Ta thực sự cạn lời. Vừa nãy đang chơi xích đu trong vườn hoa, sơ ý không giữ chặt tay, thế là ngã một cú đau điếng.  Tuy nói ta là danh môn khuê nữ hạng nhất hạng nhì kinh thành này, dù xuyên không tới đây đã 18 năm, nhưng ta luôn giữ gìn thể diện rất tốt. Thế mà ngã một cách thảm hại như vậy, ta thấy khó chịu vô cùng.  Điều khó chịu hơn là, sau cú ngã đó, trong đầu ta bỗng xuất hiện những ký ức không thuộc về mình.  Ta phát hiện ra mình đang sống trong một cuốn tiểu thuyết mang tên "Phúc Hắc Tướng Quân Yêu Ta", và càng bất ngờ hơn, ta lại là pháo hôi nguyên phối của vị tướng quân đó.  Phụ thân ta là Trấn Quốc công, mẫu thân là Trưởng công chúa, cô cô là Quý phi đương triều, biểu ca là một trong những người có khả năng tranh giành ngôi vị hoàng đế cao nhất, hai ca ca cũng hô mưa gọi gió.  Ngay cả bản thân ta, tuy trong lòng có nhiều toan tính nhưng bề ngoài vẫn là chuẩn mực của một quý nữ hàng đầu Đại Ngụy.  Việc gả cho Tề Túc là kết quả của sự suy tính kỹ lưỡng từ cả gia đình ta. …

Chương 13

Phu Nhân Vì Sao Nàng Như VậyTác giả: Thích Quyển Lại LạiTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTa thực sự cạn lời. Vừa nãy đang chơi xích đu trong vườn hoa, sơ ý không giữ chặt tay, thế là ngã một cú đau điếng.  Tuy nói ta là danh môn khuê nữ hạng nhất hạng nhì kinh thành này, dù xuyên không tới đây đã 18 năm, nhưng ta luôn giữ gìn thể diện rất tốt. Thế mà ngã một cách thảm hại như vậy, ta thấy khó chịu vô cùng.  Điều khó chịu hơn là, sau cú ngã đó, trong đầu ta bỗng xuất hiện những ký ức không thuộc về mình.  Ta phát hiện ra mình đang sống trong một cuốn tiểu thuyết mang tên "Phúc Hắc Tướng Quân Yêu Ta", và càng bất ngờ hơn, ta lại là pháo hôi nguyên phối của vị tướng quân đó.  Phụ thân ta là Trấn Quốc công, mẫu thân là Trưởng công chúa, cô cô là Quý phi đương triều, biểu ca là một trong những người có khả năng tranh giành ngôi vị hoàng đế cao nhất, hai ca ca cũng hô mưa gọi gió.  Ngay cả bản thân ta, tuy trong lòng có nhiều toan tính nhưng bề ngoài vẫn là chuẩn mực của một quý nữ hàng đầu Đại Ngụy.  Việc gả cho Tề Túc là kết quả của sự suy tính kỹ lưỡng từ cả gia đình ta. … Sau khi Nguyễn Kiều Kiều dùng thân phận cha mình để gây sự với ta một ngày, thì ngay hôm sau, Hiền vương đã bị lật đổ. Vị vương gia được đồn là không màng chính sự này, bị Nhị hoàng tử điều tra ra tội buôn bán muối lậu, giao dịch ngựa với Man đi, còn thành lập tư quân, chế tạo vũ khí và giấu kín tất cả ở ngoại thành kinh đô. Hoàng đế đương triều vốn là người đa nghi và tự phụ. Vì thế, khi biết người đệ đệ mà mình tin tưởng bấy lâu lại làm ra chuyện tày trời, ông giận đến mức hôn mê bất tỉnh. Triều đình hỗn loạn, chỉ còn cách giao quyền tạm thời cho Nhị hoàng tử, người có năng lực và bối cảnh nhất. Nghe tin này, ta suýt nữa cười ngất trên giường. Nguyễn Kiều Kiều đúng là có cái miệng quạ đen, vừa mới đem cha ra khoe khoang thì cha đã sụp đổ, khiến nàng ta từ nữ nhi Hiền vương trở thành nữ nhi của tội thần. "Phu nhân hôm nay tâm trạng rất tốt," Trạch Ngọc nói, giọng cũng vui vẻ hẳn lên khi thấy ta vui. Đang lúc hả hê, bỗng một cơn buồn nôn đột ngột ập tới. Ta vội che miệng bằng khăn, nôn khan một hồi mà không thấy gì. "Phu nhân sao vậy?" Ánh mắt hắn đầy lo lắng. Ta đáp: "Không hiểu sao, sáng nay ta cảm thấy không khỏe." Trạch Ngọc nắm lấy cổ tay ta, bắt mạch. "Phu nhân chỉ là tì vị không được tốt thôi." Ta khẽ thở phào. Thấy ta phản ứng như vậy, hắn im lặng một lúc rồi đột nhiên hỏi: "Nếu phu nhân thật sự mang thai thì sao?" Hắn có vẻ rất sợ hãi quyết định của ta, giọng nói không còn bình thản như mọi ngày. Ta có chút giật mình, nhìn vào ánh mắt lo lắng của hắn rồi ôn nhu nói: "Còn có thể làm gì? Đương nhiên là sinh ra rồi." "Phu nhân... nguyện ý sao?" Phu nhân đối với hắn mà nói, là ánh trăng trên trời, hắn không thể tin nổi. "Chỉ cần phu nhân đồng ý, thuộc hạ chết cũng cam lòng." Đúng là một kẻ ngốc, hắn nghĩ ta chỉ xem hắn là đồ chơi sao? "Trạch Ngọc," ta thở dài, "T

