiên hạ. Đây có lẽ là hôn lễ xa hoa, hào nhoáng nhất từ trước đến nay đi. Lại còn được miễn thuế ngân của một năm, có thể thấy được hoàng thượng là rất quan tâm tới Thiên Tình công chúa a! Chính là, từ sau khi bái đường xong, Lễ Thân vương vẫn là không thấy bóng dáng, cho tới bây giờ đã là canh ba, hắn là vẫn không có đến, chẳng lẽ… Thiên Tình giờ phút này, ánh mắt nhìn xa xăm, nàng thầm nghĩ muốn thoát nhanh khỏi nơi này. Lòng của nàng đau quá, nam nhân thâm tình khi xưa nàng thấy hiện giờ đã là một kẻ tàn bạo không khác gì cầm thú. Tâm của nàng là thực đau!“ Không cần đối ta như vậy, không cần!” Nàng hô lên yếu ớt, nàng là không muốn ở trước mặt người khác mất đi tôn nghiêm. Dù gì, cũng là đương triều công chúa, không vì chính mình, thì cũng nên nghĩ tới danh dự của hoàng thất. Nếu như Hoàng huynh thân yêu của nàng biết thì sẽ như thế nào?Hoàng huynh, Thiên Tình là rất nhớ ngươi…..Nhìn thấy từng giọt nước mắt rơi, trong mắt Âu Dương Thanh Minh hiện lên một tia ánh sáng nhạt, nhưng hắn liền gạt bỏ đi, hắn như thế nào có thể nghĩ nàng là con người yếu ớt đâu?Vui thích nhìn thấy nàng chịu thống khổ cùng tuyệt vọng, khóe miệng hắn nâng lên ý cười tàn nhẫn.Y Lam ở một bên, trong ánh mắt tràn đầy ganh tị làm cho lòng Thiên Tình phát lạnh, “ Không cần, Âu Dương Thanh Minh, ngươi không cần đối với ta như vậy!”Mà lúc này, nàng cùng hắn đối mặt, trên người không một mảnh vải như nhau, lại còn có mặt thêm một người thứ ba, sự lăng nhục này thật sự đã làm mất đi tôn nghiêm của nàng. Về sau nàng còn mặt mũi nào mà gặp người khác đâu.Đôi tay tàn bạo của Âu Dương Thanh Minh hướng lại phía Thiên Tình, ánh mắt lạnh như băng tựa hồ có thể đóng băng hết thảy, một tay áp lên khuôn mặt nhiễm đầy huyết của Thiên Tình, “ Hận ta sao không?”Đáy lòng nàng bây giờ là ngập tràn sự thù hận với hắn. Chuyện này không cần nàng phải nói!“ Ta muốn ngươi muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong” Âu Dương Thanh Minh thốt lên những lời lẽ bạo ngược. Bàn tay đang áp trên mặt nàng bỗng di chuyển xuống bóp chặt cổ của nàng. Năm ngón tay dùng sức mà nắm chặt, trong mắt phát ra hàn quang âm u như muốn đoạt lấy mạng sống của Thiên Tình, kẻ đã phá hỏng cuộc vui của hắn cùng nử nhân mà hắn yêu, kẻ mà hắn cho là một đời tiện nữ!“ Vì sao?” Thiên Tình rốt cục vẫn không hiểu, là và cái gì phải đối xử với nàng như vậy.“ Vì sao ư?” Một tiếng quát mạnh bạo cất lên, trong mắt hắn là một mảnh tức giận điên cuồng. Âu Dương Thanh Minh dùng lực tát ở khuôn mặt đã nhiễm đầy huyết của Thiên Tình, hàn ý lạnh từ trên người hắn toát ra lạnh thấu xương tủy. “ Ngươi dám hỏi ta vì sao? Ngươi chính là nữ tử có tâm địa độc ác như xà, ngươi đừng tưởng ta không biết những chuyện mà ngươi đã làm!”“ Ta làm cái gì?” Thiên Tình bị hàn quang phát ra xung quanh người hắn dọa đến lạnh cả người, nhưng lại không biết chính mình đã làm cái gì.Âu Dương Thanh Minh không đáp, cởi bỏ dây trói ở phía sau tay nàng. Nhìn đến cổ tay nàng bị trói mà chảy máu, hắn không chút đau lòng mà ngược lại còn hung hăng kiềm chế hai tay nàng, thô bạo tiến vào trong nàng….“ A….”. Một tiếng thét chói tai cắt qua bầu trời đêm, cuối cùng biến thành tiếng kêu thảm thiết.Rất đau…Vô luận nàng giãy dụa như thế nào đều không thoát được. Nàng tránh không được sự kiềm chế của hắn, tránh không được sự chiếm đoạt của hắn. “ Âu Dương Thanh Minh, không cần đối ta như vậy…không cần…”Nàng chính là theo bản năng mà kháng cự. Thật ra trước đó, khi còn ở trong cung, nàng đã được mama dạy nàng về chuyện vợ chồng, cùng với như thế nào để hầu hạ tướng công của chính mình. Chính là, hắn lại lăng nhục nàng như vậy, lại còn trong lúc có người thứ ba. Nàng thật sự là hảo hận hắn! Sau này, nàng nhất định trả lại cho hắn gấp bội lần so với những gì hắn đã làm với nàng.“ Không cần? Vậy không thể được nha, bổn vương liền phải cho ngươi nếm thử” Âu Dương Thanh Minh cười tàn nhẫn. Hắn cố ý làm ra những hành động ôn nhu, sợi tóc ở bên cổ của hắn vô tình rơi xuống trên ngực nàng, giọt mồ hôi theo trên cằm hắn rớt xuống hai gò má nàng. Không khí lập tức có sự thay đổi, tựa hồ trong phòng là tràn ngập t*nh d*c hương vị.Đau, cơn đau như làm nàng chết lặng, xương cốt thực đau, một lần lại một lần tra tấn nàng, kêu thảm thiết chuyển thành khóc rống, này không có một chút sung sướng của thăng hoa chính là ác mộng của nàng. Trước mắt đã vượt xa sự tưởng tưởng của nàng, đêm động phòng hoa chúc mà bấy lâu nay nàng chờ mong đã bị hủy trong tay tên ác ma này!