Làm ơn, nếu là giấc mơ thì mèo của ta đâu….? Vũ Hứa Thanh – sinh viên xuất sắc nhất trường Đại học hàng đầu Trung Quốc khoa ngoại giao. Ngoài hai thứ tiếng Anh – Trung, cô còn thể hiện tài năng ở những ngành học khác. Một cô gái có hoài bão,tốt nghiệp năm lớp 12 ở một trường học bình thường tại Việt Nam, du học sinh tại Trung Quốc và chuẩn bị là thực tập viên cho một công ti lớn ở Trung Quôc và chi nhánh ở Mỹ. Cô sinh ra đã mạnh mẽ, vâng, cô là một " đài các tiểu thư", đúng.Năm thứ hai du học, cô mất đi cha mẹ khi họ bay sang thăm cô. Cú sốc tưởng như không thể phai nhòa… Nhưng cô đã sống lại qua thời gian. Cô ngỡ mình như một cây hoa đã chết để đến khi nhận ra họ vẫn chưa bao giờ xa cô mỗi khi cô nhớ về họ. Để rồi nỗi nhớ ấy, tình yêu ấy hồi sinh sự sống cô. Người thân duy nhất mà cô còn là người anh trai đang làm phó giám đốc của một công ty tại Việt Nam. Soạn xong 3 cái vali to bự chảng cô mệt muốn chết, lăn ra ngủ. Ngày mai cô sẽ qua Mỹ làm việc. 2 giờ sáng, có tiếng mèo kêu… Nếu…
Chương 21: Đối mặt (1)
Miêu Ái Xuyên KhôngTác giả: Mèo Sâu BựTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLàm ơn, nếu là giấc mơ thì mèo của ta đâu….? Vũ Hứa Thanh – sinh viên xuất sắc nhất trường Đại học hàng đầu Trung Quốc khoa ngoại giao. Ngoài hai thứ tiếng Anh – Trung, cô còn thể hiện tài năng ở những ngành học khác. Một cô gái có hoài bão,tốt nghiệp năm lớp 12 ở một trường học bình thường tại Việt Nam, du học sinh tại Trung Quốc và chuẩn bị là thực tập viên cho một công ti lớn ở Trung Quôc và chi nhánh ở Mỹ. Cô sinh ra đã mạnh mẽ, vâng, cô là một " đài các tiểu thư", đúng.Năm thứ hai du học, cô mất đi cha mẹ khi họ bay sang thăm cô. Cú sốc tưởng như không thể phai nhòa… Nhưng cô đã sống lại qua thời gian. Cô ngỡ mình như một cây hoa đã chết để đến khi nhận ra họ vẫn chưa bao giờ xa cô mỗi khi cô nhớ về họ. Để rồi nỗi nhớ ấy, tình yêu ấy hồi sinh sự sống cô. Người thân duy nhất mà cô còn là người anh trai đang làm phó giám đốc của một công ty tại Việt Nam. Soạn xong 3 cái vali to bự chảng cô mệt muốn chết, lăn ra ngủ. Ngày mai cô sẽ qua Mỹ làm việc. 2 giờ sáng, có tiếng mèo kêu… Nếu… Hàn Tuấn Phong cố gắng mở mắt, chuyện vào triều đã khiến hắn hình thành thói quen dậy sớm. Tuấn Phong nhúc nhích thân người, cố gắng nhẹ nhàng không làm cho nàng thức giấc.Đêm qua, là hắn sao….Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ mất bình tĩnh đến vậy, chưa bao giờ để d*c v*ng lấn át lý trí…Phải, là hắn đêm qua khi nhìn thấy nàng tay trong tay với tên đó thì cảm giác khó chịu, liền một lúc không biết đã uống biết bao nhiêu là rượu. Hắn cũng không hiểu vì sao chân lại bước tới phòng nàng. Nhìn thấy nàng hắn lại nhớ đến hình ảnh vô tình nhìn trộm được khi đi qua phòng nàng, d*c v*ng nổi lên, hắn đã cố kiềm chế.Nàng cười, là vì hạnh phúc được bên tên khốn đó, nàng một lòng muốn đi tìm nam nhân đó để ngủ qua đêm???Nghĩ đến đây mọi cố gắng kiềm chế trong hắn đều biến mất hết, nàng không thể là của người khác.