Tại nhà hàng XX. Vũ Vi ngồi cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nhìn xuyên qua cửa sổ lớn sát đất thưởng thức cảnh đẹp trên đường. Trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng kì thực trái tim cô lại đang nhảy nhót không thôi. Trong đầu càng không ngừng suy nghĩ, nếu như Lục Hàng cầu hôn, khi đó cô có nên rụt rè một lúc rồi hẵng đáp ứng không. Không bao lâu, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của cô. Vũ Vi nhìn thấy bóng người mà mình ngày nhớ đêm mong thì kích động đứng lên khỏi ghế, ngước đôi mắt rưng rưng nhìn Lục Hàng tiến vào nhà hàng, từng bước đến gần cô. Lục Hàng vẫn vô cùng anh tuấn như cũ, rực rỡ như ánh mặt trời, cho dù anh ta chỉ mặc quần áo thoải mái rất bình thường vẫn không giấu nổi sự tuấn tú của mình. Nếu đây không phải là nơi công cộng,cô sẽ không chút do dự mà nhào vào lòng Lục Hàng. Lục Hàng nhìn thấy Vũ Vi, bước chân hơi dừng lại một chút, che dấu thần sắc lạnh lùng, sau đó bước đến trước mặt Vũ Vi, mỉm cười nhìn cô, "Đợi lâu không?" Vũ Vi dùng sức lắc…

