“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 81
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Dù sao nếu bây giờ cô không nói gì thì càng thấy xấu hổ hơn.“Tên của anh rất êm tai sao?”Phản xạ hình cung của Quý Thần Nham dường như dài hơn người bình thường, rõ ràng cô đã bắt đầu vấn đề tiếp theo, sao bây giờ anh mới hỏi lại vấn đề trước?Nhưng mà Khương Tuệ Ninh vô cùng cổ động, chuyện nịnh nọt chính là như vậy, nhìn thấy người liền khen luôn, chỉ cần có cơ hội, lời nịnh nọt hôm nay, cô phải khen cho anh ngất ngây: “Vô cùng hay, đây là cái tên hay nhất mà em từng nghe.”Không biết có phải do cô tưởng tượng hay không, cô luôn cảm thấy sau khi nghe cô nói xong, người đàn ông trước mặt hình như hơi mỉm cười.Nhìn xem, cô biết mà, sao lại có người không thích được khen chứ?Trước kia lúc cô đi làm, chỉ cần tâm trạng của lãnh đạo không vui, sẽ lảng vảng đến trước mặt cô, nghe cô nịnh nọt một trận, tâm trạng liền nở hoa vui vẻ.“Em thật sự thích gọi như vậy sao?”Khương Tuệ Ninh vốn đang đắm chìm trong suy nghĩ trong tưởng tượng vui vẻ của mình, khi nghe câu hỏi của anh suýt chút nữa ngã ngửa, trên mặt cô liên tục loé lên mấy màu sắc như xanh, vàng, cam, … Mặc dù khuôn mặt anh vẫn bình tĩnh như một hoà thượng đang tụng kinh, nhưng cô hơi nghi ngờ anh cũng đang suy nghĩ lung tung, mặc dù không có chứng cứ chứng.“Thích…” Nhỉ.Trên thực tế, lúc này Khương Tuệ Ninh cũng không biết bản thân đang trả lời cái gì, cô cũng không phản ứng lại đây là anh đang nói về cái tên nào.“Vậy sau này em cứ gọi thẳng tên của anh đi.”Quý Thần Nham bây giờ đã hiểu ra, Khương Tuệ Ninh là người vừa to gan, vừa nhát gan, tất cả những sự to gan của cô đều chỉ thể hiện ở ngoài miệng.Ôi? Sao cô lại cảm giác như mình đang bị chơi xỏ vậy?Vài ngày sau, báo cáo kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện cũng đã có, Khương Tuệ Ninh vốn muốn tự mình đi lấy, nhưng Quý Thần Nham cố ý dành ra một ngày nghỉ để đi cùng cô, còn bảo thư ký Trương chuẩn bị rất nhiều quà.Khương Tuệ Ninh nhìn vào một đống quà đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, hỏi: “Không phải chúng ta chỉ đi lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe thôi sao?”“Đúng là đi lấy kết quả, nhưng anh cũng nên chính thức đến thăm cả nhà cậu em nữa, đúng lúc hôm nay là ngày nghỉ của bác sĩ Từ, cậu và ông ngoại em cũng về rồi, còn có hai người anh họ của em nữa, chắc cũng lâu rồi mọi người chưa gặp nhau.”Hôm nay Quý Thần Nham quả thật rất dịu dàng.Dịu dàng đến mức khiến Khương Tuệ Ninh có chút lo sợ, không phải lâu rồi cô chưa gặp cậu và ông ngoại, mà là chưa từng gặp.Đợi lúc nữa đến đấy, cô có khi còn không nhận ra ai.Hôm nay cô phải cẩn thận một chút không thể để lộ thân phận của mình được.“Hôm nay sao lại là thư ký Trương đưa chúng ta đi vậy, thư ký Trần đâu rồi?” Khương Tuệ Ninh nhìn thư ký Trương ngồi ở ghế lái phụ, đột nhiên nhận ra rằng đã mấy ngày rồi chưa nhìn thấy thư ký Trần.“Thư ký Trần đi công tác ở Nam Thành rồi.”“Rất gần nhà em đấy.” Khương Tuệ Ninh nghĩ đến chuyện nhà của nguyên chủ là ở huyện Dung, Năm Thành.Quý Thần Nham gật đầu nói: “Đúng là rất gần, em có muốn cậu ta lấy gì giúp em không? Anh sẽ liên lạc với nhà khách nơi đó để họ thông báo cho thư ký Trần.”“Không cần, không cần lấy gì cả, lúc đó em cũng đã mang theo tất cả đồ của mình đến đây rồi, những thứ không mang theo chỉnh là đồ không cần thiết, cho nên để ở nhà.”Lấy cái gì mà lấy, cô cũng không biết bản thân có những cái gì. .Sau khi Quý Thần Nham nghe cô nói xong cũng không nói gì nữa, bảo Trương Hạ vào nhà gọi Quý Tử Thư.“Tử Thư cũng muốn đi cùng sao?”
