Tại nhà hàng XX. Vũ Vi ngồi cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nhìn xuyên qua cửa sổ lớn sát đất thưởng thức cảnh đẹp trên đường. Trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng kì thực trái tim cô lại đang nhảy nhót không thôi. Trong đầu càng không ngừng suy nghĩ, nếu như Lục Hàng cầu hôn, khi đó cô có nên rụt rè một lúc rồi hẵng đáp ứng không. Không bao lâu, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của cô. Vũ Vi nhìn thấy bóng người mà mình ngày nhớ đêm mong thì kích động đứng lên khỏi ghế, ngước đôi mắt rưng rưng nhìn Lục Hàng tiến vào nhà hàng, từng bước đến gần cô. Lục Hàng vẫn vô cùng anh tuấn như cũ, rực rỡ như ánh mặt trời, cho dù anh ta chỉ mặc quần áo thoải mái rất bình thường vẫn không giấu nổi sự tuấn tú của mình. Nếu đây không phải là nơi công cộng,cô sẽ không chút do dự mà nhào vào lòng Lục Hàng. Lục Hàng nhìn thấy Vũ Vi, bước chân hơi dừng lại một chút, che dấu thần sắc lạnh lùng, sau đó bước đến trước mặt Vũ Vi, mỉm cười nhìn cô, "Đợi lâu không?" Vũ Vi dùng sức lắc…

