Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…
Chương 389: Nam nhân quả nhiên là không thể kích thích
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Sau khi vận động kịch liệt đi qua, Tô Tiểu Tiểu lại thân thiết cảm nhận được.Nam nhân quả nhiên là không thể k*ch th*ch!Vô luận nam nhân này mặt ngoài đến cỡ nào ôn hòa …Môt khì bị k*ch th*ch, hậu quả thật đúng là hoa lệ lệ bi ai nha.Tô Tiểu Tiểu không thể không nói.Từ ngày hôm qua sau khi vào trong phòng, nàng liền không có đi ra khỏi gian phòng.Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Thanh ở trên giường lớn lăn qua lăn lại, đại chiến bao nhiêu hiệp đến mười ngón tay cũng không đếm hết được!Mà Tô Tiểu Tiểu cũng vì cái này ở trên giường nằm hai ngày một đêm.Thẳng đến chạng vạng ngày hôm sau, nàng mới mệt mỏi từ trên giường bò lên.Mà lúc này đây, Thượng Quan Thanh vừa vặn từ cửa phòng đi đến, cười híp mắt.“Tiểu Tiểu, tỉnh?”Tô Tiểu Tiểu nhìn nhìn sắc trời bên ngoài.Đen.Nàng phờ phạc gật gật đầu.Thượng Quan Thanh đã đi tới, ngồi ở bên người nàng, “Là ta khiến nàng mệt mỏi?”Tô Tiểu Tiểu nghe nói như thế, không biết tại sao, chợt đột nhiên cảm thấy thực ủy khuất.Nước mắt không hề có điềm báo trước bùm bùm rớt xuống.Thượng Quan Thanh vừa thấy, nhất thời luống cuống.Hắn liền đem thực vật tranh thủ bưng tới bỏ qua một bên, vội vàng kéo Tô Tiểu Tiểu qua.“Tiểu Tiểu, làm sao vậy?”Tô Tiểu Tiểu không đáp, chỉ là khóc.Khóc đến ba hoa chích choè, khóc đến lách ca lách cách.Khóc đến Thượng Quan Thanh tâm đều đau.“Tiểu Tiểu, là ta làm sai cái gì sao?”Tô Tiểu Tiểu lại khóc tiếp một hồi lâu sau, nàng bỏ tay Thượng Quan Thanh ra, bắt đầu tự mình dùng tay của mình ôm hai vai, nàng nhấc đầu chôn ở g*** h** ch*n, rồi sau đó nức nở lên.Thượng Quan Thanh mân mím môi, hắn nhìn Tô Tiểu Tiểu.Lúc này trên người Tô Tiểu Tiểu không có một sợi nhỏ.Tóc đen như mây thả xuống, lại thêm thanh âm nức nở, có vẻ điềm đạm đáng yêu.Thượng Quan Thanh buông tiếng thở dài.“Tiểu Tiểu, đừng khóc, nàng khóc khiến lòng ta đau.”Tô Tiểu Tiểu tiếp tục nức nở.Thượng Quan Thanh hỏi: “Là ta đêm qua khiến nàng mệt mỏi?”Thượng Quan Thanh thực cố gắng nhớ lại đêm qua …Có vẻ như thật sự liên tục muốn nàng rất nhiều lần, nhưng là Tiểu Tiểu thoạt nhìn cũng thập phần hưởng thụ cùng khoái hoạt …Vậy bây giờ Tiểu Tiểu là vì sao mà khóc đây?
Sau khi vận động kịch liệt đi qua, Tô Tiểu Tiểu lại thân thiết cảm nhận được.
Nam nhân quả nhiên là không thể k*ch th*ch!
Vô luận nam nhân này mặt ngoài đến cỡ nào ôn hòa …
Môt khì bị k*ch th*ch, hậu quả thật đúng là hoa lệ lệ bi ai nha.
Tô Tiểu Tiểu không thể không nói.
Từ ngày hôm qua sau khi vào trong phòng, nàng liền không có đi ra khỏi gian phòng.
Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Thanh ở trên giường lớn lăn qua lăn lại, đại chiến bao nhiêu hiệp đến mười ngón tay cũng không đếm hết được!
Mà Tô Tiểu Tiểu cũng vì cái này ở trên giường nằm hai ngày một đêm.
Thẳng đến chạng vạng ngày hôm sau, nàng mới mệt mỏi từ trên giường bò lên.
Mà lúc này đây, Thượng Quan Thanh vừa vặn từ cửa phòng đi đến, cười híp mắt.
“Tiểu Tiểu, tỉnh?”
Tô Tiểu Tiểu nhìn nhìn sắc trời bên ngoài.
Đen.
Nàng phờ phạc gật gật đầu.
Thượng Quan Thanh đã đi tới, ngồi ở bên người nàng, “Là ta khiến nàng mệt mỏi?”
Tô Tiểu Tiểu nghe nói như thế, không biết tại sao, chợt đột nhiên cảm thấy thực ủy khuất.
Nước mắt không hề có điềm báo trước bùm bùm rớt xuống.
Thượng Quan Thanh vừa thấy, nhất thời luống cuống.
