Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…

Chương 90: Cầm chi nhập hoài

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Nàng cười hắc hắc.“Đúng vậy, quê hương của ta ở địa phương rất xa rất xa, bất quá ta từ nhỏ lớn lên ở kinh thành, cho nên khẩu âm tự nhiên là không giống như người bên ngoài rồi.” Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu cũng hỏi: “Nghe khẩu âm của ngươi, cũng không giống như là người bên ngoài. Nhìn quần áo của ngươi, A Bạch, ngươi là quý tộc trong kinh thành đi.”Bạch cười cười: “Tiểu Tiểu quan sát rất chính xác, ta đích thực làm quan ở kinh thành. Bất quá cũng không hơn cái gì quý tộc.”Lời này có hàm nghĩa, Tô Tiểu Tiểu nhưng là chợt nghe đi ra.Ý trung nhân công tử này là đang nói cho nàng, chức quan của hắn cũng không lớn, chính là gia cảnh có vẻ tốt.Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.Qua một hồi lâu, Bạch Nhất công tử nói: “Tiểu Tiểu cô nương về sau muốn đi ra, vẫn là mang cái theo gia đinh hay tỳ nữ mới được. Kinh thành tuy là dưới chân thiên tử, nhưng là nói như thế nào, vẫn là có rất nhiều người ở dưới chân thiên tử phạm tội, khất cái cũng đặc biệt càn rỡ, cho nên về sau cô nương vẫn là cẩn thận một chút đi.”Tô Tiểu Tiểu cười nói: “Ân. Cám ơn A Bạch. Ta sẽ.”Dừng lại, Bạch Nhất công tử tựa hồ nhớ tới cái gì, hắn hỏi: “Lúc trước Tiểu Tiểu cô nương như thế nào đi đến nơi này?”Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, ủy khuất liền đi lên, lập tức liền bùm bùm đối với Bạch Nhất tố khổ.Bạch nhất vừa nghe xong, cười nhẹ.“Việc này, cho qua đi. Tiểu Tiểu cô nương không cần quá mức so đo. Thế gian có nhiều chuyện phiền muộn, Tiểu Tiểu cô nương chỉ với chuyện này mà lâm vào buồn rầu, còn không bằng vứt ra sau đầu đi.”Tô Tiểu Tiểu trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ lo lắng.Những lời nói ngắn ngủn của Bạch Nhất trước mắt, lại nói rõ được những ảo diệu ở trên đời.Xem ra vị mĩ nam này không chỉ có có bên ngoài mà còn rất có nội hàm.Nàng thật sự gặp được bảo vật.Mỹ nam như vậy, nàng nhất định cầm chi nhập hoài! (ôm được vào lòng)Tô Tiểu Tiểu đại lực gật gật đầu.“Lời nói của A Bạch thật đúng.”Hai người lại nói chuyện phiếm một hồi, Bạch vừa hỏi nói: “Tiểu Tiểu cô nương, bây giờ muốn đi đâu?”“Đi …”Tìm cửa hàng ba chữ còn chưa xuất khẩu, Tô Tiểu Tiểu liền đúng lúc đình chỉ.Người làm quan bình thường đều rất khinh bỉ thương hành, huống chi ở Trường Nhạc vương triều này sĩ nông công thương xếp hàng.Nàng cũng không muốn khó có được ý trung nhân sẽ khinh bỉ chính mình.Nàng mân mím môi, nói: “Đi chợ mua vài thứ …”

Nàng cười hắc hắc.

“Đúng vậy, quê hương của ta ở địa phương rất xa rất xa, bất quá ta từ nhỏ lớn lên ở kinh thành, cho nên khẩu âm tự nhiên là không giống như người bên ngoài rồi.” Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu cũng hỏi: “Nghe khẩu âm của ngươi, cũng không giống như là người bên ngoài. Nhìn quần áo của ngươi, A Bạch, ngươi là quý tộc trong kinh thành đi.”

Bạch cười cười: “Tiểu Tiểu quan sát rất chính xác, ta đích thực làm quan ở kinh thành. Bất quá cũng không hơn cái gì quý tộc.”

Lời này có hàm nghĩa, Tô Tiểu Tiểu nhưng là chợt nghe đi ra.

Ý trung nhân công tử này là đang nói cho nàng, chức quan của hắn cũng không lớn, chính là gia cảnh có vẻ tốt.

Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.

Qua một hồi lâu, Bạch Nhất công tử nói: “Tiểu Tiểu cô nương về sau muốn đi ra, vẫn là mang cái theo gia đinh hay tỳ nữ mới được. Kinh thành tuy là dưới chân thiên tử, nhưng là nói như thế nào, vẫn là có rất nhiều người ở dưới chân thiên tử phạm tội, khất cái cũng đặc biệt càn rỡ, cho nên về sau cô nương vẫn là cẩn thận một chút đi.”

Tô Tiểu Tiểu cười nói: “Ân. Cám ơn A Bạch. Ta sẽ.”

Dừng lại, Bạch Nhất công tử tựa hồ nhớ tới cái gì, hắn hỏi: “Lúc trước Tiểu Tiểu cô nương như thế nào đi đến nơi này?”

Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, ủy khuất liền đi lên, lập tức liền bùm bùm đối với Bạch Nhất tố khổ.

Bạch nhất vừa nghe xong, cười nhẹ.

“Việc này, cho qua đi. Tiểu Tiểu cô nương không cần quá mức so đo. Thế gian có nhiều chuyện phiền muộn, Tiểu Tiểu cô nương chỉ với chuyện này mà lâm vào buồn rầu, còn không bằng vứt ra sau đầu đi.”

Tô Tiểu Tiểu trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ lo lắng.

Những lời nói ngắn ngủn của Bạch Nhất trước mắt, lại nói rõ được những ảo diệu ở trên đời.

Xem ra vị mĩ nam này không chỉ có có bên ngoài mà còn rất có nội hàm.

Nàng thật sự gặp được bảo vật.

Mỹ nam như vậy, nàng nhất định cầm chi nhập hoài! (ôm được vào lòng)

Tô Tiểu Tiểu đại lực gật gật đầu.

“Lời nói của A Bạch thật đúng.”

Hai người lại nói chuyện phiếm một hồi, Bạch vừa hỏi nói: “Tiểu Tiểu cô nương, bây giờ muốn đi đâu?”

“Đi …”

Tìm cửa hàng ba chữ còn chưa xuất khẩu, Tô Tiểu Tiểu liền đúng lúc đình chỉ.

Người làm quan bình thường đều rất khinh bỉ thương hành, huống chi ở Trường Nhạc vương triều này sĩ nông công thương xếp hàng.

Nàng cũng không muốn khó có được ý trung nhân sẽ khinh bỉ chính mình.

Nàng mân mím môi, nói: “Đi chợ mua vài thứ …”

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Nàng cười hắc hắc.“Đúng vậy, quê hương của ta ở địa phương rất xa rất xa, bất quá ta từ nhỏ lớn lên ở kinh thành, cho nên khẩu âm tự nhiên là không giống như người bên ngoài rồi.” Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu cũng hỏi: “Nghe khẩu âm của ngươi, cũng không giống như là người bên ngoài. Nhìn quần áo của ngươi, A Bạch, ngươi là quý tộc trong kinh thành đi.”Bạch cười cười: “Tiểu Tiểu quan sát rất chính xác, ta đích thực làm quan ở kinh thành. Bất quá cũng không hơn cái gì quý tộc.”Lời này có hàm nghĩa, Tô Tiểu Tiểu nhưng là chợt nghe đi ra.Ý trung nhân công tử này là đang nói cho nàng, chức quan của hắn cũng không lớn, chính là gia cảnh có vẻ tốt.Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.Qua một hồi lâu, Bạch Nhất công tử nói: “Tiểu Tiểu cô nương về sau muốn đi ra, vẫn là mang cái theo gia đinh hay tỳ nữ mới được. Kinh thành tuy là dưới chân thiên tử, nhưng là nói như thế nào, vẫn là có rất nhiều người ở dưới chân thiên tử phạm tội, khất cái cũng đặc biệt càn rỡ, cho nên về sau cô nương vẫn là cẩn thận một chút đi.”Tô Tiểu Tiểu cười nói: “Ân. Cám ơn A Bạch. Ta sẽ.”Dừng lại, Bạch Nhất công tử tựa hồ nhớ tới cái gì, hắn hỏi: “Lúc trước Tiểu Tiểu cô nương như thế nào đi đến nơi này?”Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, ủy khuất liền đi lên, lập tức liền bùm bùm đối với Bạch Nhất tố khổ.Bạch nhất vừa nghe xong, cười nhẹ.“Việc này, cho qua đi. Tiểu Tiểu cô nương không cần quá mức so đo. Thế gian có nhiều chuyện phiền muộn, Tiểu Tiểu cô nương chỉ với chuyện này mà lâm vào buồn rầu, còn không bằng vứt ra sau đầu đi.”Tô Tiểu Tiểu trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ lo lắng.Những lời nói ngắn ngủn của Bạch Nhất trước mắt, lại nói rõ được những ảo diệu ở trên đời.Xem ra vị mĩ nam này không chỉ có có bên ngoài mà còn rất có nội hàm.Nàng thật sự gặp được bảo vật.Mỹ nam như vậy, nàng nhất định cầm chi nhập hoài! (ôm được vào lòng)Tô Tiểu Tiểu đại lực gật gật đầu.“Lời nói của A Bạch thật đúng.”Hai người lại nói chuyện phiếm một hồi, Bạch vừa hỏi nói: “Tiểu Tiểu cô nương, bây giờ muốn đi đâu?”“Đi …”Tìm cửa hàng ba chữ còn chưa xuất khẩu, Tô Tiểu Tiểu liền đúng lúc đình chỉ.Người làm quan bình thường đều rất khinh bỉ thương hành, huống chi ở Trường Nhạc vương triều này sĩ nông công thương xếp hàng.Nàng cũng không muốn khó có được ý trung nhân sẽ khinh bỉ chính mình.Nàng mân mím môi, nói: “Đi chợ mua vài thứ …”

Chương 90: Cầm chi nhập hoài