Chương 113: Xem cô có thể cười được bao lâu

Tổng Giám Đốc Tôi Không BánTác giả: Yên Vũ Tiểu ỐcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTại nhà hàng XX. Vũ Vi ngồi cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nhìn xuyên qua cửa sổ lớn sát đất thưởng thức cảnh đẹp trên đường. Trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng kì thực trái tim cô lại đang nhảy nhót không thôi. Trong đầu càng không ngừng suy nghĩ, nếu như Lục Hàng cầu hôn, khi đó cô có nên rụt rè một lúc rồi hẵng đáp ứng không. Không bao lâu, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của cô. Vũ Vi nhìn thấy bóng người mà mình ngày nhớ đêm mong thì kích động đứng lên khỏi ghế, ngước đôi mắt rưng rưng nhìn Lục Hàng tiến vào nhà hàng, từng bước đến gần cô. Lục Hàng vẫn vô cùng anh tuấn như cũ, rực rỡ như ánh mặt trời, cho dù anh ta chỉ mặc quần áo thoải mái rất bình thường vẫn không giấu nổi sự tuấn tú của mình. Nếu đây không phải là nơi công cộng,cô sẽ không chút do dự mà nhào vào lòng Lục Hàng. Lục Hàng nhìn thấy Vũ Vi, bước chân hơi dừng lại một chút, che dấu thần sắc lạnh lùng, sau đó bước đến trước mặt Vũ Vi, mỉm cười nhìn cô, "Đợi lâu không?" Vũ Vi dùng sức lắc… Lúc này, Sở Xa đang nhìn về phía khác, cô ta rõ ràng cảm thấy hai ánh mắt lạnh lẽo rơi vào trên người cô ta, cô ta không khỏi quay đầu nhìn theo hai ánh mắt này, bỗng dưng, cô ta trừng lớn cặp mắt, thốt ra, "Sao lại là cô ta?""Sao vậy em?" Nghe được giọng nói kinh ngạc của Sở Xa, Xa Lan và Lục Hàng không khỏi đồng thời nhìn Sở Xa.Lục Hàng nhìn thấy dáng vẻ hoảng hốt của Sở Xa, liền đưa tay ra, đem tay Sở Xa nắm trong tay của mình.Sở Xa ngây ngẩn cả người, bối rối.Mạc Tử Hiên vốn là người đàn ông trẻ tuổi có thực lực nhất sao lại cưới một cô gái như Đồng Vũ Vi?Sao lại như vậy? Làm sao có thể?Nhưng là sự thật đặt ở trước mắt cô không tin cũng phải tin, áo cưới trắng noãn, cô nằm mơ cũng muốn xé toang gò má của của Đồng Vũ Vi, mà người đó lại đang ở trước mắt của cô.Lục Hàng nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Sở Xa, không khỏi nhìn theo tầm mắt Sở Xa, khi hắn thấy hai cô dâu lại là Lạc Ngưng Nhi và Đồng Vũ Vi, dường như sửng sốt, đặc biệt là khi hắn thấy người Vũ Vi mặc áo cưới trắng noãn, tâm, tựa như là bị người ta dùng kiếm hung hăng chém một nhát, rất đau, đau đến sắc mặt hắn có chút trắng bệch. . . . . .Hắn vô thức nắm tay Sở Xa tăng lực lên rất nhiều.Nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ của Sở Xa, trên mặt Vũ Vi mỉm cười càng thêm nồng đậm một chút, mặt cô khiêu khích nhìn Sở Xa, Sở Xa, những ngày an nhàn của cô sẽ phải kết thúc, tôi nhất định sẽ làm cho cô trả giá vì cái chết của mẹ tôi!Lúc Sở Xa chứng kiến ánh mắt khiêu khích của Vũ Vi, chỉ một thoáng hiểu được, Đồng Vũ Vi gả cho Mạc Tử Hiên, là vì báo thù!Trên mặt Đồng Vũ Vi mỉm cười rõ ràng đẹp như thế, rực rỡ như vậy, nhưng lại cho cô ta một loại cảm giác rợn cả tóc gáy, từng cơn lạnh lẽo, chậm rãi từ lòng bàn chân của cô dâng lên.Thân hình của cô ta nhất thời cứng ở tại chỗ, không nhúc nhích.Nếu như nói, lúc trước cô muốn g**t ch*t Đồng Vũ Vi dễ dàng như nghiền nát một con kiến, nhưng hiện tại, có Mạc Tử Hiên là chỗ dựa cho Đồng Vũ Vi, sợ rằng cô ta cũng không thể đụng đến được một sợi lông của Đồng Vũ Vi.Lúc này, cô ta hối hận, hoàn toàn hối hận, sớm biết có thể như vậy, ngày đó cô nên ở trong phòng rửa tay báo cảnh sát, khiến Đồng Vũ Vi ngồi tù.Chỉ là, cô rất rõ ràng, cũng rất hiểu, trên đời này duy nhất không có chính là thuốc hối hận!Chỉ là, cô ta rất nhanh ngăn chặn e ngại tự sâu trong đáy lòng mình lại, ngược lại mỉm cười cực kỳ đẹp mắt, quay lại nhìn Vũ Vi, sản nghiệp nhà cô lớn, thế lực cũng lớn, coi như Đồng Vũ Vi có chỗ dựa là Mạc Tử Hiên thì có thể như thế nào? Sở cảnh sát, cục cảnh sát đều có người của cô ta, Đồng Vũ Vi có thể làm gì cô?Cô ta không chút sợ hãi quay lại giễu cợt nhìn Vũ Vi, ánh mắt kia tựa hồ ở châm chọc Vũ Vi, coi như cô gả cho Mạc Tử Hiên cũng không làm gì được tôi!Vũ Vi là cười nhạt. Sở Xa, ngược lại tôi lại muốn nhìn cô còn có thể cười được bao lâu!Cô thu hồi tầm mắt từ trên mặt Sở Xa, nhìn về phía trước người, giống như loại đàn bà giống như Sở Xa kia, nhìn nhiều, sẽ làm dơ bẩn hai mắt của cô.Khi cô chạm đến tầm mắt dịu dàng của Mạc Tử Hiên, nhất thời sửng sốt, lúc này, gương mặt Mạc Tử Hiên đang dịu dàng nhìn cô, trong đôi tròng mắt xinh đẹp kia tràn đầy nồng thơ tình tính(cái nhìn tràn đầy tình cảm cùng ý vị thơ ca), trên mặt của hắn liền còn treo nụ cười hạnh phúc nồng đậm, tựa hồ lúc này, tựa như trên đời này hắn là người đàn ông hạnh phúc nhất.Giờ khắc này, Vũ Vi rất rõ ràng cảm thấy tình yêu Mạc Tử Hiên dành cho cô, là thật sự.Chỉ là, vậy thì có thể như thế nào?Lục Hàng đối với cô cũng là thật.Trác Nhất Phi đối với cô cũng có chân tình.Bọn họ đến cuối cùng, không tất cả cũng phản bội cô sao?Thiên hạ ô nha nhất bàn hắc(Thiên hạ quạ đen một loại hắc:tangthuvien; theo mình hiểu thì VV qua màn sương đen thì mới nhận ra một điều; bạn nào biết ý nghĩa thì nói ình nhé), đàn ông trong thiên hạ cùng một dạng, cô tin tưởng, Mạc Tử Hiên, sẽ giống bọn họ phản bội cô!

