Tác giả:

Trời mưa, màn đêm của thành phố B giữa cơn mưa bụi có vẻ vô cùng âm u, trên đường vẫn ngựa xe như nước trong thành phố huyên náo phồn hoa. Trong phòng thay đồ, Mạc Tiểu Hàn thay đồng phục phục vụ bàn nhà hàng, nhìn mưa to ngoài cửa sổ bắt đầu rầu rĩ. Xem đôi giày cũ đang mang trên chân đã nứt ra rồi, nếu ngâm nước thêm một lần nữa, đoán chừng toàn bộ liền bị phá hủy! Haizz, cô làm gì có tiền mà mua giày mới! Nhìn đồng hồ trên cổ tay một chút, đã muộn rồi, cô phải mau sớm chạy về nhà. Ba nhất định vẫn còn đợi cô. Mưa bụi cùng với gió thổi hung hăng quất vào mặt cô, khiến cho hai mắt Mạc Tiểu Hàn gần như không mở ra được. Đột nhiên, một ánh sáng chói mắt quét qua, "Két......" Một chiếc Lamborghini màu đen tư thế hung mãnh đột nhiên dừng lại, phát ra tiếng thắng xe bén nhọn! Ánh đèn chói mắt chiếu vào mặt khiến Mạc Tiểu Hàn mở mắt không ra, còn chưa kịp có phản ứng, cô đã bị đẩy ngã trên mặt đất! Đầu gối cùng cánh tay truyền đến cơn đau nhức như kim châm muối xát, Mạc Tiểu Hàn cố gắng…