Đúng là nàng này không hề tự nguyện hiến thân cho hắn, chính hắn đã cưỡng ép nàng….Hàn Tuấn Phong quay lại nhìn Hứa Thanh, nhìn khắp người nàng đều là ấn kỹ của hắn, gương mặt giãn ra. Từ giờ trở đi nàng vĩnh viễn là của hắn.Hàn Tuấn Phong mặc lại y phục, nhẹ nhàng mở cửa thì thấy bóng dáng của quản gia, hình như đang tìm hắn. Dương như cũng nhìn thấy hắn, Lý quản gia chạy vội lại:" Vương gia, không thể chẫm trễ, đến giờ vào triều rồi."Hàn Tuấn Phong đưa một ngón tay lên môi ra hiệu cho quản gia khẽ tiếng, thấp giọng nói" Hôm qua ta không có cẩn thận đã làm gẫy thành của chiếc giường, ngươi nhớ đi thay chiếc giường đó."Lý quản gia hướng nhìn vào phòng, là Đường Uyển viên, chẳng phải là nơi của Hứa Thanh cô nương….Là một người từng trải, Lý quản gia lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra đêm qua, vì sao mà sáng nay lão không thấy vương gia ở Lãnh Hàn lâu, nhưng kỳ thực vụ cái thành giường gãy thì lão không hiểu lắm nhưng cũng vâng dạ gật đầu.…Mặt trời gần l*n đ*nh, Hứa Thanh mới thức dậy. Vừa cựa mình một chút mà đã thấy ê ẩm cả người, chẳng khác gì lúc nàng mới xuyên không cả. Hứa Thanh cố gắng gượng người dậy, mất một phút nàng mới nhớ được lý do của sự ê ẩm này…Tên khốn kiếp…..Lần đầu tiên của nàng do hắn cướp mất. d*m t*c, nếu ở thế kỷ 21 nàng sẽ lập tức kiện hắn ra tòa, cho hắn ngồi bóc lịch.Vốn không quá đề cao vấn đề trinh tiết, Hứa Thanh chẳng buồn rơi nước mắt vì chuyện đêm qua nhưng nàng thật muốn băm vằm tên đó ra cho hả giận. Giờ thì sao, khi xuyên lại, chồng của nàng sẽ đánh giá nàng như thế nào.Nói nàng hoàn toàn không để ý thực nói điêu, bảo nàng vì chuyện này mà khóc lóc thậm chí tự tử, nàng chưa điên…( em điên luôn rồi >0
Hàn Tuấn Phong cố gắng mở mắt, chuyện vào triều đã khiến hắn hình thành thói quen dậy sớm. Tuấn Phong nhúc nhích thân người, cố gắng nhẹ nhàng không làm cho nàng thức giấc.
Đêm qua, là hắn sao….
Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ mất bình tĩnh đến vậy, chưa bao giờ để d*c v*ng lấn át lý trí…
Phải, là hắn đêm qua khi nhìn thấy nàng tay trong tay với tên đó thì cảm giác khó chịu, liền một lúc không biết đã uống biết bao nhiêu là rượu. Hắn cũng không hiểu vì sao chân lại bước tới phòng nàng. Nhìn thấy nàng hắn lại nhớ đến hình ảnh vô tình nhìn trộm được khi đi qua phòng nàng, d*c v*ng nổi lên, hắn đã cố kiềm chế.
Nàng cười, là vì hạnh phúc được bên tên khốn đó, nàng một lòng muốn đi tìm nam nhân đó để ngủ qua đêm???Nghĩ đến đây mọi cố gắng kiềm chế trong hắn đều biến mất hết, nàng không thể là của người khác.
