Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 385: Vương Phi
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Thượng Quan Thanh dở khóc dở cười.“Tiểu Tiểu, nàng suy nghĩ đi đâu thế?”Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt thành thật.“Ta cho rằng sẽ phát triển giống nội dung của các vở kịch, với giác quan thứ sáu của nữ nhân, hẳn là sẽ như vậy.”Thượng Quan Thanh như trước một bộ dáng dở khóc dở cười.Hắn tiến đến, sờ sờ đầu Tô Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu không cần nghĩ lung tung, trong Bình Thành không có người dám làm khó dễ nàng, ai dám làm khó dễ nàng, chẳng khác nào khó xử Thượng Quan Thanh ta. Tất cả mọi người đều sẽ thích nàng, tất cả mọi người sẽ đối tốt với nàng, tất cả mọi người sẽ tôn trọng nàng.”Dừng, hắn cười nói: “Sư phụ cũng sẽ không làm khó nàng.”Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng.Thượng Quan Thanh dắt tay nàng, cúi đầu hôn hôn cái trán của nàng.“Ngoan, đừng loạn nghĩ, chúng ta đã đến, có thể xuống xe ngựa.”Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.Nàng hít sâu một hơi, rồi sau đó cùng Thượng Quan Thanh bước ra ngoài xe ngựa.Ánh vào mi mắt Tô Tiểu Tiểu một tòa phủ đệ tinh xảo.Rồi sau đó, một mảng lớn nô bộc ở ngoài cửa phủ đệ cúi người hành lễ.“Vương gia Vương Phi vạn phúc an khang.”Thượng Quan Thanh nắm tay Tô Tiểu Tiểu, đi tới trước mặt bọn họ.Hắn ôn hòa nói: “Tất cả mọi người đứng lên đi, không cần quá khách khí. Đây là Vương Phi của ta, sau này khi thấy Vương Phi như thấy ta.”Mọi người ứng thanh: “Vâng”.Có không ít tỳ nữ đưa mắt lên nhìn, lén lút đánh giá Tô Tiểu Tiểu.Ánh mắt dừng ở trên tay Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Thanh nắm cùng một chỗ thì biểu tình trên mặt đều hết sức kinh ngạc.Lúc này, đi lên một nam nhân lớn tuổi vô cùng vui mừng nói: “Có thể trong lúc sinh thời nhìn thấy Vương gia cưới thê tử, lão nô chết cũng cam nguyện.”Tô Tiểu Tiểu liếc mắt nhìn người nam nhân này một cái.Thượng Quan Thanh nói: “Đây là tổng quản của vương phủ, Tiểu Tiểu nàng có thể gọi hắn là Lý bá.”Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng.Nàng cười híp mắt nhìn Lý bá, nói: “Lý bá, xin chào.”Lý bá lại cung kính hành lễ.“Vương Phi.”Sau đó Thượng Quan Thanh nói: “Tốt lắm, mọi người tất cả giải tán đi. Sau này mọi người còn có thể có nhiều thời gian hơn đến đây gặp Vương Phi.”Sau khi mọi người ứng thanh “Vâng”, tất cả đều đi vào.Đều tự mình làm nốt những chuyện đang làm dở.
Thượng Quan Thanh dở khóc dở cười.
“Tiểu Tiểu, nàng suy nghĩ đi đâu thế?”
Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt thành thật.
“Ta cho rằng sẽ phát triển giống nội dung của các vở kịch, với giác quan thứ sáu của nữ nhân, hẳn là sẽ như vậy.”
Thượng Quan Thanh như trước một bộ dáng dở khóc dở cười.
Hắn tiến đến, sờ sờ đầu Tô Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu không cần nghĩ lung tung, trong Bình Thành không có người dám làm khó dễ nàng, ai dám làm khó dễ nàng, chẳng khác nào khó xử Thượng Quan Thanh ta. Tất cả mọi người đều sẽ thích nàng, tất cả mọi người sẽ đối tốt với nàng, tất cả mọi người sẽ tôn trọng nàng.”
Dừng, hắn cười nói: “Sư phụ cũng sẽ không làm khó nàng.”
Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng.
Thượng Quan Thanh dắt tay nàng, cúi đầu hôn hôn cái trán của nàng.
“Ngoan, đừng loạn nghĩ, chúng ta đã đến, có thể xuống xe ngựa.”
Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.
Nàng hít sâu một hơi, rồi sau đó cùng Thượng Quan Thanh bước ra ngoài xe ngựa.
Ánh vào mi mắt Tô Tiểu Tiểu một tòa phủ đệ tinh xảo.
Rồi sau đó, một mảng lớn nô bộc ở ngoài cửa phủ đệ cúi người hành lễ.
“Vương gia Vương Phi vạn phúc an khang.”
