Một quán cà phê với bầu không khí ưu nhã, bản nhạc nhẹ nhàng cất lên, điều hòa thổi nhè nhẹ xua tan cái nóng bức của ngày hè. Một cô gái trong trẻo nhưng lạnh lùng ngồi cạnh cửa sổ bằng kính trong suốt, nét đẹp tinh xảo đầy vẻ kiều mị, mái tóc đen dài xõa tung, đôi mắt đầy vẻ kiên nghị, phía trên là hàng mi thon dài, mềm mại, môi nàng hơi nhếch lên, tiết lộ một tia lo lắng. Người bồi bàn nho nhã mang lên tách cà phê thứ tư, rồi lẳng lặng lui xuống. Nàng là khách quen ở đây, mỗi lần từ nơi đó trở về, việc đầu tiên phải làm, chính là đến nơi đây lẳng lặng ngồi một lúc để ngẫm lại những hồi ức tốt đẹp được cất giấu chỗ sâu nhất của kí ức. Cửa bị đẩy ra, một thân ảnh xinh đẹp sải bước vào quán cà phê xa hoa. Tiếng giày cao gót vang lên thánh thót theo nhịp bước, cô gái kia tự nhiên phóng khoáng mà ngồi vào vị trí đối diện. Người con giá này thoạt nhìn ưu tú, làn da trắng nõn, mái tóc uốn lượn càng thêm quyến rũ, hơi thở ôn nhu, toàn thân toát ra khí chất tao nhã mà cao quý. “Mân Mân, sao…
Chương 45: Phương án báo thù
Bỏ Rơi Ma Vương Tổng TàiTác giả: Cổ Phán Quỳnh YTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMột quán cà phê với bầu không khí ưu nhã, bản nhạc nhẹ nhàng cất lên, điều hòa thổi nhè nhẹ xua tan cái nóng bức của ngày hè. Một cô gái trong trẻo nhưng lạnh lùng ngồi cạnh cửa sổ bằng kính trong suốt, nét đẹp tinh xảo đầy vẻ kiều mị, mái tóc đen dài xõa tung, đôi mắt đầy vẻ kiên nghị, phía trên là hàng mi thon dài, mềm mại, môi nàng hơi nhếch lên, tiết lộ một tia lo lắng. Người bồi bàn nho nhã mang lên tách cà phê thứ tư, rồi lẳng lặng lui xuống. Nàng là khách quen ở đây, mỗi lần từ nơi đó trở về, việc đầu tiên phải làm, chính là đến nơi đây lẳng lặng ngồi một lúc để ngẫm lại những hồi ức tốt đẹp được cất giấu chỗ sâu nhất của kí ức. Cửa bị đẩy ra, một thân ảnh xinh đẹp sải bước vào quán cà phê xa hoa. Tiếng giày cao gót vang lên thánh thót theo nhịp bước, cô gái kia tự nhiên phóng khoáng mà ngồi vào vị trí đối diện. Người con giá này thoạt nhìn ưu tú, làn da trắng nõn, mái tóc uốn lượn càng thêm quyến rũ, hơi thở ôn nhu, toàn thân toát ra khí chất tao nhã mà cao quý. “Mân Mân, sao… Căn phòng xa hoa thoáng chốc trở nên yên tĩnh, rượu trong ly sóng sánh, đôi mắt thâm trầm nhìn thế giới dưới chân, đây là tầng cao nhất của khách sạn, từ nơi này nhìn ra có thể đem toàn thành phố thu hết vào đáy mắt.Đèn rực rỡ bật lên, tất cả cửa sổ đều ngập tràn ánh sáng, không khỏi khiến hắn nhớ đến những ngọn nến cắm trên bánh sinh nhật, sinh nhật không được tổ chức.Hắn mười bốn tuổi, có một gia đình hạnh phúc mĩ mãn, thế nhưng tất cả bị một kẻ phá hủy hoàn toàn, vào ngày hai mươi năm tháng tám. Từ đó hắn trở thành trò cười cho người ta vào lúc trà dư tửu hậu.Mặc kệ hắn có nguyện ý hay không, mỗi ngày hắn phải nhận những ánh mắt phức tạp cùng nghi ngờ của mọi người, bạn bè lấy bắt nạt cùng cười nhạo hắn làm vui. Những việc đó cứa vào lòng hắn vết thương mãi không bao giờ có thể lành lại.Từ năm hắn mười bốn tuổi đó, hắn cấm mọi người nhắc đến sinh nhật trước mặt mình, hắn cũng nhân tiện đem hai chữ “sinh nhật” xóa khỏi đầu không hề lưu tình.Hắn hận kẻ kia, hận người phá hủy tất cả của hắn, hắn muốn trả thù, hắn phải trả lại sự thống khổ mà hắn từng nhận gấp cho kẻ kia, hàng trăm hàng ngàn lần. Người kia bây giờ còn ngồi tù, mười mấy năm nữa mới có thể ra tù, hắn không thể chờ lâu như vậy, vì thế hắn phái người điều tra về con gái của kẻ kia, hắn nghĩ tới phương án báo thù tốt nhất.