Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…

Chương 216: Tổng hội có cảm tình

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Nói thật? Hay chuyện Đoan Mộc Trường Khanh ám chỉ chính là lúc trước nàng từng vụng trộm xuất cung? Nàng nháy mắt mấy cái. Sau đó kéo tay Đoan Mộc Trường Khanh, ra vẻ làm nũng nói: “Ai nha, ta sợ ca ca mắng ta thôi. Trong cung thực sự buồn quá, cho nên mới phải như vậy thôi.” Lời này, Tô Tiểu Tiểu nói được thực lập lờ nước đôi. Bất quá, bên trong cũng có chút ý vị thăm dò. Nàng hiện tại cần phải biết rằng Đoan Mộc Trường Khanh có thật sự biết nàng từng lén lút xuất cung không? Mà nàng từng lén lút xuất cung cũng chỉ có hai lần mà thôi. Lần đầu tiên, là Tố Vân cùng Ế Vân biết được. Lần thứ hai, là chỉ có chính nàng mới biết. A. Không. Lần thứ hai có thể tính cả hoàng đế Thượng Quan Mặc. Nhưng là, Thượng Quan Mặc cũng không cho phép người trong cung truyền ra ngoài. Cho nên, rất rõ ràng, nếu Đoan Mộc Trường Khanh biết nàng đã từng xuất cung, chỉ có thể là lần đầu tiên. Mà lần đầu tiên xuất cung chỉ có Tố Vân cùng Ế Vân biết. Nàng đương nhiên sẽ không nói cho người khác biết, mà nếu Đoan Mộc Trường Khanh thật sự biết chuyện nàng xuất cung, kia trăm phần trăm chính là qua Tố Vân cùng Ế Vân biết được. Như vậy, chứng tỏ là Tố Vân cùng Ế Vân thời thời khắc khắc đều đem những chuyện nàng làm từ đầu đến cuối nói cho Đoan Mộc Gia. Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên thực khẩn trương. Nàng vô cùng hi vọng lời tiếp theo của Đoan Mộc Trường Khanh, là không hề giống như nàng suy nghĩ. Tố Vân cùng Ế Vân mặc dù có chút ngu trung, nhưng là bất kể như thế nào, khi nàng xuyên qua đến nơi đây, đầu tiên nhìn thấy chính là đôi song sinh tỷ muội này, các nàng đã theo nàng một thời gian rất dài. Chỉ cần ở cùng nhau lâu, đều sẽ có cảm tình. Người, luôn thực dễ dàng sinh ra tình cảm lưu luyến, chỉ cần đã từng ở chung, liền tất nhiên sẽ có cảm tình. Chỉ tiếc, khi Đoan Mộc Trường Khanh dùng thanh âm mang theo ý cười nói ra chân tướng thì Tô Tiểu Tiểu vẫn là không thể tránh khỏi đau lòng một chút. Đoan Mộc Trường Khanh nói: “Lần sau xuất cung, phải cẩn thận một chút. Tố Vân cùng Ế Vân tuy rằng võ công không tệ, nhưng là chỉ có một người mang ngươi xuất cung vẫn là không khỏi có chút l* m*ng đó. Cũng may không có chuyện gì phát sinh.” Tô Tiểu Tiểu hạ xuống đôi mắt, cúi đầu ứng thanh. “Ân.” Tố Vân, Ế Vân… Các ngươi quả nhiên là người của Đoan Mộc Gia. Mà không phải người của Đoan Mộc Lang Hoàn. Tô Tiểu Tiểu mím mím môi.

