Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 307: Lưu đến đêm tân hôn của chúng ta
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Mỗi lần đến lúc đó, hắn luôn ẩn nhẫn, hắn bao giờ cũng nói.“Tiểu Tiểu, ta hi vọng có thể lưu lại đến đêm tân hôn của chúng ta. Ta hi vọng ta có thể cho ngươi một đêm động phòng hoa chúc hoàn mỹ nhất.”Tô Tiểu Tiểu thực cảm động.Namnhân khi bị k*ch th*ch quả thực là khó nhịn.Mà Thanh của nàng nguyện ý vì nàng, chịu đè nén d*c v*ng của mình.Nàng cảm giác mình càng cần phải hảo hảo quý trọng người nam nhân này.Thời gian yêu đương vụng trộm bao giờ cũng trôi qua rất mau.Tô Tiểu Tiểu ban đêm thường xuyên đi Thanh Loan điện như thế, cuối cùng vẫn là bị người phát hiện.Mà người phát hiện ra chuyện này không phải cung nhân trong Phượng Lâm cung, cũng không phải Thượng Quan Mặc, mà là…Trân phi.Một đêm kia, trăng sáng.Tô Tiểu Tiểu mới từ trong Thanh Loan điện đi ra, liền bắt gặp Trân phi.Trân phi khoác một cái áo choàng rất dầy, áo choàng màu trắng.Dưới đêm trăng, hiện ra thật kinh người.Trân phi thần sắc vẫn thản nhiên như cũ, bất quá khi nhìn Tô Tiểu Tiểu thì ánh mắt nhưng là có vài phần dò xét.Tô Tiểu Tiểu cười hắc hắc.“Là Trân phi nha. Ha ha…”Tô Tiểu Tiểu nội tâm thực hoảng sợ.Đánh chết nàng cũng không tưởng tượng được… Trân phi thế nhưng lại sẽ xuất hiện vào lúc này! ! !Hiện tại đã là nửa đêm! ! !Thị vệ tuần tra đều là đã ngủ gà ngủ gật! ! !Vì cái gì mà Trân phi lại xuất hiện ở chỗ này! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên ý thức được một việc.Trân phi xuất hiện ở nơi này không phải là ngẫu nhiên…Mà là tất nhiên.Nàng là đặc biệt ở chỗ này chờ nàng!Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh trở lại.Nàng ngẩng đầu nhìn Trân phi.“Trân phi, ngươi tại sao lại ở chỗ này?”Trân phi cũng nói: “Ta chỉ là tò mò mà thôi… Chỉ là tò mò thôi.”Thần sắc Trân phi có chút ngơ ngác.Ánh mắt của nàng ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Thanh Loan điện phía sau Tô Tiểu Tiểu.Không biết qua bao lâu, nàng mới cười khổ một tiếng.“Đoan Mộc Lang Hoàn, ngươi thực may mắn.”Tô Tiểu Tiểu hoàn toàn là không hiểu gì.Nàng thực sự không rõ Trân phi đến tột cùng là đang nói cái gì.Nàng nhíu mày.Mà lúc này, Trân phi lại nói tiếp: “Hoàng hậu nương nương, sau khi đi ra ngoài cần phải cẩn thận đó. Người của bệ hạ không chỉ có ở Phượng Lâm cung, bệ hạ cũng không phải người vô năng như ngươi tưởng tượng.”
Mỗi lần đến lúc đó, hắn luôn ẩn nhẫn, hắn bao giờ cũng nói.
“Tiểu Tiểu, ta hi vọng có thể lưu lại đến đêm tân hôn của chúng ta. Ta hi vọng ta có thể cho ngươi một đêm động phòng hoa chúc hoàn mỹ nhất.”
Tô Tiểu Tiểu thực cảm động.
Namnhân khi bị k*ch th*ch quả thực là khó nhịn.
Mà Thanh của nàng nguyện ý vì nàng, chịu đè nén d*c v*ng của mình.
Nàng cảm giác mình càng cần phải hảo hảo quý trọng người nam nhân này.
Thời gian yêu đương vụng trộm bao giờ cũng trôi qua rất mau.
Tô Tiểu Tiểu ban đêm thường xuyên đi Thanh Loan điện như thế, cuối cùng vẫn là bị người phát hiện.
Mà người phát hiện ra chuyện này không phải cung nhân trong Phượng Lâm cung, cũng không phải Thượng Quan Mặc, mà là…
Trân phi.
Một đêm kia, trăng sáng.
Tô Tiểu Tiểu mới từ trong Thanh Loan điện đi ra, liền bắt gặp Trân phi.
Trân phi khoác một cái áo choàng rất dầy, áo choàng màu trắng.
Dưới đêm trăng, hiện ra thật kinh người.
Trân phi thần sắc vẫn thản nhiên như cũ, bất quá khi nhìn Tô Tiểu Tiểu thì ánh mắt nhưng là có vài phần dò xét.
Tô Tiểu Tiểu cười hắc hắc.