Chương 246: Đã lâu không tiếp xúc thân mật

Tổng Giám Đốc Tôi Không BánTác giả: Yên Vũ Tiểu ỐcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTại nhà hàng XX. Vũ Vi ngồi cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nhìn xuyên qua cửa sổ lớn sát đất thưởng thức cảnh đẹp trên đường. Trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng kì thực trái tim cô lại đang nhảy nhót không thôi. Trong đầu càng không ngừng suy nghĩ, nếu như Lục Hàng cầu hôn, khi đó cô có nên rụt rè một lúc rồi hẵng đáp ứng không. Không bao lâu, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của cô. Vũ Vi nhìn thấy bóng người mà mình ngày nhớ đêm mong thì kích động đứng lên khỏi ghế, ngước đôi mắt rưng rưng nhìn Lục Hàng tiến vào nhà hàng, từng bước đến gần cô. Lục Hàng vẫn vô cùng anh tuấn như cũ, rực rỡ như ánh mặt trời, cho dù anh ta chỉ mặc quần áo thoải mái rất bình thường vẫn không giấu nổi sự tuấn tú của mình. Nếu đây không phải là nơi công cộng,cô sẽ không chút do dự mà nhào vào lòng Lục Hàng. Lục Hàng nhìn thấy Vũ Vi, bước chân hơi dừng lại một chút, che dấu thần sắc lạnh lùng, sau đó bước đến trước mặt Vũ Vi, mỉm cười nhìn cô, "Đợi lâu không?" Vũ Vi dùng sức lắc… Nụ hôn của Mạc Tử Hiên bá đạo mà nóng bỏng, cánh môi hắn khêu gợi dùng lực m*t hương thơm trong miệng Vũ Vi, muốn đem hương vị của Vũ Vi khắc sâu trong đầu.Tay của hắn ở trên người Vũ Vi càng không ngừng du dạo, theo quần áo Vũ Vi trượt vào bên trong, vượt qua b* ng*c, tay trực tiếp ở chỗ no đủ của Vũ Vi nhẹ nhàng mà v**t v*.Đã bốn năm không có ân ái với ai Vũ Vi căn bản nhịn không được mà bị Mạc Tử Hiên khiêu khích, cô nhịn không được r*n r* ra tiếng, " Ưm ~."Chân giơ lên chòang qua vòng eo Mạc Tử Hiên, cọ xát h* th*n Mạc Tử Hiên, càng muốn thêm.Một tay Mạc Tử Hiên c** q**n áo trên người Vũ Vi, một cái tay khác thuần thục cởi bỏ áo ngực Vũ Vi, để cho toàn cơ thể Vũ Vi hiện ra trước hắn, nhìn Vũ Vi da thịt trắng nõn, b* ng*c no đủ, bụng bằng phẳng, Mạc Tử Hiên nhịn không được hít vào một hơi, Vũ Vi, vẫn luôn đẹp như thế!h* th*n của hắn lại bắt đầu bành trướng, hắn cúi đầu, cánh môi nóng bỏng từ cằm Vũ Vi một đường xuống phía dưới hôn, sau cùng dừng lại tại chỗ no đủ của Vũ Vi, hắn hé miệng dùng lực m*t vật no đủ của Vũ Vi, đầu lưỡi lại đùa bỡn cho vật no đủ đứng thẳng lên.Vũ Vi chỉ cảm thấy toàn thân chính mình như là có hàng vạn con kiến ở trên thân thể chậm rãi bò qua bò lại để cho cô cực không thoải mái lại càng muốn thêm.Hai tay của cô kéo đầu Mạc Tử Hiên xuống, đem nơi đầy đặn chính mình đưa vào trong miệng Mạc Tử Hiên, để cho hắn dùng lực m*t nơi đầy đặn của cô.Mạc Tử Hiên để một tay trên chỗ no đủ của Vũ Vi, nhẹ nhàng mà v**t v* nụ hoa của Vũ Vi, từ nụ hoa một đường trượt xuống dưới, đi tới nơi bí ẩn riêng tư của Vũ Vi, ngón tay hắn mảnh khảnh, đẩy ra rừng rậm, thẳng vào nơi mảnh đất bí ẩn ẩm ướt, ngón tay hắn, càng không ngừng ở bên trong vặn vẹo." Ưm ~ Hiên ~." Vũ Vi nhịn không được cùng thanh âm tới, "Em càng muốn thêm."Mạc Tử Hiên hé miệng cười, dụng tốc độ nhanh nhất thoát những thứ trói buộc trên thân mình, để cho toàn thân chính mình tr*n tr** hiện ra trước mặt Vũ Vi, tay hắn nâng thân thể Vũ Vi lên , đem quần áo trên người Vũ Vi tất cả đều cởi, hai tay nâng cái mông Vũ Vi, hai tay Vũ Vi choàng qua cổ Mạc Tử Hiên, hai chân vòng qua eo Mạc Tử Hiên, hai người gắt gao kề sát nhau, bỗng dưng, Mạc Tử Hiên động thân một cái tiến vào trong cơ thể cô cùng cô chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ.Mạc Tử Hiên càng không ngừng ở trong thân thể Vũ Vi ra vào, cánh môi nóng bỏng ngậm chặt vật no đủ của Vũ Vi, lưỡi càng không ngừng đùa giỡn thứ kiên định của cô, làm cho Vũ Vi càng không ngừng r*n r* ra tiếng.Trong phòng tổng thống to lớn, tình cảm mãnh liệt, hai người điên cuồng kết hợp cùng một chỗ, từ đứng thẳng, đến nghiêng người, đến nằm ngửa, tóm lại đủ các loại tư thế, càng không ngừng kết hợp. . . .Đêm khuya, Mạc Tử Hiên ôm lấy Vũ Vi vào trong ngực. Hai người nằm trên giường, lẳng lặng nhìn trần nhà, không ai mở miệng nói chuyện.Thật lâu sau, Vũ Vi từ trên giường bò lên, lại bị tay Mạc Tử Hiên nắm ngay cổ tay, hắn dùng lực đem Vũ Vi nắm trở về, làm cho thân thể Vũ Vi ngã trên trong ngực to lớn của hắn, " Em muốn đi đâu?" Hắn môi mỏng gợi khêu bên tai Vũ Vi nhẹ giọng hỏi."Hai Đậu ngủ rất hay đá mềm, em muốn đắp chăn lại cho con." Tay Vũ Vi vòng qua ngực Mạc Tử Hiên."Hai Đậu?" Mạc Tử Hiên không khỏi có chút khó hiểu nhìn Vũ Vi.Vũ Vi hé miệng cười, đứng dậy mặc áo ngủ,kéo tay Mạc Tử Hiên đi vào phòng ngủ.Vừa mới đi tới cửa, Mạc Tử Hiên nhìn thấy hai con giống như đúc đang nằm ngủ song song ở trên giường!Hắn không khỏi quay đầu ôm Vũ Vi vào trong lòng, "Đồng Vũ Vi, em không biết như vậy rất tàn nhẫn với anh không?"

