Trong một căn biệt thự hai tầng xa hoa, vắng lặng, bên trong một người phụ nữ đang tất bật làm việc, ngoài ra, không còn ai. Trên tường một chiếc đồng hồ cổ kiểu Châu Âu đã bạc màu thời gian, cho biết hiện tại là bảy giờ sáng. Tấm rèm cửa bằng lụa tơ tằm được mở ra, không khí buổi sáng sớm hết sức tươi mát tự nhiên, từng tia nắng sớm chiếu vào trong căn phòng, rất sạch sẽ không chút bụi trần. Người phụ nữ đang chăm chỉ dọn dẹp vệ sinh, tất bật không lúc nào ngừng, nàng cẩn thận quan sát từng góc kẹt trong căn phòng, cho đến khi gặp chân một bức ảnh cưới rất lớn treo trên tường, nàng ngẩng đầu lên và đứng yên, đồng tử bắt đầu mất tập trung, người cũng thất thần. Người đàn ông mặt áo cưới có khuôn mặt cương nghị lập thể hình khối, ngũ quan tuấn mỹ không gì sánh được, lông mày màu đen hình lưỡi kiếm, sống mũi cao thẳng, môi mỏng, đang mím chặt, vẻ lạnh nhạt, rõ ràng là ảnh cưới, nhưng là, nhưng người đàn ông trong ảnh không cảm nhận được sự vui mừng nào, hôn nhân là tốt đẹp và thiêng…
Chương 65: Chỉ cách nhau một bức tường
Tay Ôm Con Tay Ôm VợTác giả: Hạ Nhiễm TuyếtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong một căn biệt thự hai tầng xa hoa, vắng lặng, bên trong một người phụ nữ đang tất bật làm việc, ngoài ra, không còn ai. Trên tường một chiếc đồng hồ cổ kiểu Châu Âu đã bạc màu thời gian, cho biết hiện tại là bảy giờ sáng. Tấm rèm cửa bằng lụa tơ tằm được mở ra, không khí buổi sáng sớm hết sức tươi mát tự nhiên, từng tia nắng sớm chiếu vào trong căn phòng, rất sạch sẽ không chút bụi trần. Người phụ nữ đang chăm chỉ dọn dẹp vệ sinh, tất bật không lúc nào ngừng, nàng cẩn thận quan sát từng góc kẹt trong căn phòng, cho đến khi gặp chân một bức ảnh cưới rất lớn treo trên tường, nàng ngẩng đầu lên và đứng yên, đồng tử bắt đầu mất tập trung, người cũng thất thần. Người đàn ông mặt áo cưới có khuôn mặt cương nghị lập thể hình khối, ngũ quan tuấn mỹ không gì sánh được, lông mày màu đen hình lưỡi kiếm, sống mũi cao thẳng, môi mỏng, đang mím chặt, vẻ lạnh nhạt, rõ ràng là ảnh cưới, nhưng là, nhưng người đàn ông trong ảnh không cảm nhận được sự vui mừng nào, hôn nhân là tốt đẹp và thiêng… Khóe miệng đang cười, đột nhiên cứng lại, anh lập tức buông chiếc áo xuống, các ngón tay nắm chặt lại, sau đó ngẩng đầu lên, trên mặt một chút biểu hiện cũng không có. Nụ cười vừa rồi, cũng chỉ như một giấc mộng thoáng qua chứ không hề có thật.Với người đàn ông này, nụ cười quả thực không thích hợp.Anh lắc lắc đầu, cái cảm xúc này thực khiến người ta không thoải mái mà. Thế nhưng, anh quả có chút chờ mong, không biết khi mặc cái áo này, trông anh sẽ như thế nào, thậm chí anh muốn thử ngay lập tức, mà cũng không để ý chiếc áo mới chỉ làm xong một bên cánh tay.Anh đúng thật là điên rồi.Anh bước tới sofa bên cạnh, cầm lấy túi công văn, rồi lên lầu, đi vào thư