Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 309: Trân phi
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Trân phi thần sắc có chút phức tạp, nhưng cuối cùng nàng vẫn gật đầu.“Mười năm trước, ngươi cứu gia tộc ta một mạng, nhân tình này liền để ta trả lại cho ngươi.”Thượng Quan Thanh vuốt cằm.“Như vậy, liền đa tạ.”Tô Tiểu Tiểu đứng một bên nghe, yên lặng không nói.Đây là quá khứ của Thanh, là quá khứ không có nàng tham dự.Ba người trầm mặc một hồi, Trân phi bỗng nhiên nói: “Các ngươi định cứ tiếp tục như vậy?”Thượng Quan Thanh nắm chặt tay Tô Tiểu Tiểu.“Không, ta tự có biện pháp. Chờ thêm một thời gian nữa, sẽ không còn Đoan Mộc Lang Hoàn, không còn thân phận Hoàng hậu này nữa.” Hắn nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, “Chỉ còn thê tử của Thượng Quan Thanh ta.”Tô Tiểu Tiểu vốn là trong lòng tràn đầy buồn bực, nhưng sau khi nghe nói như thế, buồn bực trong lòng nhất thời trở thành hư không.Nàng ngẩng đầu, nhìn Thượng Quan Thanh, cũng gắt gao nắm tay hắn.Trân phi đáy mắt là ngưỡng mộ cùng ao ước.Thượng Quan Thanh, với nàng, vốn là giấc mộng đẹp thuở nhỏ.Mà hiện giờ, mộng đẹp vẫn là tan biến.Đoan Mộc Lang Hoàn sao mà may mắn, có thể được nam nhân Thượng Quan gia yêu thích.Nàng thở dài, nói: “Nếu là các ngươi cần ta trợ giúp, cứ việc nói.”Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.Trân phi nói: “Bệ hạ thích ngươi như thế, nếu ngươi đi rồi, tâm bệ hạ tự nhiên sẽ rơi xuống trên người của chúng ta.”Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng.Trân phi còn nói thêm: “Thanh, ngươi phải cẩn thận đó. Gần đây bệ hạ tựa hồ đặc biệt kiêng kị ngươi.”Thượng Quan Thanh gật gật đầu.Rồi sau đó, Trân phi mới ly khai.Tô Tiểu Tiểu cũng buông lỏng tay Thượng Quan Thanh ra, nàng không nói câu nào muốn hướng Phượng Lâm cung mà đi tới.Thượng Quan Thanh nhanh chóng kéo Tô Tiểu Tiểu qua, rồi sau đó một tay ôm chầm nàng, đầu ngón chân hơi hơi dùng lực, liền hướng Thanh Loan điện bay đi.Tô Tiểu Tiểu cả kinh, còn chưa kịp phản ứng.Người liền đã tới trong Thanh Loan điện.Vừa định chu môi oán trách mấy câu, nụ hôn của Thượng Quan Thanh liền áp xuống.Miệng hắn nỉ non.“Tiểu Tiểu, ta cùng Khả Di thực sự không có chuyện gì.”Hắn nói xong, liền cúi xuống hôn Tô Tiểu Tiểu.Tô Tiểu Tiểu mím mím môi.Nàng nói: “Ta biết”.Dựa vào tình huống vừa rồi có thể nhìn ra, giữa bọn họ thật sự không có gì.
Trân phi thần sắc có chút phức tạp, nhưng cuối cùng nàng vẫn gật đầu.
“Mười năm trước, ngươi cứu gia tộc ta một mạng, nhân tình này liền để ta trả lại cho ngươi.”
Thượng Quan Thanh vuốt cằm.
“Như vậy, liền đa tạ.”
Tô Tiểu Tiểu đứng một bên nghe, yên lặng không nói.
Đây là quá khứ của Thanh, là quá khứ không có nàng tham dự.
Ba người trầm mặc một hồi, Trân phi bỗng nhiên nói: “Các ngươi định cứ tiếp tục như vậy?”
Thượng Quan Thanh nắm chặt tay Tô Tiểu Tiểu.
“Không, ta tự có biện pháp. Chờ thêm một thời gian nữa, sẽ không còn Đoan Mộc Lang Hoàn, không còn thân phận Hoàng hậu này nữa.” Hắn nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, “Chỉ còn thê tử của Thượng Quan Thanh ta.”
Tô Tiểu Tiểu vốn là trong lòng tràn đầy buồn bực, nhưng sau khi nghe nói như thế, buồn bực trong lòng nhất thời trở thành hư không.
Nàng ngẩng đầu, nhìn Thượng Quan Thanh, cũng gắt gao nắm tay hắn.
Trân phi đáy mắt là ngưỡng mộ cùng ao ước.
Thượng Quan Thanh, với nàng, vốn là giấc mộng đẹp thuở nhỏ.
Mà hiện giờ, mộng đẹp vẫn là tan biến.
Đoan Mộc Lang Hoàn sao mà may mắn, có thể được nam nhân Thượng Quan gia yêu thích.
