Tác giả:

“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…

Chương 89

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Mà mục tiêu của cô cũng chỉ có, một là cứu mạng của anh, tiêu tiền của anh, sờ cơ bụng anh. Còn lại? Cô cũng không thèm để ý.Nhưng cô không biết mọi chuyện lại lệch hướng như thế, còn cả việc vì sao đến mợ cũng biết cơ thể của Quý Thần Nham không được?Còn việc anh không được là do cô cho là như vậy nên đoạn thời gian này cô làm tất cả mọi chuyện đều là đang thử thăm dò, bao gồm cả việc sắp xếp cho anh kiểm tra sức khỏe.Đôi mắt lạnh lùng, nghiêm túc của Quý Thần Nham lướt qua người cô.Khương Tuệ Ninh cảm ánh mắt kia của anh còn lợi hại hơn cả X quang, dường như tất cả lục phủ ngũ tạng của cô đều bị anh nhìn thấu cả rồi.Bỗng nhiên Quý Thần Nham nghiêng người về phía trước, một tay ôm chặt eo cô, một tay giữ chặt sau gáy cô, ngón tay thon dài rất tự nhiên trượt lên xuống trên mái tóc cô, dùng sức ôm cả người cô vào lồng ngực mình.Khương Tuệ Ninh vốn đang quỳ ngồi trên giường, bị anh kéo qua nên tư thế đã thay đổi thành quỳ thẳng dậy, ngửa đầu nhìn lấy anh.Cô nhìn thấy ánh mắt anh đang qua lại trên khắp mặt mình.Mỗi nơi ánh mắt anh lướt qua giống có bị đốt lửa, một mùi thơm quen thuộc quấn quanh cô giống như dây leo đã móc chặt vào, không cho cô cơ hội thoát thân.Trái tim cô giống như có ai đang gõ trống, tiếng “thùng thùng” rất đinh tai nhức óc.Lúc này Khương Tuệ Ninh cảm thấy bản thân mình giống như người lần đầu tiên lặn xuống biển, không đủ oxy để hô hấp, cô hốt hoảng muốn trồi lên phía trên để được hít thở, nhưng sau gáy lại bị anh vô tình ấn xuống.“Cho nên thử một lần đi!” Hơi thở mang theo nhiệt độ của anh lướt qua lỗ tai cô.Rõ ràng cái gì cũng chưa làm nhưng lại khiến cả người Khương Tuệ Ninh giống như bị điện giật, cô không tự chủ được mà run rẩy.“Em…”Khương Tuệ Ninh giãy giụa theo bản năng nhưng sau gáy đã bị người đàn ông này giữ chặt, cô không thể lùi lại, hai bàn tay chống đỡ trên lồng ngực của anh, dáng vẻ giống như đang bị tra tấn.“Đùng đùng đùng…”Ngay lúc này bên ngoài lại vang lên một trận tiếng đập cửa rất gấp.Tiếp theo đó đã vang lên tiếng nói của Quý Tử Thư.“Cha, thư ký Trương đến đây, nói trong bộ xảy ra chút chuyện.”Ánh mắt Quý Thần Nham lập tức thay đổi.Khương Tuệ Ninh thừa dịp này đẩy anh ra, chính mình thì ngồi bệt xuống giường, đột nhiên lại ngửa đầu lên nhìn anh, tầm mắt của cả hai lại giao nhau ngay trên không trung.Khương Tuệ Ninh cảm thấy cả người mình đều nổi da gà, cổ họng cũng không tự chủ được phải nuốt nước bọt.Quý Thần Nham thu hồi ánh mắt, lông mày cau lại, anh nhanh chóng cầm theo quần áo đi về phía phòng tắm, chưa đầy một phút đồng hồ sau đã ăn mặc chỉnh tề bước ra.Lúc anh đi ngang qua, Khương Tuệ Ninh vẫn giữ nguyên dáng vẻ như vừa rồi, không hề nhúc nhích, chân vẫn quỳ gối cạnh mép giường, vẫn chưa lấy lại tinh thần.Hơi thở còn chưa đều đặn trở lại đã nhìn thấy anh đi ra, quần áo trên người còn chỉnh tề như vậy, bản thân cô chỉ c** q**n áo còn không nhanh được như thế.Lúc này trên người Quý Thần Nham vẫn là dáng vẻ thanh tâm quả dục như thế, ánh mắt rủ xuống nhìn hai tai của người nào đó đã đỏ bừng, chỉ để lại cho cô một câu: “Miệng cọp gan thỏ.”Khương Tuệ Ninh nghĩ thế nào cũng thấy mình vừa mới bị chơi xỏ.Quý Tử Thư muốn giơ tay gõ cửa một lần nữa thì cửa đã được mở ra.Mặc dù bản thân cậu đã quá quen thuộc với người cha này nhưng vẫn bị hơi thở lạnh lùng trên người anh dọa cho phải lùi về sau một bước.Không biết có phải do ảo giác hay không nhưng cậu luôn cảm thấy hôm nay cha mình hung dữ hơn ngày thường rất nhiều.