phòng. Mặc dù đã về nhà, nhưng anh muốn xử lý nốt một số chuyện của công ty. Hôm nay, anh đã phá lệ, về nhà sớm là vì muốn được ăn những món do nàng chuẩn bị, thế nên giờ này phải tiếp tục làm việc thôi.Có một số chuyện, chính anh cũng không phát hiện, đã khiến anh dần dần thay đổi. Và sự thay đổi của anh cũng đã gián tiếp thay đổi cuộc sống của nàng.Làm xong hết thảy mọi việc, Mục Nham có chút mệt mỏi. Anh xoa xoa trán. Đây là lần đầu công ty hợp tác với nước ngoài, thật đúng là khiến anh hao tổn không ít tâm sức. Nhưng lần hợp tác này, có thể khiến toàn bộ tài sản của tâp đoàn Mục Thị tăng thêm 2%. Mặc dù tỉ lệ nhỏ, nhưng cần phải nhớ rằng, tập đoàn Mục Thị là một nhà đại tư sản, 2% này là một con số mà người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi, cho nên hiện tại, toàn bộ công ty đang dốc sức để thực hiện tốt lần hợp tác này, trong đó có cả anh.Tựa vào ghế nghỉ ngơi, anh nhìn ly sữa ở trên bàn. Đây là do cô gái kia vừa đưa tới. Thực ra, anh muốn uống café, nó có thể giúp anh tỉnh táo hơn. Mà nàng lại mang sữa lên, cứ cho rằng nàng hiểu anh, nhưng có lẽ cũng không hẳn thế.Anh hơi nhếch khóe miệng lên, nhưng vẫn cầm lấy ly sữa, uống một ngụm. Hương vị cũng được lắm, rất thích hợp. Đã lâu rồi, anh không được thưởng thức qua thứ gì khiến anh thấy thư thái như vậy. Có lẽ chỉ có ở nơi này, anh mới có cảm giác nhẹ nhõm này.Khẽ nhắm mắt lại, anh tựa hẳn người lên ghế. Một lúc lâu sau, anh mở mắt ra, chợt nhớ ra nơi này còn có nàng, vợ của anh.Tiếng vợ này, khiến tâm trạng của anh tốt lên không ít. Hiện tại, anh rất muốn biết, nàng đang làm gì.Bọn họ thực ra chỉ cách nhau có một bức tường mà thôi.Đẩy cửa ra, anh tiêu sái bước vào phòng nàng. Đây là biệt thự của anh, nàng là vợ của anh, mọi việc anh muốn làm đều không cần phải suy nghĩ, tính toán.Căn phòng màu xanh nhạt cho người ta có cái cảm giác dịu dàng, thanh thản, cũng giống như nàng vạy. Anh ngồi ở trên giường, nghe tiếng nước đang xối ào ào trong phòng tắm. Sắc mặt anh có chút thay đổi, trong ngực tựa như có một ngọn lửa nóng đang dâng lên. Cái đêm say rượu đó, hương thơm nhẹ nhàng, cơ thể mềm mại của nàng, khiến h* th*n anh trở nên căng cứng, dục niệm dâng trào. Chưa từng có cô gái nào, mang lại cho anh cảm giác mãnh liệt như vậy. Cô gái này, có lẽ anh cần phải tìm hiểu kỹ hơn.Diệp An An khóa lại vòi nước, cầm lấy khăn tắm lau người. Ở đây, mỗi phòng đều có thiết kế phòng tắm riêng, hết sức tiện lợi.Bước ra khỏi nhà tắm, Diệp An An vẫn đang dùng khăn lau tóc, trên người vẫn còn vương hương thơm nhẹ nhàng của sữa tắm, làn da hồng hào, khiến cho ngọn lửa trong đôi mắt của người đàn ông đang ngồi trên giường kia càng cháy lớn hơn. Thế nhưng, đến lúc này, Diệp An An vẫn chưa phát hiện ra trong phòng mình đang có một người đàn ông. Mà người ấy lại chính là chồng nàng, Mục Nham.