“Đinh…” Bồng nhiên điện thoại trên bàn trà vang lên đánh gãy suy nghĩ, hắn đi đến, đặt ly rượu lên bàn, cầm lấy điện thoại.“Tổng tài. Chuyện kia đã tra được.” Là thanh âm khó kìm nén hưng phấn của Từ Bang, “Anh ta vừa về nhà đã bị cha nhốt trong phòng ngủ, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không tiếp tục dây dưa với Lăng tiểu thư.”“Ừ, làm tốt lắm.” Hắn không hề keo kiệt khích lệ đối phương, thấp giọng hỏi: “Sự kiện kia làm được thế nào?”“ Sáng thứ năm,Tần quản lí tự mình dẫn người đi qua chuẩn bị phá bỏ nơi đó.” Từ Bang báo cáo cẩn thận, trong giọng nói pha chút do dự: “Tổng tài, tôi cảm thấy Lăng tiểu thư không giống cô gái bình thường, rất thông minh, cũng quá cao ngạo, cô ta có thể sẽ không đáp ứng ngài, hơn nữa bọn nhỏ còn chưa có chỗ đi.”“Trợ lí Từ, anh hẳn là biết tính của tôi, tôi không hy vọng anh xử trí theo cảm tính.” Hắn nhận thấy vẻ đồng tình của Từ Bang, lớn giọng ra lệnh: “Làm theo lời anh vừa nói, sáng ngày mai lập tức phái người đi phá bỏ.”Không đợi Từ Bang nói tiếp, hắn cúp điện thoại trước, chậm rãi tựa đầu vào sô pha, khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ âm hàn quỷ dị.Vẻ ngoài trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo của nàng, trong mắt hắn, cùng lắm chỉ là giả bộ. Hắn từng tiếp xúc với đủ loại phụ nữ, phụ nữ đều là động vật dối trá, luôn thích nói một đằng, làm lại một nẻo khác.Tình cảnh hiện nay của nàng không còn đường lui, hắn nắm chắc mười phần, ngày mai nàng sẽ chủ động đi tìm hắn. Đến lúc đó, hắn sẽ tự tay xé rách lớp mặt nạ giả dối của nàng, đem cao ngạo của nàng đập vỡ, dạy nàng nên làm thế nào để biết dịu ngoan cùng phục tùng
Căn phòng xa hoa thoáng chốc trở nên yên tĩnh, rượu trong ly sóng sánh, đôi
mắt thâm trầm nhìn thế giới dưới chân, đây là tầng cao nhất của khách sạn, từ
nơi này nhìn ra có thể đem toàn thành phố thu hết vào đáy mắt.
Đèn rực rỡ bật lên, tất cả cửa sổ đều ngập tràn ánh sáng, không khỏi khiến
hắn nhớ đến những ngọn nến cắm trên bánh sinh nhật, sinh nhật không được tổ
chức.
Hắn mười bốn tuổi, có một gia đình hạnh phúc mĩ mãn, thế nhưng tất cả bị một
kẻ phá hủy hoàn toàn, vào ngày hai mươi năm tháng tám. Từ đó hắn trở thành trò
cười cho người ta vào lúc trà dư tửu hậu.
Mặc kệ hắn có nguyện ý hay không, mỗi ngày hắn phải nhận những ánh mắt phức
tạp cùng nghi ngờ của mọi người, bạn bè lấy bắt nạt cùng cười nhạo hắn làm vui.
Những việc đó cứa vào lòng hắn vết thương mãi không bao giờ có thể lành lại.
Từ năm hắn mười bốn tuổi đó, hắn cấm mọi người nhắc đến sinh nhật trước mặt
mình, hắn cũng nhân tiện đem hai chữ “sinh nhật” xóa khỏi đầu không hề lưu
tình.
