Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 27: Thái Hậu rất được 1
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tô Tiểu Tiểu ngồi ở trên phượng liễn, nàng đang tự hỏi Thái Hậu triệu kiến mình có việc gì.Thái Hậu ra vẻ không thích nàng cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.Nếu không phải chuyện ngày một ngày hai, như vậy nàng hẳn cũng không phải đi nịnh hót nàng. Dù sao Thái Hậu nữ nhân này từ đáy lòng liền khinh bỉ nàng xem không thuận nàng, như vậy nàng như thế nào đi lấy lòng, cũng là làm chuyện vô bổ.Cho nên, nàng liền an an phận phận làm một người hoàng hậu ngôn ngữ hành động cẩn thận đi.Sau nửa canh giờ, phượng liễn ngừng ở trước cửa Từ Ninh cung.Bên người thái giám giúp đỡ Tô Tiểu Tiểu đi xuống, ngày thường khi Tô Tiểu Tiểu ngồi trên phượng liễn là không cần thái giám phù, nàng là trực tiếp nhảy xuống đi .Tuy rằng động tác này thực không tao nhã, cũng thực không phù hợp với uy nghi của hoàng hậu, nhưng là thân là một người hiện đại thế kỉ hai mươi mốt, Tô Tiểu Tiểu từ nhỏ đã được giáo huấn tư tưởng dựa vào người khác không bằng tự dựa vào chính mình, vì thế, Tô Tiểu Tiểu từ nhỏ đều thực độc lập.Khi nàng lần đầu tiên ngồi phượng liễn, thái giám chết sống muốn phù nàng xuống dưới, nàng lúc ấy còn bị dọa nhảy dựng. Sau lại nàng liền trực tiếp ra lệnh cho thái giám đang phụng phịu không cần tái phù nàng .Như thế, thái giám mới bằng lòng từ bỏ.Chính là thôi, không phải chỉ tương đương với cái bậc thang thôi.Cần thiết phải có người phù xuống sao?Mà hôm nay, Tô Tiểu Tiểu cũng rất nghe lời đem tay đặt lên trên mu bàn tay của thái giám, rất là đoan trang nhẹ nhàng gót sen từ từ đi xuống phượng liễn.Nàng nhẫn.Nàng nhẫn.Nàng nhẫn nhẫn nhẫn.Trước cửa Từ Ninh cung tiền, nói không chừng còn có người của Thái Hậu nhìn đâu. Cho nên vì không cho Thái Hậu bắt được nhược điểm của nàng, nàng nhẫn nhẫn nhẫn!Theo ở phía sau Tố Vân cùng Ế Vân vốn đang vẻ mặt lo lắng nương nương nhà mình sẽ lại thập phần không hình tượng, tự mình nâng váy nhảy xuống phượng liễn, sau đó vỗ vỗ mông phủi váy …Mà hiện tại vừa thấy.Hoàng hậu nương nương của các nàng thế nhưng dáng vẻ đúng như hàng ngàn vạn lần chuyên môn được thái giám phù đỡ hạ đi xuống phượng liễn, mỗi cái giơ tay nhấc chân đúng là tràn ngập phong phạm của tiểu thư khuê các.Tố Vân cùng Ế Vân không khỏi cảm động lệ rơi đầy mặt.Nương nương, bộ dạng thật đẹp nga!Tô Tiểu Tiểu ưỡn ngực thẳng lưng, bước chân đi lại thật nhỏ nhẹ, ngày thường con đường chỉ cần đi vài bước thế nhưng hiện tại phải đi đến mấy chục bước.Tô Tiểu Tiểu ngoài mặt cười đến thực đoan trang.Nội tâm lại càng không ngừng khinh bỉ này hoàng gia uy nghi.
Tô Tiểu Tiểu ngồi ở trên phượng liễn, nàng đang tự hỏi Thái Hậu triệu kiến mình có việc gì.
Thái Hậu ra vẻ không thích nàng cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.
Nếu không phải chuyện ngày một ngày hai, như vậy nàng hẳn cũng không phải đi nịnh hót nàng. Dù sao Thái Hậu nữ nhân này từ đáy lòng liền khinh bỉ nàng xem không thuận nàng, như vậy nàng như thế nào đi lấy lòng, cũng là làm chuyện vô bổ.
Cho nên, nàng liền an an phận phận làm một người hoàng hậu ngôn ngữ hành động cẩn thận đi.
Sau nửa canh giờ, phượng liễn ngừng ở trước cửa Từ Ninh cung.
Bên người thái giám giúp đỡ Tô Tiểu Tiểu đi xuống, ngày thường khi Tô Tiểu Tiểu ngồi trên phượng liễn là không cần thái giám phù, nàng là trực tiếp nhảy xuống đi .
Tuy rằng động tác này thực không tao nhã, cũng thực không phù hợp với uy nghi của hoàng hậu, nhưng là thân là một người hiện đại thế kỉ hai mươi mốt, Tô Tiểu Tiểu từ nhỏ đã được giáo huấn tư tưởng dựa vào người khác không bằng tự dựa vào chính mình, vì thế, Tô Tiểu Tiểu từ nhỏ đều thực độc lập.
Khi nàng lần đầu tiên ngồi phượng liễn, thái giám chết sống muốn phù nàng xuống dưới, nàng lúc ấy còn bị dọa nhảy dựng. Sau lại nàng liền trực tiếp ra lệnh cho thái giám đang phụng phịu không cần tái phù nàng .
Như thế, thái giám mới bằng lòng từ bỏ.