Khóe miệng đang cười, đột nhiên cứng lại, anh lập tức buông chiếc áo xuống, các ngón tay nắm chặt lại, sau đó ngẩng đầu lên, trên mặt một chút biểu hiện cũng không có. Nụ cười vừa rồi, cũng chỉ như một giấc mộng thoáng qua chứ không hề có thật.
Với người đàn ông này, nụ cười quả thực không thích hợp.
Anh lắc lắc đầu, cái cảm xúc này thực khiến người ta không thoải mái mà. Thế nhưng, anh quả có chút chờ mong, không biết khi mặc cái áo này, trông anh sẽ như thế nào, thậm chí anh muốn thử ngay lập tức, mà cũng không để ý chiếc áo mới chỉ làm xong một bên cánh tay.
Anh đúng thật là điên rồi.
Anh bước tới sofa bên cạnh, cầm lấy túi công văn, rồi lên lầu, đi vào thư phòng. Mặc dù đã về nhà, nhưng anh muốn xử lý nốt một số chuyện của công ty. Hôm nay, anh đã phá lệ, về nhà sớm là vì muốn được ăn những món do nàng chuẩn bị, thế nên giờ này phải tiếp tục làm việc thôi.
Có một số chuyện, chính anh cũng không phát hiện, đã khiến anh dần dần thay đổi. Và sự thay đổi của anh cũng đã gián tiếp thay đổi cuộc sống của nàng.
Làm xong hết thảy mọi việc, Mục Nham có chút mệt mỏi. Anh xoa xoa trán. Đây là lần đầu công ty hợp tác với nước ngoài, thật đúng là khiến anh hao tổn không ít tâm sức. Nhưng lần hợp tác này, có thể khiến toàn bộ tài sản của tâp đoàn Mục Thị tăng thêm 2%. Mặc dù tỉ lệ nhỏ, nhưng cần phải nhớ rằng, tập đoàn Mục Thị là một nhà đại tư sản, 2% này là một con số mà người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi, cho nên hiện tại, toàn bộ công ty đang dốc sức để thực hiện tốt lần hợp tác này, trong đó có cả anh.
Tựa vào ghế nghỉ ngơi, anh nhìn ly sữa ở trên bàn. Đây là do cô gái kia vừa đưa tới. Thực ra, anh muốn uống café, nó có thể giúp anh tỉnh táo hơn. Mà nàng lại mang sữa lên, cứ cho rằng nàng hiểu anh, nhưng có lẽ cũng không hẳn thế.
Anh hơi nhếch khóe miệng lên, nhưng vẫn cầm lấy ly sữa, uống một ngụm. Hương vị cũng được lắm, rất thích hợp. Đã lâu rồi, anh không được thưởng thức qua thứ gì khiến anh thấy thư thái như vậy. Có lẽ chỉ có ở nơi này, anh mới có cảm giác nhẹ nhõm này.
Khẽ nhắm mắt lại, anh tựa hẳn người lên ghế. Một lúc lâu sau, anh mở mắt ra, chợt nhớ ra nơi này còn có nàng, vợ của anh.
Tiếng vợ này, khiến tâm trạng của anh tốt lên không ít. Hiện tại, anh rất muốn biết, nàng đang làm gì.
Bọn họ thực ra chỉ cách nhau có một bức tường mà thôi.
Đẩy cửa ra, anh tiêu sái bước vào phòng nàng. Đây là biệt thự của anh, nàng là vợ của anh, mọi việc anh muốn làm đều không cần phải suy nghĩ, tính toán.
