Chín giờ rưỡi tối, máy bay từ La Mã đến thành phố T đúng giờ hạ cánh, sau một chuyến dài đi đường xa, các hành khách ai cũng mỏi mệt, riêng có một người ngoại lệ. Đường Húc Nghiêu gương mặt rạng rỡ đi ra từ của máy bay, thân hình thon dài, mặc áo sơ mi trắng quần jean đơn giản, hai cúc áo phía trên được nới lỏng, ống tay áo được lộn ra xắn hai lần tới khuỷu tay, cả người tản ra tư thái nhàn nhã, thong dong. Phía sau anh ta, nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp thay anh kéo chiếc vali, khóe mắt mỉm cười, ở trên phi cơ trò chuyện với anh rất vui, tâm đã sớm rung động, “Đường thiếu gia, tối nay … ” “Cưng yêu, thật xin lỗi, anh bây giờ đã có hẹn rồi “. Người đàn ông xoa bóp cổ tay than nhẹ, khóe mắt đuôi lông mày nhìn không ra chút nào tiếc nuối, mắt phượng đào hoa làm cho người ta say mê, khóe môi cong nhẹ, mang theo vẻ mặt đùa giỡn quen thuộc, tiện tay lấy ra trong túi chiếc thẻ vàng, “Đây, dùng cái này đi mua mỹ phẩm dưỡng da, đặc biệt là kem dưỡng tay, hành lý của anh nặng như vậy, tay…
Chương 46: Không hơn
Tổng Giám Đốc Cấp Trên OutTác giả: An Nhiễm NhiễmTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChín giờ rưỡi tối, máy bay từ La Mã đến thành phố T đúng giờ hạ cánh, sau một chuyến dài đi đường xa, các hành khách ai cũng mỏi mệt, riêng có một người ngoại lệ. Đường Húc Nghiêu gương mặt rạng rỡ đi ra từ của máy bay, thân hình thon dài, mặc áo sơ mi trắng quần jean đơn giản, hai cúc áo phía trên được nới lỏng, ống tay áo được lộn ra xắn hai lần tới khuỷu tay, cả người tản ra tư thái nhàn nhã, thong dong. Phía sau anh ta, nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp thay anh kéo chiếc vali, khóe mắt mỉm cười, ở trên phi cơ trò chuyện với anh rất vui, tâm đã sớm rung động, “Đường thiếu gia, tối nay … ” “Cưng yêu, thật xin lỗi, anh bây giờ đã có hẹn rồi “. Người đàn ông xoa bóp cổ tay than nhẹ, khóe mắt đuôi lông mày nhìn không ra chút nào tiếc nuối, mắt phượng đào hoa làm cho người ta say mê, khóe môi cong nhẹ, mang theo vẻ mặt đùa giỡn quen thuộc, tiện tay lấy ra trong túi chiếc thẻ vàng, “Đây, dùng cái này đi mua mỹ phẩm dưỡng da, đặc biệt là kem dưỡng tay, hành lý của anh nặng như vậy, tay… Cám ơn anh. . . . . . A Húc. . . . . .Cô nói xong câu đó, liền nhẹ nhàng hôn anh.Giống như một đoạn phim tua lại, cái hình ảnh bình thường lại dị thường ấm áp, không ngừng, không ngừng lặp lại trong đầu anh.Đó không phải lần đầu tiên cô gọi tên anh như vậy, đó cũng không phải lần đầu tiên anh được người khác chủ động dâng nụ hôn, nhưng mà. . . . . . Nhưng mà hai người kết hợp lại, sao lại kì quái như vậy? ! Sao lại ấm áp như vậy? ! Sao lại nhộn nhạo như vậy? !Một góc trong đáy lòng, giống như theo nó sụp xuống .Đường Húc Nghiêu khép lại văn kiện trong tay, không đọc nữa, hai giờ rồi, hiệu suất công việc của anh là số lẻ.Trong đầu đều là cô, đều là câu nói “Cám ơn anh. . . A Húc. .”Câu nói kia của cô, nụ hôn kia của cô.