Mà mục tiêu của cô cũng chỉ có, một là cứu mạng của anh, tiêu tiền của anh, sờ cơ bụng anh. Còn lại? Cô cũng không thèm để ý.

Nhưng cô không biết mọi chuyện lại lệch hướng như thế, còn cả việc vì sao đến mợ cũng biết cơ thể của Quý Thần Nham không được?

Còn việc anh không được là do cô cho là như vậy nên đoạn thời gian này cô làm tất cả mọi chuyện đều là đang thử thăm dò, bao gồm cả việc sắp xếp cho anh kiểm tra sức khỏe.

Đôi mắt lạnh lùng, nghiêm túc của Quý Thần Nham lướt qua người cô.

Khương Tuệ Ninh cảm ánh mắt kia của anh còn lợi hại hơn cả X quang, dường như tất cả lục phủ ngũ tạng của cô đều bị anh nhìn thấu cả rồi.

Bỗng nhiên Quý Thần Nham nghiêng người về phía trước, một tay ôm chặt eo cô, một tay giữ chặt sau gáy cô, ngón tay thon dài rất tự nhiên trượt lên xuống trên mái tóc cô, dùng sức ôm cả người cô vào lồng ngực mình.

Khương Tuệ Ninh vốn đang quỳ ngồi trên giường, bị anh kéo qua nên tư thế đã thay đổi thành quỳ thẳng dậy, ngửa đầu nhìn lấy anh.

Cô nhìn thấy ánh mắt anh đang qua lại trên khắp mặt mình.

Mỗi nơi ánh mắt anh lướt qua giống có bị đốt lửa, một mùi thơm quen thuộc quấn quanh cô giống như dây leo đã móc chặt vào, không cho cô cơ hội thoát thân.

Trái tim cô giống như có ai đang gõ trống, tiếng “thùng thùng” rất đinh tai nhức óc.

Lúc này Khương Tuệ Ninh cảm thấy bản thân mình giống như người lần đầu tiên lặn xuống biển, không đủ oxy để hô hấp, cô hốt hoảng muốn trồi lên phía trên để được hít thở, nhưng sau gáy lại bị anh vô tình ấn xuống.

“Cho nên thử một lần đi!” Hơi thở mang theo nhiệt độ của anh lướt qua lỗ tai cô.

Rõ ràng cái gì cũng chưa làm nhưng lại khiến cả người Khương Tuệ Ninh giống như bị điện giật, cô không tự chủ được mà run rẩy.

“Em…”

Khương Tuệ Ninh giãy giụa theo bản năng nhưng sau gáy đã bị người đàn ông này giữ chặt, cô không thể lùi lại, hai bàn tay chống đỡ trên lồng ngực của anh, dáng vẻ giống như đang bị tra tấn.

“Đùng đùng đùng…”

Ngay lúc này bên ngoài lại vang lên một trận tiếng đập cửa rất gấp.

Tiếp theo đó đã vang lên tiếng nói của Quý Tử Thư.

“Cha, thư ký Trương đến đây, nói trong bộ xảy ra chút chuyện.”

Ánh mắt Quý Thần Nham lập tức thay đổi.

Khương Tuệ Ninh thừa dịp này đẩy anh ra, chính mình thì ngồi bệt xuống giường, đột nhiên lại ngửa đầu lên nhìn anh, tầm mắt của cả hai lại giao nhau ngay trên không trung.

Khương Tuệ Ninh cảm thấy cả người mình đều nổi da gà, cổ họng cũng không tự chủ được phải nuốt nước bọt.

Quý Thần Nham thu hồi ánh mắt, lông mày cau lại, anh nhanh chóng cầm theo quần áo đi về phía phòng tắm, chưa đầy một phút đồng hồ sau đã ăn mặc chỉnh tề bước ra.

Lúc anh đi ngang qua, Khương Tuệ Ninh vẫn giữ nguyên dáng vẻ như vừa rồi, không hề nhúc nhích, chân vẫn quỳ gối cạnh mép giường, vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Hơi thở còn chưa đều đặn trở lại đã nhìn thấy anh đi ra, quần áo trên người còn chỉnh tề như vậy, bản thân cô chỉ c** q**n áo còn không nhanh được như thế.

Lúc này trên người Quý Thần Nham vẫn là dáng vẻ thanh tâm quả dục như thế, ánh mắt rủ xuống nhìn hai tai của người nào đó đã đỏ bừng, chỉ để lại cho cô một câu: “Miệng cọp gan thỏ.”

Khương Tuệ Ninh nghĩ thế nào cũng thấy mình vừa mới bị chơi xỏ.

Quý Tử Thư muốn giơ tay gõ cửa một lần nữa thì cửa đã được mở ra.

Mặc dù bản thân cậu đã quá quen thuộc với người cha này nhưng vẫn bị hơi thở lạnh lùng trên người anh dọa cho phải lùi về sau một bước.

Không biết có phải do ảo giác hay không nhưng cậu luôn cảm thấy hôm nay cha mình hung dữ hơn ngày thường rất nhiều.