Chương 28: Thổ lộ ở tiệm bán hoa

Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư HưTác giả: Bắc MinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrời mưa, màn đêm của thành phố B giữa cơn mưa bụi có vẻ vô cùng âm u, trên đường vẫn ngựa xe như nước trong thành phố huyên náo phồn hoa. Trong phòng thay đồ, Mạc Tiểu Hàn thay đồng phục phục vụ bàn nhà hàng, nhìn mưa to ngoài cửa sổ bắt đầu rầu rĩ. Xem đôi giày cũ đang mang trên chân đã nứt ra rồi, nếu ngâm nước thêm một lần nữa, đoán chừng toàn bộ liền bị phá hủy! Haizz, cô làm gì có tiền mà mua giày mới! Nhìn đồng hồ trên cổ tay một chút, đã muộn rồi, cô phải mau sớm chạy về nhà. Ba nhất định vẫn còn đợi cô. Mưa bụi cùng với gió thổi hung hăng quất vào mặt cô, khiến cho hai mắt Mạc Tiểu Hàn gần như không mở ra được. Đột nhiên, một ánh sáng chói mắt quét qua, "Két......" Một chiếc Lamborghini màu đen tư thế hung mãnh đột nhiên dừng lại, phát ra tiếng thắng xe bén nhọn! Ánh đèn chói mắt chiếu vào mặt khiến Mạc Tiểu Hàn mở mắt không ra, còn chưa kịp có phản ứng, cô đã bị đẩy ngã trên mặt đất! Đầu gối cùng cánh tay truyền đến cơn đau nhức như kim châm muối xát, Mạc Tiểu Hàn cố gắng… Sở Thiên Ngạo không nhẫn nại được nữa: "Cảnh cáo cô, trả lời vấn đề của tôi!"Mạc Tiểu Hàn bĩu môi: "Thần kinh." Cô tính cúp điện thoại."Cô thử cúp điện thoại xem!" Sở Thiên Ngạo đoán được suy nghĩ của Mạc Tiểu Hàn nên cảnh cáo cô.Lông mày Mạc Tiểu Hàn dựng đứng hết lên, công việc cực khổ cả đêm khiến cô mệt mỏi muốn chết, thật sự không muốn cùng người đàn ông này tranh cãi nữa, "Tại sao tôi phải nói cho anh biết?"Tròng mắt đen sắc bén của Sở Thiên Ngạo b*n r* những tia sáng khát máu: "Mạc Tiểu Hàn, cô không được quên hợp đồng của chúng ta! Nếu như tôi phát hiện, cô ở cùng một người đàn ông khác, cô nhất định sẽ chết! Biết không?""Có bệnh thì đi uống thuốc đi!" Mạc Tiểu Hàn nhíu nhíu mi, “bụp” cúp điện thoại."Tút tút tút....." Tiếng điện điện thoại di động bị cắt trong đêm khuya yên tĩnh, có vẻ cao vút và cô đơn!Sở Thiên Ngạo xiết chặt chiếc điện thoại trong tay, giống như đang xiết chặt Mạc Tiểu Hàn vậy.Người phụ nữ này, thật sự dám chủ động cắt đứt điện thoại của hắn!Tròng mắt hắn lạnh lẽo như băng, bóng đêm ngày càng đậm, thế nhưng hắn lại không có nửa phần buồn ngủ, tiện tay mặc bộ quần áo để trên thành ghế sa lon, cầm chìa khóa xe và đi ra ngoài cửa.Trong tiệm hoa, Mạc Tiểu Hàn gói kỹ một bó hoa cuối cùng, dọn dẹp gọn gàng mọi thứ còn lại, đang chuẩn bị đóng cửa. Vừa quay người lại thì nhìn thấy dưới ánh đèn đường ngoài cửa có một bóng dáng cao lớn đang đi về hướng này."Tiểu Hàn, xong việc chưa?" Đi tới là một bạn học cùng lớp của Tiểu Hàn – Lộ Phi."A, Lộ Phi, cậu…., sao cậu lại ở đây?" Tiểu Hàn vỗ vỗ trán, thật sự cảm thấy rất nhức đầu. Mới vừa đuổi một Sở Thiên Ngạo, giờ lại tới một Lộ Phi.Lộ Phi có tình ý với cô, mặc dù chưa từng nói ra, nhưng Mạc Tiểu Hàn cũng không phải kẻ ngốc. Cho nên cô không muốn tiếp xúc quá nhiều với Lộ Phi."Tiểu Hàn, bạn nhất định mệt chết đi? Mình nghe Nhạc Nhạc nói bạn đi làm ở đây, hôm nay vừa đúng lúc tiện đường, nên tới đây gặp bạn." Lộ Phi mỉm cười."A, không sao, cũng quen. Mình phải đóng cửa về nhà rồi. Vậy ngày mai gặp lại nha...!" Mạc Tiểu Hàn vội vã đuổi khéo Lộ Phi đi. Hiện tại cô rất mệt, chỉ muốn nhanh về nhà ngủ một giấc thật ngon."Tiểu Hàn! Để mình đưa bạn về nhà, để mình cầm túi xách giúp bạn." Mạc Tiểu Hàn còn chưa kịp từ chối, Lộ Phi đã xách túi của cô."A, vậy cám ơn nhiều!" Dù sao cũng là bạn học, mỗi ngày đều phải gặp mặt, Mạc Tiểu Hàn cũng không muốn làm quan hệ trở nên căng thẳng.Dưới bóng cây ngoài cửa, một chiếc Lamborghini vừa dừng lại. Bên trong xe, sắc mặt Sở Thiên Ngạo âm u có thể ép ra nước.Người đàn ông kia kia, chính là người mà Mạc Tiểu Hàn kêu là "Học trưởng" sao? Hai tay Sở Thiên Ngạo xiết chặt tay lái, dường như sắp đem tay lái bóp cho nát bét. Cặp mắt tối đen tức giận gắt gao nhìn chằm chằm hai người đang "thân mật" trước cửa tiệm hoa.Giúp Mạc Tiểu Hàn kéo cánh cửa sắt của tiệm bán hoa lại, trong lòng Lộ Phi thật vui mừng, dù sao cũng theo đuổi Tiểu Hàn lâu như vậy rồi, nhưng hôm nay vẫn là lần đầu tiên ở gần cô như vậy. Bình thường tính tình Mạc Tiểu Hàn mặc dù rất thoải mái tự nhiên, nhưng bộ dáng luôn rất bận rộn, hắn gần như không có cơ hội ở một mình bên cạnh cô.Hôm nay, hắn nhất định phải can đảm thổ lộ!"Tiểu Hàn! Bạn biết không? Mình thích bạn đã lâu rồi!" Lộ Phi lấy hết can đảm nhìn mạc đôi mắt trong veo của Mạc Tiểu Hàn."À? Cái này...... Mình......" Mạc Tiểu Hàn nhất thời cứng họng, không biết phải nói như thế nào để từ chối khéo lời tỏ tình của anh ta.Bộ dáng cúi đầu khó xử của cô rơi vào trong mắt của Sở Thiên Ngạo đang ngồi trong xe là ngượng ngùng lo lắng.Một cảm giác chua loét quét qua tâm trí của hắn! Sở Thiên Ngạo không thể kiềm chế được nữa, đôi chân dài bước ra ngoài xe, mạnh mẽ đóng sầm cửa xe lại!