Điên rồi, thật sự muốn điên rồi!Phụ nữ bình thường có CHU nữ tình kết, đặc biệt để ý tới người đàn ông đầu tiên của mình, chẳng lẽ đàn ông cũng có CHU nam tình kết? ! Nếu không sao anh cứ nhớ cô mãi không quên thế này? !Nhiệt tình tối hôm qua, đối với bất kì tên đàn ông nào mà nói, đều đáng giá, cô ngây ngô, cô run rẩy, quật cường của cô, cô cậy mạnh, cô căng thẳng, cô không kìm nén được. . . . . . Cũng thật sâu, thật sâu cắm rễ trong đầu anh.Giống như kháng cự lại, anh chợt đứng lên, đi tới trước cửa sổ sát đất, ánh nắng vàng kim chói lòa, làm anh không tự chủ được nheo mắt lại.Nhưng là, ánh sáng rực rỡ kia không như nụ cười mê người của cô.Giống như bị cô niệm chú ma quỷ, trong ánh mặt trời anh như thấy được khuôn mặt của cô ——Đôi mắt tròn tròn, dáng vẻ thở phì phò gọi anh “Đường húc nghiêu”. . . . . .Cô hạ thấp mắt, dáng vẻ xấu hổ gọi anh “A Húc”. . . . . .Trong cổ họng như lăn ra một tia khàn khàn khó nhịn, Đường Húc Nghiêu, mày gặp phải tình yêu trong truyền thuyết rồi sao?Không!Không thể nào!Cái loại Tiểu ma tước như cô căn bản sẽ không lọt vào mắt của mày!Mày chọn cô làm người phụ nữ đầu tiên trong đời, chẳng qua cảm thấy cô sạch sẽ mà thôi, hơn nữa còn muốn tìm được cảm giác chinh phục trên người cô!Đúng. . . . . . Chính là như vậy. . . . . . Không hơn.
Cám ơn anh. . . . . . A Húc. . . . . .
Cô nói xong câu đó, liền nhẹ nhàng hôn anh.
Giống như một đoạn phim tua lại, cái hình ảnh bình thường lại dị thường ấm áp, không ngừng, không ngừng lặp lại trong đầu anh.
Đó không phải lần đầu tiên cô gọi tên anh như vậy, đó cũng không phải lần đầu tiên anh được người khác chủ động dâng nụ hôn, nhưng mà. . . . . . Nhưng mà hai người kết hợp lại, sao lại kì quái như vậy? ! Sao lại ấm áp như vậy? ! Sao lại nhộn nhạo như vậy? !
Một góc trong đáy lòng, giống như theo nó sụp xuống .
Đường Húc Nghiêu khép lại văn kiện trong tay, không đọc nữa, hai giờ rồi, hiệu suất công việc của anh là số lẻ.
Trong đầu đều là cô, đều là câu nói “Cám ơn anh. . . A Húc. .”Câu nói kia của cô, nụ hôn kia của cô.
Điên rồi, thật sự muốn điên rồi!
Phụ nữ bình thường có CHU nữ tình kết, đặc biệt để ý tới người đàn ông đầu tiên của mình, chẳng lẽ đàn ông cũng có CHU nam tình kết? ! Nếu không sao anh cứ nhớ cô mãi không quên thế này? !
Nhiệt tình tối hôm qua, đối với bất kì tên đàn ông nào mà nói, đều đáng giá, cô ngây ngô, cô run rẩy, quật cường của cô, cô cậy mạnh, cô căng thẳng, cô không kìm nén được. . . . . . Cũng thật sâu, thật sâu cắm rễ trong đầu anh.
Giống như kháng cự lại, anh chợt đứng lên, đi tới trước cửa sổ sát đất, ánh nắng vàng kim chói lòa, làm anh không tự chủ được nheo mắt lại.
Nhưng là, ánh sáng rực rỡ kia không như nụ cười mê người của cô.
Giống như bị cô niệm chú ma quỷ, trong ánh mặt trời anh như thấy được khuôn mặt của cô ——
Đôi mắt tròn tròn, dáng vẻ thở phì phò gọi anh “Đường húc nghiêu”. . . . . .
Cô hạ thấp mắt, dáng vẻ xấu hổ gọi anh “A Húc”. . . . . .
Trong cổ họng như lăn ra một tia khàn khàn khó nhịn, Đường Húc Nghiêu, mày gặp phải tình yêu trong truyền thuyết rồi sao?
Không!
Không thể nào!
Cái loại Tiểu ma tước như cô căn bản sẽ không lọt vào mắt của mày!
Mày chọn cô làm người phụ nữ đầu tiên trong đời, chẳng qua cảm thấy cô sạch sẽ mà thôi, hơn nữa còn muốn tìm được cảm giác chinh phục trên người cô!
Đúng. . . . . . Chính là như vậy. . . . . . Không hơn.
Tổng Giám Đốc Cấp Trên OutTác giả: An Nhiễm NhiễmTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChín giờ rưỡi tối, máy bay từ La Mã đến thành phố T đúng giờ hạ cánh, sau một chuyến dài đi đường xa, các hành khách ai cũng mỏi mệt, riêng có một người ngoại lệ. Đường Húc Nghiêu gương mặt rạng rỡ đi ra từ của máy bay, thân hình thon dài, mặc áo sơ mi trắng quần jean đơn giản, hai cúc áo phía trên được nới lỏng, ống tay áo được lộn ra xắn hai lần tới khuỷu tay, cả người tản ra tư thái nhàn nhã, thong dong. Phía sau anh ta, nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp thay anh kéo chiếc vali, khóe mắt mỉm cười, ở trên phi cơ trò chuyện với anh rất vui, tâm đã sớm rung động, “Đường thiếu gia, tối nay … ” “Cưng yêu, thật xin lỗi, anh bây giờ đã có hẹn rồi “. Người đàn ông xoa bóp cổ tay than nhẹ, khóe mắt đuôi lông mày nhìn không ra chút nào tiếc nuối, mắt phượng đào hoa làm cho người ta say mê, khóe môi cong nhẹ, mang theo vẻ mặt đùa giỡn quen thuộc, tiện tay lấy ra trong túi chiếc thẻ vàng, “Đây, dùng cái này đi mua mỹ phẩm dưỡng da, đặc biệt là kem dưỡng tay, hành lý của anh nặng như vậy, tay… Cám ơn anh. . . . . . A Húc. . . . . .Cô nói xong câu đó, liền nhẹ nhàng hôn anh.Giống như một đoạn phim tua lại, cái hình ảnh bình thường lại dị thường ấm áp, không ngừng, không ngừng lặp lại trong đầu anh.Đó không phải lần đầu tiên cô gọi tên anh như vậy, đó cũng không phải lần đầu tiên anh được người khác chủ động dâng nụ hôn, nhưng mà. . . . . . Nhưng mà hai người kết hợp lại, sao lại kì quái như vậy? ! Sao lại ấm áp như vậy? ! Sao lại nhộn nhạo như vậy? !Một góc trong đáy lòng, giống như theo nó sụp xuống .Đường Húc Nghiêu khép lại văn kiện trong tay, không đọc nữa, hai giờ rồi, hiệu suất công việc của anh là số lẻ.Trong đầu đều là cô, đều là câu nói “Cám ơn anh. . . A Húc. .”Câu nói kia của cô, nụ hôn kia của cô.Điên rồi, thật sự muốn điên rồi!Phụ nữ bình thường có CHU nữ tình kết, đặc biệt để ý tới người đàn ông đầu tiên của mình, chẳng lẽ đàn ông cũng có CHU nam tình kết? ! Nếu không sao anh cứ nhớ cô mãi không quên thế này? !Nhiệt tình tối hôm qua, đối với bất kì tên đàn ông nào mà nói, đều đáng giá, cô ngây ngô, cô run rẩy, quật cường của cô, cô cậy mạnh, cô căng thẳng, cô không kìm nén được. . . . . . Cũng thật sâu, thật sâu cắm rễ trong đầu anh.Giống như kháng cự lại, anh chợt đứng lên, đi tới trước cửa sổ sát đất, ánh nắng vàng kim chói lòa, làm anh không tự chủ được nheo mắt lại.Nhưng là, ánh sáng rực rỡ kia không như nụ cười mê người của cô.Giống như bị cô niệm chú ma quỷ, trong ánh mặt trời anh như thấy được khuôn mặt của cô ——Đôi mắt tròn tròn, dáng vẻ thở phì phò gọi anh “Đường húc nghiêu”. . . . . .Cô hạ thấp mắt, dáng vẻ xấu hổ gọi anh “A Húc”. . . . . .Trong cổ họng như lăn ra một tia khàn khàn khó nhịn, Đường Húc Nghiêu, mày gặp phải tình yêu trong truyền thuyết rồi sao?Không!Không thể nào!Cái loại Tiểu ma tước như cô căn bản sẽ không lọt vào mắt của mày!Mày chọn cô làm người phụ nữ đầu tiên trong đời, chẳng qua cảm thấy cô sạch sẽ mà thôi, hơn nữa còn muốn tìm được cảm giác chinh phục trên người cô!Đúng. . . . . . Chính là như vậy. . . . . . Không hơn.