Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 93: Chớ để chú ý
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Ế vân cũng kinh ngạc nói: “Đúng vậy, nương nương trước kia khi ngài không mất trí nhớ công phu thêu thùa còn là nhất đẳng nha.”Nhưng là nàng liền trợn trắng mắt nhìn các nàng liếc mắt một cái.“Hiện tại là sau khi mất trí nhớ. Tố Vân Ế Vân, hai người các ngươi mau nhận rõ sự thực.”Nàng có chút không yên nhìn nhìn ý trung nhân công tử.Sau khi ý trung nhân công tử nhận lấy, nhìn nhìn trên khăn tay thêu gì đó, tựa hồ có chút tim đập mạnh và loạn nhịp.Hồi lâu, hắn mới cười nói: “Này khăn tay thêu chữ “Tiểu” trông thật ra thêu rất khác biệt.”Ách …Tô Tiểu Tiểu cũng xem xem kia khăn tay.Quả nhiên, mặt trên thật sự tú chữ “Tiểu”.Lúc trước sau khi nàng tú hoa đào xong, vẫn chưa hết hứng thú, vì thế đành đem chữ cuối cùng trong tên của mình tú lên.Tú tên cùng tú đồ án, đây là hai cái cấp bậc khác nhau.Tô Tiểu Tiểu không khỏi cảm thấy vị công tử Bạch Nhất này rất biết cách nói chuyện không đúng trọng điểm …Bất quá nếu người ta đã nể tình nàng như thế, nàng nên theo bậc thang đó mà đi xuống mới đúng.“Đây là sản phẩm lần đầu tiên ta thêu, mong rằng A Bạch không ghét bỏ.”Ý trung nhân công tử đạm cười: “Dĩ nhiên là sẽ không. Khăn tay này … Thêu hoa cũng có một phen ý tứ khác.”Tô Tiểu Tiểu cười hắc hắc.Trong lòng cũng là khóc không ra nước mắt.Nàng thề, lần sau nàng nhất định phải hảo hảo học tập thêu hoa!Sau đó tú ra hoa vô cùng xinh đẹp, làm cho người ta vừa thấy đã biết là hoa gì!A Nô lúc này lại mở miệng.“Vị Tô cô nương này, ngươi là đem khăn tay hoàn lễ sao?”Tô Tiểu Tiểu nhíu mi.Như thế nào mà gã sai vặt lại cứ bức người ta khó xử vậy.Rất chán ghét.“Không có.” Không thể cùng gã sai vặt của ý trung nhân so đo … Không thể cùng gã sai vặt của ý trung nhân so đo …Tô Tiểu Tiểu trong lòng mặc niệm.Lúc này, tựa hồ nhìn ra được ý nghĩ trong lòng Tô Tiểu Tiểu, Bạch Nhất thản nhiên ra tiếng: “A Nô, ngươi đi ra ngoài trước đi.”A Nô mân mím môi, sắc mặt hình như có chút không cam lòng, cuối cùng vẫn là ứng thanh “Nga”, bỏ chạy đi ra ngoài.Bạch Nhất nhìn Tô Tiểu Tiểu nói: “A Nô bị ta làm hư, Tiểu Tiểu cô nương đừng quá chú ý. Này khăn tay, ta liền nhận.”Nói xong, Bạch Nhất cầm một túi bạc đưa cho Tô Tiểu Tiểu.Tô Tiểu Tiểu mỉm cười tiếp nhận.Nàng suy nghĩ túi bạc này nặng trịch, cũng không ít hơn túi bạc mà nàng mang ra cung kia.
Ế vân cũng kinh ngạc nói: “Đúng vậy, nương nương trước kia khi ngài không mất trí nhớ công phu thêu thùa còn là nhất đẳng nha.”
Nhưng là nàng liền trợn trắng mắt nhìn các nàng liếc mắt một cái.
“Hiện tại là sau khi mất trí nhớ. Tố Vân Ế Vân, hai người các ngươi mau nhận rõ sự thực.”
Nàng có chút không yên nhìn nhìn ý trung nhân công tử.
Sau khi ý trung nhân công tử nhận lấy, nhìn nhìn trên khăn tay thêu gì đó, tựa hồ có chút tim đập mạnh và loạn nhịp.
Hồi lâu, hắn mới cười nói: “Này khăn tay thêu chữ “Tiểu” trông thật ra thêu rất khác biệt.”
Ách …
Tô Tiểu Tiểu cũng xem xem kia khăn tay.
Quả nhiên, mặt trên thật sự tú chữ “Tiểu”.
Lúc trước sau khi nàng tú hoa đào xong, vẫn chưa hết hứng thú, vì thế đành đem chữ cuối cùng trong tên của mình tú lên.
Tú tên cùng tú đồ án, đây là hai cái cấp bậc khác nhau.
Tô Tiểu Tiểu không khỏi cảm thấy vị công tử Bạch Nhất này rất biết cách nói chuyện không đúng trọng điểm …
Bất quá nếu người ta đã nể tình nàng như thế, nàng nên theo bậc thang đó mà đi xuống mới đúng.
“Đây là sản phẩm lần đầu tiên ta thêu, mong rằng A Bạch không ghét bỏ.”
Ý trung nhân công tử đạm cười: “Dĩ nhiên là sẽ không. Khăn tay này … Thêu hoa cũng có một phen ý tứ khác.”
Tô Tiểu Tiểu cười hắc hắc.
Trong lòng cũng là khóc không ra nước mắt.
Nàng thề, lần sau nàng nhất định phải hảo hảo học tập thêu hoa!
Sau đó tú ra hoa vô cùng xinh đẹp, làm cho người ta vừa thấy đã biết là hoa gì!
A Nô lúc này lại mở miệng.
“Vị Tô cô nương này, ngươi là đem khăn tay hoàn lễ sao?”
Tô Tiểu Tiểu nhíu mi.
Như thế nào mà gã sai vặt lại cứ bức người ta khó xử vậy.
Rất chán ghét.
“Không có.” Không thể cùng gã sai vặt của ý trung nhân so đo … Không thể cùng gã sai vặt của ý trung nhân so đo …
Tô Tiểu Tiểu trong lòng mặc niệm.
Lúc này, tựa hồ nhìn ra được ý nghĩ trong lòng Tô Tiểu Tiểu, Bạch Nhất thản nhiên ra tiếng: “A Nô, ngươi đi ra ngoài trước đi.”
A Nô mân mím môi, sắc mặt hình như có chút không cam lòng, cuối cùng vẫn là ứng thanh “Nga”, bỏ chạy đi ra ngoài.
Bạch Nhất nhìn Tô Tiểu Tiểu nói: “A Nô bị ta làm hư, Tiểu Tiểu cô nương đừng quá chú ý. Này khăn tay, ta liền nhận.”
Nói xong, Bạch Nhất cầm một túi bạc đưa cho Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười tiếp nhận.
Nàng suy nghĩ túi bạc này nặng trịch, cũng không ít hơn túi bạc mà nàng mang ra cung kia.
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Ế vân cũng kinh ngạc nói: “Đúng vậy, nương nương trước kia khi ngài không mất trí nhớ công phu thêu thùa còn là nhất đẳng nha.”Nhưng là nàng liền trợn trắng mắt nhìn các nàng liếc mắt một cái.“Hiện tại là sau khi mất trí nhớ. Tố Vân Ế Vân, hai người các ngươi mau nhận rõ sự thực.”Nàng có chút không yên nhìn nhìn ý trung nhân công tử.Sau khi ý trung nhân công tử nhận lấy, nhìn nhìn trên khăn tay thêu gì đó, tựa hồ có chút tim đập mạnh và loạn nhịp.Hồi lâu, hắn mới cười nói: “Này khăn tay thêu chữ “Tiểu” trông thật ra thêu rất khác biệt.”Ách …Tô Tiểu Tiểu cũng xem xem kia khăn tay.Quả nhiên, mặt trên thật sự tú chữ “Tiểu”.Lúc trước sau khi nàng tú hoa đào xong, vẫn chưa hết hứng thú, vì thế đành đem chữ cuối cùng trong tên của mình tú lên.Tú tên cùng tú đồ án, đây là hai cái cấp bậc khác nhau.Tô Tiểu Tiểu không khỏi cảm thấy vị công tử Bạch Nhất này rất biết cách nói chuyện không đúng trọng điểm …Bất quá nếu người ta đã nể tình nàng như thế, nàng nên theo bậc thang đó mà đi xuống mới đúng.“Đây là sản phẩm lần đầu tiên ta thêu, mong rằng A Bạch không ghét bỏ.”Ý trung nhân công tử đạm cười: “Dĩ nhiên là sẽ không. Khăn tay này … Thêu hoa cũng có một phen ý tứ khác.”Tô Tiểu Tiểu cười hắc hắc.Trong lòng cũng là khóc không ra nước mắt.Nàng thề, lần sau nàng nhất định phải hảo hảo học tập thêu hoa!Sau đó tú ra hoa vô cùng xinh đẹp, làm cho người ta vừa thấy đã biết là hoa gì!A Nô lúc này lại mở miệng.“Vị Tô cô nương này, ngươi là đem khăn tay hoàn lễ sao?”Tô Tiểu Tiểu nhíu mi.Như thế nào mà gã sai vặt lại cứ bức người ta khó xử vậy.Rất chán ghét.“Không có.” Không thể cùng gã sai vặt của ý trung nhân so đo … Không thể cùng gã sai vặt của ý trung nhân so đo …Tô Tiểu Tiểu trong lòng mặc niệm.Lúc này, tựa hồ nhìn ra được ý nghĩ trong lòng Tô Tiểu Tiểu, Bạch Nhất thản nhiên ra tiếng: “A Nô, ngươi đi ra ngoài trước đi.”A Nô mân mím môi, sắc mặt hình như có chút không cam lòng, cuối cùng vẫn là ứng thanh “Nga”, bỏ chạy đi ra ngoài.Bạch Nhất nhìn Tô Tiểu Tiểu nói: “A Nô bị ta làm hư, Tiểu Tiểu cô nương đừng quá chú ý. Này khăn tay, ta liền nhận.”Nói xong, Bạch Nhất cầm một túi bạc đưa cho Tô Tiểu Tiểu.Tô Tiểu Tiểu mỉm cười tiếp nhận.Nàng suy nghĩ túi bạc này nặng trịch, cũng không ít hơn túi bạc mà nàng mang ra cung kia.