“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 116
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Triệu Xuân Mai thấy Khương Tuệ Ninh đang nhìn mình, hơn nữa còn nhìn những hai lần, liền biết mình nói sai, có chút xấu hổ, vội vừa cúi đầu vừa nói: “Đồng chí tiểu Khương, tôi giúp cô thu dọn.”“Không cần, không cần đâu, tôi tự mình có thể làm được.”“Không có việc gì, đây không phải là tiện tay làm luôn sao?”Lúc này Triệu Xuân Mai vô cùng muốn làm gì đó để có thể cứu vãn lại một chút, vì dù sao chồng của chị ta cũng là cấp dưới đang làm việc dưới trướng Quý Thần Nham, lỡ mà hôm nay cô nói những điều không hợp lòng người, Khương Tuệ Ninh lại thổi gió bên gối Quý Thần Nham, thì không phải là cô tự mình hại chồng mình sao?Khương Tuệ Ninh không nghĩ đến chị ta đúng thật là nhiệt tình, nói xong cũng không nghe khuyên bảo mà ngồi xuống hỗ trợ.“Đồng chí tiểu Khương, đây đều là thuốc cô mua sao?” Triệu Xuân Mai là bác sĩ, nên vừa nhìn liền biết thuốc này là điều trị bệnh gì.“Không phải, không phải, đây là tôi giúp mợ tôi dọn một chút.” Khương Tuệ Ninh nhìn thấy ánh mắt đồng tình trên mặt Triệu Xuân Mai liền đoán được chị ta hẳn là đã nhận ra loại thuốc này, nên phải nhanh chóng phủ nhận.Triệu Xuân Mai cau mày, không tin tưởng những lời mà Khương Tuệ Ninh nói, mợ cô làm gì chứ, cần gì phải cần nhiều thuốc như vậy, hơn nữa tất cả những loại thuốc này đều là để trị liệu phương diện kia.Nếu dì cô thật sự cần nó, không phải là mợ cô sẽ tự mình qua thu dọn lấy đi sao? Sao có thể để cháu gái ngoại đi dọn giúp?“Ôi, loại thuốc này cũng không được để ẩm, cô để ở ngăn tủ dưới tầng không được, tốt nhất là cất lên trên tầng hai, những thuốc này nếu để bị dính nước thì hiệu quả sẽ không được tốt.”Triệu xuân mai cũng không phải kẻ ngốc, người khác đã không thừa nhận, chị ta chắc chắn sẽ không dò hỏi đuổi theo đến cuối cùng, nhưng mà chị ta cũng tốt bụng đưa ra lời khuyên có ích cho Khương Tuệ Ninh.Số thuốc này uống không phải một năm thì cũng nửa năm mới hết, nếu để như vậy thì không được.“Không sao đâu, hai ngày nữa thôi sẽ đưa cho mợ tôi.” Khương Tuệ Ninh không để ý lắm, khẳng định thuốc này chưa bị ẩm đã được trả lại, ai còn mang lên tầng hai tìm việc chứ, nhỡ mà để ở tầng hai bị Quý Thần Nham nhìn thấy thì không phải là đang tìm việc làm rắc rối sao?“Được, dù sao cô nhớ là không được để bị ẩm.” Triệu Xuân Mai thấy cô còn nói dối, thì cũng không nhiều lời nữa, nhanh chóng giúp cô bỏ toàn bộ thuốc vào một chiếc túi vải.Vừa lúc xong thì dì Lưu cũng cầm dưa chua ra ngoài, