Tác giả:

Làm ơn, nếu là giấc mơ thì mèo của ta đâu….? Vũ Hứa Thanh – sinh viên xuất sắc nhất trường Đại học hàng đầu Trung Quốc khoa ngoại giao. Ngoài hai thứ tiếng Anh – Trung, cô còn thể hiện tài năng ở những ngành học khác. Một cô gái có hoài bão,tốt nghiệp năm lớp 12 ở một trường học bình thường tại Việt Nam, du học sinh tại Trung Quốc và chuẩn bị là thực tập viên cho một công ti lớn ở Trung Quôc và chi nhánh ở Mỹ. Cô sinh ra đã mạnh mẽ, vâng, cô là một " đài các tiểu thư", đúng.Năm thứ hai du học, cô mất đi cha mẹ khi họ bay sang thăm cô. Cú sốc tưởng như không thể phai nhòa… Nhưng cô đã sống lại qua thời gian. Cô ngỡ mình như một cây hoa đã chết để đến khi nhận ra họ vẫn chưa bao giờ xa cô mỗi khi cô nhớ về họ. Để rồi nỗi nhớ ấy, tình yêu ấy hồi sinh sự sống cô. Người thân duy nhất mà cô còn là người anh trai đang làm phó giám đốc của một công ty tại Việt Nam. Soạn xong 3 cái vali to bự chảng cô mệt muốn chết, lăn ra ngủ. Ngày mai cô sẽ qua Mỹ làm việc. 2 giờ sáng, có tiếng mèo kêu… Nếu…

Chương 23: Mắc kẹt

Miêu Ái Xuyên KhôngTác giả: Mèo Sâu BựTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLàm ơn, nếu là giấc mơ thì mèo của ta đâu….? Vũ Hứa Thanh – sinh viên xuất sắc nhất trường Đại học hàng đầu Trung Quốc khoa ngoại giao. Ngoài hai thứ tiếng Anh – Trung, cô còn thể hiện tài năng ở những ngành học khác. Một cô gái có hoài bão,tốt nghiệp năm lớp 12 ở một trường học bình thường tại Việt Nam, du học sinh tại Trung Quốc và chuẩn bị là thực tập viên cho một công ti lớn ở Trung Quôc và chi nhánh ở Mỹ. Cô sinh ra đã mạnh mẽ, vâng, cô là một " đài các tiểu thư", đúng.Năm thứ hai du học, cô mất đi cha mẹ khi họ bay sang thăm cô. Cú sốc tưởng như không thể phai nhòa… Nhưng cô đã sống lại qua thời gian. Cô ngỡ mình như một cây hoa đã chết để đến khi nhận ra họ vẫn chưa bao giờ xa cô mỗi khi cô nhớ về họ. Để rồi nỗi nhớ ấy, tình yêu ấy hồi sinh sự sống cô. Người thân duy nhất mà cô còn là người anh trai đang làm phó giám đốc của một công ty tại Việt Nam. Soạn xong 3 cái vali to bự chảng cô mệt muốn chết, lăn ra ngủ. Ngày mai cô sẽ qua Mỹ làm việc. 2 giờ sáng, có tiếng mèo kêu… Nếu… " Ngươi biết chuyện cô gái Hứa Thanh được vương gia thị tẩm rồi chứ?"" Lớn bé trong phủ này đều biết rồi. Liền sau đó cô ta bị ba phu nhân dạy dỗ cho một trận, không biết là như thế nào…."Việc ba vị phu nhân đến dạy dỗ Hứa Thanh trong phủ không ai không biết, dù đã cố tránh né, tin này vẫn truyền đến tai của Hàn Tuấn Phong……" Vương gia, là người." Quế Châu và tỷ muội Yên Chi, Yên Nguyệt đồng loạt ngẩng dầu dậy." Ba ngươi lấy mỗi người mười vạn lượng rồi trở về quê nhà đi." Hàn Tuấn Phong lạnh lùng nói.Nguồn: http://truyenfull.vnBa nữ nhân kia nghe thấy vậy, kinh hãi cúi rạp người xuống, nước mắt tuôn như suối." Vương gia, vương gia xin người đừng đuổi chúng tiện thiếp đi, nếu ta làm sai gì người có thể trừng phạt nhưng xin đừng xua đuổi chúng tôi… Vương gia, ta theo ngài không dưới ba năm, ngài không thể chỉ một câu vứt bỏ chúng ta…"Hàn Tuấn Phong với cảnh tỉnh trước mặt chẳng một chút đau lòng" Đừng để ta phải sai người tống ngươi ra khỏi phủ." Hắn nói rồi quay người bước đi, chẳng thèm để ý sự đau lòng của ba người.Hắn vứt bỏ ba người một phần vì các nàng dám tự tiện tìm Hứa Thanh hỏi tội, một phần vì khi hắn đi qua phòng bếp vô tình nghe được:" Thiên Hạo à, giá như chúng ta đi cắm trại ở hiện đại có phải tốt không, ta không những có thể mời theo nhiều bạn đi cùng, chúng ta còn có kimbap ăn, có coca để uống, còn có có biết bao nhiêu trò để chơi nữa. Mà súp đậu Lima của tôi xong chưa vậy."Thiên Hạo quay lại nhìn Hứa Thanh chép miệng, kỳ thực sao anh lại chiều cô ấy đến thế kia chứ. Anh bê một đĩa súp nóng hổi đặt trước mặt Hứa Thanh, cô đang ngồi cho cả hai chân lên ghế, hai tay ôm đùi, trông thật đáng yêu." Oa, ngon thật đấy. Sau này tôi nhất định thuê anh làm đầu bếp riêng."" Hứa Thanh, tư thế ăn của cô không đẹp chút nào cả." Anh nhăn mặt" Trời, nếu ăn mà cũng cần đẹp thì tôi đi làm công chúa cho xong, ăn phải xì xụp như thế mới ngon chứ. Mà ngày Xá Lễ, chúng ta mang theo đồ ăn gì?""Hứa Thanh, ngoài mèo, thời trang và ăn uống cô có còn quan tâm đến cái gì nữa không?"" Có, tiền nữa, không có tiền sao tôi chăm được mèo, mua được quần áo còn mua đồ ngon để ăn nữa."( Mèo phục ss HT rồi, giống mèo ghê>0

