Edit: Ốc sên Ánh nắng chói chang soi vào tòa nhà cao chót vót, các ô kính thủy tinh phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Tòa nhà tập đoàn Húc Nhật bốn mươi năm tầng, tầng cao nhất chính là nơi làm việc của người nắm quyền lực cao nhất của tập đoàn, ánh sáng mặt trời chiếu vào sáng bừng cả căn phòng trừ bỏ người đàn ông đang ngồi làm việc trên ghế cao cao tại thượng. Người đàn ông mặc một bộ âu phục đen Ý làm bằng tay tinh xảo, mái tóc đen bóng bởi vì đang cúi xuống làm việc mà che mất đi đôi mắt của anh, người đàn ông ngẩng đầu lên, khuôn mặt lộ ra vẻ cực kỳ lãnh khốc, kiên nghị, chiếc mũi thẳng, bờ môi hơi mỏng khẽ nhếch lên, ánh mắt lạnh lẽo, vẻ mặt có một sự ngạo mạn không thể diễn tả, đó là một xảm giác xâm chiếm khi nhìn khuôn mặt của anh ấy. Màu mắt của anh có màu trà thật hiếm thấy, màu mắt thực sự rất đẹp, nhưng đnág tiếc, cho đến bây giờ đều màng một loại âm trầm, lạnh lẽo, có khi nếu cứ nhìn vào đôi mắt anh thật lâu, có thể sẽ tiến vào địa ngục, không thể di chuyển. Anh buông chiếc…
Chương 43
Người Chồng Máu LạnhTác giả: Hạ Nhiễm TuyếtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcEdit: Ốc sên Ánh nắng chói chang soi vào tòa nhà cao chót vót, các ô kính thủy tinh phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Tòa nhà tập đoàn Húc Nhật bốn mươi năm tầng, tầng cao nhất chính là nơi làm việc của người nắm quyền lực cao nhất của tập đoàn, ánh sáng mặt trời chiếu vào sáng bừng cả căn phòng trừ bỏ người đàn ông đang ngồi làm việc trên ghế cao cao tại thượng. Người đàn ông mặc một bộ âu phục đen Ý làm bằng tay tinh xảo, mái tóc đen bóng bởi vì đang cúi xuống làm việc mà che mất đi đôi mắt của anh, người đàn ông ngẩng đầu lên, khuôn mặt lộ ra vẻ cực kỳ lãnh khốc, kiên nghị, chiếc mũi thẳng, bờ môi hơi mỏng khẽ nhếch lên, ánh mắt lạnh lẽo, vẻ mặt có một sự ngạo mạn không thể diễn tả, đó là một xảm giác xâm chiếm khi nhìn khuôn mặt của anh ấy. Màu mắt của anh có màu trà thật hiếm thấy, màu mắt thực sự rất đẹp, nhưng đnág tiếc, cho đến bây giờ đều màng một loại âm trầm, lạnh lẽo, có khi nếu cứ nhìn vào đôi mắt anh thật lâu, có thể sẽ tiến vào địa ngục, không thể di chuyển. Anh buông chiếc… “Cái chúng ta cần chỉ có hôn nhân, những thứ khác đều không có, cô hiểu biết như vậy khiến tôi rất hài lòng, tôi sẽ cho tất cả, thân phận bà lớn họ Lê, tiền tài đầy đủ, những điều cô muốn, nhưng có một số thứ, nhớ, không thể quá tham vọng, còn nữa, đừng có yêu tôi.” Tiếng nói hắn rất rõ rãng truyền tói tai cô, giọng nói không lớn, lại lạnh lẽo khác thường, như một có gái dài và nhỏ hung hằng đâm thẳng vào lòng cô, không thể nhổ ra được.Tôi muốn hôn nhân, cô có thể chiếm được cái cô muốn, trừ tình yêu…Tử Lạc nắm ngón tay lạnh lẽo của mình, cô cái gì cũng không