Đúng là nàng này không hề tự nguyện hiến thân cho hắn, chính hắn đã cưỡng ép nàng….
Hàn Tuấn Phong quay lại nhìn Hứa Thanh, nhìn khắp người nàng đều là ấn kỹ của hắn, gương mặt giãn ra. Từ giờ trở đi nàng vĩnh viễn là của hắn.
Hàn Tuấn Phong mặc lại y phục, nhẹ nhàng mở cửa thì thấy bóng dáng của quản gia, hình như đang tìm hắn. Dương như cũng nhìn thấy hắn, Lý quản gia chạy vội lại:
" Vương gia, không thể chẫm trễ, đến giờ vào triều rồi."
Hàn Tuấn Phong đưa một ngón tay lên môi ra hiệu cho quản gia khẽ tiếng, thấp giọng nói
" Hôm qua ta không có cẩn thận đã làm gẫy thành của chiếc giường, ngươi nhớ đi thay chiếc giường đó."
Lý quản gia hướng nhìn vào phòng, là Đường Uyển viên, chẳng phải là nơi của Hứa Thanh cô nương….
Là một người từng trải, Lý quản gia lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra đêm qua, vì sao mà sáng nay lão không thấy vương gia ở Lãnh Hàn lâu, nhưng kỳ thực vụ cái thành giường gãy thì lão không hiểu lắm nhưng cũng vâng dạ gật đầu.
…
Mặt trời gần l*n đ*nh, Hứa Thanh mới thức dậy. Vừa cựa mình một chút mà đã thấy ê ẩm cả người, chẳng khác gì lúc nàng mới xuyên không cả. Hứa Thanh cố gắng gượng người dậy, mất một phút nàng mới nhớ được lý do của sự ê ẩm này…
Tên khốn kiếp…..Lần đầu tiên của nàng do hắn cướp mất. d*m t*c, nếu ở thế kỷ 21 nàng sẽ lập tức kiện hắn ra tòa, cho hắn ngồi bóc lịch.
Vốn không quá đề cao vấn đề trinh tiết, Hứa Thanh chẳng buồn rơi nước mắt vì chuyện đêm qua nhưng nàng thật muốn băm vằm tên đó ra cho hả giận. Giờ thì sao, khi xuyên lại, chồng của nàng sẽ đánh giá nàng như thế nào.
Nói nàng hoàn toàn không để ý thực nói điêu, bảo nàng vì chuyện này mà khóc lóc thậm chí tự tử, nàng chưa điên…( em điên luôn rồi >0
Miêu Ái Xuyên KhôngTác giả: Mèo Sâu BựTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLàm ơn, nếu là giấc mơ thì mèo của ta đâu….? Vũ Hứa Thanh – sinh viên xuất sắc nhất trường Đại học hàng đầu Trung Quốc khoa ngoại giao. Ngoài hai thứ tiếng Anh – Trung, cô còn thể hiện tài năng ở những ngành học khác. Một cô gái có hoài bão,tốt nghiệp năm lớp 12 ở một trường học bình thường tại Việt Nam, du học sinh tại Trung Quốc và chuẩn bị là thực tập viên cho một công ti lớn ở Trung Quôc và chi nhánh ở Mỹ. Cô sinh ra đã mạnh mẽ, vâng, cô là một " đài các tiểu thư", đúng.Năm thứ hai du học, cô mất đi cha mẹ khi họ bay sang thăm cô. Cú sốc tưởng như không thể phai nhòa… Nhưng cô đã sống lại qua thời gian. Cô ngỡ mình như một cây hoa đã chết để đến khi nhận ra họ vẫn chưa bao giờ xa cô mỗi khi cô nhớ về họ. Để rồi nỗi nhớ ấy, tình yêu ấy hồi sinh sự sống cô. Người thân duy nhất mà cô còn là người anh trai đang làm phó giám đốc của một công ty tại Việt Nam. Soạn xong 3 cái vali to bự chảng cô mệt muốn chết, lăn ra ngủ. Ngày mai cô sẽ qua Mỹ làm việc. 2 giờ sáng, có tiếng mèo kêu… Nếu… Hàn Tuấn Phong cố gắng mở mắt, chuyện vào triều đã khiến hắn hình thành thói quen dậy sớm. Tuấn Phong nhúc nhích thân người, cố gắng nhẹ nhàng không làm cho nàng thức giấc.