Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…

Chương 272: Ngươi là ai

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Chính là…A Bạch làm sao lại có thể ở chỗ này đây?A Bạch làm sao có thể xuất hiện ở hoàng cung lúc nửa đêm đây?Chuyện này căn bản là không có khả năng xảy ra! !Kia… Không phải A Bach…Vậy đến tột cùng người ở trong Thanh Loan điện này là ai? ? ? ? ?Ngay lúc Tô Tiểu Tiểu nghĩ như vậy, chân tướng cũng lập tức được tiết lộ…Đồng thời.Tô Tiểu Tiểu trên cổ cũng là một lưỡi dao sắc bén.Tô Tiểu Tiểu nuốt một ngụm nước bọt.Trong lòng nàng rất là kích động, nàng không biết nên làm thế nào cho phải.Nàng thậm chí có chút hối hận vì cái gì ngày hôm nay lại nhiều chuyện như vậy chạy tới Thanh Loan điện, nàng rõ ràng là muốn đi điều tra nguyên nhân cái chết của Thục phi a.Nhưng là bây giờ…Nàng nhắm mắt lại, run rẩy nói: “Vị đại hiệp này, vị tráng sĩ này, ta thật ra cái gì cũng không thấy. Giết người diệt khẩu chẳng hạn, ta tin tưởng ngươi chắc là sẽ không làm, đúng không…”Lời nói này, Tô Tiểu Tiểu nói được thập phần không có cơ sở.Bởi vì giờ phút này, sát khí trên người kẻ kia thập phần nồng đậm.Tô Tiểu Tiểu tuy rằng không phải người trong võ lâm, nhưng là có nhiều thứ, chỉ cần ngươi thân lâm kỳ cảnh (1), nhất định sẽ có cảm giác, trong đầu cũng chỉ biết có hai chữ.Sát khí.Chậm rãi, chậm rãi, mây đen đang che khuất ánh trăng dần bay đi.Nhất thời, cả mặt đất sáng lên.Giống như là được trải một tầng vải mỏng màu bạc.Mà Tô Tiểu Tiểu nhắm hai mắt lại, tự nhiên là nhìn không thấy, nhưng là nàng lại cảm thấy sát khí quanh người dần dần tiêu thất. (thỏ: aaaaaaaaa, có ai giống ta không? Đọc đến câu này thấy thập phần ngọt ngào a. Rất thích rất thích)Theo đó chính là một đạo thanh âm không nhẹ không nặng.“Ngươi là ai? Nói, ta sẽ không giết ngươi.”Tô Tiểu Tiểu trong lòng là bách chuyển thiên hồi (2) nha.Nàng nghĩ nghĩ.Dựa vào lời nói của nhân sĩ trước mặt, Tô Tiểu Tiểu biết hắn vẫn chưa nhận ra nàng.Rất rõ ràng, cũng không biết thân phận của nàng.Một khi đã như vậy, nàng kia liền càng thêm không có khả năng nói cho hắn biết.Cái danh Hoàng hậu, đội ở trên đầu, thật sự là thập phần huênh hoang nha.Vì thế…Tô Tiểu Tiểu ho khan vài tiếng, nghiêm mặt lại, sau đó mới đứng đắn nói: “Ta gọi là Tô Tiểu Tiểu.”(1) Thân lâm kỳ cảnh: người lạc vào cảnh lạ, ngụ ý chỉ người lâm vào hoàn cảnh đặc biệt, kỳ lạ.(2) Bách chuyển thiên hồi: trăm lần nghĩ ngợi.

Chính là…

A Bạch làm sao lại có thể ở chỗ này đây?

A Bạch làm sao có thể xuất hiện ở hoàng cung lúc nửa đêm đây?

Chuyện này căn bản là không có khả năng xảy ra! !

Kia… Không phải A Bach…

Vậy đến tột cùng người ở trong Thanh Loan điện này là ai? ? ? ? ?

Ngay lúc Tô Tiểu Tiểu nghĩ như vậy, chân tướng cũng lập tức được tiết lộ…

Đồng thời.

Tô Tiểu Tiểu trên cổ cũng là một lưỡi dao sắc bén.

Tô Tiểu Tiểu nuốt một ngụm nước bọt.

Trong lòng nàng rất là kích động, nàng không biết nên làm thế nào cho phải.

Nàng thậm chí có chút hối hận vì cái gì ngày hôm nay lại nhiều chuyện như vậy chạy tới Thanh Loan điện, nàng rõ ràng là muốn đi điều tra nguyên nhân cái chết của Thục phi a.

Nhưng là bây giờ…

Nàng nhắm mắt lại, run rẩy nói: “Vị đại hiệp này, vị tráng sĩ này, ta thật ra cái gì cũng không thấy. Giết người diệt khẩu chẳng hạn, ta tin tưởng ngươi chắc là sẽ không làm, đúng không…”

Lời nói này, Tô Tiểu Tiểu nói được thập phần không có cơ sở.

Bởi vì giờ phút này, sát khí trên người kẻ kia thập phần nồng đậm.

Tô Tiểu Tiểu tuy rằng không phải người trong võ lâm, nhưng là có nhiều thứ, chỉ cần ngươi thân lâm kỳ cảnh (1), nhất định sẽ có cảm giác, trong đầu cũng chỉ biết có hai chữ.