cần, cô chỉ muốn có một gia đình nhỏ, đầy ắp yêu thương. Ánh mắt hoảng loạn, lại có cảm giác cuốn hút, cô thấy nước mắt trào ra, từng giọt lệ tổn thương rơi xuống.Cô nghe thấy hắn bước đi, đi lên tầng, chỉ có cốc sữa kia, như là dư thừa, cô không có uống ngụm nào, hắn lại uống vài ngụm, nhất định bỏ đi.Cô hít hít cái mũi của mình, giương mắt, chỉ có một mình cô biết, hiện tại cô bị tổn thương như thế nào. Cô cúi đầu, ngón tay run rẩy cầm chiếc cốc lên uống, sữa đã lạnh.Trái tim cô lạnh, sữa cũng lạnh, đây mới là cuộc sống của cô sau khi cô ra đời. Mất đi Ôn Vũ Nhiên, cô thực sự đã mất đi tất cả những gì cô có từ trước tới nay.Cô từng ngụm từng ngụm uống hết, như uống vào tất cả đau đớn, chua sót, trước mắt tối tăm không thấy ánh sáng.Lúc này, ở một căn phòng rộng lớn được trang trí đẹp đẽ, thỉnh thoảng truyền đến tiếng r*n r* của một đôi nam nữ, người đàn ông thở gấp, cô gái yêu kiều, trong phòng tràn ngập không khí ám muội, trên chiếc giường lớn, một đôi nam nữ quấn lấy nhau, thân thể họ phập phồng, mồ hôi đầm đìa, thỉnh thoảng phát ra âm thanh khiến người khác mặt đỏ tim đập nhanh.Cho đến khi mọi thứ yên tĩnh trở lại, người đàn ông nhắm mắt nằm trên cô gái xoay người, trong mắt hiện lên sự thống khổ cùng thất bại khó nhận thấy.Một đôi tay nhỏ ôm chặt hông hắn, cô gái ngồi dậy, tự vào bả vai hắn, trên mặt nở nụ cười thỏa mãn.“Anh thấy không, chúng ta mới xứng đôi vừa lứa, cho dù là thân phận, địa vị, thậm chí khi ở trên giường, chúng ta đúng là trời sinh một đôi.”Cô cười duyên dáng, nhìn thấy sự phức tạp trong đối mắt hắn, ngón tay khiêu khích lướt qua b* ng*c bóng loáng của hắn.Ôn Vũ Nhiên chật vật đẩy tay cô ra, sau đó đứng lên, đi vào phòng tắm, đóng cửa phòng tắm, ánh mắt hắn đầy sự thống khổ, đúng vậy, cô nói rất đúng, hắn không muốn chạm tới cô, sai lầm một lần sẽ không muốn sai lầm thêm lần nữa,nếu như nói lần đầu tiên do ý thức hắn không rõ ràng, vậy bây giờ tính là cái gì, hắn vẫn phản bội lại thân thể của mình, phản bội Lạc Lạc. Nhưng người đàn bà kia….
“Cái chúng ta cần chỉ có hôn nhân, những thứ khác đều không có, cô hiểu biết như vậy khiến tôi rất hài lòng, tôi sẽ cho tất cả, thân phận bà lớn họ Lê, tiền tài đầy đủ, những điều cô muốn, nhưng có một số thứ, nhớ, không thể quá tham vọng, còn nữa, đừng có yêu tôi.” Tiếng nói hắn rất rõ rãng truyền tói tai cô, giọng nói không lớn, lại lạnh lẽo khác thường, như một có gái dài và nhỏ hung hằng đâm thẳng vào lòng cô, không thể nhổ ra được.
Tôi muốn hôn nhân, cô có thể chiếm được cái cô muốn, trừ tình yêu…
Tử Lạc nắm ngón tay lạnh lẽo của mình, cô cái gì cũng không cần, cô chỉ muốn có một gia đình nhỏ, đầy ắp yêu thương. Ánh mắt hoảng loạn, lại có cảm giác cuốn hút, cô thấy nước mắt trào ra, từng giọt lệ tổn thương rơi xuống.
