Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 131: Hoàng đế cười tủm tỉm
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tô Tiểu Tiểu cũng không thèm nhìn.Nàng vốn muốn đến xem mĩ nam …Đối với mỹ nhân, nàng thật đúng là không có gì hứng thú.Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn về phía Vân Quý nhân cùng Vân Chiêu nghi.Không biết khi nào thì, hai người thế nhưng đồng thời không thấy.Tô Tiểu Tiểu tròng mắt vừa chuyển, liền biết giờ phút này ngày tốt cảnh đẹp, hai người chỉ sợ đã sớm không biết đi chỗ nào hưởng thụ đi.Ai.Quả nhiên ngồi ở vị trí khiến người ta để ý như vậy, là cái lựa chọn sai lầm.Nhất cử nhất động của nàng chỉ sợ đã sớm bị mọi người phía dưới xem ở trong mắt.Còn tại ngồi ở vị trí không tốt, như Vân Quý nhân cùng Vân Chiêu nghi, chạy trốn dễ dàng như thế.Tô Tiểu Tiểu thở dài.Tựa hồ nghe thấy Hoàng hậu thở dài, Thượng Quan Mặc quay đầu nhìn, chỉ thấy Hoàng hậu nhà mình một bộ dáng mệt mỏi (vịt: Hoàng hậu nhà mình cơ đấy. Chưa làm gì được mà đã vơ vào là của mình rồi). Hắn lại tập trung nhìn vào, bỗng nhiên cảm thấy phía bên mặt Tô Tiểu Tiểu nhìn tốt lắm, kỳ thật khi nàng nhíu lại mày, xem ở trong mắt cũng là một bộ Tây tử hàm sầu vô cùng xinh đẹp.Hắn tâm vừa động, hơi dịch về phía bên trái một chút, rồi sau đó cầm tay Tô Tiểu Tiểu.Tô Tiểu Tiểu vốn đang sững sờ, cũng không có chú ý tới Hoàng đế đột nhiên lại đây cầm tay nàng.Nàng nhất thời sửng sốt, quay đầu nhìn.Hoàng đế đang cười tủm tỉm nhìn nàng.“Hoàng hậu, cảm thấy biểu diễn thực không thú vị?”Tô Tiểu Tiểu kỳ thật rất muốn nói.Không thú vị!Không thú vị!Thực xxx không thú vị!Nhưng là hiện tại, tay nàng đang bị một bàn tay to lớn bao lại.Tô Tiểu Tiểu cảm giác được cả người không được tự nhiên.Cho dù có muốn nói cái gì, nàng cũng không nguyện nói.Nàng nhíu mày.“Hoàn hảo.”Ta tránh … Ta tránh … Ta tránh tránh tránh …Hoàng đế cười tủm tỉm.Hắn nhìn Tô Tiểu Tiểu.Trong ánh mắt là cảnh cáo.Ngươi dám tại trước mặt nhiều người như vậy tránh khai tay của ta, hừ hừ …Tô Tiểu Tiểu tự nhiên là nhìn ra Hoàng đế cảnh cáo.Nàng thấy chính mình giãy không ra, cũng không tính lại đi làm chuyện vô dụng nữa.Nàng tính không thèm để ý tới Thượng Quan Mặc ở bên cạnh.Một bàn tay khác không bị nắm chống cằm, nàng không chút để ý nhìn ca múa bên dưới.Thượng Quan Mặc thấy nàng không quan tâm hắn, cũng quay đầu, tiếp tục xem ca múa, nhưng như trước nắm tay Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu cũng không thèm nhìn.
Nàng vốn muốn đến xem mĩ nam …
Đối với mỹ nhân, nàng thật đúng là không có gì hứng thú.
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn về phía Vân Quý nhân cùng Vân Chiêu nghi.
Không biết khi nào thì, hai người thế nhưng đồng thời không thấy.
Tô Tiểu Tiểu tròng mắt vừa chuyển, liền biết giờ phút này ngày tốt cảnh đẹp, hai người chỉ sợ đã sớm không biết đi chỗ nào hưởng thụ đi.
Ai.
Quả nhiên ngồi ở vị trí khiến người ta để ý như vậy, là cái lựa chọn sai lầm.
Nhất cử nhất động của nàng chỉ sợ đã sớm bị mọi người phía dưới xem ở trong mắt.
Còn tại ngồi ở vị trí không tốt, như Vân Quý nhân cùng Vân Chiêu nghi, chạy trốn dễ dàng như thế.
Tô Tiểu Tiểu thở dài.
Tựa hồ nghe thấy Hoàng hậu thở dài, Thượng Quan Mặc quay đầu nhìn, chỉ thấy Hoàng hậu nhà mình một bộ dáng mệt mỏi (vịt: Hoàng hậu nhà mình cơ đấy. Chưa làm gì được mà đã vơ vào là của mình rồi). Hắn lại tập trung nhìn vào, bỗng nhiên cảm thấy phía bên mặt Tô Tiểu Tiểu nhìn tốt lắm, kỳ thật khi nàng nhíu lại mày, xem ở trong mắt cũng là một bộ Tây tử hàm sầu vô cùng xinh đẹp.
