Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…

Chương 180: Đâm bị thóc, chọc bị gạo

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Sau khi Tô Tiểu Tiểu cảm thán xong, lại đi lên phía trước một đoạn đường. Không biết qua bao lâu, Tô Tiểu Tiểu chợt nghe phía sau truyền đến một đạo thanh âm. “Yêu, đây không phải Hoàng hậu nương nương sao?” Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, hơi sửng sờ. Thanh âm này có chút quen thuộc. Tố Vân cùng Ế Vân cũng sớm nghe ra người tới là người nào, cuống quít xoay người hành lễ. “Hoàng quý phi nương nương vạn phúc.” Tô Tiểu Tiểu lúc này mới kịp phản ứng. A. Nguyên lai là Hoàng quý phi nha. Trí nhớ của nàng không phải không tốt, mà là nàng không ấn tượng mấy với nữ nhân trong hậu cung này. Chẳng hạn như đối với Hoàng quý phi, Thục phi. Ở trong lòng Tô Tiểu Tiểu, nhãn hiệu cũng liền chỉ có một. Nữ nhân của hoàng đế lợn giống. Bộ dáng gì đó, nàng đương nhiên là nhớ rõ. Nhưng là thanh âm, nàng lại không nhớ rõ lắm. Bất quá, thấy Tố Vân cùng Ế Vân vừa nói như vậy, nàng tự nhiên là biết là ai. Tô Tiểu Tiểu xoay người lại, nhìn coi Hoàng quý phi. Hoàng quý phi nhìn chằm chằm Tô Tiểu Tiểu. Từ đầu đến chân nàng, đều tinh tế quan sát một lần. Thoạt nhìn, sắc mặt thật có chút tiền tuỵ. Chẳng qua, trang phục quá mức mộc mạc, trên đầu thế nhưng một chút trang sức cũng không có. Hoàng quý phi rất không thích cách ăn mặc giờ này khắc này của Tô Tiểu Tiểu. Nàng nói: “Hoàng hậu nương nương tựa hồ bệnh đến nỗi ngay cả quy củ cũng đã quên.” Lời nói này rất có dáng vẻ như đâm bị thóc chọc bị gạo nha. Vốn tâm tình của Tô Tiểu Tiểu thật không tốt, giờ này khắc này Hoàng quý phi ngữ khí cũng khiến cho nàng buồn bực. Nàng nói: “Bổn cung làm gì mà vi phạm cung quy?” Hoàng quý phi cười lạnh. “Dung nhan không chỉnh.” Tô Tiểu Tiểu nhìn chính mình, lại nhìn Hoàng quý phi trang phục lộng lẫy. Nàng nói: “Chẳng lẽ trong cung có quy tắc, nói tất cả phải ăn mặc như Hoàng quý phi muội muội mỗi ngày mới tính là không vi phạm cung quy?” Hoàng quý phi nhìn chằm chằm búi tóc của Tô Tiểu Tiểu nói: “Không trang điểm, đó là không tôn trọng bệ hạ. Cho dù Hoàng hậu nương nương được sủng ái, tốt xấu gì cũng phải đem bệ hạ để vào mắt nha.” Tô Tiểu Tiểu nói: “Bổn cung không thích trang điểm, cản trở gì ngươi sao? Cái gì mà sủng ái hay không sủng ái, đều là giả hết. Ngươi ghen tị Bổn cung được sủng ái mới là thật. Ngươi cho là Bổn cung rất muốn ngủ ở Càn Thanh cung sao? Có bản lĩnh, ngươi đi đến nói với Hoàng đế nha, nói ngươi thấy Bổn cung ở trong Càn Thanh cung khiến ngươi khó chịu, ngươi muốn thế chỗ.”