Cô nghe thấy hắn bước đi, đi lên tầng, chỉ có cốc sữa kia, như là dư thừa, cô không có uống ngụm nào, hắn lại uống vài ngụm, nhất định bỏ đi.
Cô hít hít cái mũi của mình, giương mắt, chỉ có một mình cô biết, hiện tại cô bị tổn thương như thế nào. Cô cúi đầu, ngón tay run rẩy cầm chiếc cốc lên uống, sữa đã lạnh.
Trái tim cô lạnh, sữa cũng lạnh, đây mới là cuộc sống của cô sau khi cô ra đời. Mất đi Ôn Vũ Nhiên, cô thực sự đã mất đi tất cả những gì cô có từ trước tới nay.
Cô từng ngụm từng ngụm uống hết, như uống vào tất cả đau đớn, chua sót, trước mắt tối tăm không thấy ánh sáng.
Lúc này, ở một căn phòng rộng lớn được trang trí đẹp đẽ, thỉnh thoảng truyền đến tiếng r*n r* của một đôi nam nữ, người đàn ông thở gấp, cô gái yêu kiều, trong phòng tràn ngập không khí ám muội, trên chiếc giường lớn, một đôi nam nữ quấn lấy nhau, thân thể họ phập phồng, mồ hôi đầm đìa, thỉnh thoảng phát ra âm thanh khiến người khác mặt đỏ tim đập nhanh.
Cho đến khi mọi thứ yên tĩnh trở lại, người đàn ông nhắm mắt nằm trên cô gái xoay người, trong mắt hiện lên sự thống khổ cùng thất bại khó nhận thấy.
Một đôi tay nhỏ ôm chặt hông hắn, cô gái ngồi dậy, tự vào bả vai hắn, trên mặt nở nụ cười thỏa mãn.
“Anh thấy không, chúng ta mới xứng đôi vừa lứa, cho dù là thân phận, địa vị, thậm chí khi ở trên giường, chúng ta đúng là trời sinh một đôi.”
Cô cười duyên dáng, nhìn thấy sự phức tạp trong đối mắt hắn, ngón tay khiêu khích lướt qua b* ng*c bóng loáng của hắn.
Ôn Vũ Nhiên chật vật đẩy tay cô ra, sau đó đứng lên, đi vào phòng tắm, đóng cửa phòng tắm, ánh mắt hắn đầy sự thống khổ, đúng vậy, cô nói rất đúng, hắn không muốn chạm tới cô, sai lầm một lần sẽ không muốn sai lầm thêm lần nữa,
nếu như nói lần đầu tiên do ý thức hắn không rõ ràng, vậy bây giờ tính là cái gì, hắn vẫn phản bội lại thân thể của mình, phản bội Lạc Lạc. Nhưng người đàn bà kia….
Người Chồng Máu LạnhTác giả: Hạ Nhiễm TuyếtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcEdit: Ốc sên Ánh nắng chói chang soi vào tòa nhà cao chót vót, các ô kính thủy tinh phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Tòa nhà tập đoàn Húc Nhật bốn mươi năm tầng, tầng cao nhất chính là nơi làm việc của người nắm quyền lực cao nhất của tập đoàn, ánh sáng mặt trời chiếu vào sáng bừng cả căn phòng trừ bỏ người đàn ông đang ngồi làm việc trên ghế cao cao tại thượng. Người đàn ông mặc một bộ âu phục đen Ý làm bằng tay tinh xảo, mái tóc đen bóng bởi vì đang cúi xuống làm việc mà che mất đi đôi mắt của anh, người đàn ông ngẩng đầu lên, khuôn mặt lộ ra vẻ cực kỳ lãnh khốc, kiên nghị, chiếc mũi thẳng, bờ môi hơi mỏng khẽ nhếch lên, ánh mắt lạnh lẽo, vẻ mặt có một sự ngạo mạn không thể diễn tả, đó là một xảm giác xâm chiếm khi nhìn khuôn mặt của anh ấy. Màu mắt của anh có màu trà thật hiếm thấy, màu