Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 293: Cũng nên là thời điểm kết hôn
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Nhưng tình trạng hiện giờ là đã đâm lao phải theo lao.Tô Tiểu Tiểu không thể không uống.Vì thế, nàng nghiêng mặt qua, nhanh chóng nhấc lên cái khăn che mặt, sau đó uống ngụm trà.Lúc này Hoàng quý phi mới buông tha Tô Tiểu Tiểu.Chờ sau khi Hoàng quý phi về tới chỗ ngồi của mình, Trân phi cũng tới …Trân phi đi rồi, Vân Quý Nhân đến đây …Một người tiếp theo một người …Tô Tiểu Tiểu uống một ly lại một ly trà. (vịt: Không biết ta có đen tối quá không nhưng đọc đến đoạn này ta nghĩ là sau khi chị ý đc chúc xong, quần chị ý sẽ ướt đẫm)Nàng không uống một chén rượu nào, luôn chú ý đến Thượng Quan Thanh đến tột cùng có hay không nhìn lại đây.May mắn, Thượng Quan Thanh luôn luôn cúi đầu, yên lặng thưởng thức điểm tâm.Tô Tiểu Tiểu thấy thế, mới hơi chút nhẹ nhàng thở ra.Chờ toàn bộ nữ nhân đều kính rượu xong, Tô Tiểu Tiểu đã muốn no rồi.Nàng đã muốn triệt triệt để để uống no! ! !Hiện tại người nàng chứa đầy nước trà.Nàng thậm chí có thể cảm giác được trong bụng nước tựa như một con thuyền lay động, đang không ngừng lúc ẩn lúc hiện …Lắc nha lắc nha lắc …Nàng bắt đầu cảm giác có chút không thoải mái.Nàng nhăn nhíu đầu mi.Mà vừa mới lúc này, Thượng Quan Thanh đứng lên.Bất quá hắn không đi tới, chính là ở chỗ ngồi của mình hướng lên phía Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Mặc quơ quơ chén rượu trong tay.Sau đó nói vài lời nói khách sáo, rồi tiếp đến uống một hơi cạn sạch.Tô Tiểu Tiểu cũng không thể không nói lại vài lời khách sáo.Bất quá lần này sau khi uống xong trà, khi Tô Tiểu Tiểu đặt chén trà xuống thì nàng phát hiện ánh mắt sáng ngời của Thượng Quan Thanh đang nhìn nàng.Nhìn đến mức nàng cảm thấy kinh hồn táng đảm.Nàng ngừng lại rồi thở, cố ý làm bộ như đang bình tĩnh cúi thấp đầu xuống.Mà lúc này, Thượng Quan Mặc đối với Thượng Quan Thanh nói: “Huyền Thanh Vương tựa hồ còn chưa kết hôn đi.”Lời này vừa ra, tâm Tô Tiểu Tiểu run lên một chút.Nàng trộm nhìn Thượng Quan Thanh một cái.Nàng phát hiện thần sắc Thượng Quan Thanh trở nên nhu hòa.Chỉ nghe hắn nói: “Đúng vậy.”Thượng Quan Mặc nói: “Cũng nên là thời điểm kết hôn.”Dừng lại, sắc mặt Thượng Quan Mặc có chút phức tạp.“Căn bệnh đó của Huyền Thanh Vương chưa khỏi hẳn?”Thượng Quan Thanh gật gật đầu.Các phi tử khác ở đây cũng nhìn Thượng Quan Thanh liếc mắt một cái.Huyền Thanh Vương có tật xấu không thể đụng vào nữ nhân, cả hoàng cung thậm chí cả kinh thành đều là biết đến.Bằng không, cánh cửa vương phủ Huyền Thanh Vương khẳng định đã sớm bị bà mối đạp phá.
Nhưng tình trạng hiện giờ là đã đâm lao phải theo lao.
Tô Tiểu Tiểu không thể không uống.
Vì thế, nàng nghiêng mặt qua, nhanh chóng nhấc lên cái khăn che mặt, sau đó uống ngụm trà.
Lúc này Hoàng quý phi mới buông tha Tô Tiểu Tiểu.
Chờ sau khi Hoàng quý phi về tới chỗ ngồi của mình, Trân phi cũng tới …
Trân phi đi rồi, Vân Quý Nhân đến đây …
Một người tiếp theo một người …
Tô Tiểu Tiểu uống một ly lại một ly trà. (vịt: Không biết ta có đen tối quá không nhưng đọc đến đoạn này ta nghĩ là sau khi chị ý đc chúc xong, quần chị ý sẽ ướt đẫm)
Nàng không uống một chén rượu nào, luôn chú ý đến Thượng Quan Thanh đến tột cùng có hay không nhìn lại đây.
May mắn, Thượng Quan Thanh luôn luôn cúi đầu, yên lặng thưởng thức điểm tâm.
Tô Tiểu Tiểu thấy thế, mới hơi chút nhẹ nhàng thở ra.
Chờ toàn bộ nữ nhân đều kính rượu xong, Tô Tiểu Tiểu đã muốn no rồi.
Nàng đã muốn triệt triệt để để uống no! ! !
Hiện tại người nàng chứa đầy nước trà.
Nàng thậm chí có thể cảm giác được trong bụng nước tựa như một con thuyền lay động, đang không ngừng lúc ẩn lúc hiện …
Lắc nha lắc nha lắc …
Nàng bắt đầu cảm giác có chút không thoải mái.
Nàng nhăn nhíu đầu mi.
Mà vừa mới lúc này, Thượng Quan Thanh đứng lên.
