Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 349: Tiểu Tiểu, không cần lại khơi hỏa
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Dọc đường đi, xe ngựa chạy như bay.Xe ngựa của Thượng Quan Thanh thập phần khiêm tốn, từ sau khi rời khỏi hoàng cung, hắn lại càng thêm khiêm tốn.Xe ngựa thập phần mộc mạc.Nếu Tô Tiểu Tiểu không biết Thượng Quan Thanh từ trước, chiếc xe ngựa này đi qua bên người nàng nhất định sẽ cho rằng chủ nhân chiếc xe ngựa này là một người bần cùng khốn khổ.Nhưng từ sau khi Tô Tiểu Tiểu quen biết Thượng Quan Thanh, liền sâu sắc hiểu được cách đối nhân xử thế của hắn.Đều không rời hai chữ.Khiêm tốn.Vì thế, Tô Tiểu Tiểu cũng rất phối hợp.Hai người ở trong xe ngựa phối hợp khanh khanh ta ta, phối hợp lau súng hỏa, phối hợp thiếu chút nữa dục hỏa phần thân.Xa phu ngồi trước chỉ nghe được chủ tử nhà mình phân phó.Một chữ.Mau.Hai chữ.Nhanh.Vì thế, vốn dĩ xe cần phải đi mất nửa canh giờ, lại dùng chưa đến một nửa thời gian đã tới.Xuyên qua một mảng rừng hoa đào thực lớn, xe ngựa rốt cuộc dừng lại trước một tòa phủ đệ u tĩnh mà ấm áp.Xe vừa dừng, xa phu vốn đang muốn nói một tiếng, “Vương gia, đã tới nơi.”Lời của hắn còn chưa kịp nói xong đã thấy một đạo gió mát đánh tới, liền theo đó là một đạo thân ảnh màu sáng xẹt qua trước mặt.Xa phu còn đang trợn mắt há mồm, Thượng Quan Thanh đã ôm Tô Tiểu Tiểu nhảy vọt qua tường phủ đệ của hắn.Vèo một cái…Bóng người tiêu thất.Chậc chậc nha, Vương gia của bọn họ thật sự là một con khỉ cấp bách.Mà giờ khắc này, Tô Tiểu Tiểu đã cùng Thượng Quan Thanh vào tới trong phòng.Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, vùi đầu vào cổ Thượng Quan Thanh.“Thanh, chàng không phải nói muốn bái đường thành thân sao?”Nàng cười khúc khích, l**m l**m cần cổ Thượng Quan Thanh.“Bộ dạng này, chàng còn có thể bái đường sao?”Thượng Quan Thanh mím môi, “Tiểu Tiểu, không cần lại khơi hỏa.”Tô Tiểu Tiểu thích nhất là nhìn thấy bộ dạng này của Thượng Quan Thanh, rõ ràng trong mắt là bừng bừng dục hỏa, nhưng lại không thể không liều mạng áp chế. (Thế mà chương trước chị còn lo Thanh nhẫn nhiều quá có hại a. Chẹp chẹp)Bộ dạng như vậy rất đáng yêu.Nàng thích nhất.“Thanh, ta có đề nghị này. Chúng ta trước tiên có thể động phòng rồi sau đó bái đường nha.”Thượng Quan thanh vẻ mặt kiên định.“Không được. Bái đường xong tiếp tục động phòng!”
Dọc đường đi, xe ngựa chạy như bay.
Xe ngựa của Thượng Quan Thanh thập phần khiêm tốn, từ sau khi rời khỏi hoàng cung, hắn lại càng thêm khiêm tốn.
Xe ngựa thập phần mộc mạc.
Nếu Tô Tiểu Tiểu không biết Thượng Quan Thanh từ trước, chiếc xe ngựa này đi qua bên người nàng nhất định sẽ cho rằng chủ nhân chiếc xe ngựa này là một người bần cùng khốn khổ.
Nhưng từ sau khi Tô Tiểu Tiểu quen biết Thượng Quan Thanh, liền sâu sắc hiểu được cách đối nhân xử thế của hắn.
Đều không rời hai chữ.
Khiêm tốn.
Vì thế, Tô Tiểu Tiểu cũng rất phối hợp.
Hai người ở trong xe ngựa phối hợp khanh khanh ta ta, phối hợp lau súng hỏa, phối hợp thiếu chút nữa dục hỏa phần thân.
Xa phu ngồi trước chỉ nghe được chủ tử nhà mình phân phó.
Một chữ.
Mau.
Hai chữ.
Nhanh.
Vì thế, vốn dĩ xe cần phải đi mất nửa canh giờ, lại dùng chưa đến một nửa thời gian đã tới.
Xuyên qua một mảng rừng hoa đào thực lớn, xe ngựa rốt cuộc dừng lại trước một tòa phủ đệ u tĩnh mà ấm áp.
Xe vừa dừng, xa phu vốn đang muốn nói một tiếng, “Vương gia, đã tới nơi.”
