Tác giả:

“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…

Chương 87

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Đợi đến khi Quý Thần Nham tắm rửa xong đi ra ngoài, cô mới hỏi: “Lọ thuốc mà hôm nay ông ngoại em đưa cho anh, anh để đâu rồi?”Buổi tối trước khi đi về, mợ đã kéo cô vào trong phòng, nói với cô rằng, kết quả kiểm tra sức khỏe của Quý Thần Nham về cơ bản đều rất ổn, nhưng mà để bảo đảm hơn, mợ đã nhờ ông ngoại làm thêm cao dán để dán vào huyệt vị, hiệu quả rất tốt.Sau đó còn đưa cho cô một đống dược liệu bổ dưỡng, thường dùng để ăn cùng với thức ăn, hiệu quả tăng gấp đôi.Khương Tuệ Ninh nghe nói bí phương của lọ thuốc mỡ kia được truyền lại từ nội cung, không chắc sống lâu trăm tuổi, nhưng sống đến 80-90 tuổi cũng không thành vấn đề.Cho nên khi cô vừa về đến nhà, đã không thể đợi được mà hỏi Quý Thần Nham gói thuốc kia ở đâu.Quý Thần Nham đưa cho Khương Tuệ Ninh gói thuốc mà ông ngoại đã đưa cho anh vào buổi chiều.Cô lập tức nâng niu nó như vật quý hiếm, sau đó vừa mở gói thuốc ra vừa nói: “Anh biết không, loại thuốc này là bí dược trong cung, nghe mợ em nói hiệu quả của nó rất tuyệt.”Trên thực tế, Khương Tuệ Ninh cũng không biết loại thuốc này có tác dụng đến mức nào, nhưng mà nó là nhằm vào vấn đề cửa Quý Thần Nham, lại còn do chính tay ông ngoại cô bào chế, cô cho rằng dược hiệu của nó nhất định rất tốt.Bởi vì cuối tiểu thuyết có xuất hiện nội dung nói về ông ngoại cô đã ngồi chuyên cơ hộ tống đến Bắc Kinh để chữa bệnh cho một vị lãnh đạo nước ngoài đến thăm viếng quốc gia họ, lúc ấy, người hộ tống ông ấy đến Bắc Kinh chính là Quý Tử Thư.Chỉ bằng thân phận này của ông ngoại, Khương Tuệ Ninh lại không hiểu, làm thế nào mà nguyên thân trong nguyên tác có thể sống một sống khốn khổ được?Quý Thần Nham nhìn cái miệng nhỏ của Khương Tuệ Ninh không ngừng mở ra khép lại, anh không thể không nhắc nhở cô: “Ông ngoại nói rằng đây chỉ là một loại thuốc bồi bổ tăng cường sức khỏe cho cơ thể thôi.”Dựa theo cách nói khoa trương cửa Khương Tuệ Ninh, thì đây đúng là một loại tiên đan cứu mạng.Khương Tuệ Ninh lại không cảm thấy như vậy, trong lòng âm thầm nghĩ chẳng lẽ cô lại xông lên nói rằng đó không phải là một loại thuốc tầm thường, nó chính là loại thuốc có thể cứu mạng của anh đấy? Nhỡ đâu anh không tin lại coi cả nhà cô bị điên thì sao.“Ừm, đúng vậy, để bồi bổ thân thể.” Khương Tuệ Ninh hiếm khi không có tranh luận đáp lại: “Chúng ta bắt đầu từ tối nay nhé.”Quý Thần Nhan nhìn dáng vẻ háo hức muốn thử kia của cô, hỏi: “Ông ngoại nói bên trong có hướng dẫn sử dụng, còn có một bản đồ huyệt vị để tìm huyệt, tốt nhất là em nên nhìn xem một chút đi.”Dáng vẻ hoàn toàn không làm theo trình tự này của cô, người biết nhìn thì hiểu cô đang lấy thuốc, người không biết nhìn vào lại tưởng cô đang chuẩn bị đi sơn tường.Nếu như đã là thuốc tốt, còn là bí phương cung đình, còn có tác dụng như tiên đan cứu mạng, làm lung tung như vậy không phải quá lãng phí sao?“Đúng, đúng, đúng.” Khương Tuệ Ninh có chút phấn khích, nghĩ đến chuyện cô sắp tự mình cứu được mạng sống của Quý Thần Nham, trong lòng cô đột nhiên có một loại cảm giác bản thân như một vị bác sĩ cứu người qua hoạn nạn vậy.Cô đặt lọ thuốc mỡ sang một bên, bắt đầu mở bản đồ huyệt vị ra, đây là một tấm bản đồ đầy đủ các huyệt vị trên cơ thể con người, cẩn thận đánh dấu các vị trí cụ thể của từng loại huyệt.

