Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…

Chương 49: Công tử Đào Tô Châu

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… “Vậy bức họa này ai họa? Họa sĩ tên gọi là gì?”Ế Vân lắc đầu.“Này thật sự không biết.”Nàng là một cô nương đi đến địa phương này đó, quả thật là lung tung mua thật nhanh, làm sao dám hỏi đến là ai họa?Hỏi đến làm chi?Trao đổi ooxx tâm đắc sao?Nàng vẫn còn là hoa cúc khuê nữ nha.Tô Tiểu Tiểu cũng không nói cái gì nữa.Dù sao này không trọng yếu.Nàng chính là đột nhiên muốn hỏi một chút mà thôi, tranh này người họa thật sự nhẵn nhụi, nhắn dùm đi ra cảm tình thực làm cho người ta khâm tiện.Cho nên, nàng đã nghĩ hỏi một chút tên, sau đó kết bạn tri kỷ.Bất quá nếu hỏi không đến, vậy thì tính sau đi.Lúc này, Tố Vân bỗng nhiên ra tiếng.Nàng vẻ mặt đứng đắn.“Nương nương, ta biết là ai họa .”Tô Tiểu Tiểu thực giật mình.“Tố Vân ngươi có biết?”Tố Vân gật gật đầu, nàng nói:“Khi ta còn chưa đi đến cung, chợt nghe qua giang hồ đồn thổi có một họa sĩ tên là công tử Đào Tô Châu, vị họa sĩ này mỗi bức họa đều phải dùng giấy của Đường gia ở Tô Châu, hơn nữa quyển trục nhất định là màu đen, ở giữa là màu xanh ngọc. Mà phúc cung đồ trong tay nương nương, cho dù không xem nội dung, nhưng xem chất giấy, có thể thấy là tài sản của Đường gia ở Tô Châu. Mà quyển trục thực rõ ràng, vừa nhìn là thấy phong cách của công tử Đào Tô Châu.”“Công tử Đào Tô Châu …”Tên này rất văn nhã.Nàng rất thích.“Nam?”Tố Vân cười nói: “Nương nương, ta chưa thấy qua. Không biết là nam hay là nữ, hơn nữa công tử Đào Tô Châu ở trong giang hồ cực kì thần bí, tựa hồ cho tới bây giờ đều không có người từng gặp qua.”Dừng lại, Tố Vân liếc mắt đông cung đồ trong tay Tô Tiểu Tiểu.“Bất quá, ta thật ra chưa từng nghe qua công tử Đào Tô Châu sẽ họa đông cung đồ. Công tử Đào Tô Châu xưa nay thường họa sơn thủy đồ.”Lúc này, Tô Tiểu Tiểu đã sớm đem cái gì đông cung đồ ném tới một bên.Quản nó là ai họa, hứng thú hiện nay của nàng là công tử Đào Tô Châu.Hảo thần bí hảo thần bí.Nàng thích nàng thích.Tên như vậy văn nhã, thân phận lại thực thần bí, quả thật chính là thần tượng của nàng!“Tố Vân, nói tiếp đi.”Tố Vân sửng sốt.“A? Nói cái gì?”Tô Tiểu Tiểu: “Công tử Đào Tô Châu nha.”**************

“Vậy bức họa này ai họa? Họa sĩ tên gọi là gì?”

Ế Vân lắc đầu.

“Này thật sự không biết.”

Nàng là một cô nương đi đến địa phương này đó, quả thật là lung tung mua thật nhanh, làm sao dám hỏi đến là ai họa?

Hỏi đến làm chi?

Trao đổi ooxx tâm đắc sao?

Nàng vẫn còn là hoa cúc khuê nữ nha.

Tô Tiểu Tiểu cũng không nói cái gì nữa.

Dù sao này không trọng yếu.

Nàng chính là đột nhiên muốn hỏi một chút mà thôi, tranh này người họa thật sự nhẵn nhụi, nhắn dùm đi ra cảm tình thực làm cho người ta khâm tiện.

Cho nên, nàng đã nghĩ hỏi một chút tên, sau đó kết bạn tri kỷ.

Bất quá nếu hỏi không đến, vậy thì tính sau đi.

Lúc này, Tố Vân bỗng nhiên ra tiếng.

Nàng vẻ mặt đứng đắn.

“Nương nương, ta biết là ai họa .”

Tô Tiểu Tiểu thực giật mình.

“Tố Vân ngươi có biết?”

Tố Vân gật gật đầu, nàng nói:“Khi ta còn chưa đi đến cung, chợt nghe qua giang hồ đồn thổi có một họa sĩ tên là công tử Đào Tô Châu, vị họa sĩ này mỗi bức họa đều phải dùng giấy của Đường gia ở Tô Châu, hơn nữa quyển trục nhất định là màu đen, ở giữa là màu xanh ngọc. Mà phúc cung đồ trong tay nương nương, cho dù không xem nội dung, nhưng xem chất giấy, có thể thấy là tài sản của Đường gia ở Tô Châu. Mà quyển trục thực rõ ràng, vừa nhìn là thấy phong cách của công tử Đào Tô Châu.”

