Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 175: Không ai biết được
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Thái y vội vàng phục lạy tạ ơn. Tố Vân ở một bên, trong lòng cũng buông lỏng xuống. Hô … phù phù. Thì ra chỉ là ảo giác nha. Nàng còn tưởng rằng Hoàng hậu nương nương là hồi quang phản chiếu đâu. Thì ra là không phải. Thật tốt quá. Tố Vân cũng không khỏi giãn mở lông mày, cười híp mắt nhìn hoàng đế cùng hoàng hậu ân ái. Trong Càn Thanh cung, một mảnh vui sướng, trên mỗi khuôn mặt đều tràn đầy thần sắc vui mừng, chỉ có khuôn mặt của Tô Tiểu Tiểu là không chút thay đổi, trong lòng một mảnh mây đen dầy đặc. ***************** thực không hiểu ra sao cả đường ranh giới ********************** Vì thế … Tin tức Hoàng hậu đã tỉnh lại không đến một khắc đồng hồ liền truyền khắp cả hậu cung. Điều này làm ột vài người vốn nguyền rủa hoàng hậu sớm quải điệu có chút thất vọng. Mà đồng thời, người đến Càn Thanh cung thăm hoàng hậu cũng nối liền không dứt. Nhưng là Thượng Quan Mặc phi thường săn sóc. Hắn thực rõ ràng ra lệnh. Thẳng đến khi bệnh của Hoàng hậu hoàn toàn khỏi hẳn, mới có thể thăm. Hoàng hậu cần nghỉ ngơi, người nào quấy rầy, giết không tha. Mệnh lệnh này cũng thực là ngoan lệ. Thời điểm hậu cung nghe được, đều dồn dập hút khí. Hoàng đế sao lại ác như vậy? Hoàng đế đối xử thật không công bằng … Mọi người nghĩ như vậy. Nhưng nghĩ thì nghĩ, ai cũng không dám nói ra mặt. Hiện giờ, hoàng hậu được sủng ái như thế nào, đây là chuyện vô cùng rõ ràng. Vì thế, mọi người lúc này đối với hoàng hậu là chân chân chính chính uốn mình theo người. Ai cũng không dám đứng … trên đầu sóng, tùy tiện đi đắc tội hoàng hậu, tức là đắc tội hoàng đế. Mà thái hậu lúc này, cũng thập phần trầm mặc. Nàng đứng ở trong Từ Ninh cung, ngay cả cửa cũng không ra, nghe nói cũng cần nghỉ ngơi. Chẳng qua nghỉ ngơi này rốt cuộc là vì sao, cần phải xem xét lại đã. Mà giờ này khắc này. Hoàng đế đang vào triều sớm. Hoàng hậu đang ở Càn Thanh cung tiến hành cái gọi là nghỉ ngơi. Kì thực, sau khi Tô Tiểu Tiểu hết sốt cao, thân thể cũng đã không có gì đáng ngại. Hơn nữa Tô Tiểu Tiểu kỳ thật sức khỏe vốn không tồi. Ngày đó sở dĩ có thể phát sốt, thậm chí hôn mê, cũng quả thật là như lời của thái y: tâm bệnh phát tác. Mà tâm bệnh của Tô Tiểu Tiểu là gì? Đương nhiên là không người nào biết.
Thái y vội vàng phục lạy tạ ơn. Tố Vân ở một bên, trong lòng cũng buông lỏng xuống. Hô … phù phù. Thì ra chỉ là ảo giác nha. Nàng còn tưởng rằng Hoàng hậu nương nương là hồi quang phản chiếu đâu. Thì ra là không phải. Thật tốt quá. Tố Vân cũng không khỏi giãn mở lông mày, cười híp mắt nhìn hoàng đế cùng hoàng hậu ân ái. Trong Càn Thanh cung, một mảnh vui sướng, trên mỗi khuôn mặt đều tràn đầy thần sắc vui mừng, chỉ có khuôn mặt của Tô Tiểu Tiểu là không chút thay đổi, trong lòng một mảnh mây đen dầy đặc. ***************** thực không hiểu ra sao cả đường ranh giới ********************** Vì thế … Tin tức Hoàng hậu đã tỉnh lại không đến một khắc đồng hồ liền truyền khắp cả hậu cung. Điều này làm ột vài người vốn nguyền rủa hoàng hậu sớm quải điệu có chút thất vọng. Mà đồng thời, người đến Càn Thanh cung thăm hoàng hậu cũng nối liền không dứt. Nhưng là Thượng Quan Mặc phi thường săn sóc. Hắn thực rõ ràng ra lệnh. Thẳng đến khi bệnh của Hoàng hậu hoàn toàn khỏi hẳn, mới có thể thăm. Hoàng hậu cần nghỉ ngơi, người nào quấy rầy, giết không