“Là Trân phi nha. Ha ha…”
Tô Tiểu Tiểu nội tâm thực hoảng sợ.
Đánh chết nàng cũng không tưởng tượng được… Trân phi thế nhưng lại sẽ xuất hiện vào lúc này! ! !
Hiện tại đã là nửa đêm! ! !
Thị vệ tuần tra đều là đã ngủ gà ngủ gật! ! !
Vì cái gì mà Trân phi lại xuất hiện ở chỗ này! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên ý thức được một việc.
Trân phi xuất hiện ở nơi này không phải là ngẫu nhiên…
Mà là tất nhiên.
Nàng là đặc biệt ở chỗ này chờ nàng!
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh trở lại.
Nàng ngẩng đầu nhìn Trân phi.
“Trân phi, ngươi tại sao lại ở chỗ này?”
Trân phi cũng nói: “Ta chỉ là tò mò mà thôi… Chỉ là tò mò thôi.”
Thần sắc Trân phi có chút ngơ ngác.
Ánh mắt của nàng ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Thanh Loan điện phía sau Tô Tiểu Tiểu.
Không biết qua bao lâu, nàng mới cười khổ một tiếng.
“Đoan Mộc Lang Hoàn, ngươi thực may mắn.”
Tô Tiểu Tiểu hoàn toàn là không hiểu gì.
Nàng thực sự không rõ Trân phi đến tột cùng là đang nói cái gì.
Nàng nhíu mày.
Mà lúc này, Trân phi lại nói tiếp: “Hoàng hậu nương nương, sau khi đi ra ngoài cần phải cẩn thận đó. Người của bệ hạ không chỉ có ở Phượng Lâm cung, bệ hạ cũng không phải người vô năng như ngươi tưởng tượng.”
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Mỗi lần đến lúc đó, hắn luôn ẩn nhẫn, hắn bao giờ cũng nói.“Tiểu Tiểu, ta hi vọng có thể lưu lại đến đêm tân hôn của chúng ta. Ta hi vọng ta có thể cho ngươi một đêm động phòng hoa chúc hoàn mỹ nhất.”Tô Tiểu Tiểu thực cảm động.Namnhân khi bị k*ch th*ch quả thực là khó nhịn.Mà Thanh của nàng nguyện ý vì nàng, chịu đè nén d*c v*ng của mình.Nàng cảm giác mình càng cần phải hảo hảo quý trọng người nam nhân này.Thời gian yêu đương vụng trộm bao giờ cũng trôi qua rất mau.Tô Tiểu Tiểu ban đêm thường xuyên đi Thanh Loan điện như thế, cuối cùng vẫn là bị người phát hiện.Mà người phát hiện ra chuyện này không phải cung nhân trong Phượng Lâm cung, cũng không phải Thượng Quan Mặc, mà là…Trân phi.Một đêm kia, trăng sáng.Tô Tiểu Tiểu mới từ trong Thanh Loan điện đi ra, liền bắt gặp Trân phi.Trân phi khoác một cái áo choàng rất dầy, áo choàng màu trắng.Dưới đêm trăng, hiện ra thật kinh người.Trân phi thần sắc vẫn thản nhiên như cũ, bất quá khi nhìn Tô Tiểu Tiểu thì ánh mắt nhưng là có vài phần dò xét.Tô Tiểu Tiểu cười hắc hắc.“Là Trân phi nha. Ha ha…”Tô Tiểu Tiểu nội tâm thực hoảng sợ.Đánh chết nàng cũng không tưởng tượng được… Trân phi thế nhưng lại sẽ xuất hiện vào lúc này! ! !Hiện tại đã là nửa đêm! ! !Thị vệ tuần tra đều là đã ngủ gà ngủ gật! ! !Vì cái gì mà Trân phi lại xuất hiện ở chỗ này! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên ý thức được một việc.Trân phi xuất hiện ở nơi này không phải là ngẫu nhiên…Mà là tất nhiên.Nàng là đặc biệt ở chỗ này chờ nàng!Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh trở lại.Nàng ngẩng đầu nhìn Trân phi.“Trân phi, ngươi tại sao lại ở chỗ này?”Trân phi cũng nói: “Ta chỉ là tò mò mà thôi… Chỉ là tò mò thôi.”Thần sắc Trân phi có chút ngơ ngác.Ánh mắt của nàng ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Thanh Loan điện phía sau Tô Tiểu Tiểu.Không biết qua bao lâu, nàng mới cười khổ một tiếng.“Đoan Mộc Lang Hoàn, ngươi thực may mắn.”Tô Tiểu Tiểu hoàn toàn là không hiểu gì.Nàng thực sự không rõ Trân phi đến tột cùng là đang nói cái gì.Nàng nhíu mày.Mà lúc này, Trân phi lại nói tiếp: “Hoàng hậu nương nương, sau khi đi ra ngoài cần phải cẩn thận đó. Người của bệ hạ không chỉ có ở Phượng Lâm cung, bệ hạ cũng không phải người vô năng như ngươi tưởng tượng.”