Căn phòng màu xanh nhạt cho người ta có cái cảm giác dịu dàng, thanh thản, cũng giống như nàng vạy. Anh ngồi ở trên giường, nghe tiếng nước đang xối ào ào trong phòng tắm. Sắc mặt anh có chút thay đổi, trong ngực tựa như có một ngọn lửa nóng đang dâng lên. Cái đêm say rượu đó, hương thơm nhẹ nhàng, cơ thể mềm mại của nàng, khiến h* th*n anh trở nên căng cứng, dục niệm dâng trào. Chưa từng có cô gái nào, mang lại cho anh cảm giác mãnh liệt như vậy. Cô gái này, có lẽ anh cần phải tìm hiểu kỹ hơn.
Diệp An An khóa lại vòi nước, cầm lấy khăn tắm lau người. Ở đây, mỗi phòng đều có thiết kế phòng tắm riêng, hết sức tiện lợi.
Bước ra khỏi nhà tắm, Diệp An An vẫn đang dùng khăn lau tóc, trên người vẫn còn vương hương thơm nhẹ nhàng của sữa tắm, làn da hồng hào, khiến cho ngọn lửa trong đôi mắt của người đàn ông đang ngồi trên giường kia càng cháy lớn hơn. Thế nhưng, đến lúc này, Diệp An An vẫn chưa phát hiện ra trong phòng mình đang có một người đàn ông. Mà người ấy lại chính là chồng nàng, Mục Nham.
Tay Ôm Con Tay Ôm VợTác giả: Hạ Nhiễm TuyếtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong một căn biệt thự hai tầng xa hoa, vắng lặng, bên trong một người phụ nữ đang tất bật làm việc, ngoài ra, không còn ai. Trên tường một chiếc đồng hồ cổ kiểu Châu Âu đã bạc màu thời gian, cho biết hiện tại là bảy giờ sáng. Tấm rèm cửa bằng lụa tơ tằm được mở ra, không khí buổi sáng sớm hết sức tươi mát tự nhiên, từng tia nắng sớm chiếu vào trong căn phòng, rất sạch sẽ không chút bụi trần. Người phụ nữ đang chăm chỉ dọn dẹp vệ sinh, tất bật không lúc nào ngừng, nàng cẩn thận quan sát từng góc kẹt trong căn phòng, cho đến khi gặp chân một bức ảnh cưới rất lớn treo trên tường, nàng ngẩng đầu lên và đứng yên, đồng tử bắt đầu mất tập trung, người cũng thất thần. Người đàn ông mặt áo cưới có khuôn mặt cương nghị lập thể hình khối, ngũ quan tuấn mỹ không gì sánh được, lông mày màu đen hình lưỡi kiếm, sống mũi cao thẳng, môi mỏng, đang mím chặt, vẻ lạnh nhạt, rõ ràng là ảnh cưới, nhưng là, nhưng người đàn ông trong ảnh không cảm nhận được sự vui mừng nào, hôn nhân là tốt đẹp và thiêng… Khóe miệng đang cười, đột nhiên cứng lại, anh lập tức buông chiếc áo xuống, các ngón tay nắm chặt lại, sau đó ngẩng đầu lên, trên mặt một chút biểu hiện cũng không có. Nụ cười vừa rồi, cũng chỉ như một giấc mộng thoáng qua chứ không hề có thật.Với người đàn ông này, nụ cười quả thực không thích hợp.Anh lắc lắc đầu, cái cảm xúc này thực khiến người ta không thoải mái mà. Thế nhưng, anh quả có chút chờ mong, không biết khi mặc cái áo này, trông anh sẽ như thế nào, thậm chí anh muốn thử ngay lập tức, mà cũng không để ý chiếc áo mới chỉ làm xong một bên cánh tay.Anh đúng thật là điên rồi.Anh bước tới sofa bên cạnh, cầm lấy túi công văn, rồi lên lầu, đi vào thư phòng. Mặc dù