Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…

Chương 165: Ngô, lạnh lẻo lạnh lẻo

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… “… Để đại nhân không cần vì nương nương cầu tình. Đợi cho đến ngày mai, nương nương nhất định sẽ trở về Phượng Khôn Cung, lại uy nghi lục cung. Cho nên nha, chuyện gấp gáp nhất bây giờ của chúng ta chính là đi tìm một chỗ để ngủ, không cần quấy rầy bệ hạ cùng nương nương.” Sau khi Tố Vân nghe xong, nhất thời cũng cảm thấy rất có lý. Nàng gật gật đầu, nói: “Được.” Dừng một chút, Tố Vân vẫn còn có chút lo lắng. “Vạn nhất nương nương lại đắc tội bệ hạ, hậu quả chẳng phải là thảm hại hơn sao?” Nàng cũng không quên nương nương nhà mình lá gan lớn đến cỡ nào, lần đó đánh Hoàng đế một bạt tai, làm cho lòng nàng vẫn còn sợ hãi đến tận bây giờ. Ế Vân cũng nói: “Ngươi yên tâm đi. Nương nương đang ngủ, làm sao có thể phát sinh chuyện gì đây? Đi thôi đi thôi, đêm nay đi qua đi lại một đêm, mệt chết đi được.” ***************** cô nam quả nữ ở chung một phòng đường ranh giới ************* Trong lãnh cung. Trước giường Tô Tiểu Tiểu. Thượng Quan Mặc nhíu mày. Lúc này trong lòng hắn thực rối rắm. Hắn chỉ là muốn trừng phạt hoàng hậu một chút mà thôi. Không nghĩ tới hoàng hậu thân kiều thịt quý như thế. Bất quá chỉ nằm ở lãnh cung mà thôi, hiện giờ cũng đã phát sốt. Nhưng lại nóng đến thiêu đốt như vậy. Cả người như một đám lửa. Trong lòng Thượng Quan Mặc phẫn nộ cùng không cam lòng gì đó, giờ khắc này, vào lúc nhìn thấy bộ dáng Tô Tiểu Tiểu như vậy thì đã sớm không cánh mà bay. Hắn nhìn chung quanh. Không khỏi lại nhíu mày. Lãnh cung này như thế nào lại kém như vậy? ! Ngay cả giấy dán một cái cửa sổ cũng loạn thất bát tao, gió cũng có thể từ bên ngoài thổi vào. (vịt: Anh ơi, anh nên nhớ đây là lãnh cung đấy ạ. Như anh miêu tả thì lãnh cung kiểu này là quá tốt ý chứ. Không cỏ cây mọc đầy, rắn rết chạy tung tăng đã là sung sướng lắm rồi)Chẳng trách hoàng hậu sẽ phát sốt. Thượng Quan Mặc bỗng nhiên nhìn thấy một chậu nước. Hắn hơi trầm ngâm một lát, liền đi tới. Chậu nước này, vốn là lúc trước Tố Vân cùng Ế Vân bưng tới để Tô Tiểu Tiểu rửa mặt, sau lại bởi vì rất mệt nhọc, cũng quên không đổ đi. Thượng Quan Mặc lấy tay thử thử nhiệt độ. Ngô, lạnh lẽo lạnh lẽo. Rất thích hợp dùng để hạ nhiệt độ. Vì thế, Thượng Quan Mặc lấy khăn tay mình mang theo bên người thấm ướt, sau đó trùm lên trán Tô Tiểu Tiểu. Tô Tiểu Tiểu than nhẹ một câu. Rất nhẹ rất nhẹ. Thượng Quan Mặc chỉ nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu hơi hơi nâng mi mắt lên, sau đó đôi môi dường như hơi mở.