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Mà mục tiêu của cô cũng chỉ có, một là cứu mạng của anh, tiêu tiền của anh, sờ cơ bụng anh. Còn lại? Cô cũng không thèm để ý.Nhưng cô không biết mọi chuyện lại lệch hướng như thế, còn cả việc vì sao đến mợ cũng biết cơ thể của Quý Thần Nham không được?Còn việc anh không được là do cô cho là như vậy nên đoạn thời gian này cô làm tất cả mọi chuyện đều là đang thử thăm dò, bao gồm cả việc sắp xếp cho anh kiểm tra sức khỏe.Đôi mắt lạnh lùng, nghiêm túc của Quý Thần Nham lướt qua người cô.Khương Tuệ Ninh cảm ánh mắt kia của anh còn lợi hại hơn cả X quang, dường như tất cả lục phủ ngũ tạng của cô đều bị anh nhìn thấu cả rồi.Bỗng nhiên Quý Thần Nham nghiêng người về phía trước, một tay ôm chặt eo cô, một tay giữ chặt sau gáy cô, ngón tay thon dài rất tự nhiên trượt lên xuống trên mái tóc cô, dùng sức ôm cả người cô vào lồng ngực mình.Khương Tuệ Ninh vốn đang quỳ ngồi trên giường, bị anh kéo qua nên tư thế đã thay đổi thành quỳ thẳng dậy, ngửa đầu nhìn lấy anh.Cô nhìn thấy ánh mắt anh đang qua lại trên khắp mặt mình.Mỗi nơi ánh mắt anh lướt qua giống có bị đốt lửa, một mùi thơm quen thuộc quấn quanh cô giống như dây leo đã móc chặt vào, không cho cô cơ hội thoát thân.Trái tim cô giống như có ai đang gõ trống, tiếng “thùng thùng” rất đinh tai nhức óc.Lúc này Khương Tuệ Ninh cảm thấy bản thân mình giống như người lần đầu tiên lặn xuống biển, không đủ oxy để hô hấp, cô hốt hoảng muốn trồi lên phía trên để được hít thở, nhưng sau gáy lại bị anh vô tình ấn xuống.“Cho nên thử một lần đi!” Hơi thở mang theo nhiệt độ của anh lướt qua lỗ tai cô.Rõ ràng cái gì cũng chưa làm nhưng lại khiến cả người Khương Tuệ Ninh giống như bị điện giật, cô không tự chủ được mà run rẩy.“Em…”Khương Tuệ Ninh giãy giụa theo bản năng nhưng sau gáy đã bị người đàn ông này giữ chặt, cô không thể lùi lại, hai bàn tay chống đỡ trên lồng ngực của anh, dáng vẻ giống như đang bị tra tấn.“Đùng đùng đùng…”Ngay lúc này bên ngoài lại vang lên một trận tiếng đập cửa rất gấp.Tiếp theo đó đã vang lên tiếng nói của Quý Tử Thư.“Cha, thư ký Trương đến đây, nói trong bộ xảy ra chút chuyện.”Ánh mắt Quý Thần Nham lập tức thay đổi.Khương Tuệ Ninh thừa dịp này đẩy anh ra, chính mình thì ngồi bệt xuống giường, đột nhiên lại ngửa đầu lên nhìn anh, tầm mắt của cả hai lại giao nhau ngay trên không trung.Khương Tuệ Ninh cảm thấy cả người mình đều nổi da gà, cổ họng cũng không tự chủ được phải nuốt nước bọt.Quý Thần Nham thu hồi ánh mắt, lông mày cau lại, anh nhanh chóng cầm theo quần áo đi về phía phòng tắm, chưa đầy một phút đồng hồ sau đã ăn mặc chỉnh tề bước ra.Lúc anh đi ngang qua, Khương Tuệ Ninh vẫn giữ nguyên dáng vẻ như vừa rồi, không hề nhúc nhích, chân vẫn quỳ gối cạnh mép giường, vẫn chưa lấy lại tinh thần.Hơi thở còn chưa đều đặn trở lại đã nhìn thấy anh đi ra, quần áo trên người còn chỉnh tề như vậy, bản thân cô chỉ c** q**n áo còn không nhanh được như thế.Lúc này trên người Quý Thần Nham vẫn là dáng vẻ thanh tâm quả dục như thế, ánh mắt rủ xuống nhìn hai tai của người nào đó đã đỏ bừng, chỉ để lại cho cô một câu: “Miệng cọp gan thỏ.”Khương Tuệ Ninh nghĩ thế nào cũng thấy mình vừa mới bị chơi xỏ.Quý Tử Thư muốn giơ tay gõ cửa một lần nữa thì cửa đã được mở ra.Mặc dù bản thân cậu đã quá quen thuộc với người cha này nhưng vẫn bị hơi thở lạnh lùng trên người anh dọa cho phải lùi về sau một bước.Không biết có phải do ảo giác hay không nhưng cậu luôn cảm thấy hôm nay cha mình hung dữ hơn ngày thường rất nhiều.

Chương 89