Đợi đến khi Quý Thần Nham tắm rửa xong đi ra ngoài, cô mới hỏi: “Lọ thuốc mà hôm nay ông ngoại em đưa cho anh, anh để đâu rồi?”

Buổi tối trước khi đi về, mợ đã kéo cô vào trong phòng, nói với cô rằng, kết quả kiểm tra sức khỏe của Quý Thần Nham về cơ bản đều rất ổn, nhưng mà để bảo đảm hơn, mợ đã nhờ ông ngoại làm thêm cao dán để dán vào huyệt vị, hiệu quả rất tốt.

Sau đó còn đưa cho cô một đống dược liệu bổ dưỡng, thường dùng để ăn cùng với thức ăn, hiệu quả tăng gấp đôi.

Khương Tuệ Ninh nghe nói bí phương của lọ thuốc mỡ kia được truyền lại từ nội cung, không chắc sống lâu trăm tuổi, nhưng sống đến 80-90 tuổi cũng không thành vấn đề.

Cho nên khi cô vừa về đến nhà, đã không thể đợi được mà hỏi Quý Thần Nham gói thuốc kia ở đâu.

Quý Thần Nham đưa cho Khương Tuệ Ninh gói thuốc mà ông ngoại đã đưa cho anh vào buổi chiều.

Cô lập tức nâng niu nó như vật quý hiếm, sau đó vừa mở gói thuốc ra vừa nói: “Anh biết không, loại thuốc này là bí dược trong cung, nghe mợ em nói hiệu quả của nó rất tuyệt.”

Trên thực tế, Khương Tuệ Ninh cũng không biết loại thuốc này có tác dụng đến mức nào, nhưng mà nó là nhằm vào vấn đề cửa Quý Thần Nham, lại còn do chính tay ông ngoại cô bào chế, cô cho rằng dược hiệu của nó nhất định rất tốt.

Bởi vì cuối tiểu thuyết có xuất hiện nội dung nói về ông ngoại cô đã ngồi chuyên cơ hộ tống đến Bắc Kinh để chữa bệnh cho một vị lãnh đạo nước ngoài đến thăm viếng quốc gia họ, lúc ấy, người hộ tống ông ấy đến Bắc Kinh chính là Quý Tử Thư.

Chỉ bằng thân phận này của ông ngoại, Khương Tuệ Ninh lại không hiểu, làm thế nào mà nguyên thân trong nguyên tác có thể sống một sống khốn khổ được?

Quý Thần Nham nhìn cái miệng nhỏ của Khương Tuệ Ninh không ngừng mở ra khép lại, anh không thể không nhắc nhở cô: “Ông ngoại nói rằng đây chỉ là một loại thuốc bồi bổ tăng cường sức khỏe cho cơ thể thôi.”

Dựa theo cách nói khoa trương cửa Khương Tuệ Ninh, thì đây đúng là một loại tiên đan cứu mạng.

Khương Tuệ Ninh lại không cảm thấy như vậy, trong lòng âm thầm nghĩ chẳng lẽ cô lại xông lên nói rằng đó không phải là một loại thuốc tầm thường, nó chính là loại thuốc có thể cứu mạng của anh đấy? Nhỡ đâu anh không tin lại coi cả nhà cô bị điên thì sao.

“Ừm, đúng vậy, để bồi bổ thân thể.” Khương Tuệ Ninh hiếm khi không có tranh luận đáp lại: “Chúng ta bắt đầu từ tối nay nhé.”

Quý Thần Nhan nhìn dáng vẻ háo hức muốn thử kia của cô, hỏi: “Ông ngoại nói bên trong có hướng dẫn sử dụng, còn có một bản đồ huyệt vị để tìm huyệt, tốt nhất là em nên nhìn xem một chút đi.”

Dáng vẻ hoàn toàn không làm theo trình tự này của cô, người biết nhìn thì hiểu cô đang lấy thuốc, người không biết nhìn vào lại tưởng cô đang chuẩn bị đi sơn tường.

Nếu như đã là thuốc tốt, còn là bí phương cung đình, còn có tác dụng như tiên đan cứu mạng, làm lung tung như vậy không phải quá lãng phí sao?

“Đúng, đúng, đúng.” Khương Tuệ Ninh có chút phấn khích, nghĩ đến chuyện cô sắp tự mình cứu được mạng sống của Quý Thần Nham, trong lòng cô đột nhiên có một loại cảm giác bản thân như một vị bác sĩ cứu người qua hoạn nạn vậy.

Cô đặt lọ thuốc mỡ sang một bên, bắt đầu mở bản đồ huyệt vị ra, đây là một tấm bản đồ đầy đủ các huyệt vị trên cơ thể con người, cẩn thận đánh dấu các vị trí cụ thể của từng loại huyệt.