" Ngươi biết chuyện cô gái Hứa Thanh được vương gia thị tẩm rồi chứ?"

" Lớn bé trong phủ này đều biết rồi. Liền sau đó cô ta bị ba phu nhân dạy dỗ cho một trận, không biết là như thế nào…."

Việc ba vị phu nhân đến dạy dỗ Hứa Thanh trong phủ không ai không biết, dù đã cố tránh né, tin này vẫn truyền đến tai của Hàn Tuấn Phong…

" Vương gia, là người." Quế Châu và tỷ muội Yên Chi, Yên Nguyệt đồng loạt ngẩng dầu dậy.

" Ba ngươi lấy mỗi người mười vạn lượng rồi trở về quê nhà đi." Hàn Tuấn Phong lạnh lùng nói.

Nguồn: http://truyenfull.vn

Ba nữ nhân kia nghe thấy vậy, kinh hãi cúi rạp người xuống, nước mắt tuôn như suối.

" Vương gia, vương gia xin người đừng đuổi chúng tiện thiếp đi, nếu ta làm sai gì người có thể trừng phạt nhưng xin đừng xua đuổi chúng tôi… Vương gia, ta theo ngài không dưới ba năm, ngài không thể chỉ một câu vứt bỏ chúng ta…"

Hàn Tuấn Phong với cảnh tỉnh trước mặt chẳng một chút đau lòng

" Đừng để ta phải sai người tống ngươi ra khỏi phủ." Hắn nói rồi quay người bước đi, chẳng thèm để ý sự đau lòng của ba người.

Hắn vứt bỏ ba người một phần vì các nàng dám tự tiện tìm Hứa Thanh hỏi tội, một phần vì khi hắn đi qua phòng bếp vô tình nghe được:

" Thiên Hạo à, giá như chúng ta đi cắm trại ở hiện đại có phải tốt không, ta không những có thể mời theo nhiều bạn đi cùng, chúng ta còn có kimbap ăn, có coca để uống, còn có có biết bao nhiêu trò để chơi nữa. Mà súp đậu Lima của tôi xong chưa vậy."

Thiên Hạo quay lại nhìn Hứa Thanh chép miệng, kỳ thực sao anh lại chiều cô ấy đến thế kia chứ. Anh bê một đĩa súp nóng hổi đặt trước mặt Hứa Thanh, cô đang ngồi cho cả hai chân lên ghế, hai tay ôm đùi, trông thật đáng yêu.

" Oa, ngon thật đấy. Sau này tôi nhất định thuê anh làm đầu bếp riêng."

" Hứa Thanh, tư thế ăn của cô không đẹp chút nào cả." Anh nhăn mặt

" Trời, nếu ăn mà cũng cần đẹp thì tôi đi làm công chúa cho xong, ăn phải xì xụp như thế mới ngon chứ. Mà ngày Xá Lễ, chúng ta mang theo đồ ăn gì?"

"Hứa Thanh, ngoài mèo, thời trang và ăn uống cô có còn quan tâm đến cái gì nữa không?"

