Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…

Chương 147: Trốn ở trong thùng phân

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tô Tiểu Tiểu tràn đầy nhiệt huyết.Nàng trốn ở sau một gốc cây đại thụ, điều tra xem rốt cuộc làm sao mới đột phá được cửa cung canh gác rất chặt chẽ này.Nàng thậm chí tại trong óc nổi lên huyễn tưởng.Nàng có thể phóng ra trái một quyền phải một quyền tới thị vệ, sau đó nghêng ngang đi ra cửa cung.Chỉ tiếc.Ảo tưởng chung quy vẫn chỉ là ảo tưởng…Tô Tiểu Tiểu cảm thấy thật bi ai nha.Giờ khắc này, nàng ý thức được, ở tại cổ đại, nếu muốn sống được vui vẻ thoải mái, võ công là tất yếu a!Bằng không …Nhìn thử mà xem.Hiện tại nàng chỉ muốn đi ra ước hội thôi cũng khó như vậyKỳ thực, nàng muốn giải quyết những gian nan khổ cực ở trong cung này.Nàng có hỏi thăm qua.Ngày mai hơn bốn giờ nàng ra khỏi hoàng cung, mà người cổ đại xưa nay chính là thích đi ngủ sớm.Sau khi Hoàng đế hạ triều, cũng là bảy tám giờ đi ngủ.Để tiện bề OOXX, để thể xác và tinh thần được khỏe mạnh…Kỳ thực, chính xác hơn làCổ đại lạc hậu…Cổ đại đốt ngọn nến lên vẫn là vô cùng mờ mịt.Như vậy hắc ám, như vậy nguyệt hắc phong cao, tự nhiên là muốn làm loại vẫn động ích lợi cho cả thể xác và tinh thần, đồng thời có thể phát triển nòi giống rồi.Hoàng đế mấy ngày nay cũng chưa tìm đến nàng, đêm mai khẳng định cũng sẽ không tìm đến nàng!Úc, không.Dù cho có tìm đến nàng, nếu như phát hiện không thấy nàng đâu, vì mạng nhỏ của các nàng mà suy nghĩ, Tố Vân cùng Ế Vân khẳng định cũng sẽ giúp nàng nói dối đi.Đến lúc đó, nàng cũng không sai biệt lắm đã trở về, cùng lắm thì nàng nói mình đi đến chỗ nào đó một mình giải sầu.Dù sao cũng không phải là lần đầu tiên a.Hoàng đế có thể chịu nàng lần đầu tiên, tự nhiên có thể chịu lần thứ hai.Về phần Thái hậu, Hoàng quý phi, Thục phi cái gì linh tinh, các nàng vội vàng với chuyện g**t ch*t Lệ phi và tuyển tú, cũng tự nhiên là không có thời gian lại quan tâm đến nàng.Cho nên, chạng vạng đêm mai đi ra ngoài, là thập phần an toàn.Vì thế, hôm nay vấn đề then chốt quan trọng nhất định phải đột phá được chính là …Nàng làm thế nào để đi ra ngoài…Giả trang thành cung nữ đi ra ngoài, lần trước đã muốn dùng qua.Lần này nghĩ đến cũng biết khẳng định sẽ dùng không được, dù sao không mang theo Tố Vân bên người, muốn quang minh chính đại từ bên người thủ vệ thị vệ đi ra ngoài, xem ra có chút trắc trở.Tô Tiểu Tiểu đang suy nghĩ, nếu không, nàng có thể noi theo kịch truyền hình, trốn ở trong thùng phân?

Tô Tiểu Tiểu tràn đầy nhiệt huyết.

Nàng trốn ở sau một gốc cây đại thụ, điều tra xem rốt cuộc làm sao mới đột phá được cửa cung canh gác rất chặt chẽ này.

Nàng thậm chí tại trong óc nổi lên huyễn tưởng.

Nàng có thể phóng ra trái một quyền phải một quyền tới thị vệ, sau đó nghêng ngang đi ra cửa cung.

Chỉ tiếc.

Ảo tưởng chung quy vẫn chỉ là ảo tưởng…

Tô Tiểu Tiểu cảm thấy thật bi ai nha.

Giờ khắc này, nàng ý thức được, ở tại cổ đại, nếu muốn sống được vui vẻ thoải mái, võ công là tất yếu a!

Bằng không …

Nhìn thử mà xem.

Hiện tại nàng chỉ muốn đi ra ước hội thôi cũng khó như vậy

Kỳ thực, nàng muốn giải quyết những gian nan khổ cực ở trong cung này.

Nàng có hỏi thăm qua.

Ngày mai hơn bốn giờ nàng ra khỏi hoàng cung, mà người cổ đại xưa nay chính là thích đi ngủ sớm.

Sau khi Hoàng đế hạ triều, cũng là bảy tám giờ đi ngủ.

Để tiện bề OOXX, để thể xác và tinh thần được khỏe mạnh…

Kỳ thực, chính xác hơn là

Cổ đại lạc hậu…

Cổ đại đốt ngọn nến lên vẫn là vô cùng mờ mịt.

Như vậy hắc ám, như vậy nguyệt hắc phong cao, tự nhiên là muốn làm loại vẫn động ích lợi cho cả thể xác và tinh thần, đồng thời có thể phát triển nòi giống rồi.