Sau khi Nguyễn Kiều Kiều dùng thân phận cha mình để gây sự với ta một ngày, thì ngay hôm sau, Hiền vương đã bị lật đổ. 

Vị vương gia được đồn là không màng chính sự này, bị Nhị hoàng tử điều tra ra tội buôn bán muối lậu, giao dịch ngựa với Man đi, còn thành lập tư quân, chế tạo vũ khí và giấu kín tất cả ở ngoại thành kinh đô. 

Hoàng đế đương triều vốn là người đa nghi và tự phụ. 

Vì thế, khi biết người đệ đệ mà mình tin tưởng bấy lâu lại làm ra chuyện tày trời, ông giận đến mức hôn mê bất tỉnh. 

Triều đình hỗn loạn, chỉ còn cách giao quyền tạm thời cho Nhị hoàng tử, người có năng lực và bối cảnh nhất. 

Nghe tin này, ta suýt nữa cười ngất trên giường. 

Nguyễn Kiều Kiều đúng là có cái miệng quạ đen, vừa mới đem cha ra khoe khoang thì cha đã sụp đổ, khiến nàng ta từ nữ nhi Hiền vương trở thành nữ nhi của tội thần. 

"Phu nhân hôm nay tâm trạng rất tốt," Trạch Ngọc nói, giọng cũng vui vẻ hẳn lên khi thấy ta vui. 

Đang lúc hả hê, bỗng một cơn buồn nôn đột ngột ập tới. 

Ta vội che miệng bằng khăn, nôn khan một hồi mà không thấy gì. 

"Phu nhân sao vậy?" Ánh mắt hắn đầy lo lắng. 

Ta đáp: "Không hiểu sao, sáng nay ta cảm thấy không khỏe." 

Trạch Ngọc nắm lấy cổ tay ta, bắt mạch. "Phu nhân chỉ là tì vị không được tốt thôi." 

Ta khẽ thở phào. 

Thấy ta phản ứng như vậy, hắn im lặng một lúc rồi đột nhiên hỏi: "Nếu phu nhân thật sự mang thai thì sao?" 

Hắn có vẻ rất sợ hãi quyết định của ta, giọng nói không còn bình thản như mọi ngày. 

Ta có chút giật mình, nhìn vào ánh mắt lo lắng của hắn rồi ôn nhu nói: "Còn có thể làm gì? Đương nhiên là sinh ra rồi." 

"Phu nhân... nguyện ý sao?" Phu nhân đối với hắn mà nói, là ánh trăng trên trời, hắn không thể tin nổi. "Chỉ cần phu nhân đồng ý, thuộc hạ chết cũng cam lòng." 

Đúng là một kẻ ngốc, hắn nghĩ ta chỉ xem hắn là đồ chơi sao? 

