Nhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống…

Chương 441: Nàng muốn trở về

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tiếp theo hai người đối với ánh trăng ngoài cửa sổ lễ bái ba bái, hoàn thành nghi thức.Tô Tiểu Tiểu cười dài vỗ vỗ bả vai Tô Bạch công tử.“Hắc hắc, thật tốt quá, ta có ca ca. Về sau ta gọi ngươi là ca ca nhé.”Tô Bạch gật đầu, sắc mặt cũng đầy ý cười.“Ân, ta liền gọi ngươi một tiếng muội muội.”Hai người nhìn nhau cười.Qua một lúc, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, thần sắc Tô Bạch có chút ngưng trọng.“Muội muội, ngươi đêm nay làm sao lại muốn thế này mà chạy đến đây?”Nhắc tới chuyện thương tâm của Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu cũng không khỏi thần sắc ảm đạm.Nàng một năm một mười (nói rõ ràng, có gì nói nấy, không giấu diếm) đem mọi chuyện đã xảy ra nói cho Tô Bạch.Tô Bạch nghe xong, khuôn mặt không khỏi mang vẻ xấu hổ.“Muội muội, kì thực việc này thật tình là lỗi của ngươi. Vương gia nói đúng đấy.”Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, lập tức bĩu môi.“Ca ca, ngươi cũng không giúp ta.”Tô Bạch bất đắc dĩ cười nói: “Ta đây là đang giúp ngươi mà. Đặt địa vị ngươi vào xem, nếu đổi thành vương gia cùng Mạc Ngôn cô nương lánh ở trong cùng một phòng xem đông cung đồ, ngươi sẽ nghĩ gì?”Tô Tiểu Tiểu tưởng tượng đến cảnh tượng này, đôi mắt lập tức bốc hỏa.“Chém bọn họ hai nhát.”Một nam một nữ a, lánh ở trong phòng, xem đông cung đồ, còn không phải có gian tình sao?Tô Bạch nâng nâng mi, “Muội muội không cho vương gia cùng Mạc Ngôn là đang thưởng thức tranh vẽ sao?”Lửa giận trong mắt Tô Tiểu Tiểu cháy hừng hực a.“Làm sao có thể chứ! Có đánh chết ta cũng không tin! Cô nam quả nữ a. . . . . .”Bỗng nhiên, Tô Tiểu Tiểu ngây dại.Lửa giận trong mắt nhất thời tắt ngúm.Bộ dạng nàng có chút dại ra.Phải nha. . . . . .Làm sao nàng có thể không đặt địa vị mình vào mà ngẫm lại cảm nhận của Thanh chứ?Tuy rằng nàng cùng Tô Bạch ca ca đích thật không có gì không thể gặp người, nhưng là một nam một nữ cùng ở trong một phòng xem đông cung đồ, Thanh sao có thể không phát điên không tức giận chứ?Đúng rồi.Nàng sao có thể liền bướng bỉnh như vậy chứ! ! ! !Không được!Nàng muốn trở về! ! ! ! ! !Tô Tiểu Tiểu nắm tay, trong mắt nàng tràn đầy nghiêm túc.“Cám ơn ngươi, ca ca.”Tô Bạch cười cười, “Không cần nói cảm ơn đâu? Ngươi với ta không phải là huynh muội sao?”Tô Tiểu Tiểu cười gật đầu.Lúc sau, Tô Tiểu Tiểu liền chạy như bay rời khỏi cửa hàng của Tô Bạch

Tiếp theo hai người đối với ánh trăng ngoài cửa sổ lễ bái ba bái, hoàn thành nghi thức.

Tô Tiểu Tiểu cười dài vỗ vỗ bả vai Tô Bạch công tử.

“Hắc hắc, thật tốt quá, ta có ca ca. Về sau ta gọi ngươi là ca ca nhé.”

Tô Bạch gật đầu, sắc mặt cũng đầy ý cười.

“Ân, ta liền gọi ngươi một tiếng muội muội.”

