Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 53: Lang Hoàn, phượng sai rất xứng đôi ngươi
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Lập tức theo phản xạ, Tô Tiểu Tiểu giơ tay, trước quăng Hoàng đế một cái tát.Loại chuyện này không thể yếu thế.Nếu Hoàng đế muốn đánh nàng.Nàng còn không bằng tiên hạ thủ vi cường đâu.Tóm lại, nàng không có thể ăn mệt.Càng không thể ăn mệt của người quái dị Hoàng đế.Bất quá cái tát này của Tô Tiểu Tiểu, thực vang dội.Tố Vân cùng Ế Vân mộng.Hoàng đế cũng mộng.Hắn kinh ngạc nhìn Tô Tiểu Tiểu: “Ngươi đánh ta?”Cái này Hoàng đế ngay cả “Trẫm” đều quên dùng.Chờ sau khi Hoàng đế phản ứng lại, nhất thời tức giận long trời lở đất.Tô Tiểu Tiểu sợ tới mức lập tức nhắm lại hai mắt.Tố Vân cùng Ế Vân cũng dám nhìn.Thiên linh linh địa linh linh, phù hộ Hoàng đế bệ hạ không cần đánh quá mạnh.Chẳng qua, nhìn ánh mắt gắt gao đóng chặt của Tô Tiểu Tiểu, Thượng Quan Mặc hắn bỗng nổi lên một tia thương tiếc.Hắn không nghĩ đánh.Mặc dù quả thật là Đoan Mộc Lang Hoàn đánh hắn trước hắn.Hơn nữa dựa theo pháp lệnh, này vốn có thể phán tội chết. Nhưng là …Hắn không bỏ được.Hắn yên lặng nhìn Hoàng hậu trước mắt.Nhìn của nàng lông mi …Nhìn của nàng cái mũi …Nhìn của nàng môi …Hắn còn thực sự nhìn đến như chưa từng bao giờ được nhìn thấy Hoàng hậu.Hắn ở trong lòng hít một tiếng.Đối với Hoàng hậu này, hắn thật sự đúng là suốt ngày nhớ đến nha. (câu này là mình chém. Chả hiểu gì cả)Hai tay nắm chặt từ từ rời ra.Tô Tiểu Tiểu nhắm mắt lại.Thật lâu sau, nàng không có cảm giác được bàn tay cùng hai má đụng chạm …Cũng không có nghe đến tiếng bàn tay đánh tới.Nàng chuẩn bị lén lút mở mắt ra.Lúc này, nàng lại đột nhiên cảm giác được trên trán phất quá một trận nhiệt khí.Nàng đột nhiên trợn mắt.Ánh vào mi mắt đúng là con ngươi như mực của Thượng Quan Mặc, thâm u như bóng đêm.Mà này ở bên trong bóng đêm, đúng là đựng nhiều nhiều ý cười cùng nhu tình.Nàng giật giật, phát hiện trên búi tóc nhiều hơn một cọng sai.Thượng Quan Mặc thấp giọng nói: “Lang Hoàn, phượng sai rất xứng đôi ngươi.”Tô Tiểu Tiểu nằm mơ.Nàng thật sự nằm mơ.A a a a a a a a a a, có ai có thể nói cho nàng Hoàng đế như thế nào đột nhiên nhu tình như vậy?Lại có ai có thể nói cho nàng, vì cái gì giờ này khắc này nàng cảm thấy Hoàng đế kỳ thật cũng không xấu lắm?********
Lập tức theo phản xạ, Tô Tiểu Tiểu giơ tay, trước quăng Hoàng đế một cái tát.
Loại chuyện này không thể yếu thế.
Nếu Hoàng đế muốn đánh nàng.
Nàng còn không bằng tiên hạ thủ vi cường đâu.
Tóm lại, nàng không có thể ăn mệt.
Càng không thể ăn mệt của người quái dị Hoàng đế.
Bất quá cái tát này của Tô Tiểu Tiểu, thực vang dội.
Tố Vân cùng Ế Vân mộng.
Hoàng đế cũng mộng.
Hắn kinh ngạc nhìn Tô Tiểu Tiểu: “Ngươi đánh ta?”
Cái này Hoàng đế ngay cả “Trẫm” đều quên dùng.
Chờ sau khi Hoàng đế phản ứng lại, nhất thời tức giận long trời lở đất.
Tô Tiểu Tiểu sợ tới mức lập tức nhắm lại hai mắt.
Tố Vân cùng Ế Vân cũng dám nhìn.
Thiên linh linh địa linh linh, phù hộ Hoàng đế bệ hạ không cần đánh quá mạnh.
Chẳng qua, nhìn ánh mắt gắt gao đóng chặt của Tô Tiểu Tiểu, Thượng Quan Mặc hắn bỗng nổi lên một tia thương tiếc.
Hắn không nghĩ đánh.
Mặc dù quả thật là Đoan Mộc Lang Hoàn đánh hắn trước hắn.
Hơn nữa dựa theo pháp lệnh, này vốn có thể phán tội chết. Nhưng là …
Hắn không bỏ được.
Hắn yên lặng nhìn Hoàng hậu trước mắt.