tha. Mệnh lệnh này cũng thực là ngoan lệ. Thời điểm hậu cung nghe được, đều dồn dập hút khí. Hoàng đế sao lại ác như vậy? Hoàng đế đối xử thật không công bằng … Mọi người nghĩ như vậy. Nhưng nghĩ thì nghĩ, ai cũng không dám nói ra mặt. Hiện giờ, hoàng hậu được sủng ái như thế nào, đây là chuyện vô cùng rõ ràng. Vì thế, mọi người lúc này đối với hoàng hậu là chân chân chính chính uốn mình theo người. Ai cũng không dám đứng … trên đầu sóng, tùy tiện đi đắc tội hoàng hậu, tức là đắc tội hoàng đế. Mà thái hậu lúc này, cũng thập phần trầm mặc. Nàng đứng ở trong Từ Ninh cung, ngay cả cửa cũng không ra, nghe nói cũng cần nghỉ ngơi. Chẳng qua nghỉ ngơi này rốt cuộc là vì sao, cần phải xem xét lại đã. Mà giờ này khắc này. Hoàng đế đang vào triều sớm. Hoàng hậu đang ở Càn Thanh cung tiến hành cái gọi là nghỉ ngơi. Kì thực, sau khi Tô Tiểu Tiểu hết sốt cao, thân thể cũng đã không có gì đáng ngại. Hơn nữa Tô Tiểu Tiểu kỳ thật sức khỏe vốn không tồi. Ngày đó sở dĩ có thể phát sốt, thậm chí hôn mê, cũng quả thật là như lời của thái y: tâm bệnh phát tác. Mà tâm bệnh của Tô Tiểu Tiểu là gì? Đương nhiên là không người nào biết.
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Thái y vội vàng phục lạy tạ ơn. Tố Vân ở một bên, trong lòng cũng buông lỏng xuống. Hô … phù phù. Thì ra chỉ là ảo giác nha. Nàng còn tưởng rằng Hoàng hậu nương nương là hồi quang phản chiếu đâu. Thì ra là không phải. Thật tốt quá. Tố Vân cũng không khỏi giãn mở lông mày, cười híp mắt nhìn hoàng đế cùng hoàng hậu ân ái. Trong Càn Thanh cung, một mảnh vui sướng, trên mỗi khuôn mặt đều tràn đầy thần sắc vui mừng, chỉ có khuôn mặt của Tô Tiểu Tiểu là không chút thay đổi, trong lòng một mảnh mây đen dầy đặc. ***************** thực không hiểu ra sao cả đường ranh giới ********************** Vì thế … Tin tức Hoàng hậu đã tỉnh lại không đến một khắc đồng hồ liền truyền khắp cả hậu cung. Điều này làm ột vài người vốn nguyền rủa hoàng hậu sớm quải điệu có chút thất vọng. Mà đồng thời, người đến Càn Thanh cung thăm hoàng hậu cũng nối liền không dứt. Nhưng là Thượng Quan Mặc phi thường săn sóc. Hắn thực rõ ràng ra lệnh. Thẳng đến khi bệnh của Hoàng hậu hoàn toàn khỏi hẳn, mới có thể thăm. Hoàng hậu cần nghỉ ngơi, người nào quấy rầy, giết không tha. Mệnh lệnh này cũng thực là ngoan lệ. Thời điểm hậu cung nghe được, đều dồn dập hút khí. Hoàng đế sao lại ác như vậy? Hoàng đế đối xử thật không công bằng … Mọi người nghĩ như vậy. Nhưng nghĩ thì nghĩ, ai cũng không dám nói ra mặt. Hiện giờ, hoàng hậu được sủng ái như thế nào, đây là chuyện vô cùng rõ ràng. Vì thế, mọi người lúc này đối với hoàng hậu là chân chân chính chính uốn mình theo người. Ai cũng không dám đứng … trên đầu sóng, tùy tiện đi đắc tội hoàng hậu, tức là đắc tội hoàng đế. Mà thái hậu lúc này, cũng thập phần trầm mặc. Nàng đứng ở trong Từ Ninh cung, ngay cả cửa cũng không ra, nghe nói cũng cần nghỉ ngơi. Chẳng qua nghỉ ngơi này rốt cuộc là vì sao, cần phải xem xét lại đã. Mà giờ này khắc này. Hoàng đế đang vào triều sớm. Hoàng hậu đang ở Càn Thanh cung tiến hành cái gọi là nghỉ ngơi. Kì thực, sau khi Tô Tiểu Tiểu hết sốt cao, thân thể cũng đã không có gì đáng ngại. Hơn nữa Tô Tiểu Tiểu kỳ thật sức khỏe vốn không tồi. Ngày đó sở dĩ có thể phát sốt, thậm chí hôn mê, cũng quả thật là như lời của thái y: tâm bệnh phát tác. Mà tâm bệnh của Tô Tiểu Tiểu là gì? Đương nhiên là không người nào biết.