Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 86: Cái thế anh hùng 10
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tử Hà tiên tử cũng từng nói qua.Ta đoán trúng đằng trước, nhưng là ta đoán không được kết cục …Sau khi Tô Tiểu Tiểu nói xong …Nàng cũng không từng nghĩ tới kết cục như vậy.Nàng nghĩ đến dựa theo xuyên qua nữ chủ từ trước tới nay mà định luận …Chỉ cần là nam nhân, đều thích nữ chủ.Chỉ tiếc, dù cố gắng nàng vẫn không phải nữ nhân vật chính, cho nên mới gặp cảnh ý trung nhân khó gặp phun đến nửa chết nửa sống.Hình tượng anh hùng cái thế ầm ầm sập.Úc, không.Anh hùng vẫn là anh hùng.Chẳng qua, anh hùng này không phải anh hùng của nàng.Tô Tiểu Tiểu thực uể oải.Nàng lui ở tại góc sáng sủa, trong mắt hàm chứa nước mắt.Vì cái gì ông trời đối với nàng như vậy?Nàng ở nơi này một người lẻ loi hiu quạnh, người chung quanh đều khác biệt so với nàng.Ngựa đực hoàng đế chỉ muốn làm bẩn thân thể của nàng, Thái Hậu lại xem nàng không vừa mắt, nhóm phi tử đều muốn kéo nàng xuống đài.Nàng ở nơi này không có một người có thể thành thật tâm sự nói hết những điều trong lòng.Mà tối trọng yếu là …Nàng gặp người trong lòng.Nhưng người trong lòng nghe nàng nói ra lại ói đến nửa chết nửa sống.Nàng có như vậy khiến người khác chán ghét sao?Lúc này, gã sai vặt vừa mới mắt lạnh khinh bỉ nàng lại lạnh lùng mở miệng.“Công tử nhà ta có khiết phích, không thích nữ nhân tới gần.” (khiết phích: kiểu như là có tật xấu, bệnh sạch sẽ hay j j đó đại loại như thế thì phải. Vịt cũng không hiểu lắm á)Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, mộng.Khiết phích?Không thích nữ nhân tới gần?Này …Chẳng lẽ là chứng sợ hãi nữ nhân trong truyền thuyết?!Tô Tiểu Tiểu nghĩ đến như thế, nước mắt của nàng liền rơi nhanh hơn, giống như những hạt trân châu, một viên một viên rơi xuống.Hôm nay thật sự là xuất sư bất lợi nha.Xuất môn bị trộm bạc, lại bị người đuổi theo đòi bạc, cuối cùng còn suýt chút nữa bị năm khất cái cưỡng dâm.Hiện tại …Ý trung nhân thế nhưng có chứng sợ hãi nữ tính!!!!Nàng hôm nay không phải không hay ho bình thường.Tô Tiểu Tiểu khóc càng ngày càng lợi hại, nàng cuộn mình ở trong góc, khóc lóc ầm ỹ.Cũng không quản hiện tại có bao nhiêu người ở đây.Thậm chí cũng bất kể ý trung nhân của nàng ngay tại trước mặt nàng.Sau đó không lâu, cẩm y công tử bỗng nhiên có chút tim đập mạnh và loạn nhịp.Hắn nhìn nhìn tay chính mình, lại nhìn nhìn đang cúi đầu khóc lóc ầm ỹ Tô Tiểu Tiểu.Hắn nói câu: “Cô nương, ngươi có thể nắm tay của ta sao?”
Tử Hà tiên tử cũng từng nói qua.
Ta đoán trúng đằng trước, nhưng là ta đoán không được kết cục …
Sau khi Tô Tiểu Tiểu nói xong …
Nàng cũng không từng nghĩ tới kết cục như vậy.
Nàng nghĩ đến dựa theo xuyên qua nữ chủ từ trước tới nay mà định luận …
Chỉ cần là nam nhân, đều thích nữ chủ.
Chỉ tiếc, dù cố gắng nàng vẫn không phải nữ nhân vật chính, cho nên mới gặp cảnh ý trung nhân khó gặp phun đến nửa chết nửa sống.
Hình tượng anh hùng cái thế ầm ầm sập.
Úc, không.
Anh hùng vẫn là anh hùng.
Chẳng qua, anh hùng này không phải anh hùng của nàng.
Tô Tiểu Tiểu thực uể oải.
Nàng lui ở tại góc sáng sủa, trong mắt hàm chứa nước mắt.
Vì cái gì ông trời đối với nàng như vậy?
Nàng ở nơi này một người lẻ loi hiu quạnh, người chung quanh đều khác biệt so với nàng.
Ngựa đực hoàng đế chỉ muốn làm bẩn thân thể của nàng, Thái Hậu lại xem nàng không vừa mắt, nhóm phi tử đều muốn kéo nàng xuống đài.
Nàng ở nơi này không có một người có thể thành thật tâm sự nói hết những điều trong lòng.
Mà tối trọng yếu là …
Nàng gặp người trong lòng.
Nhưng người trong lòng nghe nàng nói ra lại ói đến nửa chết nửa sống.
Nàng có như vậy khiến người khác chán ghét sao?