Lúc này, Sở Xa đang nhìn về phía khác, cô ta rõ ràng cảm thấy hai ánh mắt lạnh lẽo rơi vào trên người cô ta, cô ta không khỏi quay đầu nhìn theo hai ánh mắt này, bỗng dưng, cô ta trừng lớn cặp mắt, thốt ra, "Sao lại là cô ta?"

"Sao vậy em?" Nghe được giọng nói kinh ngạc của Sở Xa, Xa Lan và Lục Hàng không khỏi đồng thời nhìn Sở Xa.

Lục Hàng nhìn thấy dáng vẻ hoảng hốt của Sở Xa, liền đưa tay ra, đem tay Sở Xa nắm trong tay của mình.

Sở Xa ngây ngẩn cả người, bối rối.

Mạc Tử Hiên vốn là người đàn ông trẻ tuổi có thực lực nhất sao lại cưới một cô gái như Đồng Vũ Vi?

Sao lại như vậy? Làm sao có thể?

Nhưng là sự thật đặt ở trước mắt cô không tin cũng phải tin, áo cưới trắng noãn, cô nằm mơ cũng muốn xé toang gò má của của Đồng Vũ Vi, mà người đó lại đang ở trước mắt của cô.

Lục Hàng nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Sở Xa, không khỏi nhìn theo tầm mắt Sở Xa, khi hắn thấy hai cô dâu lại là Lạc Ngưng Nhi và Đồng Vũ Vi, dường như sửng sốt, đặc biệt là khi hắn thấy người Vũ Vi mặc áo cưới trắng noãn, tâm, tựa như là bị người ta dùng kiếm hung hăng chém một nhát, rất đau, đau đến sắc mặt hắn có chút trắng bệch. . . . . .

Hắn vô thức nắm tay Sở Xa tăng lực lên rất nhiều.

Nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ của Sở Xa, trên mặt Vũ Vi mỉm cười càng thêm nồng đậm một chút, mặt cô khiêu khích nhìn Sở Xa, Sở Xa, những ngày an nhàn của cô sẽ phải kết thúc, tôi nhất định sẽ làm cho cô trả giá vì cái chết của mẹ tôi!

Lúc Sở Xa chứng kiến ánh mắt khiêu khích của Vũ Vi, chỉ một thoáng hiểu được, Đồng Vũ Vi gả cho Mạc Tử Hiên, là vì báo thù!

Trên mặt Đồng Vũ Vi mỉm cười rõ ràng đẹp như thế, rực rỡ như vậy, nhưng lại cho cô ta một loại cảm giác rợn cả tóc gáy, từng cơn lạnh lẽo, chậm rãi từ lòng bàn chân của cô dâng lên.

Thân hình của cô ta nhất thời cứng ở tại chỗ, không nhúc nhích.

Nếu như nói, lúc trước cô muốn g**t ch*t Đồng Vũ Vi dễ dàng như nghiền nát một con kiến, nhưng hiện tại, có Mạc Tử Hiên là chỗ dựa cho Đồng Vũ Vi, sợ rằng cô ta cũng không thể đụng đến được một sợi lông của Đồng Vũ Vi.

Lúc này, cô ta hối hận, hoàn toàn hối hận, sớm biết có thể như vậy, ngày đó cô nên ở trong phòng rửa tay báo cảnh sát, khiến Đồng Vũ Vi ngồi tù.

Chỉ là, cô rất rõ ràng, cũng rất hiểu, trên đời này duy nhất không có chính là thuốc hối hận!

Chỉ là, cô ta rất nhanh ngăn chặn e ngại tự sâu trong đáy lòng mình lại, ngược lại mỉm cười cực kỳ đẹp mắt, quay lại nhìn Vũ Vi, sản nghiệp nhà cô lớn, thế lực cũng lớn, coi như Đồng Vũ Vi có chỗ dựa là Mạc Tử Hiên thì có thể như thế nào? Sở cảnh sát, cục cảnh sát đều có người của cô ta, Đồng Vũ Vi có thể làm gì cô?

Cô ta không chút sợ hãi quay lại giễu cợt nhìn Vũ Vi, ánh mắt kia tựa hồ ở châm chọc Vũ Vi, coi như cô gả cho Mạc Tử Hiên cũng không làm gì được tôi!

Vũ Vi là cười nhạt. Sở Xa, ngược lại tôi lại muốn nhìn cô còn có thể cười được bao lâu!

Cô thu hồi tầm mắt từ trên mặt Sở Xa, nhìn về phía trước người, giống như loại đàn bà giống như Sở Xa kia, nhìn nhiều, sẽ làm dơ bẩn hai mắt của cô.