Sau khi Tô Tiểu Tiểu cảm thán xong, lại đi lên phía trước một đoạn đường. Không biết qua bao lâu, Tô Tiểu Tiểu chợt nghe phía sau truyền đến một đạo thanh âm. “Yêu, đây không phải Hoàng hậu nương nương sao?” Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, hơi sửng sờ. Thanh âm này có chút quen thuộc. Tố Vân cùng Ế Vân cũng sớm nghe ra người tới là người nào, cuống quít xoay người hành lễ. “Hoàng quý phi nương nương vạn phúc.” Tô Tiểu Tiểu lúc này mới kịp phản ứng. A. Nguyên lai là Hoàng quý phi nha. Trí nhớ của nàng không phải không tốt, mà là nàng không ấn tượng mấy với nữ nhân trong hậu cung này. Chẳng hạn như đối với Hoàng quý phi, Thục phi. Ở trong lòng Tô Tiểu Tiểu, nhãn hiệu cũng liền chỉ có một. Nữ nhân của hoàng đế lợn giống. Bộ dáng gì đó, nàng đương nhiên là nhớ rõ. Nhưng là thanh âm, nàng lại không nhớ rõ lắm. Bất quá, thấy Tố Vân cùng Ế Vân vừa nói như vậy, nàng tự nhiên là biết là ai. Tô Tiểu Tiểu xoay người lại, nhìn coi Hoàng quý phi. Hoàng quý phi nhìn chằm chằm Tô Tiểu Tiểu. Từ đầu đến chân nàng, đều tinh tế quan sát một lần. Thoạt nhìn, sắc mặt thật có chút tiền tuỵ. Chẳng qua, trang phục quá mức mộc mạc, trên đầu thế nhưng một chút trang sức cũng không có. Hoàng quý phi rất không thích cách ăn mặc giờ này khắc này của Tô Tiểu Tiểu. Nàng nói: “Hoàng hậu nương nương tựa hồ bệnh đến nỗi ngay cả quy củ cũng đã quên.” Lời nói này rất có dáng vẻ như đâm bị thóc chọc bị gạo nha. Vốn tâm tình của Tô Tiểu Tiểu thật không tốt, giờ này khắc này Hoàng quý phi ngữ khí cũng khiến cho nàng buồn bực. Nàng nói: “Bổn cung làm gì mà vi phạm cung quy?” Hoàng quý phi cười lạnh. “Dung nhan không chỉnh.” Tô Tiểu Tiểu nhìn chính mình, lại nhìn Hoàng quý phi trang phục lộng lẫy. Nàng nói: “Chẳng lẽ trong cung có quy tắc, nói tất cả phải ăn mặc như Hoàng quý phi muội muội mỗi ngày mới tính là không vi phạm cung quy?” Hoàng quý phi nhìn chằm chằm búi tóc của Tô Tiểu Tiểu nói: “Không trang điểm, đó là không tôn trọng bệ hạ. Cho dù Hoàng hậu nương nương được sủng ái, tốt xấu gì cũng phải đem bệ hạ để vào mắt nha.” Tô Tiểu Tiểu nói: “Bổn cung không thích trang điểm, cản trở gì ngươi sao? Cái gì mà sủng ái hay không sủng ái, đều là giả hết. Ngươi ghen tị Bổn cung được sủng ái mới là thật. Ngươi cho là Bổn cung rất muốn ngủ ở Càn Thanh cung sao? Có bản lĩnh, ngươi đi đến nói với Hoàng đế nha, nói ngươi thấy Bổn cung ở trong Càn Thanh cung khiến ngươi khó chịu, ngươi muốn thế chỗ.”

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Sau khi Tô Tiểu Tiểu cảm thán xong, lại đi lên phía trước một đoạn đường. Không biết qua bao lâu, Tô Tiểu Tiểu chợt nghe phía sau truyền đến một đạo thanh âm. “Yêu, đây không phải Hoàng hậu nương nương sao?” Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, hơi sửng sờ. Thanh âm này có chút quen thuộc. Tố Vân cùng Ế Vân cũng sớm nghe ra người tới là người nào, cuống quít xoay người hành lễ. “Hoàng quý phi nương nương vạn phúc.” Tô Tiểu Tiểu lúc này mới kịp phản ứng. A. Nguyên lai là Hoàng quý phi nha. Trí nhớ của nàng không phải không tốt, mà là nàng không ấn tượng mấy với nữ nhân trong hậu cung này. Chẳng hạn như đối với Hoàng quý phi, Thục phi. Ở trong lòng Tô Tiểu Tiểu, nhãn hiệu cũng liền chỉ có một. Nữ nhân của hoàng đế lợn giống. Bộ dáng gì đó, nàng đương nhiên là nhớ rõ. Nhưng là thanh âm, nàng lại không nhớ rõ lắm. Bất quá, thấy Tố Vân cùng Ế Vân vừa nói như vậy, nàng tự nhiên là biết là ai. Tô Tiểu Tiểu xoay người lại, nhìn coi Hoàng quý phi. Hoàng quý phi nhìn chằm chằm Tô Tiểu Tiểu. Từ đầu đến chân nàng, đều tinh tế quan sát một lần. Thoạt nhìn, sắc mặt thật có chút tiền tuỵ. Chẳng qua, trang phục quá mức mộc mạc, trên đầu thế nhưng một chút trang sức cũng không có. Hoàng quý phi rất không thích cách ăn mặc giờ này khắc này của Tô Tiểu Tiểu. Nàng nói: “Hoàng hậu nương nương tựa hồ bệnh đến nỗi ngay cả quy củ cũng đã quên.” Lời nói này rất có dáng vẻ như đâm bị thóc chọc bị gạo nha. Vốn tâm tình của Tô Tiểu Tiểu thật không tốt, giờ này khắc này Hoàng quý phi ngữ khí cũng khiến cho nàng buồn bực. Nàng nói: “Bổn cung làm gì mà vi phạm cung quy?” Hoàng quý phi cười lạnh. “Dung nhan không chỉnh.” Tô Tiểu Tiểu nhìn chính mình, lại nhìn Hoàng quý phi trang phục lộng lẫy. Nàng nói: “Chẳng lẽ trong cung có quy tắc, nói tất cả phải ăn mặc như Hoàng quý phi muội muội mỗi ngày mới tính là không vi phạm cung quy?” Hoàng quý phi nhìn chằm chằm búi tóc của Tô Tiểu Tiểu nói: “Không trang điểm, đó là không tôn trọng bệ hạ. Cho dù Hoàng hậu nương nương được sủng ái, tốt xấu gì cũng phải đem bệ hạ để vào mắt nha.” Tô Tiểu Tiểu nói: “Bổn cung không thích trang điểm, cản trở gì ngươi sao? Cái gì mà sủng ái hay không sủng ái, đều là giả hết. Ngươi ghen tị Bổn cung được sủng ái mới là thật. Ngươi cho là Bổn cung rất muốn ngủ ở Càn Thanh cung sao? Có bản lĩnh, ngươi đi đến nói với Hoàng đế nha, nói ngươi thấy Bổn cung ở trong Càn Thanh cung khiến ngươi khó chịu, ngươi muốn thế chỗ.”

Chương 180: Đâm bị thóc, chọc bị gạo