Đêm qua, là hắn sao….Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ mất bình tĩnh đến vậy, chưa bao giờ để d*c v*ng lấn át lý trí…Phải, là hắn đêm qua khi nhìn thấy nàng tay trong tay với tên đó thì cảm giác khó chịu, liền một lúc không biết đã uống biết bao nhiêu là rượu. Hắn cũng không hiểu vì sao chân lại bước tới phòng nàng. Nhìn thấy nàng hắn lại nhớ đến hình ảnh vô tình nhìn trộm được khi đi qua phòng nàng, d*c v*ng nổi lên, hắn đã cố kiềm chế.Nàng cười, là vì hạnh phúc được bên tên khốn đó, nàng một lòng muốn đi tìm nam nhân đó để ngủ qua đêm???Nghĩ đến đây mọi cố gắng kiềm chế trong hắn đều biến mất hết, nàng không thể là của người khác.Đúng là nàng này không hề tự nguyện hiến thân cho hắn, chính hắn đã cưỡng ép nàng….Hàn Tuấn Phong quay lại nhìn Hứa Thanh, nhìn khắp người nàng đều là ấn kỹ của hắn, gương mặt giãn ra. Từ giờ trở đi nàng vĩnh viễn là của hắn.Hàn Tuấn Phong mặc lại y phục, nhẹ nhàng mở cửa thì thấy bóng dáng của quản gia, hình như đang tìm hắn. Dương như cũng nhìn thấy hắn, Lý quản gia chạy vội lại:" Vương gia, không thể chẫm trễ, đến giờ vào triều rồi."Hàn Tuấn Phong đưa một ngón tay lên môi ra hiệu cho quản gia khẽ tiếng, thấp giọng nói" Hôm qua ta không có cẩn thận đã làm gẫy thành của chiếc giường, ngươi nhớ đi thay chiếc giường đó."Lý quản gia hướng nhìn vào phòng, là Đường Uyển viên, chẳng phải là nơi của Hứa Thanh cô nương….Là một người từng trải, Lý quản gia lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra đêm qua, vì sao mà sáng nay lão không thấy vương gia ở Lãnh Hàn lâu, nhưng kỳ thực vụ cái thành giường gãy thì lão không hiểu lắm nhưng cũng vâng dạ gật đầu.…Mặt trời gần l*n đ*nh, Hứa Thanh mới thức dậy. Vừa cựa mình một chút mà đã thấy ê ẩm cả người, chẳng khác gì lúc nàng mới xuyên không cả. Hứa Thanh cố gắng gượng người dậy, mất một phút nàng mới nhớ được lý do của sự ê ẩm này…Tên khốn kiếp…..Lần đầu tiên của nàng do hắn cướp mất. d*m t*c, nếu ở thế kỷ 21 nàng sẽ lập tức kiện hắn ra tòa, cho hắn ngồi bóc lịch.Vốn không quá đề cao vấn đề trinh tiết, Hứa Thanh chẳng buồn rơi nước mắt vì chuyện đêm qua nhưng nàng thật muốn băm vằm tên đó ra cho hả giận. Giờ thì sao, khi xuyên lại, chồng của nàng sẽ đánh giá nàng như thế nào.Nói nàng hoàn toàn không để ý thực nói điêu, bảo nàng vì chuyện này mà khóc lóc thậm chí tự tử, nàng chưa điên…( em điên luôn rồi >0