Khi cô chạm đến tầm mắt dịu dàng của Mạc Tử Hiên, nhất thời sửng sốt, lúc này, gương mặt Mạc Tử Hiên đang dịu dàng nhìn cô, trong đôi tròng mắt xinh đẹp kia tràn đầy nồng thơ tình tính(cái nhìn tràn đầy tình cảm cùng ý vị thơ ca), trên mặt của hắn liền còn treo nụ cười hạnh phúc nồng đậm, tựa hồ lúc này, tựa như trên đời này hắn là người đàn ông hạnh phúc nhất.

Giờ khắc này, Vũ Vi rất rõ ràng cảm thấy tình yêu Mạc Tử Hiên dành cho cô, là thật sự.

Chỉ là, vậy thì có thể như thế nào?

Lục Hàng đối với cô cũng là thật.

Trác Nhất Phi đối với cô cũng có chân tình.

Bọn họ đến cuối cùng, không tất cả cũng phản bội cô sao?

Thiên hạ ô nha nhất bàn hắc(Thiên hạ quạ đen một loại hắc:tangthuvien; theo mình hiểu thì VV qua màn sương đen thì mới nhận ra một điều; bạn nào biết ý nghĩa thì nói ình nhé), đàn ông trong thiên hạ cùng một dạng, cô tin tưởng, Mạc Tử Hiên, sẽ giống bọn họ phản bội cô!