Sát khí.

Chậm rãi, chậm rãi, mây đen đang che khuất ánh trăng dần bay đi.

Nhất thời, cả mặt đất sáng lên.

Giống như là được trải một tầng vải mỏng màu bạc.

Mà Tô Tiểu Tiểu nhắm hai mắt lại, tự nhiên là nhìn không thấy, nhưng là nàng lại cảm thấy sát khí quanh người dần dần tiêu thất. (thỏ: aaaaaaaaa, có ai giống ta không? Đọc đến câu này thấy thập phần ngọt ngào a. Rất thích rất thích)

Theo đó chính là một đạo thanh âm không nhẹ không nặng.

“Ngươi là ai? Nói, ta sẽ không giết ngươi.”

Tô Tiểu Tiểu trong lòng là bách chuyển thiên hồi (2) nha.

Nàng nghĩ nghĩ.

Dựa vào lời nói của nhân sĩ trước mặt, Tô Tiểu Tiểu biết hắn vẫn chưa nhận ra nàng.

Rất rõ ràng, cũng không biết thân phận của nàng.

Một khi đã như vậy, nàng kia liền càng thêm không có khả năng nói cho hắn biết.

Cái danh Hoàng hậu, đội ở trên đầu, thật sự là thập phần huênh hoang nha.

Vì thế…

Tô Tiểu Tiểu ho khan vài tiếng, nghiêm mặt lại, sau đó mới đứng đắn nói: “Ta gọi là Tô Tiểu Tiểu.”

(1) Thân lâm kỳ cảnh: người lạc vào cảnh lạ, ngụ ý chỉ người lâm vào hoàn cảnh đặc biệt, kỳ lạ.

(2) Bách chuyển thiên hồi: trăm lần nghĩ ngợi.

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Chính là…A Bạch làm sao lại có thể ở chỗ này đây?A Bạch làm sao có thể xuất hiện ở hoàng cung lúc nửa đêm đây?Chuyện này căn bản là không có khả năng xảy ra! !Kia… Không phải A Bach…Vậy đến tột cùng người ở trong Thanh Loan điện này là ai? ? ? ? ?Ngay lúc Tô Tiểu Tiểu nghĩ như vậy, chân tướng cũng lập tức được tiết lộ…Đồng thời.Tô Tiểu Tiểu trên cổ cũng là một lưỡi dao sắc bén.Tô Tiểu Tiểu nuốt một ngụm nước bọt.Trong lòng nàng rất là kích động, nàng không biết nên làm thế nào cho phải.Nàng thậm chí có chút hối hận vì cái gì ngày hôm nay lại nhiều chuyện như vậy chạy tới Thanh Loan điện, nàng rõ ràng là muốn đi điều tra nguyên nhân cái chết của Thục phi a.Nhưng là bây giờ…Nàng nhắm mắt lại, run rẩy nói: “Vị đại hiệp này, vị tráng sĩ này, ta thật ra cái gì cũng không thấy. Giết người diệt khẩu chẳng hạn, ta tin tưởng ngươi chắc là sẽ không làm, đúng không…”Lời nói này, Tô Tiểu Tiểu nói được thập phần không có cơ sở.Bởi vì giờ phút này, sát khí trên người kẻ kia thập phần nồng đậm.Tô Tiểu Tiểu tuy rằng không phải người trong võ lâm, nhưng là có nhiều thứ, chỉ cần ngươi thân lâm kỳ cảnh (1), nhất định sẽ có cảm giác, trong đầu cũng chỉ biết có hai chữ.Sát khí.Chậm rãi, chậm rãi, mây đen đang che khuất ánh trăng dần bay đi.Nhất thời, cả mặt đất sáng lên.Giống như là được trải một tầng vải mỏng màu bạc.Mà Tô Tiểu Tiểu nhắm hai mắt lại, tự nhiên là nhìn không thấy, nhưng là nàng lại cảm thấy sát khí quanh người dần dần tiêu thất. (thỏ: aaaaaaaaa, có ai giống ta không? Đọc đến câu này thấy thập phần ngọt ngào a. Rất thích rất thích)Theo đó chính là một đạo thanh âm không nhẹ không nặng.“Ngươi là ai? Nói, ta sẽ không giết ngươi.”Tô Tiểu Tiểu trong lòng là bách chuyển thiên hồi (2) nha.Nàng nghĩ nghĩ.Dựa vào lời nói của nhân sĩ trước mặt, Tô Tiểu Tiểu biết hắn vẫn chưa nhận ra nàng.Rất rõ ràng, cũng không biết thân phận của nàng.Một khi đã như vậy, nàng kia liền càng thêm không có khả năng nói cho hắn biết.Cái danh Hoàng hậu, đội ở trên đầu, thật sự là thập phần huênh hoang nha.Vì thế…Tô Tiểu Tiểu ho khan vài tiếng, nghiêm mặt lại, sau đó mới đứng đắn nói: “Ta gọi là Tô Tiểu Tiểu.”(1) Thân lâm kỳ cảnh: người lạc vào cảnh lạ, ngụ ý chỉ người lâm vào hoàn cảnh đặc biệt, kỳ lạ.(2) Bách chuyển thiên hồi: trăm lần nghĩ ngợi.

Chương 272: Ngươi là ai