Hắn hận kẻ kia, hận người phá hủy tất cả của hắn, hắn muốn trả thù, hắn phải
trả lại sự thống khổ mà hắn từng nhận gấp cho kẻ kia, hàng trăm hàng ngàn lần.
Người kia bây giờ còn ngồi tù, mười mấy năm nữa mới có thể ra tù, hắn không thể
chờ lâu như vậy, vì thế hắn phái người điều tra về con gái của kẻ kia, hắn nghĩ
tới phương án báo thù tốt nhất.
“Đinh…” Bồng nhiên điện thoại trên bàn trà vang lên đánh gãy suy nghĩ, hắn đi
đến, đặt ly rượu lên bàn, cầm lấy điện thoại.
“Tổng tài. Chuyện kia đã tra được.” Là thanh âm khó kìm nén hưng phấn của Từ
Bang, “Anh ta vừa về nhà đã bị cha nhốt trong phòng ngủ, trong khoảng thời gian
ngắn sẽ không tiếp tục dây dưa với Lăng tiểu thư.”
“Ừ, làm tốt lắm.” Hắn không hề keo kiệt khích lệ đối phương, thấp giọng hỏi:
“Sự kiện kia làm được thế nào?”
“ Sáng thứ năm,Tần quản lí tự mình dẫn người đi qua chuẩn bị phá bỏ nơi đó.”
Từ Bang báo cáo cẩn thận, trong giọng nói pha chút do dự: “Tổng tài, tôi cảm
thấy Lăng tiểu thư không giống cô gái bình thường, rất thông minh, cũng quá cao
ngạo, cô ta có thể sẽ không đáp ứng ngài, hơn nữa bọn nhỏ còn chưa có chỗ
đi.”
“Trợ lí Từ, anh hẳn là biết tính của tôi, tôi không hy vọng anh xử trí theo
cảm tính.” Hắn nhận thấy vẻ đồng tình của Từ Bang, lớn giọng ra lệnh: “Làm theo
lời anh vừa nói, sáng ngày mai lập tức phái người đi phá bỏ.”
Không đợi Từ Bang nói tiếp, hắn cúp điện thoại trước, chậm rãi tựa đầu vào sô
pha, khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ âm hàn quỷ dị.
Vẻ ngoài trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo của nàng, trong mắt hắn, cùng
lắm chỉ là giả bộ. Hắn từng tiếp xúc với đủ loại phụ nữ, phụ nữ đều là động vật
dối trá, luôn thích nói một đằng, làm lại một nẻo khác.
Tình cảnh hiện nay của nàng không còn đường lui, hắn nắm chắc mười phần, ngày
mai nàng sẽ chủ động đi tìm hắn. Đến lúc đó, hắn sẽ tự tay xé rách lớp mặt nạ
giả dối của nàng, đem cao ngạo của nàng đập vỡ, dạy nàng nên làm thế nào để biết
dịu ngoan cùng phục tùng
Bỏ Rơi Ma Vương Tổng TàiTác giả: Cổ Phán Quỳnh YTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMột quán cà phê với bầu không khí ưu nhã, bản nhạc nhẹ nhàng cất lên, điều hòa thổi nhè nhẹ xua tan cái nóng bức của ngày hè. Một cô gái trong trẻo nhưng lạnh lùng ngồi cạnh cửa sổ bằng kính trong suốt, nét đẹp tinh xảo đầy vẻ kiều mị, mái tóc đen dài xõa tung, đôi mắt đầy vẻ kiên nghị, phía trên là hàng mi thon dài, mềm mại, môi nàng hơi nhếch lên, tiết lộ một tia lo lắng. Người bồi bàn nho nhã mang lên tách cà phê thứ tư, rồi lẳng lặng lui xuống. Nàng là khách quen ở đây, mỗi lần từ nơi đó trở về, việc đầu tiên phải làm, chính là đến nơi đây lẳng lặng ngồi một lúc để ngẫm lại những hồi ức tốt đẹp được cất giấu chỗ sâu nhất của kí ức. Cửa bị đẩy ra, một thân ảnh xinh đẹp sải bước vào quán cà phê xa hoa. Tiếng giày cao gót vang lên thánh thót theo nhịp bước, cô gái kia tự nhiên phóng khoáng mà ngồi vào vị trí đối diện. Người con giá này thoạt nhìn ưu tú, làn da trắng nõn, mái tóc uốn lượn càng thêm quyến rũ, hơi thở ôn nhu, toàn thân toát ra khí chất tao nhã mà cao quý. “Mân Mân, sao… Căn phòng xa hoa thoáng chốc trở nên yên tĩnh, rượu trong ly sóng sánh, đôi mắt thâm trầm nhìn thế giới dưới chân, đây là tầng cao nhất của khách sạn, từ nơi này nhìn ra có thể đem toàn thành phố thu hết vào đáy mắt.