" Có, tiền nữa, không có tiền sao tôi chăm được mèo, mua được quần áo còn mua đồ ngon để ăn nữa."( Mèo phục ss HT rồi, giống mèo ghê>0

Miêu Ái Xuyên KhôngTác giả: Mèo Sâu BựTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLàm ơn, nếu là giấc mơ thì mèo của ta đâu….? Vũ Hứa Thanh – sinh viên xuất sắc nhất trường Đại học hàng đầu Trung Quốc khoa ngoại giao. Ngoài hai thứ tiếng Anh – Trung, cô còn thể hiện tài năng ở những ngành học khác. Một cô gái có hoài bão,tốt nghiệp năm lớp 12 ở một trường học bình thường tại Việt Nam, du học sinh tại Trung Quốc và chuẩn bị là thực tập viên cho một công ti lớn ở Trung Quôc và chi nhánh ở Mỹ. Cô sinh ra đã mạnh mẽ, vâng, cô là một " đài các tiểu thư", đúng.Năm thứ hai du học, cô mất đi cha mẹ khi họ bay sang thăm cô. Cú sốc tưởng như không thể phai nhòa… Nhưng cô đã sống lại qua thời gian. Cô ngỡ mình như một cây hoa đã chết để đến khi nhận ra họ vẫn chưa bao giờ xa cô mỗi khi cô nhớ về họ. Để rồi nỗi nhớ ấy, tình yêu ấy hồi sinh sự sống cô. Người thân duy nhất mà cô còn là người anh trai đang làm phó giám đốc của một công ty tại Việt Nam. Soạn xong 3 cái vali to bự chảng cô mệt muốn chết, lăn ra ngủ. Ngày mai cô sẽ qua Mỹ làm việc. 2 giờ sáng, có tiếng mèo kêu… Nếu… " Ngươi biết chuyện cô gái Hứa Thanh được vương gia thị tẩm rồi chứ?"" Lớn bé trong phủ này đều biết rồi. Liền sau đó cô ta bị ba phu nhân dạy dỗ cho một trận, không biết là như thế nào…."Việc ba vị phu nhân đến dạy dỗ Hứa Thanh trong phủ không ai không biết, dù đã cố tránh né, tin này vẫn truyền đến tai của Hàn Tuấn Phong……" Vương gia, là người." Quế Châu và tỷ muội Yên Chi, Yên Nguyệt đồng loạt ngẩng dầu dậy." Ba ngươi lấy mỗi người mười vạn lượng rồi trở về quê nhà đi." Hàn Tuấn Phong lạnh lùng nói.Nguồn: http://truyenfull.vnBa nữ nhân kia nghe thấy vậy, kinh hãi cúi rạp người xuống, nước mắt tuôn như suối." Vương gia, vương gia xin người đừng đuổi chúng tiện thiếp đi, nếu ta làm sai gì người có thể trừng phạt nhưng xin đừng xua đuổi chúng tôi… Vương gia, ta theo ngài không dưới ba năm, ngài không thể chỉ một câu vứt bỏ chúng ta…"Hàn Tuấn Phong với cảnh tỉnh trước mặt chẳng một chút đau lòng" Đừng để ta phải sai người tống ngươi ra khỏi phủ." Hắn nói rồi quay người bước đi, chẳng thèm để ý sự đau lòng của ba người.Hắn vứt bỏ ba người một phần vì các nàng dám tự tiện tìm Hứa Thanh hỏi tội, một phần vì khi hắn đi qua phòng bếp vô tình nghe được:" Thiên Hạo à, giá như chúng ta đi cắm trại ở hiện đại có phải tốt không, ta không những có thể mời theo nhiều bạn đi cùng, chúng ta còn có kimbap ăn, có coca để uống, còn có có biết bao nhiêu trò để chơi nữa. Mà súp đậu Lima của tôi xong chưa vậy."Thiên Hạo quay lại nhìn Hứa Thanh chép miệng, kỳ thực sao anh lại chiều cô ấy đến thế kia chứ. Anh bê một đĩa súp nóng hổi đặt trước mặt Hứa Thanh, cô đang ngồi cho cả hai chân lên ghế, hai tay ôm đùi, trông thật đáng yêu." Oa, ngon thật đấy. Sau này tôi nhất định thuê anh làm đầu bếp riêng."" Hứa Thanh, tư thế ăn của cô không đẹp chút nào cả." Anh nhăn mặt" Trời, nếu ăn mà cũng cần đẹp thì tôi đi làm công chúa cho xong, ăn phải xì xụp như thế mới ngon chứ. Mà ngày Xá Lễ, chúng ta mang theo đồ ăn gì?""Hứa Thanh, ngoài mèo, thời trang và ăn uống cô có còn quan tâm đến cái gì nữa không?"" Có, tiền nữa, không có tiền sao tôi chăm được mèo, mua được quần áo còn mua đồ ngon để ăn nữa."( Mèo phục ss HT rồi, giống mèo ghê>0

Chương 23: Mắc kẹt