Dù sao nếu bây giờ cô không nói gì thì càng thấy xấu hổ hơn.
“Tên của anh rất êm tai sao?”
Phản xạ hình cung của Quý Thần Nham dường như dài hơn người bình thường, rõ ràng cô đã bắt đầu vấn đề tiếp theo, sao bây giờ anh mới hỏi lại vấn đề trước?
Nhưng mà Khương Tuệ Ninh vô cùng cổ động, chuyện nịnh nọt chính là như vậy, nhìn thấy người liền khen luôn, chỉ cần có cơ hội, lời nịnh nọt hôm nay, cô phải khen cho anh ngất ngây: “Vô cùng hay, đây là cái tên hay nhất mà em từng nghe.”
Không biết có phải do cô tưởng tượng hay không, cô luôn cảm thấy sau khi nghe cô nói xong, người đàn ông trước mặt hình như hơi mỉm cười.
Nhìn xem, cô biết mà, sao lại có người không thích được khen chứ?
Trước kia lúc cô đi làm, chỉ cần tâm trạng của lãnh đạo không vui, sẽ lảng vảng đến trước mặt cô, nghe cô nịnh nọt một trận, tâm trạng liền nở hoa vui vẻ.
“Em thật sự thích gọi như vậy sao?”
Khương Tuệ Ninh vốn đang đắm chìm trong suy nghĩ trong tưởng tượng vui vẻ của mình, khi nghe câu hỏi của anh suýt chút nữa ngã ngửa, trên mặt cô liên tục loé lên mấy màu sắc như xanh, vàng, cam, … Mặc dù khuôn mặt anh vẫn bình tĩnh như một hoà thượng đang tụng kinh, nhưng cô hơi nghi ngờ anh cũng đang suy nghĩ lung tung, mặc dù không có chứng cứ chứng.
“Thích…” Nhỉ.
Trên thực tế, lúc này Khương Tuệ Ninh cũng không biết bản thân đang trả lời cái gì, cô cũng không phản ứng lại đây là anh đang nói về cái tên nào.
“Vậy sau này em cứ gọi thẳng tên của anh đi.”
Quý Thần Nham bây giờ đã hiểu ra, Khương Tuệ Ninh là người vừa to gan, vừa nhát gan, tất cả những sự to gan của cô đều chỉ thể hiện ở ngoài miệng.
Ôi? Sao cô lại cảm giác như mình đang bị chơi xỏ vậy?
Vài ngày sau, báo cáo kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện cũng đã có, Khương Tuệ Ninh vốn muốn tự mình đi lấy, nhưng Quý Thần Nham cố ý dành ra một ngày nghỉ để đi cùng cô, còn bảo thư ký Trương chuẩn bị rất nhiều quà.
Khương Tuệ Ninh nhìn vào một đống quà đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, hỏi: “Không phải chúng ta chỉ đi lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe thôi sao?”
“Đúng là đi lấy kết quả, nhưng anh cũng nên chính thức đến thăm cả nhà cậu em nữa, đúng lúc hôm nay là ngày nghỉ của bác sĩ Từ, cậu và ông ngoại em cũng về rồi, còn có hai người anh họ của em nữa, chắc cũng lâu rồi mọi người chưa gặp nhau.”
Hôm nay Quý Thần Nham quả thật rất dịu dàng.
Dịu dàng đến mức khiến Khương Tuệ Ninh có chút lo sợ, không phải lâu rồi cô chưa gặp cậu và ông ngoại, mà là chưa từng gặp.
Đợi lúc nữa đến đấy, cô có khi còn không nhận ra ai.
Hôm nay cô phải cẩn thận một chút không thể để lộ thân phận của mình được.
“Hôm nay sao lại là thư ký Trương đưa chúng ta đi vậy, thư ký Trần đâu rồi?” Khương Tuệ Ninh nhìn thư ký Trương ngồi ở ghế lái phụ, đột nhiên nhận ra rằng đã mấy ngày rồi chưa nhìn thấy thư ký Trần.
“Thư ký Trần đi công tác ở Nam Thành rồi.”
“Rất gần nhà em đấy.” Khương Tuệ Ninh nghĩ đến chuyện nhà của nguyên chủ là ở huyện Dung, Năm Thành.
Quý Thần Nham gật đầu nói: “Đúng là rất gần, em có muốn cậu ta lấy gì giúp em không? Anh sẽ liên lạc với nhà khách nơi đó để họ thông báo cho thư ký Trần.”
“Không cần, không cần lấy gì cả, lúc đó em cũng đã mang theo tất cả đồ của mình đến đây rồi, những thứ không mang theo chỉnh là đồ không cần thiết, cho nên để ở nhà.”
Lấy cái gì mà lấy, cô cũng không biết bản thân có những cái gì. .
Sau khi Quý Thần Nham nghe cô nói xong cũng không nói gì nữa, bảo Trương Hạ vào nhà gọi Quý Tử Thư.
“Tử Thư cũng muốn đi cùng sao?”