Chính là thôi, không phải chỉ tương đương với cái bậc thang thôi.
Cần thiết phải có người phù xuống sao?
Mà hôm nay, Tô Tiểu Tiểu cũng rất nghe lời đem tay đặt lên trên mu bàn tay của thái giám, rất là đoan trang nhẹ nhàng gót sen từ từ đi xuống phượng liễn.
Nàng nhẫn.
Nàng nhẫn.
Nàng nhẫn nhẫn nhẫn.
Trước cửa Từ Ninh cung tiền, nói không chừng còn có người của Thái Hậu nhìn đâu. Cho nên vì không cho Thái Hậu bắt được nhược điểm của nàng, nàng nhẫn nhẫn nhẫn!
Theo ở phía sau Tố Vân cùng Ế Vân vốn đang vẻ mặt lo lắng nương nương nhà mình sẽ lại thập phần không hình tượng, tự mình nâng váy nhảy xuống phượng liễn, sau đó vỗ vỗ mông phủi váy …
Mà hiện tại vừa thấy.
Hoàng hậu nương nương của các nàng thế nhưng dáng vẻ đúng như hàng ngàn vạn lần chuyên môn được thái giám phù đỡ hạ đi xuống phượng liễn, mỗi cái giơ tay nhấc chân đúng là tràn ngập phong phạm của tiểu thư khuê các.
Tố Vân cùng Ế Vân không khỏi cảm động lệ rơi đầy mặt.
Nương nương, bộ dạng thật đẹp nga!
Tô Tiểu Tiểu ưỡn ngực thẳng lưng, bước chân đi lại thật nhỏ nhẹ, ngày thường con đường chỉ cần đi vài bước thế nhưng hiện tại phải đi đến mấy chục bước.
Tô Tiểu Tiểu ngoài mặt cười đến thực đoan trang.
Nội tâm lại càng không ngừng khinh bỉ này hoàng gia uy nghi.
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tô Tiểu Tiểu ngồi ở trên phượng liễn, nàng đang tự hỏi Thái Hậu triệu kiến mình có việc gì.Thái Hậu ra vẻ không thích nàng cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.Nếu không phải chuyện ngày một ngày hai, như vậy nàng hẳn cũng không phải đi nịnh hót nàng. Dù sao Thái Hậu nữ nhân này từ đáy lòng liền khinh bỉ nàng xem không thuận nàng, như vậy nàng như thế nào đi lấy lòng, cũng là làm chuyện vô bổ.Cho nên, nàng liền an an phận phận làm một người hoàng hậu ngôn ngữ hành động cẩn thận đi.Sau nửa canh giờ, phượng liễn ngừng ở trước cửa Từ Ninh cung.Bên người thái giám giúp đỡ Tô Tiểu Tiểu đi xuống, ngày thường khi Tô Tiểu Tiểu ngồi trên phượng liễn là không cần thái giám phù, nàng là trực tiếp nhảy xuống đi .Tuy rằng động tác này thực không tao nhã, cũng thực không phù hợp với uy nghi của hoàng hậu, nhưng là thân là một người hiện đại thế kỉ hai mươi mốt, Tô Tiểu Tiểu từ nhỏ đã được giáo huấn tư tưởng dựa vào người khác không bằng tự dựa vào chính mình, vì thế, Tô Tiểu Tiểu từ nhỏ đều thực độc lập.Khi nàng lần đầu tiên ngồi phượng liễn, thái giám chết sống muốn phù nàng xuống dưới, nàng lúc ấy còn bị dọa nhảy dựng. Sau lại nàng liền trực tiếp ra lệnh cho thái giám đang phụng phịu không cần tái phù nàng .Như thế, thái giám mới bằng lòng từ bỏ.Chính là thôi, không phải chỉ tương đương với cái bậc thang thôi.Cần thiết phải có người phù xuống sao?Mà hôm nay, Tô Tiểu Tiểu cũng rất nghe lời đem tay đặt lên trên mu bàn tay của thái giám, rất là đoan trang nhẹ nhàng gót sen từ từ đi xuống phượng liễn.Nàng nhẫn.Nàng nhẫn.Nàng nhẫn nhẫn nhẫn.Trước cửa Từ Ninh cung tiền, nói không chừng còn có người của Thái Hậu nhìn đâu. Cho nên vì không cho Thái Hậu bắt được nhược điểm của nàng, nàng nhẫn nhẫn nhẫn!Theo ở phía sau Tố Vân cùng Ế Vân vốn đang vẻ mặt lo lắng nương nương nhà mình sẽ lại thập phần không hình tượng, tự mình nâng váy nhảy xuống phượng liễn, sau đó vỗ vỗ mông phủi váy …Mà hiện tại vừa thấy.Hoàng hậu nương nương của các nàng thế nhưng dáng vẻ đúng như hàng ngàn vạn lần chuyên môn được thái giám phù đỡ hạ đi xuống phượng liễn, mỗi cái giơ tay nhấc chân đúng là tràn ngập phong phạm của tiểu thư khuê các.Tố Vân cùng Ế Vân không khỏi cảm động lệ rơi đầy mặt.Nương nương, bộ dạng thật đẹp nga!Tô Tiểu Tiểu ưỡn ngực thẳng lưng, bước chân đi lại thật nhỏ nhẹ, ngày thường con đường chỉ cần đi vài bước thế nhưng hiện tại phải đi đến mấy chục bước.Tô Tiểu Tiểu ngoài mặt cười đến thực đoan trang.Nội tâm lại càng không ngừng khinh bỉ này hoàng gia uy nghi.