Hoàng đế mấy ngày nay cũng chưa tìm đến nàng, đêm mai khẳng định cũng sẽ không tìm đến nàng!

Úc, không.

Dù cho có tìm đến nàng, nếu như phát hiện không thấy nàng đâu, vì mạng nhỏ của các nàng mà suy nghĩ, Tố Vân cùng Ế Vân khẳng định cũng sẽ giúp nàng nói dối đi.

Đến lúc đó, nàng cũng không sai biệt lắm đã trở về, cùng lắm thì nàng nói mình đi đến chỗ nào đó một mình giải sầu.

Dù sao cũng không phải là lần đầu tiên a.

Hoàng đế có thể chịu nàng lần đầu tiên, tự nhiên có thể chịu lần thứ hai.

Về phần Thái hậu, Hoàng quý phi, Thục phi cái gì linh tinh, các nàng vội vàng với chuyện g**t ch*t Lệ phi và tuyển tú, cũng tự nhiên là không có thời gian lại quan tâm đến nàng.

Cho nên, chạng vạng đêm mai đi ra ngoài, là thập phần an toàn.

Vì thế, hôm nay vấn đề then chốt quan trọng nhất định phải đột phá được chính là …

Nàng làm thế nào để đi ra ngoài…

Giả trang thành cung nữ đi ra ngoài, lần trước đã muốn dùng qua.

Lần này nghĩ đến cũng biết khẳng định sẽ dùng không được, dù sao không mang theo Tố Vân bên người, muốn quang minh chính đại từ bên người thủ vệ thị vệ đi ra ngoài, xem ra có chút trắc trở.

Tô Tiểu Tiểu đang suy nghĩ, nếu không, nàng có thể noi theo kịch truyền hình, trốn ở trong thùng phân?

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tô Tiểu Tiểu tràn đầy nhiệt huyết.Nàng trốn ở sau một gốc cây đại thụ, điều tra xem rốt cuộc làm sao mới đột phá được cửa cung canh gác rất chặt chẽ này.Nàng thậm chí tại trong óc nổi lên huyễn tưởng.Nàng có thể phóng ra trái một quyền phải một quyền tới thị vệ, sau đó nghêng ngang đi ra cửa cung.Chỉ tiếc.Ảo tưởng chung quy vẫn chỉ là ảo tưởng…Tô Tiểu Tiểu cảm thấy thật bi ai nha.Giờ khắc này, nàng ý thức được, ở tại cổ đại, nếu muốn sống được vui vẻ thoải mái, võ công là tất yếu a!Bằng không …Nhìn thử mà xem.Hiện tại nàng chỉ muốn đi ra ước hội thôi cũng khó như vậyKỳ thực, nàng muốn giải quyết những gian nan khổ cực ở trong cung này.Nàng có hỏi thăm qua.Ngày mai hơn bốn giờ nàng ra khỏi hoàng cung, mà người cổ đại xưa nay chính là thích đi ngủ sớm.Sau khi Hoàng đế hạ triều, cũng là bảy tám giờ đi ngủ.Để tiện bề OOXX, để thể xác và tinh thần được khỏe mạnh…Kỳ thực, chính xác hơn làCổ đại lạc hậu…Cổ đại đốt ngọn nến lên vẫn là vô cùng mờ mịt.Như vậy hắc ám, như vậy nguyệt hắc phong cao, tự nhiên là muốn làm loại vẫn động ích lợi cho cả thể xác và tinh thần, đồng thời có thể phát triển nòi giống rồi.Hoàng đế mấy ngày nay cũng chưa tìm đến nàng, đêm mai khẳng định cũng sẽ không tìm đến nàng!Úc, không.Dù cho có tìm đến nàng, nếu như phát hiện không thấy nàng đâu, vì mạng nhỏ của các nàng mà suy nghĩ, Tố Vân cùng Ế Vân khẳng định cũng sẽ giúp nàng nói dối đi.Đến lúc đó, nàng cũng không sai biệt lắm đã trở về, cùng lắm thì nàng nói mình đi đến chỗ nào đó một mình giải sầu.Dù sao cũng không phải là lần đầu tiên a.Hoàng đế có thể chịu nàng lần đầu tiên, tự nhiên có thể chịu lần thứ hai.Về phần Thái hậu, Hoàng quý phi, Thục phi cái gì linh tinh, các nàng vội vàng với chuyện g**t ch*t Lệ phi và tuyển tú, cũng tự nhiên là không có thời gian lại quan tâm đến nàng.Cho nên, chạng vạng đêm mai đi ra ngoài, là thập phần an toàn.Vì thế, hôm nay vấn đề then chốt quan trọng nhất định phải đột phá được chính là …Nàng làm thế nào để đi ra ngoài…Giả trang thành cung nữ đi ra ngoài, lần trước đã muốn dùng qua.Lần này nghĩ đến cũng biết khẳng định sẽ dùng không được, dù sao không mang theo Tố Vân bên người, muốn quang minh chính đại từ bên người thủ vệ thị vệ đi ra ngoài, xem ra có chút trắc trở.Tô Tiểu Tiểu đang suy nghĩ, nếu không, nàng có thể noi theo kịch truyền hình, trốn ở trong thùng phân?

Chương 147: Trốn ở trong thùng phân