Tổng Giám Đốc Tôi Không BánTác giả: Yên Vũ Tiểu ỐcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTại nhà hàng XX. Vũ Vi ngồi cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nhìn xuyên qua cửa sổ lớn sát đất thưởng thức cảnh đẹp trên đường. Trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng kì thực trái tim cô lại đang nhảy nhót không thôi. Trong đầu càng không ngừng suy nghĩ, nếu như Lục Hàng cầu hôn, khi đó cô có nên rụt rè một lúc rồi hẵng đáp ứng không. Không bao lâu, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của cô. Vũ Vi nhìn thấy bóng người mà mình ngày nhớ đêm mong thì kích động đứng lên khỏi ghế, ngước đôi mắt rưng rưng nhìn Lục Hàng tiến vào nhà hàng, từng bước đến gần cô. Lục Hàng vẫn vô cùng anh tuấn như cũ, rực rỡ như ánh mặt trời, cho dù anh ta chỉ mặc quần áo thoải mái rất bình thường vẫn không giấu nổi sự tuấn tú của mình. Nếu đây không phải là nơi công cộng,cô sẽ không chút do dự mà nhào vào lòng Lục Hàng. Lục Hàng nhìn thấy Vũ Vi, bước chân hơi dừng lại một chút, che dấu thần sắc lạnh lùng, sau đó bước đến trước mặt Vũ Vi, mỉm cười nhìn cô, "Đợi lâu không?" Vũ Vi dùng sức lắc… Lúc này, Sở Xa đang nhìn về phía khác, cô ta rõ ràng cảm thấy hai ánh mắt lạnh lẽo rơi vào trên người cô ta, cô ta không khỏi quay đầu nhìn theo hai ánh mắt này, bỗng dưng, cô ta trừng lớn cặp mắt, thốt ra, "Sao lại là cô ta?""Sao vậy em?" Nghe được giọng nói kinh ngạc của Sở Xa, Xa Lan và Lục Hàng không khỏi đồng thời nhìn Sở Xa.Lục Hàng nhìn thấy dáng vẻ hoảng hốt của Sở Xa, liền đưa tay ra, đem tay Sở Xa nắm trong tay của mình.Sở Xa ngây ngẩn cả người, bối rối.Mạc Tử Hiên vốn là người đàn ông trẻ tuổi có thực lực nhất sao lại cưới một cô gái như Đồng Vũ Vi?Sao lại như vậy? Làm sao có thể?Nhưng là sự thật đặt ở trước mắt cô không tin cũng phải tin, áo cưới trắng noãn, cô nằm mơ cũng muốn xé toang gò má của của Đồng Vũ Vi, mà người đó lại đang ở trước mắt của cô.Lục Hàng nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Sở Xa, không khỏi nhìn theo tầm mắt Sở Xa, khi hắn thấy hai cô dâu lại là Lạc Ngưng Nhi và Đồng Vũ Vi, dường như sửng sốt, đặc biệt là khi hắn thấy người Vũ Vi mặc áo cưới trắng noãn, tâm, tựa như là bị người ta dùng kiếm hung hăng chém một nhát, rất đau, đau đến sắc mặt hắn có chút trắng bệch. . . . . .Hắn vô thức nắm tay Sở Xa tăng lực lên rất nhiều.Nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ của Sở Xa, trên mặt Vũ Vi mỉm cười càng thêm nồng đậm một chút, mặt cô khiêu khích nhìn Sở Xa, Sở Xa, những ngày an nhàn của cô sẽ phải kết thúc, tôi nhất định sẽ làm cho cô trả giá vì cái chết của mẹ tôi!Lúc Sở Xa chứng kiến ánh mắt khiêu khích của Vũ Vi, chỉ một thoáng hiểu được, Đồng Vũ Vi gả cho Mạc Tử Hiên, là vì báo thù!Trên mặt Đồng Vũ Vi mỉm cười rõ ràng đẹp như thế, rực rỡ như vậy, nhưng lại cho cô ta một loại cảm giác rợn cả tóc gáy, từng cơn lạnh lẽo, chậm rãi từ lòng bàn chân của cô dâng lên.Thân hình của cô ta nhất thời cứng ở tại chỗ, không nhúc nhích.Nếu như nói, lúc trước cô muốn g**t ch*t Đồng Vũ Vi dễ dàng như nghiền nát một con kiến, nhưng hiện tại, có Mạc Tử Hiên là chỗ dựa cho Đồng Vũ Vi, sợ rằng cô ta cũng không thể đụng đến được một sợi lông của Đồng Vũ Vi.Lúc này, cô ta hối hận, hoàn toàn hối hận, sớm biết có thể như vậy, ngày đó cô nên ở trong phòng rửa tay báo cảnh sát, khiến Đồng Vũ Vi ngồi tù.Chỉ là, cô rất rõ ràng, cũng rất hiểu, trên đời này duy nhất không có chính là thuốc hối hận!Chỉ là, cô ta rất nhanh ngăn chặn e ngại tự sâu trong đáy lòng mình lại, ngược lại mỉm cười cực kỳ đẹp mắt, quay lại nhìn Vũ Vi, sản nghiệp nhà cô lớn, thế lực cũng lớn, coi như Đồng Vũ Vi có chỗ dựa là Mạc Tử Hiên thì có thể như thế nào? Sở cảnh sát, cục cảnh sát đều có người của cô ta, Đồng Vũ Vi có thể làm gì cô?Cô ta không chút sợ hãi quay lại giễu cợt nhìn Vũ Vi, ánh mắt kia tựa hồ ở châm chọc Vũ Vi, coi như cô gả cho Mạc Tử Hiên cũng không làm gì được tôi!Vũ Vi là cười nhạt. Sở Xa, ngược lại tôi lại muốn nhìn cô còn có thể cười được bao lâu!Cô thu hồi tầm mắt từ trên mặt Sở Xa, nhìn về phía trước người, giống như loại đàn bà giống như Sở Xa kia, nhìn nhiều, sẽ làm dơ bẩn hai mắt của cô.Khi cô chạm đến tầm mắt dịu dàng của Mạc Tử Hiên, nhất thời sửng sốt, lúc này, gương mặt Mạc Tử Hiên đang dịu dàng nhìn cô, trong đôi tròng mắt xinh đẹp kia tràn đầy nồng thơ tình tính(cái nhìn tràn đầy tình cảm cùng ý vị thơ ca), trên mặt của hắn liền còn treo nụ cười hạnh phúc nồng đậm, tựa hồ lúc này, tựa như trên đời này hắn là người đàn ông hạnh phúc nhất.Giờ khắc này, Vũ Vi rất rõ ràng cảm thấy tình yêu Mạc Tử Hiên dành cho cô, là thật sự.Chỉ là, vậy thì có thể như thế nào?Lục Hàng đối với cô cũng là thật.Trác Nhất Phi đối với cô cũng có chân tình.Bọn họ đến cuối cùng, không tất cả cũng phản bội cô sao?Thiên hạ ô nha nhất bàn hắc(Thiên hạ quạ đen một loại hắc:tangthuvien; theo mình hiểu thì VV qua màn sương đen thì mới nhận ra một điều; bạn nào biết ý nghĩa thì nói ình nhé), đàn ông trong thiên hạ cùng một dạng, cô tin tưởng, Mạc Tử Hiên, sẽ giống bọn họ phản bội cô!

Chương 113: Xem cô có thể cười được bao lâu