Hai người nhìn nhau cười.

Qua một lúc, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, thần sắc Tô Bạch có chút ngưng trọng.

“Muội muội, ngươi đêm nay làm sao lại muốn thế này mà chạy đến đây?”

Nhắc tới chuyện thương tâm của Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu cũng không khỏi thần sắc ảm đạm.

Nàng một năm một mười (nói rõ ràng, có gì nói nấy, không giấu diếm) đem mọi chuyện đã xảy ra nói cho Tô Bạch.

Tô Bạch nghe xong, khuôn mặt không khỏi mang vẻ xấu hổ.

“Muội muội, kì thực việc này thật tình là lỗi của ngươi. Vương gia nói đúng đấy.”

Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, lập tức bĩu môi.

“Ca ca, ngươi cũng không giúp ta.”

Tô Bạch bất đắc dĩ cười nói: “Ta đây là đang giúp ngươi mà. Đặt địa vị ngươi vào xem, nếu đổi thành vương gia cùng Mạc Ngôn cô nương lánh ở trong cùng một phòng xem đông cung đồ, ngươi sẽ nghĩ gì?”

Tô Tiểu Tiểu tưởng tượng đến cảnh tượng này, đôi mắt lập tức bốc hỏa.

“Chém bọn họ hai nhát.”

Một nam một nữ a, lánh ở trong phòng, xem đông cung đồ, còn không phải có gian tình sao?

Tô Bạch nâng nâng mi, “Muội muội không cho vương gia cùng Mạc Ngôn là đang thưởng thức tranh vẽ sao?”

Lửa giận trong mắt Tô Tiểu Tiểu cháy hừng hực a.

“Làm sao có thể chứ! Có đánh chết ta cũng không tin! Cô nam quả nữ a. . . . . .”

Bỗng nhiên, Tô Tiểu Tiểu ngây dại.

Lửa giận trong mắt nhất thời tắt ngúm.

Bộ dạng nàng có chút dại ra.

Phải nha. . . . . .

Làm sao nàng có thể không đặt địa vị mình vào mà ngẫm lại cảm nhận của Thanh chứ?

Tuy rằng nàng cùng Tô Bạch ca ca đích thật không có gì không thể gặp người, nhưng là một nam một nữ cùng ở trong một phòng xem đông cung đồ, Thanh sao có thể không phát điên không tức giận chứ?

Đúng rồi.

Nàng sao có thể liền bướng bỉnh như vậy chứ! ! ! !

Không được!

Nàng muốn trở về! ! ! ! ! !

Tô Tiểu Tiểu nắm tay, trong mắt nàng tràn đầy nghiêm túc.

“Cám ơn ngươi, ca ca.”

Tô Bạch cười cười, “Không cần nói cảm ơn đâu? Ngươi với ta không phải là huynh muội sao?”

Tô Tiểu Tiểu cười gật đầu.