đã về nhà, nhưng anh muốn xử lý nốt một số chuyện của công ty. Hôm nay, anh đã phá lệ, về nhà sớm là vì muốn được ăn những món do nàng chuẩn bị, thế nên giờ này phải tiếp tục làm việc thôi.Có một số chuyện, chính anh cũng không phát hiện, đã khiến anh dần dần thay đổi. Và sự thay đổi của anh cũng đã gián tiếp thay đổi cuộc sống của nàng.Làm xong hết thảy mọi việc, Mục Nham có chút mệt mỏi. Anh xoa xoa trán. Đây là lần đầu công ty hợp tác với nước ngoài, thật đúng là khiến anh hao tổn không ít tâm sức. Nhưng lần hợp tác này, có thể khiến toàn bộ tài sản của tâp đoàn Mục Thị tăng thêm 2%. Mặc dù tỉ lệ nhỏ, nhưng cần phải nhớ rằng, tập đoàn Mục Thị là một nhà đại tư sản, 2% này là một con số mà người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi, cho nên hiện tại, toàn bộ công ty đang dốc sức để thực hiện tốt lần hợp tác này, trong đó có cả anh.Tựa vào ghế nghỉ ngơi, anh nhìn ly sữa ở trên bàn. Đây là do cô gái kia vừa đưa tới. Thực ra, anh muốn uống café, nó có thể giúp anh tỉnh táo hơn. Mà nàng lại mang sữa lên, cứ cho rằng nàng hiểu anh, nhưng có lẽ cũng không hẳn thế.Anh hơi nhếch khóe miệng lên, nhưng vẫn cầm lấy ly sữa, uống một ngụm. Hương vị cũng được lắm, rất thích hợp. Đã lâu rồi, anh không được thưởng thức qua thứ gì khiến anh thấy thư thái như vậy. Có lẽ chỉ có ở nơi này, anh mới có cảm giác nhẹ nhõm này.Khẽ nhắm mắt lại, anh tựa hẳn người lên ghế. Một lúc lâu sau, anh mở mắt ra, chợt nhớ ra nơi này còn có nàng, vợ của anh.Tiếng vợ này, khiến tâm trạng của anh tốt lên không ít. Hiện tại, anh rất muốn biết, nàng đang làm gì.Bọn họ thực ra chỉ cách nhau có một bức tường mà thôi.Đẩy cửa ra, anh tiêu sái bước vào phòng nàng. Đây là biệt thự của anh, nàng là vợ của anh, mọi việc anh muốn làm đều không cần phải suy nghĩ, tính toán.Căn phòng màu xanh nhạt cho người ta có cái cảm giác dịu dàng, thanh thản, cũng giống như nàng vạy. Anh ngồi ở trên giường, nghe tiếng nước đang xối ào ào trong phòng tắm. Sắc mặt anh có chút thay đổi, trong ngực tựa như có một ngọn lửa nóng đang dâng lên. Cái đêm say rượu đó, hương thơm nhẹ nhàng, cơ thể mềm mại của nàng, khiến h* th*n anh trở nên căng cứng, dục niệm dâng trào. Chưa từng có cô gái nào, mang lại cho anh cảm giác mãnh liệt như vậy. Cô gái này, có lẽ anh cần phải tìm hiểu kỹ hơn.Diệp An An khóa lại vòi nước, cầm lấy khăn tắm lau người. Ở đây, mỗi phòng đều có thiết kế phòng tắm riêng, hết sức tiện lợi.Bước ra khỏi nhà tắm, Diệp An An vẫn đang dùng khăn lau tóc, trên người vẫn còn vương hương thơm nhẹ nhàng của sữa tắm, làn da hồng hào, khiến cho ngọn lửa trong đôi mắt của người đàn ông đang ngồi trên giường kia càng cháy lớn hơn. Thế nhưng, đến lúc này, Diệp An An vẫn chưa phát hiện ra trong phòng mình đang có một người đàn ông. Mà người ấy lại chính là chồng nàng, Mục Nham.