Nàng thở dài, nói: “Nếu là các ngươi cần ta trợ giúp, cứ việc nói.”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
Trân phi nói: “Bệ hạ thích ngươi như thế, nếu ngươi đi rồi, tâm bệ hạ tự nhiên sẽ rơi xuống trên người của chúng ta.”
Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng.
Trân phi còn nói thêm: “Thanh, ngươi phải cẩn thận đó. Gần đây bệ hạ tựa hồ đặc biệt kiêng kị ngươi.”
Thượng Quan Thanh gật gật đầu.
Rồi sau đó, Trân phi mới ly khai.
Tô Tiểu Tiểu cũng buông lỏng tay Thượng Quan Thanh ra, nàng không nói câu nào muốn hướng Phượng Lâm cung mà đi tới.
Thượng Quan Thanh nhanh chóng kéo Tô Tiểu Tiểu qua, rồi sau đó một tay ôm chầm nàng, đầu ngón chân hơi hơi dùng lực, liền hướng Thanh Loan điện bay đi.
Tô Tiểu Tiểu cả kinh, còn chưa kịp phản ứng.
Người liền đã tới trong Thanh Loan điện.
Vừa định chu môi oán trách mấy câu, nụ hôn của Thượng Quan Thanh liền áp xuống.
Miệng hắn nỉ non.
“Tiểu Tiểu, ta cùng Khả Di thực sự không có chuyện gì.”
Hắn nói xong, liền cúi xuống hôn Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu mím mím môi.
Nàng nói: “Ta biết”.
Dựa vào tình huống vừa rồi có thể nhìn ra, giữa bọn họ thật sự không có gì.
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Trân phi thần sắc có chút phức tạp, nhưng cuối cùng nàng vẫn gật đầu.“Mười năm trước, ngươi cứu gia tộc ta một mạng, nhân tình này liền để ta trả lại cho ngươi.”Thượng Quan Thanh vuốt cằm.“Như vậy, liền đa tạ.”Tô Tiểu Tiểu đứng một bên nghe, yên lặng không nói.Đây là quá khứ của Thanh, là quá khứ không có nàng tham dự.Ba người trầm mặc một hồi, Trân phi bỗng nhiên nói: “Các ngươi định cứ tiếp tục như vậy?”Thượng Quan Thanh nắm chặt tay Tô Tiểu Tiểu.“Không, ta tự có biện pháp. Chờ thêm một thời gian nữa, sẽ không còn Đoan Mộc Lang Hoàn, không còn thân phận Hoàng hậu này nữa.” Hắn nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, “Chỉ còn thê tử của Thượng Quan Thanh ta.”Tô Tiểu Tiểu vốn là trong lòng tràn đầy buồn bực, nhưng sau khi nghe nói như thế, buồn bực trong lòng nhất thời trở thành hư không.Nàng ngẩng đầu, nhìn Thượng Quan Thanh, cũng gắt gao nắm tay hắn.Trân phi đáy mắt là ngưỡng mộ cùng ao ước.Thượng Quan Thanh, với nàng, vốn là giấc mộng đẹp thuở nhỏ.Mà hiện giờ, mộng đẹp vẫn là tan biến.Đoan Mộc Lang Hoàn sao mà may mắn, có thể được nam nhân Thượng Quan gia yêu thích.Nàng thở dài, nói: “Nếu là các ngươi cần ta trợ giúp, cứ việc nói.”Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.Trân phi nói: “Bệ hạ thích ngươi như thế, nếu ngươi đi rồi, tâm bệ hạ tự nhiên sẽ rơi xuống trên người của chúng ta.”Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng.Trân phi còn nói thêm: “Thanh, ngươi phải cẩn thận đó. Gần đây bệ hạ tựa hồ đặc biệt kiêng kị ngươi.”Thượng Quan Thanh gật gật đầu.Rồi sau đó, Trân phi mới ly khai.Tô Tiểu Tiểu cũng buông lỏng tay Thượng Quan Thanh ra, nàng không nói câu nào muốn hướng Phượng Lâm cung mà đi tới.Thượng Quan Thanh nhanh chóng kéo Tô Tiểu Tiểu qua, rồi sau đó một tay ôm chầm nàng, đầu ngón chân hơi hơi dùng lực, liền hướng Thanh Loan điện bay đi.Tô Tiểu Tiểu cả kinh, còn chưa kịp phản ứng.Người liền đã tới trong Thanh Loan điện.Vừa định chu môi oán trách mấy câu, nụ hôn của Thượng Quan Thanh liền áp xuống.Miệng hắn nỉ non.“Tiểu Tiểu, ta cùng Khả Di thực sự không có chuyện gì.”Hắn nói xong, liền cúi xuống hôn Tô Tiểu Tiểu.Tô Tiểu Tiểu mím mím môi.Nàng nói: “Ta biết”.Dựa vào tình huống vừa rồi có thể nhìn ra, giữa bọn họ thật sự không có gì.