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Dù sao nếu bây giờ cô không nói gì thì càng thấy xấu hổ hơn.“Tên của anh rất êm tai sao?”Phản xạ hình cung của Quý Thần Nham dường như dài hơn người bình thường, rõ ràng cô đã bắt đầu vấn đề tiếp theo, sao bây giờ anh mới hỏi lại vấn đề trước?Nhưng mà Khương Tuệ Ninh vô cùng cổ động, chuyện nịnh nọt chính là như vậy, nhìn thấy người liền khen luôn, chỉ cần có cơ hội, lời nịnh nọt hôm nay, cô phải khen cho anh ngất ngây: “Vô cùng hay, đây là cái tên hay nhất mà em từng nghe.”Không biết có phải do cô tưởng tượng hay không, cô luôn cảm thấy sau khi nghe cô nói xong, người đàn ông trước mặt hình như hơi mỉm cười.Nhìn xem, cô biết mà, sao lại có người không thích được khen chứ?Trước kia lúc cô đi làm, chỉ cần tâm trạng của lãnh đạo không vui, sẽ lảng vảng đến trước mặt cô, nghe cô nịnh nọt một trận, tâm trạng liền nở hoa vui vẻ.“Em thật sự thích gọi như vậy sao?”Khương Tuệ Ninh vốn đang đắm chìm trong suy nghĩ trong tưởng tượng vui vẻ của mình, khi nghe câu hỏi của anh suýt chút nữa ngã ngửa, trên mặt cô liên tục loé lên mấy màu sắc như xanh, vàng, cam, … Mặc dù khuôn mặt anh vẫn bình tĩnh như một hoà thượng đang tụng kinh, nhưng cô hơi nghi ngờ anh cũng đang suy nghĩ lung tung, mặc dù không có chứng cứ chứng.“Thích…” Nhỉ.Trên thực tế, lúc này Khương Tuệ Ninh cũng không biết bản thân đang trả lời cái gì, cô cũng không phản ứng lại đây là anh đang nói về cái tên nào.“Vậy sau này em cứ gọi thẳng tên của anh đi.”Quý Thần Nham bây giờ đã hiểu ra, Khương Tuệ Ninh là người vừa to gan, vừa nhát gan, tất cả những sự to gan của cô đều chỉ thể hiện ở ngoài miệng.Ôi? Sao cô lại cảm giác như mình đang bị chơi xỏ vậy?Vài ngày sau, báo cáo kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện cũng đã có, Khương Tuệ Ninh vốn muốn tự mình đi lấy, nhưng Quý Thần Nham cố ý dành ra một ngày nghỉ để đi cùng cô, còn bảo thư ký Trương chuẩn bị rất nhiều quà.Khương Tuệ Ninh nhìn vào một đống quà đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, hỏi: “Không phải chúng ta chỉ đi lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe thôi sao?”“Đúng là đi lấy kết quả, nhưng anh cũng nên chính thức đến thăm cả nhà cậu em nữa, đúng lúc hôm nay là ngày nghỉ của bác sĩ Từ, cậu và ông ngoại em cũng về rồi, còn có hai người anh họ của em nữa, chắc cũng lâu rồi mọi người chưa gặp nhau.”Hôm nay Quý Thần Nham quả thật rất dịu dàng.Dịu dàng đến mức khiến Khương Tuệ Ninh có chút lo sợ, không phải lâu rồi cô chưa gặp cậu và ông ngoại, mà là chưa từng gặp.Đợi lúc nữa đến đấy, cô có khi còn không nhận ra ai.Hôm nay cô phải cẩn thận một chút không thể để lộ thân phận của mình được.“Hôm nay sao lại là thư ký Trương đưa chúng ta đi vậy, thư ký Trần đâu rồi?” Khương Tuệ Ninh nhìn thư ký Trương ngồi ở ghế lái phụ, đột nhiên nhận ra rằng đã mấy ngày rồi chưa nhìn thấy thư ký Trần.“Thư ký Trần đi công tác ở Nam Thành rồi.”“Rất gần nhà em đấy.” Khương Tuệ Ninh nghĩ đến chuyện nhà của nguyên chủ là ở huyện Dung, Năm Thành.Quý Thần Nham gật đầu nói: “Đúng là rất gần, em có muốn cậu ta lấy gì giúp em không? Anh sẽ liên lạc với nhà khách nơi đó để họ thông báo cho thư ký Trần.”“Không cần, không cần lấy gì cả, lúc đó em cũng đã mang theo tất cả đồ của mình đến đây rồi, những thứ không mang theo chỉnh là đồ không cần thiết, cho nên để ở nhà.”Lấy cái gì mà lấy, cô cũng không biết bản thân có những cái gì. .Sau khi Quý Thần Nham nghe cô nói xong cũng không nói gì nữa, bảo Trương Hạ vào nhà gọi Quý Tử Thư.“Tử Thư cũng muốn đi cùng sao?”