mắt thực sự rất đẹp, nhưng đnág tiếc, cho đến bây giờ đều màng một loại âm trầm, lạnh lẽo, có khi nếu cứ nhìn vào đôi mắt anh thật lâu, có thể sẽ tiến vào địa ngục, không thể di chuyển. Anh buông chiếc… “Cái chúng ta cần chỉ có hôn nhân, những thứ khác đều không có, cô hiểu biết như vậy khiến tôi rất hài lòng, tôi sẽ cho tất cả, thân phận bà lớn họ Lê, tiền tài đầy đủ, những điều cô muốn, nhưng có một số thứ, nhớ, không thể quá tham vọng, còn nữa, đừng có yêu tôi.” Tiếng nói hắn rất rõ rãng truyền tói tai cô, giọng nói không lớn, lại lạnh lẽo khác thường, như một có gái dài và nhỏ hung hằng đâm thẳng vào lòng cô, không thể nhổ ra được.Tôi muốn hôn nhân, cô có thể chiếm được cái cô muốn, trừ tình yêu…Tử Lạc nắm ngón tay lạnh lẽo của mình, cô cái gì cũng không cần, cô chỉ muốn có một gia đình nhỏ, đầy ắp yêu thương. Ánh mắt hoảng loạn, lại có cảm giác cuốn hút, cô thấy nước mắt trào ra, từng giọt lệ tổn thương rơi xuống.Cô nghe thấy hắn bước đi, đi lên tầng, chỉ có cốc sữa kia, như là dư thừa, cô không có uống ngụm nào, hắn lại uống vài ngụm, nhất định bỏ đi.Cô hít hít cái mũi của mình, giương mắt, chỉ có một mình cô biết, hiện tại cô bị tổn thương như thế nào. Cô cúi đầu, ngón tay run rẩy cầm chiếc cốc lên uống, sữa đã lạnh.Trái tim cô lạnh, sữa cũng lạnh, đây mới là cuộc sống của cô sau khi cô ra đời. Mất đi Ôn Vũ Nhiên, cô thực sự đã mất đi tất cả những gì cô có từ trước tới nay.Cô từng ngụm từng ngụm uống hết, như uống vào tất cả đau đớn, chua sót, trước mắt tối tăm không thấy ánh sáng.Lúc này, ở một căn phòng rộng lớn được trang trí đẹp đẽ, thỉnh thoảng truyền đến tiếng r*n r* của một đôi nam nữ, người đàn ông thở gấp, cô gái yêu kiều, trong phòng tràn ngập không khí ám muội, trên chiếc giường lớn, một đôi nam nữ quấn lấy nhau, thân thể họ phập phồng, mồ hôi đầm đìa, thỉnh thoảng phát ra âm thanh khiến người khác mặt đỏ tim đập nhanh.Cho đến khi mọi thứ yên tĩnh trở lại, người đàn ông nhắm mắt nằm trên cô gái xoay người, trong mắt hiện lên sự thống khổ cùng thất bại khó nhận thấy.Một đôi tay nhỏ ôm chặt hông hắn, cô gái ngồi dậy, tự vào bả vai hắn, trên mặt nở nụ cười thỏa mãn.“Anh thấy không, chúng ta mới xứng đôi vừa lứa, cho dù là thân phận, địa vị, thậm chí khi ở trên giường, chúng ta đúng là trời sinh một đôi.”Cô cười duyên dáng, nhìn thấy sự phức tạp trong đối mắt hắn, ngón tay khiêu khích lướt qua b* ng*c bóng loáng của hắn.Ôn Vũ Nhiên chật vật đẩy tay cô ra, sau đó đứng lên, đi vào phòng tắm, đóng cửa phòng tắm, ánh mắt hắn đầy sự thống khổ, đúng vậy, cô nói rất đúng, hắn không muốn chạm tới cô, sai lầm một lần sẽ không muốn sai lầm thêm lần nữa,nếu như nói lần đầu tiên do ý thức hắn không rõ ràng, vậy bây giờ tính là cái gì, hắn vẫn phản bội lại thân thể của mình, phản bội Lạc Lạc. Nhưng người đàn bà kia….