Lúc sau, Tô Tiểu Tiểu liền chạy như bay rời khỏi cửa hàng của Tô Bạch

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà ĂnTác giả: Mãn Thụ Đào HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhân vật chính của chúng ta là Tô Tiểu Tiểu, một cô gái thuộc tầng lớp trí thức. Cô có một công việc ổn định, một người bạn trai. Ngày lại ngày, cuộc sống bình lặng cứ thế trôi đi Bỗng một hôm… Hết giờ làm việc, Tiểu Tiểu vẫn như mọi khi, hẹn hò với bạn trai, thân mật một hồi, cùng nhau thề non hẹn biển những chuyện tương lai xa gần. Sau đó cô về nhà, đắp mặt nạ dưỡng da, cuối cùng trèo lên giường đi ngủ.. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang giẫm lên người lão Sếp già, chống nạnh cười ha ha “Hứ, ngày thường ông áp bức tôi, giờ tôi giẫm chết ông, giẫm chết ông!!!” Tiểu Tiểu mơ màng tỉnh lại, lăn qua lăn lại trên chiếc giường quen thuộc một lát rồi chuẩn bị dậy rửa mặt đi làm. Cô đột nhiên phát hiện một chuyện rất khác thường… Từ trước đến nay Tiểu Tiểu đều ngủ khỏa thân, vì cô nghe nói ngủ khỏa thân rất có lợi cho sức khỏe. Vậy mà hôm nay, cô lại mơ hồ thấy..nằng nặng, sức nặng do nhiều lớp y phục đè lên người. Chuyện gì đã xảy ra vậy…chẳng lẽ cô mắc bệnh mộng du, đang đêm tự đi xuống… Tiếp theo hai người đối với ánh trăng ngoài cửa sổ lễ bái ba bái, hoàn thành nghi thức.Tô Tiểu Tiểu cười dài vỗ vỗ bả vai Tô Bạch công tử.“Hắc hắc, thật tốt quá, ta có ca ca. Về sau ta gọi ngươi là ca ca nhé.”Tô Bạch gật đầu, sắc mặt cũng đầy ý cười.“Ân, ta liền gọi ngươi một tiếng muội muội.”Hai người nhìn nhau cười.Qua một lúc, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, thần sắc Tô Bạch có chút ngưng trọng.“Muội muội, ngươi đêm nay làm sao lại muốn thế này mà chạy đến đây?”Nhắc tới chuyện thương tâm của Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu cũng không khỏi thần sắc ảm đạm.Nàng một năm một mười (nói rõ ràng, có gì nói nấy, không giấu diếm) đem mọi chuyện đã xảy ra nói cho Tô Bạch.Tô Bạch nghe xong, khuôn mặt không khỏi mang vẻ xấu hổ.“Muội muội, kì thực việc này thật tình là lỗi của ngươi. Vương gia nói đúng đấy.”Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, lập tức bĩu môi.“Ca ca, ngươi cũng không giúp ta.”Tô Bạch bất đắc dĩ cười nói: “Ta đây là đang giúp ngươi mà. Đặt địa vị ngươi vào xem, nếu đổi thành vương gia cùng Mạc Ngôn cô nương lánh ở trong cùng một phòng xem đông cung đồ, ngươi sẽ nghĩ gì?”Tô Tiểu Tiểu tưởng tượng đến cảnh tượng này, đôi mắt lập tức bốc hỏa.“Chém bọn họ hai nhát.”Một nam một nữ a, lánh ở trong phòng, xem đông cung đồ, còn không phải có gian tình sao?Tô Bạch nâng nâng mi, “Muội muội không cho vương gia cùng Mạc Ngôn là đang thưởng thức tranh vẽ sao?”Lửa giận trong mắt Tô Tiểu Tiểu cháy hừng hực a.“Làm sao có thể chứ! Có đánh chết ta cũng không tin! Cô nam quả nữ a. . . . . .”Bỗng nhiên, Tô Tiểu Tiểu ngây dại.Lửa giận trong mắt nhất thời tắt ngúm.Bộ dạng nàng có chút dại ra.Phải nha. . . . . .Làm sao nàng có thể không đặt địa vị mình vào mà ngẫm lại cảm nhận của Thanh chứ?Tuy rằng nàng cùng Tô Bạch ca ca đích thật không có gì không thể gặp người, nhưng là một nam một nữ cùng ở trong một phòng xem đông cung đồ, Thanh sao có thể không phát điên không tức giận chứ?Đúng rồi.Nàng sao có thể liền bướng bỉnh như vậy chứ! ! ! !Không được!Nàng muốn trở về! ! ! ! ! !Tô Tiểu Tiểu nắm tay, trong mắt nàng tràn đầy nghiêm túc.“Cám ơn ngươi, ca ca.”Tô Bạch cười cười, “Không cần nói cảm ơn đâu? Ngươi với ta không phải là huynh muội sao?”Tô Tiểu Tiểu cười gật đầu.Lúc sau, Tô Tiểu Tiểu liền chạy như bay rời khỏi cửa hàng của Tô Bạch

Chương 441: Nàng muốn trở về