Thượng Quan Thanh nắm tay Tô Tiểu Tiểu, đi tới trước mặt bọn họ.
Hắn ôn hòa nói: “Tất cả mọi người đứng lên đi, không cần quá khách khí. Đây là Vương Phi của ta, sau này khi thấy Vương Phi như thấy ta.”
Mọi người ứng thanh: “Vâng”.
Có không ít tỳ nữ đưa mắt lên nhìn, lén lút đánh giá Tô Tiểu Tiểu.
Ánh mắt dừng ở trên tay Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Thanh nắm cùng một chỗ thì biểu tình trên mặt đều hết sức kinh ngạc.
Lúc này, đi lên một nam nhân lớn tuổi vô cùng vui mừng nói: “Có thể trong lúc sinh thời nhìn thấy Vương gia cưới thê tử, lão nô chết cũng cam nguyện.”
Tô Tiểu Tiểu liếc mắt nhìn người nam nhân này một cái.
Thượng Quan Thanh nói: “Đây là tổng quản của vương phủ, Tiểu Tiểu nàng có thể gọi hắn là Lý bá.”
Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng.
Nàng cười híp mắt nhìn Lý bá, nói: “Lý bá, xin chào.”
Lý bá lại cung kính hành lễ.
“Vương Phi.”
Sau đó Thượng Quan Thanh nói: “Tốt lắm, mọi người tất cả giải tán đi. Sau này mọi người còn có thể có nhiều thời gian hơn đến đây gặp Vương Phi.”
Sau khi mọi người ứng thanh “Vâng”, tất cả đều đi vào.
Đều tự mình làm nốt những chuyện đang làm dở.
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Thượng Quan Thanh dở khóc dở cười.“Tiểu Tiểu, nàng suy nghĩ đi đâu thế?”Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt thành thật.“Ta cho rằng sẽ phát triển giống nội dung của các vở kịch, với giác quan thứ sáu của nữ nhân, hẳn là sẽ như vậy.”Thượng Quan Thanh như trước một bộ dáng dở khóc dở cười.Hắn tiến đến, sờ sờ đầu Tô Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu không cần nghĩ lung tung, trong Bình Thành không có người dám làm khó dễ nàng, ai dám làm khó dễ nàng, chẳng khác nào khó xử Thượng Quan Thanh ta. Tất cả mọi người đều sẽ thích nàng, tất cả mọi người sẽ đối tốt với nàng, tất cả mọi người sẽ tôn trọng nàng.”Dừng, hắn cười nói: “Sư phụ cũng sẽ không làm khó nàng.”Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng.Thượng Quan Thanh dắt tay nàng, cúi đầu hôn hôn cái trán của nàng.“Ngoan, đừng loạn nghĩ, chúng ta đã đến, có thể xuống xe ngựa.”Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.Nàng hít sâu một hơi, rồi sau đó cùng Thượng Quan Thanh bước ra ngoài xe ngựa.Ánh vào mi mắt Tô Tiểu Tiểu một tòa phủ đệ tinh xảo.Rồi sau đó, một mảng lớn nô bộc ở ngoài cửa phủ đệ cúi người hành lễ.“Vương gia Vương Phi vạn phúc an khang.”Thượng Quan Thanh nắm tay Tô Tiểu Tiểu, đi tới trước mặt bọn họ.Hắn ôn hòa nói: “Tất cả mọi người đứng lên đi, không cần quá khách khí. Đây là Vương Phi của ta, sau này khi thấy Vương Phi như thấy ta.”Mọi người ứng thanh: “Vâng”.Có không ít tỳ nữ đưa mắt lên nhìn, lén lút đánh giá Tô Tiểu Tiểu.Ánh mắt dừng ở trên tay Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Thanh nắm cùng một chỗ thì biểu tình trên mặt đều hết sức kinh ngạc.Lúc này, đi lên một nam nhân lớn tuổi vô cùng vui mừng nói: “Có thể trong lúc sinh thời nhìn thấy Vương gia cưới thê tử, lão nô chết cũng cam nguyện.”Tô Tiểu Tiểu liếc mắt nhìn người nam nhân này một cái.Thượng Quan Thanh nói: “Đây là tổng quản của vương phủ, Tiểu Tiểu nàng có thể gọi hắn là Lý bá.”Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng.Nàng cười híp mắt nhìn Lý bá, nói: “Lý bá, xin chào.”Lý bá lại cung kính hành lễ.“Vương Phi.”Sau đó Thượng Quan Thanh nói: “Tốt lắm, mọi người tất cả giải tán đi. Sau này mọi người còn có thể có nhiều thời gian hơn đến đây gặp Vương Phi.”Sau khi mọi người ứng thanh “Vâng”, tất cả đều đi vào.Đều tự mình làm nốt những chuyện đang làm dở.