“… Để đại nhân không cần vì nương nương cầu tình. Đợi cho đến ngày mai, nương nương nhất định sẽ trở về Phượng Khôn Cung, lại uy nghi lục cung. Cho nên nha, chuyện gấp gáp nhất bây giờ của chúng ta chính là đi tìm một chỗ để ngủ, không cần quấy rầy bệ hạ cùng nương nương.” Sau khi Tố Vân nghe xong, nhất thời cũng cảm thấy rất có lý. Nàng gật gật đầu, nói: “Được.” Dừng một chút, Tố Vân vẫn còn có chút lo lắng. “Vạn nhất nương nương lại đắc tội bệ hạ, hậu quả chẳng phải là thảm hại hơn sao?” Nàng cũng không quên nương nương nhà mình lá gan lớn đến cỡ nào, lần đó đánh Hoàng đế một bạt tai, làm cho lòng nàng vẫn còn sợ hãi đến tận bây giờ. Ế Vân cũng nói: “Ngươi yên tâm đi. Nương nương đang ngủ, làm sao có thể phát sinh chuyện gì đây? Đi thôi đi thôi, đêm nay đi qua đi lại một đêm, mệt chết đi được.” ***************** cô nam quả nữ ở chung một phòng đường ranh giới ************* Trong lãnh cung. Trước giường Tô Tiểu Tiểu. Thượng Quan Mặc nhíu mày. Lúc này trong lòng hắn thực rối rắm. Hắn chỉ là muốn trừng phạt hoàng hậu một chút mà thôi. Không nghĩ tới hoàng hậu thân kiều thịt quý như thế. Bất quá chỉ nằm ở lãnh cung mà thôi, hiện giờ cũng đã phát sốt. Nhưng lại nóng đến thiêu đốt như vậy. Cả người như một đám lửa. Trong lòng Thượng Quan Mặc phẫn nộ cùng không cam lòng gì đó, giờ khắc này, vào lúc nhìn thấy bộ dáng Tô Tiểu Tiểu như vậy thì đã sớm không cánh mà bay. Hắn nhìn chung quanh. Không khỏi lại nhíu mày. Lãnh cung này như thế nào lại kém như vậy? ! Ngay cả giấy dán một cái cửa sổ cũng loạn thất bát tao, gió cũng có thể từ bên ngoài thổi vào. (vịt: Anh ơi, anh nên nhớ đây là lãnh cung đấy ạ. Như anh miêu tả thì lãnh cung kiểu này là quá tốt ý chứ. Không cỏ cây mọc đầy, rắn rết chạy tung tăng đã là sung sướng lắm rồi)Chẳng trách hoàng hậu sẽ phát sốt. Thượng Quan Mặc bỗng nhiên nhìn thấy một chậu nước. Hắn hơi trầm ngâm một lát, liền đi tới. Chậu nước này, vốn là lúc trước Tố Vân cùng Ế Vân bưng tới để Tô Tiểu Tiểu rửa mặt, sau lại bởi vì rất mệt nhọc, cũng quên không đổ đi. Thượng Quan Mặc lấy tay thử thử nhiệt độ. Ngô, lạnh lẽo lạnh lẽo. Rất thích hợp dùng để hạ nhiệt độ. Vì thế, Thượng Quan Mặc lấy khăn tay mình mang theo bên người thấm ướt, sau đó trùm lên trán Tô Tiểu Tiểu. Tô Tiểu Tiểu than nhẹ một câu. Rất nhẹ rất nhẹ. Thượng Quan Mặc chỉ nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu hơi hơi nâng mi mắt lên, sau đó đôi môi dường như hơi mở.

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… “… Để đại nhân không cần vì nương nương cầu tình. Đợi cho đến ngày mai, nương nương nhất định sẽ trở về Phượng Khôn Cung, lại uy nghi lục cung. Cho nên nha, chuyện gấp gáp nhất bây giờ của chúng ta chính là đi tìm một chỗ để ngủ, không cần quấy rầy bệ hạ cùng nương nương.” Sau khi Tố Vân nghe xong, nhất thời cũng cảm thấy rất có lý. Nàng gật gật đầu, nói: “Được.” Dừng một chút, Tố Vân vẫn còn có chút lo lắng. “Vạn nhất nương nương lại đắc tội bệ hạ, hậu quả chẳng phải là thảm hại hơn sao?” Nàng cũng không quên nương nương nhà mình lá gan lớn đến cỡ nào, lần đó đánh Hoàng đế một bạt tai, làm cho lòng nàng vẫn còn sợ hãi đến tận bây giờ. Ế Vân cũng nói: “Ngươi yên tâm đi. Nương nương đang ngủ, làm sao có thể phát sinh chuyện gì đây? Đi thôi đi thôi, đêm nay đi qua đi lại một đêm, mệt chết đi được.” ***************** cô nam quả nữ ở chung một phòng đường ranh giới ************* Trong lãnh cung. Trước giường Tô Tiểu Tiểu. Thượng Quan Mặc nhíu mày. Lúc này trong lòng hắn thực rối rắm. Hắn chỉ là muốn trừng phạt hoàng hậu một chút mà thôi. Không nghĩ tới hoàng hậu thân kiều thịt quý như thế. Bất quá chỉ nằm ở lãnh cung mà thôi, hiện giờ cũng đã phát sốt. Nhưng lại nóng đến thiêu đốt như vậy. Cả người như một đám lửa. Trong lòng Thượng Quan Mặc phẫn nộ cùng không cam lòng gì đó, giờ khắc này, vào lúc nhìn thấy bộ dáng Tô Tiểu Tiểu như vậy thì đã sớm không cánh mà bay. Hắn nhìn chung quanh. Không khỏi lại nhíu mày. Lãnh cung này như thế nào lại kém như vậy? ! Ngay cả giấy dán một cái cửa sổ cũng loạn thất bát tao, gió cũng có thể từ bên ngoài thổi vào. (vịt: Anh ơi, anh nên nhớ đây là lãnh cung đấy ạ. Như anh miêu tả thì lãnh cung kiểu này là quá tốt ý chứ. Không cỏ cây mọc đầy, rắn rết chạy tung tăng đã là sung sướng lắm rồi)Chẳng trách hoàng hậu sẽ phát sốt. Thượng Quan Mặc bỗng nhiên nhìn thấy một chậu nước. Hắn hơi trầm ngâm một lát, liền đi tới. Chậu nước này, vốn là lúc trước Tố Vân cùng Ế Vân bưng tới để Tô Tiểu Tiểu rửa mặt, sau lại bởi vì rất mệt nhọc, cũng quên không đổ đi. Thượng Quan Mặc lấy tay thử thử nhiệt độ. Ngô, lạnh lẽo lạnh lẽo. Rất thích hợp dùng để hạ nhiệt độ. Vì thế, Thượng Quan Mặc lấy khăn tay mình mang theo bên người thấm ướt, sau đó trùm lên trán Tô Tiểu Tiểu. Tô Tiểu Tiểu than nhẹ một câu. Rất nhẹ rất nhẹ. Thượng Quan Mặc chỉ nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu hơi hơi nâng mi mắt lên, sau đó đôi môi dường như hơi mở.

Chương 165: Ngô, lạnh lẻo lạnh lẻo