“Công tử Đào Tô Châu …”

Tên này rất văn nhã.

Nàng rất thích.

“Nam?”

Tố Vân cười nói: “Nương nương, ta chưa thấy qua. Không biết là nam hay là nữ, hơn nữa công tử Đào Tô Châu ở trong giang hồ cực kì thần bí, tựa hồ cho tới bây giờ đều không có người từng gặp qua.”

Dừng lại, Tố Vân liếc mắt đông cung đồ trong tay Tô Tiểu Tiểu.

“Bất quá, ta thật ra chưa từng nghe qua công tử Đào Tô Châu sẽ họa đông cung đồ. Công tử Đào Tô Châu xưa nay thường họa sơn thủy đồ.”

Lúc này, Tô Tiểu Tiểu đã sớm đem cái gì đông cung đồ ném tới một bên.

Quản nó là ai họa, hứng thú hiện nay của nàng là công tử Đào Tô Châu.

Hảo thần bí hảo thần bí.

Nàng thích nàng thích.

Tên như vậy văn nhã, thân phận lại thực thần bí, quả thật chính là thần tượng của nàng!

“Tố Vân, nói tiếp đi.”

Tố Vân sửng sốt.

“A? Nói cái gì?”

Tô Tiểu Tiểu: “Công tử Đào Tô Châu nha.”

**************

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… “Vậy bức họa này ai họa? Họa sĩ tên gọi là gì?”Ế Vân lắc đầu.“Này thật sự không biết.”Nàng là một cô nương đi đến địa phương này đó, quả thật là lung tung mua thật nhanh, làm sao dám hỏi đến là ai họa?Hỏi đến làm chi?Trao đổi ooxx tâm đắc sao?Nàng vẫn còn là hoa cúc khuê nữ nha.Tô Tiểu Tiểu cũng không nói cái gì nữa.Dù sao này không trọng yếu.Nàng chính là đột nhiên muốn hỏi một chút mà thôi, tranh này người họa thật sự nhẵn nhụi, nhắn dùm đi ra cảm tình thực làm cho người ta khâm tiện.Cho nên, nàng đã nghĩ hỏi một chút tên, sau đó kết bạn tri kỷ.Bất quá nếu hỏi không đến, vậy thì tính sau đi.Lúc này, Tố Vân bỗng nhiên ra tiếng.Nàng vẻ mặt đứng đắn.“Nương nương, ta biết là ai họa .”Tô Tiểu Tiểu thực giật mình.“Tố Vân ngươi có biết?”Tố Vân gật gật đầu, nàng nói:“Khi ta còn chưa đi đến cung, chợt nghe qua giang hồ đồn thổi có một họa sĩ tên là công tử Đào Tô Châu, vị họa sĩ này mỗi bức họa đều phải dùng giấy của Đường gia ở Tô Châu, hơn nữa quyển trục nhất định là màu đen, ở giữa là màu xanh ngọc. Mà phúc cung đồ trong tay nương nương, cho dù không xem nội dung, nhưng xem chất giấy, có thể thấy là tài sản của Đường gia ở Tô Châu. Mà quyển trục thực rõ ràng, vừa nhìn là thấy phong cách của công tử Đào Tô Châu.”“Công tử Đào Tô Châu …”Tên này rất văn nhã.Nàng rất thích.“Nam?”Tố Vân cười nói: “Nương nương, ta chưa thấy qua. Không biết là nam hay là nữ, hơn nữa công tử Đào Tô Châu ở trong giang hồ cực kì thần bí, tựa hồ cho tới bây giờ đều không có người từng gặp qua.”Dừng lại, Tố Vân liếc mắt đông cung đồ trong tay Tô Tiểu Tiểu.“Bất quá, ta thật ra chưa từng nghe qua công tử Đào Tô Châu sẽ họa đông cung đồ. Công tử Đào Tô Châu xưa nay thường họa sơn thủy đồ.”Lúc này, Tô Tiểu Tiểu đã sớm đem cái gì đông cung đồ ném tới một bên.Quản nó là ai họa, hứng thú hiện nay của nàng là công tử Đào Tô Châu.Hảo thần bí hảo thần bí.Nàng thích nàng thích.Tên như vậy văn nhã, thân phận lại thực thần bí, quả thật chính là thần tượng của nàng!“Tố Vân, nói tiếp đi.”Tố Vân sửng sốt.“A? Nói cái gì?”Tô Tiểu Tiểu: “Công tử Đào Tô Châu nha.”**************

Chương 49: Công tử Đào Tô Châu