Nụ hôn của Mạc Tử Hiên bá đạo mà nóng bỏng, cánh môi hắn khêu gợi dùng lực m*t hương thơm trong miệng Vũ Vi, muốn đem hương vị của Vũ Vi khắc sâu trong đầu.

Tay của hắn ở trên người Vũ Vi càng không ngừng du dạo, theo quần áo Vũ Vi trượt vào bên trong, vượt qua b* ng*c, tay trực tiếp ở chỗ no đủ của Vũ Vi nhẹ nhàng mà v**t v*.

Đã bốn năm không có ân ái với ai Vũ Vi căn bản nhịn không được mà bị Mạc Tử Hiên khiêu khích, cô nhịn không được r*n r* ra tiếng, " Ưm ~."

Chân giơ lên chòang qua vòng eo Mạc Tử Hiên, cọ xát h* th*n Mạc Tử Hiên, càng muốn thêm.

Một tay Mạc Tử Hiên c** q**n áo trên người Vũ Vi, một cái tay khác thuần thục cởi bỏ áo ngực Vũ Vi, để cho toàn cơ thể Vũ Vi hiện ra trước hắn, nhìn Vũ Vi da thịt trắng nõn, b* ng*c no đủ, bụng bằng phẳng, Mạc Tử Hiên nhịn không được hít vào một hơi, Vũ Vi, vẫn luôn đẹp như thế!

h* th*n của hắn lại bắt đầu bành trướng, hắn cúi đầu, cánh môi nóng bỏng từ cằm Vũ Vi một đường xuống phía dưới hôn, sau cùng dừng lại tại chỗ no đủ của Vũ Vi, hắn hé miệng dùng lực m*t vật no đủ của Vũ Vi, đầu lưỡi lại đùa bỡn cho vật no đủ đứng thẳng lên.

Vũ Vi chỉ cảm thấy toàn thân chính mình như là có hàng vạn con kiến ở trên thân thể chậm rãi bò qua bò lại để cho cô cực không thoải mái lại càng muốn thêm.

Hai tay của cô kéo đầu Mạc Tử Hiên xuống, đem nơi đầy đặn chính mình đưa vào trong miệng Mạc Tử Hiên, để cho hắn dùng lực m*t nơi đầy đặn của cô.

Mạc Tử Hiên để một tay trên chỗ no đủ của Vũ Vi, nhẹ nhàng mà v**t v* nụ hoa của Vũ Vi, từ nụ hoa một đường trượt xuống dưới, đi tới nơi bí ẩn riêng tư của Vũ Vi, ngón tay hắn mảnh khảnh, đẩy ra rừng rậm, thẳng vào nơi mảnh đất bí ẩn ẩm ướt, ngón tay hắn, càng không ngừng ở bên trong vặn vẹo.

" Ưm ~ Hiên ~." Vũ Vi nhịn không được cùng thanh âm tới, "Em càng muốn thêm."

Mạc Tử Hiên hé miệng cười, dụng tốc độ nhanh nhất thoát những thứ trói buộc trên thân mình, để cho toàn thân chính mình tr*n tr** hiện ra trước mặt Vũ Vi, tay hắn nâng thân thể Vũ Vi lên , đem quần áo trên người Vũ Vi tất cả đều cởi, hai tay nâng cái mông Vũ Vi, hai tay Vũ Vi choàng qua cổ Mạc Tử Hiên, hai chân vòng qua eo Mạc Tử Hiên, hai người gắt gao kề sát nhau, bỗng dưng, Mạc Tử Hiên động thân một cái tiến vào trong cơ thể cô cùng cô chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ.

Mạc Tử Hiên càng không ngừng ở trong thân thể Vũ Vi ra vào, cánh môi nóng bỏng ngậm chặt vật no đủ của Vũ Vi, lưỡi càng không ngừng đùa giỡn thứ kiên định của cô, làm cho Vũ Vi càng không ngừng r*n r* ra tiếng.

Trong phòng tổng thống to lớn, tình cảm mãnh liệt, hai người điên cuồng kết hợp cùng một chỗ, từ đứng thẳng, đến nghiêng người, đến nằm ngửa, tóm lại đủ các loại tư thế, càng không ngừng kết hợp. . . .