Sở Thiên Ngạo không nhẫn nại được nữa: "Cảnh cáo cô, trả lời vấn đề của tôi!"

Mạc Tiểu Hàn bĩu môi: "Thần kinh." Cô tính cúp điện thoại.

"Cô thử cúp điện thoại xem!" Sở Thiên Ngạo đoán được suy nghĩ của Mạc Tiểu Hàn nên cảnh cáo cô.

Lông mày Mạc Tiểu Hàn dựng đứng hết lên, công việc cực khổ cả đêm khiến cô mệt mỏi muốn chết, thật sự không muốn cùng người đàn ông này tranh cãi nữa, "Tại sao tôi phải nói cho anh biết?"

Tròng mắt đen sắc bén của Sở Thiên Ngạo b*n r* những tia sáng khát máu: "Mạc Tiểu Hàn, cô không được quên hợp đồng của chúng ta! Nếu như tôi phát hiện, cô ở cùng một người đàn ông khác, cô nhất định sẽ chết! Biết không?"

"Có bệnh thì đi uống thuốc đi!" Mạc Tiểu Hàn nhíu nhíu mi, “bụp” cúp điện thoại.

"Tút tút tút....." Tiếng điện điện thoại di động bị cắt trong đêm khuya yên tĩnh, có vẻ cao vút và cô đơn!

Sở Thiên Ngạo xiết chặt chiếc điện thoại trong tay, giống như đang xiết chặt Mạc Tiểu Hàn vậy.

Người phụ nữ này, thật sự dám chủ động cắt đứt điện thoại của hắn!

Tròng mắt hắn lạnh lẽo như băng, bóng đêm ngày càng đậm, thế nhưng hắn lại không có nửa phần buồn ngủ, tiện tay mặc bộ quần áo để trên thành ghế sa lon, cầm chìa khóa xe và đi ra ngoài cửa.

Trong tiệm hoa, Mạc Tiểu Hàn gói kỹ một bó hoa cuối cùng, dọn dẹp gọn gàng mọi thứ còn lại, đang chuẩn bị đóng cửa. Vừa quay người lại thì nhìn thấy dưới ánh đèn đường ngoài cửa có một bóng dáng cao lớn đang đi về hướng này.

"Tiểu Hàn, xong việc chưa?" Đi tới là một bạn học cùng lớp của Tiểu Hàn – Lộ Phi.

"A, Lộ Phi, cậu…., sao cậu lại ở đây?" Tiểu Hàn vỗ vỗ trán, thật sự cảm thấy rất nhức đầu. Mới vừa đuổi một Sở Thiên Ngạo, giờ lại tới một Lộ Phi.

Lộ Phi có tình ý với cô, mặc dù chưa từng nói ra, nhưng Mạc Tiểu Hàn cũng không phải kẻ ngốc. Cho nên cô không muốn tiếp xúc quá nhiều với Lộ Phi.

"Tiểu Hàn, bạn nhất định mệt chết đi? Mình nghe Nhạc Nhạc nói bạn đi làm ở đây, hôm nay vừa đúng lúc tiện đường, nên tới đây gặp bạn." Lộ Phi mỉm cười.

"A, không sao, cũng quen. Mình phải đóng cửa về nhà rồi. Vậy ngày mai gặp lại nha...!" Mạc Tiểu Hàn vội vã đuổi khéo Lộ Phi đi. Hiện tại cô rất mệt, chỉ muốn nhanh về nhà ngủ một giấc thật ngon.

"Tiểu Hàn! Để mình đưa bạn về nhà, để mình cầm túi xách giúp bạn." Mạc Tiểu Hàn còn chưa kịp từ chối, Lộ Phi đã xách túi của cô.

"A, vậy cám ơn nhiều!" Dù sao cũng là bạn học, mỗi ngày đều phải gặp mặt, Mạc Tiểu Hàn cũng không muốn làm quan hệ trở nên căng thẳng.

Dưới bóng cây ngoài cửa, một chiếc Lamborghini vừa dừng lại. Bên trong xe, sắc mặt Sở Thiên Ngạo âm u có thể ép ra nước.

Người đàn ông kia kia, chính là người mà Mạc Tiểu Hàn kêu là "Học trưởng" sao? Hai tay Sở Thiên Ngạo xiết chặt tay lái, dường như sắp đem tay lái bóp cho nát bét. Cặp mắt tối đen tức giận gắt gao nhìn chằm chằm hai người đang "thân mật" trước cửa tiệm hoa.