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Đợi đến khi Quý Thần Nham tắm rửa xong đi ra ngoài, cô mới hỏi: “Lọ thuốc mà hôm nay ông ngoại em đưa cho anh, anh để đâu rồi?”Buổi tối trước khi đi về, mợ đã kéo cô vào trong phòng, nói với cô rằng, kết quả kiểm tra sức khỏe của Quý Thần Nham về cơ bản đều rất ổn, nhưng mà để bảo đảm hơn, mợ đã nhờ ông ngoại làm thêm cao dán để dán vào huyệt vị, hiệu quả rất tốt.Sau đó còn đưa cho cô một đống dược liệu bổ dưỡng, thường dùng để ăn cùng với thức ăn, hiệu quả tăng gấp đôi.Khương Tuệ Ninh nghe nói bí phương của lọ thuốc mỡ kia được truyền lại từ nội cung, không chắc sống lâu trăm tuổi, nhưng sống đến 80-90 tuổi cũng không thành vấn đề.Cho nên khi cô vừa về đến nhà, đã không thể đợi được mà hỏi Quý Thần Nham gói thuốc kia ở đâu.Quý Thần Nham đưa cho Khương Tuệ Ninh gói thuốc mà ông ngoại đã đưa cho anh vào buổi chiều.Cô lập tức nâng niu nó như vật quý hiếm, sau đó vừa mở gói thuốc ra vừa nói: “Anh biết không, loại thuốc này là bí dược trong cung, nghe mợ em nói hiệu quả của nó rất tuyệt.”Trên thực tế, Khương Tuệ Ninh cũng không biết loại thuốc này có tác dụng đến mức nào, nhưng mà nó là nhằm vào vấn đề cửa Quý Thần Nham, lại còn do chính tay ông ngoại cô bào chế, cô cho rằng dược hiệu của nó nhất định rất tốt.Bởi vì cuối tiểu thuyết có xuất hiện nội dung nói về ông ngoại cô đã ngồi chuyên cơ hộ tống đến Bắc Kinh để chữa bệnh cho một vị lãnh đạo nước ngoài đến thăm viếng quốc gia họ, lúc ấy, người hộ tống ông ấy đến Bắc Kinh chính là Quý Tử Thư.Chỉ bằng thân phận này của ông ngoại, Khương Tuệ Ninh lại không hiểu, làm thế nào mà nguyên thân trong nguyên tác có thể sống một sống khốn khổ được?Quý Thần Nham nhìn cái miệng nhỏ của Khương Tuệ Ninh không ngừng mở ra khép lại, anh không thể không nhắc nhở cô: “Ông ngoại nói rằng đây chỉ là một loại thuốc bồi bổ tăng cường sức khỏe cho cơ thể thôi.”Dựa theo cách nói khoa trương cửa Khương Tuệ Ninh, thì đây đúng là một loại tiên đan cứu mạng.Khương Tuệ Ninh lại không cảm thấy như vậy, trong lòng âm thầm nghĩ chẳng lẽ cô lại xông lên nói rằng đó không phải là một loại thuốc tầm thường, nó chính là loại thuốc có thể cứu mạng của anh đấy? Nhỡ đâu anh không tin lại coi cả nhà cô bị điên thì sao.“Ừm, đúng vậy, để bồi bổ thân thể.” Khương Tuệ Ninh hiếm khi không có tranh luận đáp lại: “Chúng ta bắt đầu từ tối nay nhé.”Quý Thần Nhan nhìn dáng vẻ háo hức muốn thử kia của cô, hỏi: “Ông ngoại nói bên trong có hướng dẫn sử dụng, còn có một bản đồ huyệt vị để tìm huyệt, tốt nhất là em nên nhìn xem một chút đi.”Dáng vẻ hoàn toàn không làm theo trình tự này của cô, người biết nhìn thì hiểu cô đang lấy thuốc, người không biết nhìn vào lại tưởng cô đang chuẩn bị đi sơn tường.Nếu như đã là thuốc tốt, còn là bí phương cung đình, còn có tác dụng như tiên đan cứu mạng, làm lung tung như vậy không phải quá lãng phí sao?“Đúng, đúng, đúng.” Khương Tuệ Ninh có chút phấn khích, nghĩ đến chuyện cô sắp tự mình cứu được mạng sống của Quý Thần Nham, trong lòng cô đột nhiên có một loại cảm giác bản thân như một vị bác sĩ cứu người qua hoạn nạn vậy.Cô đặt lọ thuốc mỡ sang một bên, bắt đầu mở bản đồ huyệt vị ra, đây là một tấm bản đồ đầy đủ các huyệt vị trên cơ thể con người, cẩn thận đánh dấu các vị trí cụ thể của từng loại huyệt.

Chương 87