Đêm khuya, Mạc Tử Hiên ôm lấy Vũ Vi vào trong ngực. Hai người nằm trên giường, lẳng lặng nhìn trần nhà, không ai mở miệng nói chuyện.

Thật lâu sau, Vũ Vi từ trên giường bò lên, lại bị tay Mạc Tử Hiên nắm ngay cổ tay, hắn dùng lực đem Vũ Vi nắm trở về, làm cho thân thể Vũ Vi ngã trên trong ngực to lớn của hắn, " Em muốn đi đâu?" Hắn môi mỏng gợi khêu bên tai Vũ Vi nhẹ giọng hỏi.

"Hai Đậu ngủ rất hay đá mềm, em muốn đắp chăn lại cho con." Tay Vũ Vi vòng qua ngực Mạc Tử Hiên.

"Hai Đậu?" Mạc Tử Hiên không khỏi có chút khó hiểu nhìn Vũ Vi.

Vũ Vi hé miệng cười, đứng dậy mặc áo ngủ,kéo tay Mạc Tử Hiên đi vào phòng ngủ.

Vừa mới đi tới cửa, Mạc Tử Hiên nhìn thấy hai con giống như đúc đang nằm ngủ song song ở trên giường!

Hắn không khỏi quay đầu ôm Vũ Vi vào trong lòng, "Đồng Vũ Vi, em không biết như vậy rất tàn nhẫn với anh không?"