Hắn liền đem thực vật tranh thủ bưng tới bỏ qua một bên, vội vàng kéo Tô Tiểu Tiểu qua.
“Tiểu Tiểu, làm sao vậy?”
Tô Tiểu Tiểu không đáp, chỉ là khóc.
Khóc đến ba hoa chích choè, khóc đến lách ca lách cách.
Khóc đến Thượng Quan Thanh tâm đều đau.
“Tiểu Tiểu, là ta làm sai cái gì sao?”
Tô Tiểu Tiểu lại khóc tiếp một hồi lâu sau, nàng bỏ tay Thượng Quan Thanh ra, bắt đầu tự mình dùng tay của mình ôm hai vai, nàng nhấc đầu chôn ở g*** h** ch*n, rồi sau đó nức nở lên.
Thượng Quan Thanh mân mím môi, hắn nhìn Tô Tiểu Tiểu.
Lúc này trên người Tô Tiểu Tiểu không có một sợi nhỏ.
Tóc đen như mây thả xuống, lại thêm thanh âm nức nở, có vẻ điềm đạm đáng yêu.
Thượng Quan Thanh buông tiếng thở dài.
“Tiểu Tiểu, đừng khóc, nàng khóc khiến lòng ta đau.”
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục nức nở.
Thượng Quan Thanh hỏi: “Là ta đêm qua khiến nàng mệt mỏi?”
Thượng Quan Thanh thực cố gắng nhớ lại đêm qua …
Có vẻ như thật sự liên tục muốn nàng rất nhiều lần, nhưng là Tiểu Tiểu thoạt nhìn cũng thập phần hưởng thụ cùng khoái hoạt …
Vậy bây giờ Tiểu Tiểu là vì sao mà khóc đây?
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Sau khi vận động kịch liệt đi qua, Tô Tiểu Tiểu lại thân thiết cảm nhận được.Nam nhân quả nhiên là không thể k*ch th*ch!Vô luận nam nhân này mặt ngoài đến cỡ nào ôn hòa …Môt khì bị k*ch th*ch, hậu quả thật đúng là hoa lệ lệ bi ai nha.Tô Tiểu Tiểu không thể không nói.Từ ngày hôm qua sau khi vào trong phòng, nàng liền không có đi ra khỏi gian phòng.Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Thanh ở trên giường lớn lăn qua lăn lại, đại chiến bao nhiêu hiệp đến mười ngón tay cũng không đếm hết được!Mà Tô Tiểu Tiểu cũng vì cái này ở trên giường nằm hai ngày một đêm.Thẳng đến chạng vạng ngày hôm sau, nàng mới mệt mỏi từ trên giường bò lên.Mà lúc này đây, Thượng Quan Thanh vừa vặn từ cửa phòng đi đến, cười híp mắt.“Tiểu Tiểu, tỉnh?”Tô Tiểu Tiểu nhìn nhìn sắc trời bên ngoài.Đen.Nàng phờ phạc gật gật đầu.Thượng Quan Thanh đã đi tới, ngồi ở bên người nàng, “Là ta khiến nàng mệt mỏi?”Tô Tiểu Tiểu nghe nói như thế, không biết tại sao, chợt đột nhiên cảm thấy thực ủy khuất.Nước mắt không hề có điềm báo trước bùm bùm rớt xuống.Thượng Quan Thanh vừa thấy, nhất thời luống cuống.Hắn liền đem thực vật tranh thủ bưng tới bỏ qua một bên, vội vàng kéo Tô Tiểu Tiểu qua.“Tiểu Tiểu, làm sao vậy?”Tô Tiểu Tiểu không đáp, chỉ là khóc.Khóc đến ba hoa chích choè, khóc đến lách ca lách cách.Khóc đến Thượng Quan Thanh tâm đều đau.“Tiểu Tiểu, là ta làm sai cái gì sao?”Tô Tiểu Tiểu lại khóc tiếp một hồi lâu sau, nàng bỏ tay Thượng Quan Thanh ra, bắt đầu tự mình dùng tay của mình ôm hai vai, nàng nhấc đầu chôn ở g*** h** ch*n, rồi sau đó nức nở lên.Thượng Quan Thanh mân mím môi, hắn nhìn Tô Tiểu Tiểu.Lúc này trên người Tô Tiểu Tiểu không có một sợi nhỏ.Tóc đen như mây thả xuống, lại thêm thanh âm nức nở, có vẻ điềm đạm đáng yêu.Thượng Quan Thanh buông tiếng thở dài.“Tiểu Tiểu, đừng khóc, nàng khóc khiến lòng ta đau.”Tô Tiểu Tiểu tiếp tục nức nở.Thượng Quan Thanh hỏi: “Là ta đêm qua khiến nàng mệt mỏi?”Thượng Quan Thanh thực cố gắng nhớ lại đêm qua …Có vẻ như thật sự liên tục muốn nàng rất nhiều lần, nhưng là Tiểu Tiểu thoạt nhìn cũng thập phần hưởng thụ cùng khoái hoạt …Vậy bây giờ Tiểu Tiểu là vì sao mà khóc đây?