Giúp Mạc Tiểu Hàn kéo cánh cửa sắt của tiệm bán hoa lại, trong lòng Lộ Phi thật vui mừng, dù sao cũng theo đuổi Tiểu Hàn lâu như vậy rồi, nhưng hôm nay vẫn là lần đầu tiên ở gần cô như vậy. Bình thường tính tình Mạc Tiểu Hàn mặc dù rất thoải mái tự nhiên, nhưng bộ dáng luôn rất bận rộn, hắn gần như không có cơ hội ở một mình bên cạnh cô.

Hôm nay, hắn nhất định phải can đảm thổ lộ!

"Tiểu Hàn! Bạn biết không? Mình thích bạn đã lâu rồi!" Lộ Phi lấy hết can đảm nhìn mạc đôi mắt trong veo của Mạc Tiểu Hàn.

"À? Cái này...... Mình......" Mạc Tiểu Hàn nhất thời cứng họng, không biết phải nói như thế nào để từ chối khéo lời tỏ tình của anh ta.

Bộ dáng cúi đầu khó xử của cô rơi vào trong mắt của Sở Thiên Ngạo đang ngồi trong xe là ngượng ngùng lo lắng.

Một cảm giác chua loét quét qua tâm trí của hắn! Sở Thiên Ngạo không thể kiềm chế được nữa, đôi chân dài bước ra ngoài xe, mạnh mẽ đóng sầm cửa xe lại!

Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư HưTác giả: Bắc MinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrời mưa, màn đêm của thành phố B giữa cơn mưa bụi có vẻ vô cùng âm u, trên đường vẫn ngựa xe như nước trong thành phố huyên náo phồn hoa. Trong phòng thay đồ, Mạc Tiểu Hàn thay đồng phục phục vụ bàn nhà hàng, nhìn mưa to ngoài cửa sổ bắt đầu rầu rĩ. Xem đôi giày cũ đang mang trên chân đã nứt ra rồi, nếu ngâm nước thêm một lần nữa, đoán chừng toàn bộ liền bị phá hủy! Haizz, cô làm gì có tiền mà mua giày mới! Nhìn đồng hồ trên cổ tay một chút, đã muộn rồi, cô phải mau sớm chạy về nhà. Ba nhất định vẫn còn đợi cô. Mưa bụi cùng với gió thổi hung hăng quất vào mặt cô, khiến cho hai mắt Mạc Tiểu Hàn gần như không mở ra được. Đột nhiên, một ánh sáng chói mắt quét qua, "Két......" Một chiếc Lamborghini màu đen tư thế hung mãnh đột nhiên dừng lại, phát ra tiếng thắng xe bén nhọn! Ánh đèn chói mắt chiếu vào mặt khiến Mạc Tiểu Hàn mở mắt không ra, còn chưa kịp có phản ứng, cô đã bị đẩy ngã trên mặt đất! Đầu gối cùng cánh tay truyền đến cơn đau nhức như kim châm muối xát, Mạc Tiểu Hàn cố gắng… Sở Thiên Ngạo không nhẫn nại được nữa: "Cảnh cáo cô, trả lời vấn đề của tôi!"Mạc Tiểu Hàn bĩu môi: "Thần kinh." Cô tính cúp điện thoại."Cô thử cúp điện thoại xem!" Sở Thiên Ngạo đoán được suy nghĩ của Mạc Tiểu Hàn nên cảnh cáo cô.Lông mày Mạc Tiểu Hàn dựng đứng hết lên, công việc cực khổ cả đêm khiến cô mệt mỏi muốn chết, thật sự không muốn cùng người đàn ông này tranh cãi nữa, "Tại sao tôi phải nói cho anh biết?"Tròng mắt đen sắc bén của Sở Thiên Ngạo b*n r* những tia sáng khát máu: "Mạc Tiểu Hàn, cô không được quên hợp đồng của chúng ta! Nếu như tôi phát hiện, cô ở cùng một người đàn ông khác, cô nhất định sẽ chết! Biết không?""Có bệnh thì đi uống thuốc đi!" Mạc Tiểu Hàn nhíu nhíu mi, “bụp” cúp điện thoại."Tút tút tút....." Tiếng điện điện thoại di động bị cắt trong đêm khuya yên tĩnh, có vẻ cao vút và cô đơn!Sở Thiên Ngạo xiết chặt chiếc điện thoại trong tay, giống như đang xiết chặt Mạc Tiểu Hàn vậy.Người phụ nữ này, thật sự dám chủ động cắt đứt điện thoại của hắn!Tròng mắt hắn lạnh lẽo như băng, bóng đêm ngày càng đậm, thế nhưng hắn lại không có nửa phần buồn ngủ, tiện tay mặc bộ quần áo để trên thành ghế sa lon, cầm chìa khóa xe và đi ra ngoài cửa.Trong tiệm hoa, Mạc Tiểu Hàn gói kỹ một bó hoa cuối cùng, dọn dẹp gọn gàng mọi thứ còn lại, đang chuẩn bị đóng cửa. Vừa quay người lại thì nhìn thấy dưới ánh đèn đường ngoài cửa có một bóng dáng cao lớn đang đi về hướng này."Tiểu Hàn, xong việc chưa?" Đi tới là một bạn học cùng lớp của Tiểu Hàn – Lộ Phi."A, Lộ Phi, cậu…., sao cậu lại ở đây?" Tiểu Hàn vỗ vỗ trán, thật sự cảm thấy rất nhức đầu. Mới vừa đuổi một Sở Thiên Ngạo, giờ lại tới một Lộ Phi.Lộ Phi có tình ý với cô, mặc dù chưa từng nói ra, nhưng Mạc Tiểu Hàn cũng không phải kẻ ngốc. Cho nên cô không muốn tiếp xúc quá nhiều với Lộ Phi."Tiểu Hàn, bạn nhất định mệt chết đi? Mình nghe Nhạc Nhạc nói bạn đi làm ở đây, hôm nay vừa đúng lúc tiện đường, nên tới đây gặp bạn." Lộ Phi mỉm cười."A, không sao, cũng quen. Mình phải đóng cửa về nhà rồi. Vậy ngày mai gặp lại nha...!" Mạc Tiểu Hàn vội vã đuổi khéo Lộ Phi đi. Hiện tại cô rất mệt, chỉ muốn nhanh về nhà ngủ một giấc thật ngon."Tiểu Hàn! Để mình đưa bạn về nhà, để mình cầm túi xách giúp bạn." Mạc Tiểu Hàn còn chưa kịp từ chối, Lộ Phi đã xách túi của cô."A, vậy cám ơn nhiều!" Dù sao cũng là bạn học, mỗi ngày đều phải gặp mặt, Mạc Tiểu Hàn cũng không muốn làm quan hệ trở nên căng thẳng.Dưới bóng cây ngoài cửa, một chiếc Lamborghini vừa dừng lại. Bên trong xe, sắc mặt Sở Thiên Ngạo âm u có thể ép ra nước.Người đàn ông kia kia, chính là người mà Mạc Tiểu Hàn kêu là "Học trưởng" sao? Hai tay Sở Thiên Ngạo xiết chặt tay lái, dường như sắp đem tay lái bóp cho nát bét. Cặp mắt tối đen tức giận gắt gao nhìn chằm chằm hai người đang "thân mật" trước cửa tiệm hoa.Giúp Mạc Tiểu Hàn kéo cánh cửa sắt của tiệm bán hoa lại, trong lòng Lộ Phi thật vui mừng, dù sao cũng theo đuổi Tiểu Hàn lâu như vậy rồi, nhưng hôm nay vẫn là lần đầu tiên ở gần cô như vậy. Bình thường tính tình Mạc Tiểu Hàn mặc dù rất thoải mái tự nhiên, nhưng bộ dáng luôn rất bận rộn, hắn gần như không có cơ hội ở một mình bên cạnh cô.Hôm nay, hắn nhất định phải can đảm thổ lộ!"Tiểu Hàn! Bạn biết không? Mình thích bạn đã lâu rồi!" Lộ Phi lấy hết can đảm nhìn mạc đôi mắt trong veo của Mạc Tiểu Hàn."À? Cái này...... Mình......" Mạc Tiểu Hàn nhất thời cứng họng, không biết phải nói như thế nào để từ chối khéo lời tỏ tình của anh ta.Bộ dáng cúi đầu khó xử của cô rơi vào trong mắt của Sở Thiên Ngạo đang ngồi trong xe là ngượng ngùng lo lắng.Một cảm giác chua loét quét qua tâm trí của hắn! Sở Thiên Ngạo không thể kiềm chế được nữa, đôi chân dài bước ra ngoài xe, mạnh mẽ đóng sầm cửa xe lại!

Chương 28: Thổ lộ ở tiệm bán hoa