Tổng Giám Đốc Tôi Không BánTác giả: Yên Vũ Tiểu ỐcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTại nhà hàng XX. Vũ Vi ngồi cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nhìn xuyên qua cửa sổ lớn sát đất thưởng thức cảnh đẹp trên đường. Trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng kì thực trái tim cô lại đang nhảy nhót không thôi. Trong đầu càng không ngừng suy nghĩ, nếu như Lục Hàng cầu hôn, khi đó cô có nên rụt rè một lúc rồi hẵng đáp ứng không. Không bao lâu, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của cô. Vũ Vi nhìn thấy bóng người mà mình ngày nhớ đêm mong thì kích động đứng lên khỏi ghế, ngước đôi mắt rưng rưng nhìn Lục Hàng tiến vào nhà hàng, từng bước đến gần cô. Lục Hàng vẫn vô cùng anh tuấn như cũ, rực rỡ như ánh mặt trời, cho dù anh ta chỉ mặc quần áo thoải mái rất bình thường vẫn không giấu nổi sự tuấn tú của mình. Nếu đây không phải là nơi công cộng,cô sẽ không chút do dự mà nhào vào lòng Lục Hàng. Lục Hàng nhìn thấy Vũ Vi, bước chân hơi dừng lại một chút, che dấu thần sắc lạnh lùng, sau đó bước đến trước mặt Vũ Vi, mỉm cười nhìn cô, "Đợi lâu không?" Vũ Vi dùng sức lắc… Nụ hôn của Mạc Tử Hiên bá đạo mà nóng bỏng, cánh môi hắn khêu gợi dùng lực m*t hương thơm trong miệng Vũ Vi, muốn đem hương vị của Vũ Vi khắc sâu trong đầu.Tay của hắn ở trên người Vũ Vi càng không ngừng du dạo, theo quần áo Vũ Vi trượt vào bên trong, vượt qua b* ng*c, tay trực tiếp ở chỗ no đủ của Vũ Vi nhẹ nhàng mà v**t v*.Đã bốn năm không có ân ái với ai Vũ Vi căn bản nhịn không được mà bị Mạc Tử Hiên khiêu khích, cô nhịn không được r*n r* ra tiếng, " Ưm ~."Chân giơ lên chòang qua vòng eo Mạc Tử Hiên, cọ xát h* th*n Mạc Tử Hiên, càng muốn thêm.Một tay Mạc Tử Hiên c** q**n áo trên người Vũ Vi, một cái tay khác thuần thục cởi bỏ áo ngực Vũ Vi, để cho toàn cơ thể Vũ Vi hiện ra trước hắn, nhìn Vũ Vi da thịt trắng nõn, b* ng*c no đủ, bụng bằng phẳng, Mạc Tử Hiên nhịn không được hít vào một hơi, Vũ Vi, vẫn luôn đẹp như thế!h* th*n của hắn lại bắt đầu bành trướng, hắn cúi đầu, cánh môi nóng bỏng từ cằm Vũ Vi một đường xuống phía dưới hôn, sau cùng dừng lại tại chỗ no đủ của Vũ Vi, hắn hé miệng dùng lực m*t vật no đủ của Vũ Vi, đầu lưỡi lại đùa bỡn cho vật no đủ đứng thẳng lên.Vũ Vi chỉ cảm thấy toàn thân chính mình như là có hàng vạn con kiến ở trên thân thể chậm rãi bò qua bò lại để cho cô cực không thoải mái lại càng muốn thêm.Hai tay của cô kéo đầu Mạc Tử Hiên xuống, đem nơi đầy đặn chính mình đưa vào trong miệng Mạc Tử Hiên, để cho hắn dùng lực m*t nơi đầy đặn của cô.Mạc Tử Hiên để một tay trên chỗ no đủ của Vũ Vi, nhẹ nhàng mà v**t v* nụ hoa của Vũ Vi, từ nụ hoa một đường trượt xuống dưới, đi tới nơi bí ẩn riêng tư của Vũ Vi, ngón tay hắn mảnh khảnh, đẩy ra rừng rậm, thẳng vào nơi mảnh đất bí ẩn ẩm ướt, ngón tay hắn, càng không ngừng ở bên trong vặn vẹo." Ưm ~ Hiên ~." Vũ Vi nhịn không được cùng thanh âm tới, "Em càng muốn thêm."Mạc Tử Hiên hé miệng cười, dụng tốc độ nhanh nhất thoát những thứ trói buộc trên thân mình, để cho toàn thân chính mình tr*n tr** hiện ra trước mặt Vũ Vi, tay hắn nâng thân thể Vũ Vi lên , đem quần áo trên người Vũ Vi tất cả đều cởi, hai tay nâng cái mông Vũ Vi, hai tay Vũ Vi choàng qua cổ Mạc Tử Hiên, hai chân vòng qua eo Mạc Tử Hiên, hai người gắt gao kề sát nhau, bỗng dưng, Mạc Tử Hiên động thân một cái tiến vào trong cơ thể cô cùng cô chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ.Mạc Tử Hiên càng không ngừng ở trong thân thể Vũ Vi ra vào, cánh môi nóng bỏng ngậm chặt vật no đủ của Vũ Vi, lưỡi càng không ngừng đùa giỡn thứ kiên định của cô, làm cho Vũ Vi càng không ngừng r*n r* ra tiếng.Trong phòng tổng thống to lớn, tình cảm mãnh liệt, hai người điên cuồng kết hợp cùng một chỗ, từ đứng thẳng, đến nghiêng người, đến nằm ngửa, tóm lại đủ các loại tư thế, càng không ngừng kết hợp. . . .Đêm khuya, Mạc Tử Hiên ôm lấy Vũ Vi vào trong ngực. Hai người nằm trên giường, lẳng lặng nhìn trần nhà, không ai mở miệng nói chuyện.Thật lâu sau, Vũ Vi từ trên giường bò lên, lại bị tay Mạc Tử Hiên nắm ngay cổ tay, hắn dùng lực đem Vũ Vi nắm trở về, làm cho thân thể Vũ Vi ngã trên trong ngực to lớn của hắn, " Em muốn đi đâu?" Hắn môi mỏng gợi khêu bên tai Vũ Vi nhẹ giọng hỏi."Hai Đậu ngủ rất hay đá mềm, em muốn đắp chăn lại cho con." Tay Vũ Vi vòng qua ngực Mạc Tử Hiên."Hai Đậu?" Mạc Tử Hiên không khỏi có chút khó hiểu nhìn Vũ Vi.Vũ Vi hé miệng cười, đứng dậy mặc áo ngủ,kéo tay Mạc Tử Hiên đi vào phòng ngủ.Vừa mới đi tới cửa, Mạc Tử Hiên nhìn thấy hai con giống như đúc đang nằm ngủ song song ở trên giường!Hắn không khỏi quay đầu ôm Vũ Vi vào trong lòng, "Đồng Vũ Vi, em không biết như vậy rất tàn nhẫn với anh không?"

Chương 246: Đã lâu không tiếp xúc thân mật