Nói thật? Hay chuyện Đoan Mộc Trường Khanh ám chỉ chính là lúc trước nàng từng vụng trộm xuất cung? Nàng nháy mắt mấy cái. Sau đó kéo tay Đoan Mộc Trường Khanh, ra vẻ làm nũng nói: “Ai nha, ta sợ ca ca mắng ta thôi. Trong cung thực sự buồn quá, cho nên mới phải như vậy thôi.” Lời này, Tô Tiểu Tiểu nói được thực lập lờ nước đôi. Bất quá, bên trong cũng có chút ý vị thăm dò. Nàng hiện tại cần phải biết rằng Đoan Mộc Trường Khanh có thật sự biết nàng từng lén lút xuất cung không? Mà nàng từng lén lút xuất cung cũng chỉ có hai lần mà thôi. Lần đầu tiên, là Tố Vân cùng Ế Vân biết được. Lần thứ hai, là chỉ có chính nàng mới biết. A. Không. Lần thứ hai có thể tính cả hoàng đế Thượng Quan Mặc. Nhưng là, Thượng Quan Mặc cũng không cho phép người trong cung truyền ra ngoài. Cho nên, rất rõ ràng, nếu Đoan Mộc Trường Khanh biết nàng đã từng xuất cung, chỉ có thể là lần đầu tiên. Mà lần đầu tiên xuất cung chỉ có Tố Vân cùng Ế Vân biết. Nàng đương nhiên sẽ không nói cho người khác biết, mà nếu Đoan Mộc Trường Khanh thật sự biết chuyện nàng xuất cung, kia trăm phần trăm chính là qua Tố Vân cùng Ế Vân biết được. Như vậy, chứng tỏ là Tố Vân cùng Ế Vân thời thời khắc khắc đều đem những chuyện nàng làm từ đầu đến cuối nói cho Đoan Mộc Gia. Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên thực khẩn trương. Nàng vô cùng hi vọng lời tiếp theo của Đoan Mộc Trường Khanh, là không hề giống như nàng suy nghĩ. Tố Vân cùng Ế Vân mặc dù có chút ngu trung, nhưng là bất kể như thế nào, khi nàng xuyên qua đến nơi đây, đầu tiên nhìn thấy chính là đôi song sinh tỷ muội này, các nàng đã theo nàng một thời gian rất dài. Chỉ cần ở cùng nhau lâu, đều sẽ có cảm tình. Người, luôn thực dễ dàng sinh ra tình cảm lưu luyến, chỉ cần đã từng ở chung, liền tất nhiên sẽ có cảm tình. Chỉ tiếc, khi Đoan Mộc Trường Khanh dùng thanh âm mang theo ý cười nói ra chân tướng thì Tô Tiểu Tiểu vẫn là không thể tránh khỏi đau lòng một chút. Đoan Mộc Trường Khanh nói: “Lần sau xuất cung, phải cẩn thận một chút. Tố Vân cùng Ế Vân tuy rằng võ công không tệ, nhưng là chỉ có một người mang ngươi xuất cung vẫn là không khỏi có chút l* m*ng đó. Cũng may không có chuyện gì phát sinh.” Tô Tiểu Tiểu hạ xuống đôi mắt, cúi đầu ứng thanh. “Ân.” Tố Vân, Ế Vân… Các ngươi quả nhiên là người của Đoan Mộc Gia. Mà không phải người của Đoan Mộc Lang Hoàn. Tô Tiểu Tiểu mím mím môi.

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Nói thật? Hay chuyện Đoan Mộc Trường Khanh ám chỉ chính là lúc trước nàng từng vụng trộm xuất cung? Nàng nháy mắt mấy cái. Sau đó kéo tay Đoan Mộc Trường Khanh, ra vẻ làm nũng nói: “Ai nha, ta sợ ca ca mắng ta thôi. Trong cung thực sự buồn quá, cho nên mới phải như vậy thôi.” Lời này, Tô Tiểu Tiểu nói được thực lập lờ nước đôi. Bất quá, bên trong cũng có chút ý vị thăm dò. Nàng hiện tại cần phải biết rằng Đoan Mộc Trường Khanh có thật sự biết nàng từng lén lút xuất cung không? Mà nàng từng lén lút xuất cung cũng chỉ có hai lần mà thôi. Lần đầu tiên, là Tố Vân cùng Ế Vân biết được. Lần thứ hai, là chỉ có chính nàng mới biết. A. Không. Lần thứ hai có thể tính cả hoàng đế Thượng Quan Mặc. Nhưng là, Thượng Quan Mặc cũng không cho phép người trong cung truyền ra ngoài. Cho nên, rất rõ ràng, nếu Đoan Mộc Trường Khanh biết nàng đã từng xuất cung, chỉ có thể là lần đầu tiên. Mà lần đầu tiên xuất cung chỉ có Tố Vân cùng Ế Vân biết. Nàng đương nhiên sẽ không nói cho người khác biết, mà nếu Đoan Mộc Trường Khanh thật sự biết chuyện nàng xuất cung, kia trăm phần trăm chính là qua Tố Vân cùng Ế Vân biết được. Như vậy, chứng tỏ là Tố Vân cùng Ế Vân thời thời khắc khắc đều đem những chuyện nàng làm từ đầu đến cuối nói cho Đoan Mộc Gia. Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên thực khẩn trương. Nàng vô cùng hi vọng lời tiếp theo của Đoan Mộc Trường Khanh, là không hề giống như nàng suy nghĩ. Tố Vân cùng Ế Vân mặc dù có chút ngu trung, nhưng là bất kể như thế nào, khi nàng xuyên qua đến nơi đây, đầu tiên nhìn thấy chính là đôi song sinh tỷ muội này, các nàng đã theo nàng một thời gian rất dài. Chỉ cần ở cùng nhau lâu, đều sẽ có cảm tình. Người, luôn thực dễ dàng sinh ra tình cảm lưu luyến, chỉ cần đã từng ở chung, liền tất nhiên sẽ có cảm tình. Chỉ tiếc, khi Đoan Mộc Trường Khanh dùng thanh âm mang theo ý cười nói ra chân tướng thì Tô Tiểu Tiểu vẫn là không thể tránh khỏi đau lòng một chút. Đoan Mộc Trường Khanh nói: “Lần sau xuất cung, phải cẩn thận một chút. Tố Vân cùng Ế Vân tuy rằng võ công không tệ, nhưng là chỉ có một người mang ngươi xuất cung vẫn là không khỏi có chút l* m*ng đó. Cũng may không có chuyện gì phát sinh.” Tô Tiểu Tiểu hạ xuống đôi mắt, cúi đầu ứng thanh. “Ân.” Tố Vân, Ế Vân… Các ngươi quả nhiên là người của Đoan Mộc Gia. Mà không phải người của Đoan Mộc Lang Hoàn. Tô Tiểu Tiểu mím mím môi.

Chương 216: Tổng hội có cảm tình