"Trạch Ngọc," ta thở dài, "T

Phu Nhân Vì Sao Nàng Như VậyTác giả: Thích Quyển Lại LạiTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTa thực sự cạn lời. Vừa nãy đang chơi xích đu trong vườn hoa, sơ ý không giữ chặt tay, thế là ngã một cú đau điếng.  Tuy nói ta là danh môn khuê nữ hạng nhất hạng nhì kinh thành này, dù xuyên không tới đây đã 18 năm, nhưng ta luôn giữ gìn thể diện rất tốt. Thế mà ngã một cách thảm hại như vậy, ta thấy khó chịu vô cùng.  Điều khó chịu hơn là, sau cú ngã đó, trong đầu ta bỗng xuất hiện những ký ức không thuộc về mình.  Ta phát hiện ra mình đang sống trong một cuốn tiểu thuyết mang tên "Phúc Hắc Tướng Quân Yêu Ta", và càng bất ngờ hơn, ta lại là pháo hôi nguyên phối của vị tướng quân đó.  Phụ thân ta là Trấn Quốc công, mẫu thân là Trưởng công chúa, cô cô là Quý phi đương triều, biểu ca là một trong những người có khả năng tranh giành ngôi vị hoàng đế cao nhất, hai ca ca cũng hô mưa gọi gió.  Ngay cả bản thân ta, tuy trong lòng có nhiều toan tính nhưng bề ngoài vẫn là chuẩn mực của một quý nữ hàng đầu Đại Ngụy.  Việc gả cho Tề Túc là kết quả của sự suy tính kỹ lưỡng từ cả gia đình ta. … Sau khi Nguyễn Kiều Kiều dùng thân phận cha mình để gây sự với ta một ngày, thì ngay hôm sau, Hiền vương đã bị lật đổ. Vị vương gia được đồn là không màng chính sự này, bị Nhị hoàng tử điều tra ra tội buôn bán muối lậu, giao dịch ngựa với Man đi, còn thành lập tư quân, chế tạo vũ khí và giấu kín tất cả ở ngoại thành kinh đô. Hoàng đế đương triều vốn là người đa nghi và tự phụ. Vì thế, khi biết người đệ đệ mà mình tin tưởng bấy lâu lại làm ra chuyện tày trời, ông giận đến mức hôn mê bất tỉnh. Triều đình hỗn loạn, chỉ còn cách giao quyền tạm thời cho Nhị hoàng tử, người có năng lực và bối cảnh nhất. Nghe tin này, ta suýt nữa cười ngất trên giường. Nguyễn Kiều Kiều đúng là có cái miệng quạ đen, vừa mới đem cha ra khoe khoang thì cha đã sụp đổ, khiến nàng ta từ nữ nhi Hiền vương trở thành nữ nhi của tội thần. "Phu nhân hôm nay tâm trạng rất tốt," Trạch Ngọc nói, giọng cũng vui vẻ hẳn lên khi thấy ta vui. Đang lúc hả hê, bỗng một cơn buồn nôn đột ngột ập tới. Ta vội che miệng bằng khăn, nôn khan một hồi mà không thấy gì. "Phu nhân sao vậy?" Ánh mắt hắn đầy lo lắng. Ta đáp: "Không hiểu sao, sáng nay ta cảm thấy không khỏe." Trạch Ngọc nắm lấy cổ tay ta, bắt mạch. "Phu nhân chỉ là tì vị không được tốt thôi." Ta khẽ thở phào. Thấy ta phản ứng như vậy, hắn im lặng một lúc rồi đột nhiên hỏi: "Nếu phu nhân thật sự mang thai thì sao?" Hắn có vẻ rất sợ hãi quyết định của ta, giọng nói không còn bình thản như mọi ngày. Ta có chút giật mình, nhìn vào ánh mắt lo lắng của hắn rồi ôn nhu nói: "Còn có thể làm gì? Đương nhiên là sinh ra rồi." "Phu nhân... nguyện ý sao?" Phu nhân đối với hắn mà nói, là ánh trăng trên trời, hắn không thể tin nổi. "Chỉ cần phu nhân đồng ý, thuộc hạ chết cũng cam lòng." Đúng là một kẻ ngốc, hắn nghĩ ta chỉ xem hắn là đồ chơi sao? "Trạch Ngọc," ta thở dài, "T

Chương 13