Lời của hắn còn chưa kịp nói xong đã thấy một đạo gió mát đánh tới, liền theo đó là một đạo thân ảnh màu sáng xẹt qua trước mặt.
Xa phu còn đang trợn mắt há mồm, Thượng Quan Thanh đã ôm Tô Tiểu Tiểu nhảy vọt qua tường phủ đệ của hắn.
Vèo một cái…
Bóng người tiêu thất.
Chậc chậc nha, Vương gia của bọn họ thật sự là một con khỉ cấp bách.
Mà giờ khắc này, Tô Tiểu Tiểu đã cùng Thượng Quan Thanh vào tới trong phòng.
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, vùi đầu vào cổ Thượng Quan Thanh.
“Thanh, chàng không phải nói muốn bái đường thành thân sao?”
Nàng cười khúc khích, l**m l**m cần cổ Thượng Quan Thanh.
“Bộ dạng này, chàng còn có thể bái đường sao?”
Thượng Quan Thanh mím môi, “Tiểu Tiểu, không cần lại khơi hỏa.”
Tô Tiểu Tiểu thích nhất là nhìn thấy bộ dạng này của Thượng Quan Thanh, rõ ràng trong mắt là bừng bừng dục hỏa, nhưng lại không thể không liều mạng áp chế. (Thế mà chương trước chị còn lo Thanh nhẫn nhiều quá có hại a. Chẹp chẹp)
Bộ dạng như vậy rất đáng yêu.
Nàng thích nhất.
“Thanh, ta có đề nghị này. Chúng ta trước tiên có thể động phòng rồi sau đó bái đường nha.”
Thượng Quan thanh vẻ mặt kiên định.
“Không được. Bái đường xong tiếp tục động phòng!”
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Dọc đường đi, xe ngựa chạy như bay.Xe ngựa của Thượng Quan Thanh thập phần khiêm tốn, từ sau khi rời khỏi hoàng cung, hắn lại càng thêm khiêm tốn.Xe ngựa thập phần mộc mạc.Nếu Tô Tiểu Tiểu không biết Thượng Quan Thanh từ trước, chiếc xe ngựa này đi qua bên người nàng nhất định sẽ cho rằng chủ nhân chiếc xe ngựa này là một người bần cùng khốn khổ.Nhưng từ sau khi Tô Tiểu Tiểu quen biết Thượng Quan Thanh, liền sâu sắc hiểu được cách đối nhân xử thế của hắn.Đều không rời hai chữ.Khiêm tốn.Vì thế, Tô Tiểu Tiểu cũng rất phối hợp.Hai người ở trong xe ngựa phối hợp khanh khanh ta ta, phối hợp lau súng hỏa, phối hợp thiếu chút nữa dục hỏa phần thân.Xa phu ngồi trước chỉ nghe được chủ tử nhà mình phân phó.Một chữ.Mau.Hai chữ.Nhanh.Vì thế, vốn dĩ xe cần phải đi mất nửa canh giờ, lại dùng chưa đến một nửa thời gian đã tới.Xuyên qua một mảng rừng hoa đào thực lớn, xe ngựa rốt cuộc dừng lại trước một tòa phủ đệ u tĩnh mà ấm áp.Xe vừa dừng, xa phu vốn đang muốn nói một tiếng, “Vương gia, đã tới nơi.”Lời của hắn còn chưa kịp nói xong đã thấy một đạo gió mát đánh tới, liền theo đó là một đạo thân ảnh màu sáng xẹt qua trước mặt.Xa phu còn đang trợn mắt há mồm, Thượng Quan Thanh đã ôm Tô Tiểu Tiểu nhảy vọt qua tường phủ đệ của hắn.Vèo một cái…Bóng người tiêu thất.Chậc chậc nha, Vương gia của bọn họ thật sự là một con khỉ cấp bách.Mà giờ khắc này, Tô Tiểu Tiểu đã cùng Thượng Quan Thanh vào tới trong phòng.Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, vùi đầu vào cổ Thượng Quan Thanh.“Thanh, chàng không phải nói muốn bái đường thành thân sao?”Nàng cười khúc khích, l**m l**m cần cổ Thượng Quan Thanh.“Bộ dạng này, chàng còn có thể bái đường sao?”Thượng Quan Thanh mím môi, “Tiểu Tiểu, không cần lại khơi hỏa.”Tô Tiểu Tiểu thích nhất là nhìn thấy bộ dạng này của Thượng Quan Thanh, rõ ràng trong mắt là bừng bừng dục hỏa, nhưng lại không thể không liều mạng áp chế. (Thế mà chương trước chị còn lo Thanh nhẫn nhiều quá có hại a. Chẹp chẹp)Bộ dạng như vậy rất đáng yêu.Nàng thích nhất.“Thanh, ta có đề nghị này. Chúng ta trước tiên có thể động phòng rồi sau đó bái đường nha.”Thượng Quan thanh vẻ mặt kiên định.“Không được. Bái đường xong tiếp tục động phòng!”