“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 23
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Kết quả là, không có cái gì gọi là đã xấu hổ cuối cùng rồi, chỉ có xấu hổ nhiều hơn thôi.Vừa rỗi vẫn còn vệt nước chưa được khô, cô lại sốt ruột lùi lại quá nhanh.Cũng chỉ cảm thấy dưới chân trượt một cái, theo bản năng liền hét chói tai một tiếng, tay chân bắt đầu muốn tìm đồ gì đó để giữ thân thể đứng lại.Bị người ta nhìn thấy đã đủ xấu hổ rồi, nếu giờ lại trơn ngã trên mặt đất, thì dù mặt cô có dày thế nào cũng sẽ không chịu nổi.Qúy Thần Nham nhanh chóng phản ứng lại, và ngay khi nghe thấy Khương Tuệ Ninh thất thanh hét một tiếng, anh liền như con báo nhanh chóng xoay người chạy vào trong phòng tắm.Thời điểm Khương Tuệ Ninh sắp ngã xuống liền được anh một tay đỡ lấy.Khương Tuệ Ninh bị dọa đến choáng váng, mãi đến khi xung quanh mình có một hơi thở tỏa ra mùi hương gỗ truyền đến thì cô mới phản ứng lại là bản thân cô đang trần chuồng nhào vào trong lòng ngực của anh.Mà anh vì phòng ngừa bản thân mình cũng ngã, nên một tay kia liền dán vào lưng cô, một bàn tay kia thì đặt ở trên mông cô, lúc này hai vị trí kia giống như đang chạm vào gần lò lửa vậy.Khương Tuệ Ninh:… Cô có thể giả chết không?Quý Thần Nham sau khi ổn định được cơ thể cho cô xong, liền nhanh chóng rút tay của mình lại, nhẹ nhàng lướt qua đỉnh đầu cô, rồi cau mày hỏi: “Không có việc gì chứ?”Cô cảm thấy giọng của anh có chút khàn khàn, hình như là bị dọa cũng không ít.“Anh có thể đi ra ngoài trước không?” Khương Tuệ Ninh run rẩy nói, cô cũng bị dọa sợ không nhẹ.Quý Thần Nham nói nhẹ: “Xin lỗi.” Sau đó anh ngoảnh mặt rời khỏi phòng tắm, còn giúp Khương Tuệ Ninh đóng cửa phòng tắm lại, sau đó còn ho nhẹ, nói một câu: “Tôi mới đem quần áo ngủ của em đặt ở trước cửa, giờ tôi đến thư phòng, em cẩn thận một chút.”Giọng nói vẫn như cũ ổn định vững vàng, nhưng trên mặt không còn được bình tĩnh như xưa, mà trên gương mặt còn hiện lên một chút ửng đỏ.Nhưng mà Khương Tuệ Ninh cũng không thấy được, hiện giờ trong mắt có chỉ có bản thân mình vô cùng chật vật, nhìn bản thân của mình trong gương, không chỉ có khuôn mặt đỏ ửng dọa người mà cơ thể cũng hồng hồng đỏ đỏ, tóc tai rối bời, lúc trước bị dọa nước mắt vẫn còn vương ở khóe mắt, nhìn thế nào cũng giống bộ dạng bị bắt nạt.Ổi… Đây là chuyện gì thế này!
Kết quả là, không có cái gì gọi là đã xấu hổ cuối cùng rồi, chỉ có xấu hổ nhiều hơn thôi.
Vừa rỗi vẫn còn vệt nước chưa được khô, cô lại sốt ruột lùi lại quá nhanh.
Cũng chỉ cảm thấy dưới chân trượt một cái, theo bản năng liền hét chói tai một tiếng, tay chân bắt đầu muốn tìm đồ gì đó để giữ thân thể đứng lại.
Bị người ta nhìn thấy đã đủ xấu hổ rồi, nếu giờ lại trơn ngã trên mặt đất, thì dù mặt cô có dày thế nào cũng sẽ không chịu nổi.
Qúy Thần Nham nhanh chóng phản ứng lại, và ngay khi nghe thấy Khương Tuệ Ninh thất thanh hét một tiếng, anh liền như con báo nhanh chóng xoay người chạy vào trong phòng tắm.
Thời điểm Khương Tuệ Ninh sắp ngã xuống liền được anh một tay đỡ lấy.
Khương Tuệ Ninh bị dọa đến choáng váng, mãi đến khi xung quanh mình có một hơi thở tỏa ra mùi hương gỗ truyền đến thì cô mới phản ứng lại là bản thân cô đang trần chuồng nhào vào trong lòng ngực của anh.
Mà anh vì phòng ngừa bản thân mình cũng ngã, nên một tay kia liền dán vào lưng cô, một bàn tay kia thì đặt ở trên mông cô, lúc này hai vị trí kia giống như đang chạm vào gần lò lửa vậy.
Khương Tuệ Ninh:… Cô có thể giả chết không?