Bất quá hắn không đi tới, chính là ở chỗ ngồi của mình hướng lên phía Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Mặc quơ quơ chén rượu trong tay.
Sau đó nói vài lời nói khách sáo, rồi tiếp đến uống một hơi cạn sạch.
Tô Tiểu Tiểu cũng không thể không nói lại vài lời khách sáo.
Bất quá lần này sau khi uống xong trà, khi Tô Tiểu Tiểu đặt chén trà xuống thì nàng phát hiện ánh mắt sáng ngời của Thượng Quan Thanh đang nhìn nàng.
Nhìn đến mức nàng cảm thấy kinh hồn táng đảm.
Nàng ngừng lại rồi thở, cố ý làm bộ như đang bình tĩnh cúi thấp đầu xuống.
Mà lúc này, Thượng Quan Mặc đối với Thượng Quan Thanh nói: “Huyền Thanh Vương tựa hồ còn chưa kết hôn đi.”
Lời này vừa ra, tâm Tô Tiểu Tiểu run lên một chút.
Nàng trộm nhìn Thượng Quan Thanh một cái.
Nàng phát hiện thần sắc Thượng Quan Thanh trở nên nhu hòa.
Chỉ nghe hắn nói: “Đúng vậy.”
Thượng Quan Mặc nói: “Cũng nên là thời điểm kết hôn.”
Dừng lại, sắc mặt Thượng Quan Mặc có chút phức tạp.
“Căn bệnh đó của Huyền Thanh Vương chưa khỏi hẳn?”
Thượng Quan Thanh gật gật đầu.
Các phi tử khác ở đây cũng nhìn Thượng Quan Thanh liếc mắt một cái.
Huyền Thanh Vương có tật xấu không thể đụng vào nữ nhân, cả hoàng cung thậm chí cả kinh thành đều là biết đến.
Bằng không, cánh cửa vương phủ Huyền Thanh Vương khẳng định đã sớm bị bà mối đạp phá.
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Nhưng tình trạng hiện giờ là đã đâm lao phải theo lao.Tô Tiểu Tiểu không thể không uống.Vì thế, nàng nghiêng mặt qua, nhanh chóng nhấc lên cái khăn che mặt, sau đó uống ngụm trà.Lúc này Hoàng quý phi mới buông tha Tô Tiểu Tiểu.Chờ sau khi Hoàng quý phi về tới chỗ ngồi của mình, Trân phi cũng tới …Trân phi đi rồi, Vân Quý Nhân đến đây …Một người tiếp theo một người …Tô Tiểu Tiểu uống một ly lại một ly trà. (vịt: Không biết ta có đen tối quá không nhưng đọc đến đoạn này ta nghĩ là sau khi chị ý đc chúc xong, quần chị ý sẽ ướt đẫm)Nàng không uống một chén rượu nào, luôn chú ý đến Thượng Quan Thanh đến tột cùng có hay không nhìn lại đây.May mắn, Thượng Quan Thanh luôn luôn cúi đầu, yên lặng thưởng thức điểm tâm.Tô Tiểu Tiểu thấy thế, mới hơi chút nhẹ nhàng thở ra.Chờ toàn bộ nữ nhân đều kính rượu xong, Tô Tiểu Tiểu đã muốn no rồi.Nàng đã muốn triệt triệt để để uống no! ! !Hiện tại người nàng chứa đầy nước trà.Nàng thậm chí có thể cảm giác được trong bụng nước tựa như một con thuyền lay động, đang không ngừng lúc ẩn lúc hiện …Lắc nha lắc nha lắc …Nàng bắt đầu cảm giác có chút không thoải mái.Nàng nhăn nhíu đầu mi.Mà vừa mới lúc này, Thượng Quan Thanh đứng lên.Bất quá hắn không đi tới, chính là ở chỗ ngồi của mình hướng lên phía Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Mặc quơ quơ chén rượu trong tay.Sau đó nói vài lời nói khách sáo, rồi tiếp đến uống một hơi cạn sạch.Tô Tiểu Tiểu cũng không thể không nói lại vài lời khách sáo.Bất quá lần này sau khi uống xong trà, khi Tô Tiểu Tiểu đặt chén trà xuống thì nàng phát hiện ánh mắt sáng ngời của Thượng Quan Thanh đang nhìn nàng.Nhìn đến mức nàng cảm thấy kinh hồn táng đảm.Nàng ngừng lại rồi thở, cố ý làm bộ như đang bình tĩnh cúi thấp đầu xuống.Mà lúc này, Thượng Quan Mặc đối với Thượng Quan Thanh nói: “Huyền Thanh Vương tựa hồ còn chưa kết hôn đi.”Lời này vừa ra, tâm Tô Tiểu Tiểu run lên một chút.Nàng trộm nhìn Thượng Quan Thanh một cái.Nàng phát hiện thần sắc Thượng Quan Thanh trở nên nhu hòa.Chỉ nghe hắn nói: “Đúng vậy.”Thượng Quan Mặc nói: “Cũng nên là thời điểm kết hôn.”Dừng lại, sắc mặt Thượng Quan Mặc có chút phức tạp.“Căn bệnh đó của Huyền Thanh Vương chưa khỏi hẳn?”Thượng Quan Thanh gật gật đầu.Các phi tử khác ở đây cũng nhìn Thượng Quan Thanh liếc mắt một cái.Huyền Thanh Vương có tật xấu không thể đụng vào nữ nhân, cả hoàng cung thậm chí cả kinh thành đều là biết đến.Bằng không, cánh cửa vương phủ Huyền Thanh Vương khẳng định đã sớm bị bà mối đạp phá.