Đèn rực rỡ bật lên, tất cả cửa sổ đều ngập tràn ánh sáng, không khỏi khiến hắn nhớ đến những ngọn nến cắm trên bánh sinh nhật, sinh nhật không được tổ chức.Hắn mười bốn tuổi, có một gia đình hạnh phúc mĩ mãn, thế nhưng tất cả bị một kẻ phá hủy hoàn toàn, vào ngày hai mươi năm tháng tám. Từ đó hắn trở thành trò cười cho người ta vào lúc trà dư tửu hậu.Mặc kệ hắn có nguyện ý hay không, mỗi ngày hắn phải nhận những ánh mắt phức tạp cùng nghi ngờ của mọi người, bạn bè lấy bắt nạt cùng cười nhạo hắn làm vui. Những việc đó cứa vào lòng hắn vết thương mãi không bao giờ có thể lành lại.Từ năm hắn mười bốn tuổi đó, hắn cấm mọi người nhắc đến sinh nhật trước mặt mình, hắn cũng nhân tiện đem hai chữ “sinh nhật” xóa khỏi đầu không hề lưu tình.Hắn hận kẻ kia, hận người phá hủy tất cả của hắn, hắn muốn trả thù, hắn phải trả lại sự thống khổ mà hắn từng nhận gấp cho kẻ kia, hàng trăm hàng ngàn lần. Người kia bây giờ còn ngồi tù, mười mấy năm nữa mới có thể ra tù, hắn không thể chờ lâu như vậy, vì thế hắn phái người điều tra về con gái của kẻ kia, hắn nghĩ tới phương án báo thù tốt nhất.“Đinh…” Bồng nhiên điện thoại trên bàn trà vang lên đánh gãy suy nghĩ, hắn đi đến, đặt ly rượu lên bàn, cầm lấy điện thoại.“Tổng tài. Chuyện kia đã tra được.” Là thanh âm khó kìm nén hưng phấn của Từ Bang, “Anh ta vừa về nhà đã bị cha nhốt trong phòng ngủ, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không tiếp tục dây dưa với Lăng tiểu thư.”“Ừ, làm tốt lắm.” Hắn không hề keo kiệt khích lệ đối phương, thấp giọng hỏi: “Sự kiện kia làm được thế nào?”“ Sáng thứ năm,Tần quản lí tự mình dẫn người đi qua chuẩn bị phá bỏ nơi đó.” Từ Bang báo cáo cẩn thận, trong giọng nói pha chút do dự: “Tổng tài, tôi cảm thấy Lăng tiểu thư không giống cô gái bình thường, rất thông minh, cũng quá cao ngạo, cô ta có thể sẽ không đáp ứng ngài, hơn nữa bọn nhỏ còn chưa có chỗ đi.”“Trợ lí Từ, anh hẳn là biết tính của tôi, tôi không hy vọng anh xử trí theo cảm tính.” Hắn nhận thấy vẻ đồng tình của Từ Bang, lớn giọng ra lệnh: “Làm theo lời anh vừa nói, sáng ngày mai lập tức phái người đi phá bỏ.”Không đợi Từ Bang nói tiếp, hắn cúp điện thoại trước, chậm rãi tựa đầu vào sô pha, khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ âm hàn quỷ dị.Vẻ ngoài trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo của nàng, trong mắt hắn, cùng lắm chỉ là giả bộ. Hắn từng tiếp xúc với đủ loại phụ nữ, phụ nữ đều là động vật dối trá, luôn thích nói một đằng, làm lại một nẻo khác.Tình cảnh hiện nay của nàng không còn đường lui, hắn nắm chắc mười phần, ngày mai nàng sẽ chủ động đi tìm hắn. Đến lúc đó, hắn sẽ tự tay xé rách lớp mặt nạ giả dối của nàng, đem cao ngạo của nàng đập vỡ, dạy nàng nên làm thế nào để biết dịu ngoan cùng phục tùng