Quý Thần Nham sau khi ổn định được cơ thể cho cô xong, liền nhanh chóng rút tay của mình lại, nhẹ nhàng lướt qua đỉnh đầu cô, rồi cau mày hỏi: “Không có việc gì chứ?”
Cô cảm thấy giọng của anh có chút khàn khàn, hình như là bị dọa cũng không ít.
“Anh có thể đi ra ngoài trước không?” Khương Tuệ Ninh run rẩy nói, cô cũng bị dọa sợ không nhẹ.
Quý Thần Nham nói nhẹ: “Xin lỗi.” Sau đó anh ngoảnh mặt rời khỏi phòng tắm, còn giúp Khương Tuệ Ninh đóng cửa phòng tắm lại, sau đó còn ho nhẹ, nói một câu: “Tôi mới đem quần áo ngủ của em đặt ở trước cửa, giờ tôi đến thư phòng, em cẩn thận một chút.”
Giọng nói vẫn như cũ ổn định vững vàng, nhưng trên mặt không còn được bình tĩnh như xưa, mà trên gương mặt còn hiện lên một chút ửng đỏ.
Nhưng mà Khương Tuệ Ninh cũng không thấy được, hiện giờ trong mắt có chỉ có bản thân mình vô cùng chật vật, nhìn bản thân của mình trong gương, không chỉ có khuôn mặt đỏ ửng dọa người mà cơ thể cũng hồng hồng đỏ đỏ, tóc tai rối bời, lúc trước bị dọa nước mắt vẫn còn vương ở khóe mắt, nhìn thế nào cũng giống bộ dạng bị bắt nạt.
Ổi… Đây là chuyện gì thế này!
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Kết quả là, không có cái gì gọi là đã xấu hổ cuối cùng rồi, chỉ có xấu hổ nhiều hơn thôi.Vừa rỗi vẫn còn vệt nước chưa được khô, cô lại sốt ruột lùi lại quá nhanh.Cũng chỉ cảm thấy dưới chân trượt một cái, theo bản năng liền hét chói tai một tiếng, tay chân bắt đầu muốn tìm đồ gì đó để giữ thân thể đứng lại.Bị người ta nhìn thấy đã đủ xấu hổ rồi, nếu giờ lại trơn ngã trên mặt đất, thì dù mặt cô có dày thế nào cũng sẽ không chịu nổi.Qúy Thần Nham nhanh chóng phản ứng lại, và ngay khi nghe thấy Khương Tuệ Ninh thất thanh hét một tiếng, anh liền như con báo nhanh chóng xoay người chạy vào trong phòng tắm.Thời điểm Khương Tuệ Ninh sắp ngã xuống liền được anh một tay đỡ lấy.Khương Tuệ Ninh bị dọa đến choáng váng, mãi đến khi xung quanh mình có một hơi thở tỏa ra mùi hương gỗ truyền đến thì cô mới phản ứng lại là bản thân cô đang trần chuồng nhào vào trong lòng ngực của anh.Mà anh vì phòng ngừa bản thân mình cũng ngã, nên một tay kia liền dán vào lưng cô, một bàn tay kia thì đặt ở trên mông cô, lúc này hai vị trí kia giống như đang chạm vào gần lò lửa vậy.Khương Tuệ Ninh:… Cô có thể giả chết không?Quý Thần Nham sau khi ổn định được cơ thể cho cô xong, liền nhanh chóng rút tay của mình lại, nhẹ nhàng lướt qua đỉnh đầu cô, rồi cau mày hỏi: “Không có việc gì chứ?”Cô cảm thấy giọng của anh có chút khàn khàn, hình như là bị dọa cũng không ít.“Anh có thể đi ra ngoài trước không?” Khương Tuệ Ninh run rẩy nói, cô cũng bị dọa sợ không nhẹ.Quý Thần Nham nói nhẹ: “Xin lỗi.” Sau đó anh ngoảnh mặt rời khỏi phòng tắm, còn giúp Khương Tuệ Ninh đóng cửa phòng tắm lại, sau đó còn ho nhẹ, nói một câu: “Tôi mới đem quần áo ngủ của em đặt ở trước cửa, giờ tôi đến thư phòng, em cẩn thận một chút.”Giọng nói vẫn như cũ ổn định vững vàng, nhưng trên mặt không còn được bình tĩnh như xưa, mà trên gương mặt còn hiện lên một chút ửng đỏ.Nhưng mà Khương Tuệ Ninh cũng không thấy được, hiện giờ trong mắt có chỉ có bản thân mình vô cùng chật vật, nhìn bản thân của mình trong gương, không chỉ có khuôn mặt đỏ ửng dọa người mà cơ thể cũng hồng hồng đỏ đỏ, tóc tai rối bời, lúc trước bị dọa nước mắt vẫn còn vương ở khóe mắt, nhìn thế nào cũng giống bộ dạng bị bắt nạt.Ổi… Đây là chuyện gì thế này!