Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 156: Làm cho Thượng Quan Mặc có chút buồn rầu
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Đoan Mộc Lang Hoàn, hắn như thế nào cũng muốn cùng nàng đấu cả đời này. Tô Tiểu Tiểu không nói. Vốn nàng cũng đã tâm lạnh, thân lạnh, hôm nay rốt cuộc nàng lại một lần nữa lạnh từ đầu tới chân. Giống như bị người dùng nuớc đá dội từ trên đầu xuống. Lạnh đến mức khiến đáy lòng nàng rét run. Nàng gắt gao mím môi, cứ như vậy nhìn Thượng Quan Mặc. Thẳng đến khi có thị vệ giữ chặt bên người nàng, nàng mới đột nhiên hoàn hồn. Tô Tiểu Tiểu như trước lắc lắc ống tay áo ướt đẫm. Nàng ngửa đầu cao ngạo nói: “Ta tự đi. Không cần làm phiền các ngươi.” Thị vệ cũng không dám nói thêm gì. Mặc dù ý chỉ của bệ hạ nói là phải đem hoàng hậu biếm vào lãnh cung. Nhưng là không ai không biết, hoàng đế có thể đem hoàng hậu biếm lãnh cung, cũng có thể đem hoàng hậu ra khỏi lãnh cung, lại hưởng thụ tôn vinh vô thượng. Hơn nữa nha. Đây là hoàng hậu. Hoàng hậu! Hoàng hậu dù có thất sủng thì vẫn là hoàng hậu nha. Phi tử có thể dễ dàng phế bỏ. Nhưng là hoàng hậu thì sẽ rất khó. Ở tại Trường Nhạc vương triều, phàm đã trở thành hoàng hậu, trừ khi chết đi, hoặc là gây ra lỗi lầm nghiêm trọng, ví dụ như ám sát hoàng đế vân vân…. mới có thể phế bỏ. Dù sao, hoàng hậu là người đứng đầu lục cung, hơn nữa là trải qua ngàn chọn vạn tuyển mới tuyển được ra. Mà hoàng hậu trước mắt, còn có tiên đế làm bùa hộ mệnh. Cho dù hoàng hậu có thế nào, hiện giờ hoàng đế cũng không dám làm khó dễ nàng. Bằng không, sẽ bị coi là bất hiếu đi! Hoàng đế là một người hiếu thuận, chuyện bất hiếu này hắn là cực kỳ không muốn đặt trên người mình. Vì thế, bọn thị vệ đều thập phần khách khí. Mặc dù là ngay trước mặt hoàng đế. Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng quay đầu rời đi. Thượng Quan Mặc cũng không có nhìn thấy cảnh mà mình tưởng tượng trong thực tế. Hắn nghĩ Đoan Mộc Lang Hoàn sẽ hướng hắn cầu tình. Thậm chí sẽ dùng một bộ dạng nhu nhược nói với hắn: “Bệ hạ, người hãy bỏ qua cho người ta lần này đi” Thượng Quan Mặc thề, chỉ cần Hoàng hậu chịu cúi đầu một chút thôi, hắn lập tức có thể thu hồi ý chỉ. Nhưng là, Đoan Mộc Lang Hoàn tính khí rất quật cường. Bất kể như thế nào, nàng chính là không chịu cúi đầu. Điều này làm cho Thượng Quan Mặc có chút buồn rầu, thậm chí là chán nản. Kỳ thật, hắn cũng không muốn mọi chuyện biến thành như vậy. Hắn bất quá là muốn hoàng hậu của mình chịu cúi đầu, hảo hảo giải thích cùng hắn mà thôi.
Đoan Mộc Lang Hoàn, hắn như thế nào cũng muốn cùng nàng đấu cả đời này. Tô Tiểu Tiểu không nói. Vốn nàng cũng đã tâm lạnh, thân lạnh, hôm nay rốt cuộc nàng lại một lần nữa lạnh từ đầu tới chân. Giống như bị người dùng nuớc đá dội từ trên đầu xuống. Lạnh đến mức khiến đáy lòng nàng rét run. Nàng gắt gao mím môi, cứ như vậy nhìn Thượng Quan Mặc. Thẳng đến khi có thị vệ giữ chặt bên người nàng, nàng mới đột nhiên hoàn hồn. Tô Tiểu Tiểu như trước lắc lắc ống tay áo ướt đẫm. Nàng ngửa đầu cao ngạo nói: “Ta tự đi. Không cần làm phiền các ngươi.” Thị vệ cũng không dám nói thêm gì. Mặc dù ý chỉ của bệ hạ nói là phải đem hoàng hậu biếm vào lãnh cung. Nhưng là không ai không biết, hoàng đế có thể đem hoàng hậu biếm lãnh cung, cũng có thể đem hoàng hậu ra khỏi lãnh cung, lại hưởng thụ tôn vinh vô thượng. Hơn nữa nha. Đây là hoàng hậu. Hoàng hậu! Hoàng hậu dù có thất sủng thì vẫn là hoàng hậu nha. Phi tử có thể dễ dàng phế bỏ. Nhưng là hoàng hậu thì sẽ rất khó. Ở tại Trường Nhạc vương triều, phàm đã trở thành hoàng hậu, trừ khi chết đi, hoặc là gây ra lỗi lầm nghiêm trọng, ví dụ như ám sát hoàng đế vân vân…. mới có thể phế bỏ. Dù sao, hoàng hậu là người đứng đầu lục cung, hơn nữa là trải qua ngàn chọn vạn tuyển mới tuyển được ra. Mà hoàng hậu trước mắt, còn có tiên đế làm bùa hộ mệnh. Cho dù hoàng hậu có thế nào, hiện giờ hoàng đế cũng không dám làm khó dễ nàng. Bằng không, sẽ bị coi là bất hiếu đi! Hoàng đế là một người hiếu thuận, chuyện bất hiếu này hắn là cực kỳ không muốn đặt trên người mình. Vì thế, bọn thị vệ đều thập phần khách khí. Mặc dù là ngay trước mặt hoàng đế. Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng quay đầu rời đi. Thượng Quan Mặc cũng không có nhìn thấy cảnh mà mình tưởng tượng trong thực tế. Hắn nghĩ Đoan Mộc Lang Hoàn sẽ hướng hắn cầu tình. Thậm chí sẽ dùng một bộ dạng nhu nhược nói với hắn: “Bệ hạ, người hãy bỏ qua cho người ta lần này đi” Thượng Quan Mặc thề, chỉ cần Hoàng hậu chịu cúi đầu một chút thôi, hắn lập tức có thể thu hồi ý chỉ. Nhưng là, Đoan Mộc Lang Hoàn tính khí rất quật cường. Bất kể như thế nào, nàng chính là không chịu cúi đầu. Điều này làm cho Thượng Quan Mặc có chút buồn rầu, thậm chí là chán nản. Kỳ thật, hắn cũng không muốn mọi chuyện biến thành như vậy. Hắn bất quá là muốn hoàng hậu của mình chịu cúi đầu, hảo hảo giải thích cùng hắn mà thôi.
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Đoan Mộc Lang Hoàn, hắn như thế nào cũng muốn cùng nàng đấu cả đời này. Tô Tiểu Tiểu không nói. Vốn nàng cũng đã tâm lạnh, thân lạnh, hôm nay rốt cuộc nàng lại một lần nữa lạnh từ đầu tới chân. Giống như bị người dùng nuớc đá dội từ trên đầu xuống. Lạnh đến mức khiến đáy lòng nàng rét run. Nàng gắt gao mím môi, cứ như vậy nhìn Thượng Quan Mặc. Thẳng đến khi có thị vệ giữ chặt bên người nàng, nàng mới đột nhiên hoàn hồn. Tô Tiểu Tiểu như trước lắc lắc ống tay áo ướt đẫm. Nàng ngửa đầu cao ngạo nói: “Ta tự đi. Không cần làm phiền các ngươi.” Thị vệ cũng không dám nói thêm gì. Mặc dù ý chỉ của bệ hạ nói là phải đem hoàng hậu biếm vào lãnh cung. Nhưng là không ai không biết, hoàng đế có thể đem hoàng hậu biếm lãnh cung, cũng có thể đem hoàng hậu ra khỏi lãnh cung, lại hưởng thụ tôn vinh vô thượng. Hơn nữa nha. Đây là hoàng hậu. Hoàng hậu! Hoàng hậu dù có thất sủng thì vẫn là hoàng hậu nha. Phi tử có thể dễ dàng phế bỏ. Nhưng là hoàng hậu thì sẽ rất khó. Ở tại Trường Nhạc vương triều, phàm đã trở thành hoàng hậu, trừ khi chết đi, hoặc là gây ra lỗi lầm nghiêm trọng, ví dụ như ám sát hoàng đế vân vân…. mới có thể phế bỏ. Dù sao, hoàng hậu là người đứng đầu lục cung, hơn nữa là trải qua ngàn chọn vạn tuyển mới tuyển được ra. Mà hoàng hậu trước mắt, còn có tiên đế làm bùa hộ mệnh. Cho dù hoàng hậu có thế nào, hiện giờ hoàng đế cũng không dám làm khó dễ nàng. Bằng không, sẽ bị coi là bất hiếu đi! Hoàng đế là một người hiếu thuận, chuyện bất hiếu này hắn là cực kỳ không muốn đặt trên người mình. Vì thế, bọn thị vệ đều thập phần khách khí. Mặc dù là ngay trước mặt hoàng đế. Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng quay đầu rời đi. Thượng Quan Mặc cũng không có nhìn thấy cảnh mà mình tưởng tượng trong thực tế. Hắn nghĩ Đoan Mộc Lang Hoàn sẽ hướng hắn cầu tình. Thậm chí sẽ dùng một bộ dạng nhu nhược nói với hắn: “Bệ hạ, người hãy bỏ qua cho người ta lần này đi” Thượng Quan Mặc thề, chỉ cần Hoàng hậu chịu cúi đầu một chút thôi, hắn lập tức có thể thu hồi ý chỉ. Nhưng là, Đoan Mộc Lang Hoàn tính khí rất quật cường. Bất kể như thế nào, nàng chính là không chịu cúi đầu. Điều này làm cho Thượng Quan Mặc có chút buồn rầu, thậm chí là chán nản. Kỳ thật, hắn cũng không muốn mọi chuyện biến thành như vậy. Hắn bất quá là muốn hoàng hậu của mình chịu cúi đầu, hảo hảo giải thích cùng hắn mà thôi.