Lúc này, gã sai vặt vừa mới mắt lạnh khinh bỉ nàng lại lạnh lùng mở miệng.
“Công tử nhà ta có khiết phích, không thích nữ nhân tới gần.” (khiết phích: kiểu như là có tật xấu, bệnh sạch sẽ hay j j đó đại loại như thế thì phải. Vịt cũng không hiểu lắm á)
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, mộng.
Khiết phích?
Không thích nữ nhân tới gần?
Này …
Chẳng lẽ là chứng sợ hãi nữ nhân trong truyền thuyết?!
Tô Tiểu Tiểu nghĩ đến như thế, nước mắt của nàng liền rơi nhanh hơn, giống như những hạt trân châu, một viên một viên rơi xuống.
Hôm nay thật sự là xuất sư bất lợi nha.
Xuất môn bị trộm bạc, lại bị người đuổi theo đòi bạc, cuối cùng còn suýt chút nữa bị năm khất cái cưỡng dâm.
Hiện tại …
Ý trung nhân thế nhưng có chứng sợ hãi nữ tính!!!!
Nàng hôm nay không phải không hay ho bình thường.
Tô Tiểu Tiểu khóc càng ngày càng lợi hại, nàng cuộn mình ở trong góc, khóc lóc ầm ỹ.
Cũng không quản hiện tại có bao nhiêu người ở đây.
Thậm chí cũng bất kể ý trung nhân của nàng ngay tại trước mặt nàng.
Sau đó không lâu, cẩm y công tử bỗng nhiên có chút tim đập mạnh và loạn nhịp.
Hắn nhìn nhìn tay chính mình, lại nhìn nhìn đang cúi đầu khóc lóc ầm ỹ Tô Tiểu Tiểu.
Hắn nói câu: “Cô nương, ngươi có thể nắm tay của ta sao?”
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tử Hà tiên tử cũng từng nói qua.Ta đoán trúng đằng trước, nhưng là ta đoán không được kết cục …Sau khi Tô Tiểu Tiểu nói xong …Nàng cũng không từng nghĩ tới kết cục như vậy.Nàng nghĩ đến dựa theo xuyên qua nữ chủ từ trước tới nay mà định luận …Chỉ cần là nam nhân, đều thích nữ chủ.Chỉ tiếc, dù cố gắng nàng vẫn không phải nữ nhân vật chính, cho nên mới gặp cảnh ý trung nhân khó gặp phun đến nửa chết nửa sống.Hình tượng anh hùng cái thế ầm ầm sập.Úc, không.Anh hùng vẫn là anh hùng.Chẳng qua, anh hùng này không phải anh hùng của nàng.Tô Tiểu Tiểu thực uể oải.Nàng lui ở tại góc sáng sủa, trong mắt hàm chứa nước mắt.Vì cái gì ông trời đối với nàng như vậy?Nàng ở nơi này một người lẻ loi hiu quạnh, người chung quanh đều khác biệt so với nàng.Ngựa đực hoàng đế chỉ muốn làm bẩn thân thể của nàng, Thái Hậu lại xem nàng không vừa mắt, nhóm phi tử đều muốn kéo nàng xuống đài.Nàng ở nơi này không có một người có thể thành thật tâm sự nói hết những điều trong lòng.Mà tối trọng yếu là …Nàng gặp người trong lòng.Nhưng người trong lòng nghe nàng nói ra lại ói đến nửa chết nửa sống.Nàng có như vậy khiến người khác chán ghét sao?Lúc này, gã sai vặt vừa mới mắt lạnh khinh bỉ nàng lại lạnh lùng mở miệng.“Công tử nhà ta có khiết phích, không thích nữ nhân tới gần.” (khiết phích: kiểu như là có tật xấu, bệnh sạch sẽ hay j j đó đại loại như thế thì phải. Vịt cũng không hiểu lắm á)Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, mộng.Khiết phích?Không thích nữ nhân tới gần?Này …Chẳng lẽ là chứng sợ hãi nữ nhân trong truyền thuyết?!Tô Tiểu Tiểu nghĩ đến như thế, nước mắt của nàng liền rơi nhanh hơn, giống như những hạt trân châu, một viên một viên rơi xuống.Hôm nay thật sự là xuất sư bất lợi nha.Xuất môn bị trộm bạc, lại bị người đuổi theo đòi bạc, cuối cùng còn suýt chút nữa bị năm khất cái cưỡng dâm.Hiện tại …Ý trung nhân thế nhưng có chứng sợ hãi nữ tính!!!!Nàng hôm nay không phải không hay ho bình thường.Tô Tiểu Tiểu khóc càng ngày càng lợi hại, nàng cuộn mình ở trong góc, khóc lóc ầm ỹ.Cũng không quản hiện tại có bao nhiêu người ở đây.Thậm chí cũng bất kể ý trung nhân của nàng ngay tại trước mặt nàng.Sau đó không lâu, cẩm y công tử bỗng nhiên có chút tim đập mạnh và loạn nhịp.Hắn nhìn nhìn tay chính mình, lại nhìn nhìn đang cúi đầu khóc lóc ầm ỹ Tô Tiểu Tiểu.Hắn nói câu: “Cô nương, ngươi có thể nắm tay của ta sao?”