Nhìn của nàng lông mi …
Nhìn của nàng cái mũi …
Nhìn của nàng môi …
Hắn còn thực sự nhìn đến như chưa từng bao giờ được nhìn thấy Hoàng hậu.
Hắn ở trong lòng hít một tiếng.
Đối với Hoàng hậu này, hắn thật sự đúng là suốt ngày nhớ đến nha. (câu này là mình chém. Chả hiểu gì cả)
Hai tay nắm chặt từ từ rời ra.
Tô Tiểu Tiểu nhắm mắt lại.
Thật lâu sau, nàng không có cảm giác được bàn tay cùng hai má đụng chạm …
Cũng không có nghe đến tiếng bàn tay đánh tới.
Nàng chuẩn bị lén lút mở mắt ra.
Lúc này, nàng lại đột nhiên cảm giác được trên trán phất quá một trận nhiệt khí.
Nàng đột nhiên trợn mắt.
Ánh vào mi mắt đúng là con ngươi như mực của Thượng Quan Mặc, thâm u như bóng đêm.
Mà này ở bên trong bóng đêm, đúng là đựng nhiều nhiều ý cười cùng nhu tình.
Nàng giật giật, phát hiện trên búi tóc nhiều hơn một cọng sai.
Thượng Quan Mặc thấp giọng nói: “Lang Hoàn, phượng sai rất xứng đôi ngươi.”
Tô Tiểu Tiểu nằm mơ.
Nàng thật sự nằm mơ.
A a a a a a a a a a, có ai có thể nói cho nàng Hoàng đế như thế nào đột nhiên nhu tình như vậy?
Lại có ai có thể nói cho nàng, vì cái gì giờ này khắc này nàng cảm thấy Hoàng đế kỳ thật cũng không xấu lắm?
********
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Lập tức theo phản xạ, Tô Tiểu Tiểu giơ tay, trước quăng Hoàng đế một cái tát.Loại chuyện này không thể yếu thế.Nếu Hoàng đế muốn đánh nàng.Nàng còn không bằng tiên hạ thủ vi cường đâu.Tóm lại, nàng không có thể ăn mệt.Càng không thể ăn mệt của người quái dị Hoàng đế.Bất quá cái tát này của Tô Tiểu Tiểu, thực vang dội.Tố Vân cùng Ế Vân mộng.Hoàng đế cũng mộng.Hắn kinh ngạc nhìn Tô Tiểu Tiểu: “Ngươi đánh ta?”Cái này Hoàng đế ngay cả “Trẫm” đều quên dùng.Chờ sau khi Hoàng đế phản ứng lại, nhất thời tức giận long trời lở đất.Tô Tiểu Tiểu sợ tới mức lập tức nhắm lại hai mắt.Tố Vân cùng Ế Vân cũng dám nhìn.Thiên linh linh địa linh linh, phù hộ Hoàng đế bệ hạ không cần đánh quá mạnh.Chẳng qua, nhìn ánh mắt gắt gao đóng chặt của Tô Tiểu Tiểu, Thượng Quan Mặc hắn bỗng nổi lên một tia thương tiếc.Hắn không nghĩ đánh.Mặc dù quả thật là Đoan Mộc Lang Hoàn đánh hắn trước hắn.Hơn nữa dựa theo pháp lệnh, này vốn có thể phán tội chết. Nhưng là …Hắn không bỏ được.Hắn yên lặng nhìn Hoàng hậu trước mắt.Nhìn của nàng lông mi …Nhìn của nàng cái mũi …Nhìn của nàng môi …Hắn còn thực sự nhìn đến như chưa từng bao giờ được nhìn thấy Hoàng hậu.Hắn ở trong lòng hít một tiếng.Đối với Hoàng hậu này, hắn thật sự đúng là suốt ngày nhớ đến nha. (câu này là mình chém. Chả hiểu gì cả)Hai tay nắm chặt từ từ rời ra.Tô Tiểu Tiểu nhắm mắt lại.Thật lâu sau, nàng không có cảm giác được bàn tay cùng hai má đụng chạm …Cũng không có nghe đến tiếng bàn tay đánh tới.Nàng chuẩn bị lén lút mở mắt ra.Lúc này, nàng lại đột nhiên cảm giác được trên trán phất quá một trận nhiệt khí.Nàng đột nhiên trợn mắt.Ánh vào mi mắt đúng là con ngươi như mực của Thượng Quan Mặc, thâm u như bóng đêm.Mà này ở bên trong bóng đêm, đúng là đựng nhiều nhiều ý cười cùng nhu tình.Nàng giật giật, phát hiện trên búi tóc nhiều hơn một cọng sai.Thượng Quan Mặc thấp giọng nói: “Lang Hoàn, phượng sai rất xứng đôi ngươi.”Tô Tiểu Tiểu nằm mơ.Nàng thật sự nằm mơ.A a a a a a a a a a, có ai có thể nói cho nàng Hoàng đế như thế nào đột nhiên nhu tình như vậy?Lại có ai có thể nói cho nàng, vì cái gì giờ này khắc này nàng cảm thấy Hoàng đế kỳ thật cũng không xấu lắm?********