Hắn tâm vừa động, hơi dịch về phía bên trái một chút, rồi sau đó cầm tay Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu vốn đang sững sờ, cũng không có chú ý tới Hoàng đế đột nhiên lại đây cầm tay nàng.
Nàng nhất thời sửng sốt, quay đầu nhìn.
Hoàng đế đang cười tủm tỉm nhìn nàng.
“Hoàng hậu, cảm thấy biểu diễn thực không thú vị?”
Tô Tiểu Tiểu kỳ thật rất muốn nói.
Không thú vị!
Không thú vị!
Thực xxx không thú vị!
Nhưng là hiện tại, tay nàng đang bị một bàn tay to lớn bao lại.
Tô Tiểu Tiểu cảm giác được cả người không được tự nhiên.
Cho dù có muốn nói cái gì, nàng cũng không nguyện nói.
Nàng nhíu mày.
“Hoàn hảo.”
Ta tránh … Ta tránh … Ta tránh tránh tránh …
Hoàng đế cười tủm tỉm.
Hắn nhìn Tô Tiểu Tiểu.
Trong ánh mắt là cảnh cáo.
Ngươi dám tại trước mặt nhiều người như vậy tránh khai tay của ta, hừ hừ …
Tô Tiểu Tiểu tự nhiên là nhìn ra Hoàng đế cảnh cáo.
Nàng thấy chính mình giãy không ra, cũng không tính lại đi làm chuyện vô dụng nữa.
Nàng tính không thèm để ý tới Thượng Quan Mặc ở bên cạnh.
Một bàn tay khác không bị nắm chống cằm, nàng không chút để ý nhìn ca múa bên dưới.
Thượng Quan Mặc thấy nàng không quan tâm hắn, cũng quay đầu, tiếp tục xem ca múa, nhưng như trước nắm tay Tô Tiểu Tiểu.
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tô Tiểu Tiểu cũng không thèm nhìn.Nàng vốn muốn đến xem mĩ nam …Đối với mỹ nhân, nàng thật đúng là không có gì hứng thú.Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn về phía Vân Quý nhân cùng Vân Chiêu nghi.Không biết khi nào thì, hai người thế nhưng đồng thời không thấy.Tô Tiểu Tiểu tròng mắt vừa chuyển, liền biết giờ phút này ngày tốt cảnh đẹp, hai người chỉ sợ đã sớm không biết đi chỗ nào hưởng thụ đi.Ai.Quả nhiên ngồi ở vị trí khiến người ta để ý như vậy, là cái lựa chọn sai lầm.Nhất cử nhất động của nàng chỉ sợ đã sớm bị mọi người phía dưới xem ở trong mắt.Còn tại ngồi ở vị trí không tốt, như Vân Quý nhân cùng Vân Chiêu nghi, chạy trốn dễ dàng như thế.Tô Tiểu Tiểu thở dài.Tựa hồ nghe thấy Hoàng hậu thở dài, Thượng Quan Mặc quay đầu nhìn, chỉ thấy Hoàng hậu nhà mình một bộ dáng mệt mỏi (vịt: Hoàng hậu nhà mình cơ đấy. Chưa làm gì được mà đã vơ vào là của mình rồi). Hắn lại tập trung nhìn vào, bỗng nhiên cảm thấy phía bên mặt Tô Tiểu Tiểu nhìn tốt lắm, kỳ thật khi nàng nhíu lại mày, xem ở trong mắt cũng là một bộ Tây tử hàm sầu vô cùng xinh đẹp.Hắn tâm vừa động, hơi dịch về phía bên trái một chút, rồi sau đó cầm tay Tô Tiểu Tiểu.Tô Tiểu Tiểu vốn đang sững sờ, cũng không có chú ý tới Hoàng đế đột nhiên lại đây cầm tay nàng.Nàng nhất thời sửng sốt, quay đầu nhìn.Hoàng đế đang cười tủm tỉm nhìn nàng.“Hoàng hậu, cảm thấy biểu diễn thực không thú vị?”Tô Tiểu Tiểu kỳ thật rất muốn nói.Không thú vị!Không thú vị!Thực xxx không thú vị!Nhưng là hiện tại, tay nàng đang bị một bàn tay to lớn bao lại.Tô Tiểu Tiểu cảm giác được cả người không được tự nhiên.Cho dù có muốn nói cái gì, nàng cũng không nguyện nói.Nàng nhíu mày.“Hoàn hảo.”Ta tránh … Ta tránh … Ta tránh tránh tránh …Hoàng đế cười tủm tỉm.Hắn nhìn Tô Tiểu Tiểu.Trong ánh mắt là cảnh cáo.Ngươi dám tại trước mặt nhiều người như vậy tránh khai tay của ta, hừ hừ …Tô Tiểu Tiểu tự nhiên là nhìn ra Hoàng đế cảnh cáo.Nàng thấy chính mình giãy không ra, cũng không tính lại đi làm chuyện vô dụng nữa.Nàng tính không thèm để ý tới Thượng Quan Mặc ở bên cạnh.Một bàn tay khác không bị nắm chống cằm, nàng không chút để ý nhìn ca múa bên dưới.Thượng Quan Mặc thấy nàng không quan tâm hắn, cũng quay đầu, tiếp tục xem ca múa, nhưng như trước nắm tay Tô Tiểu Tiểu.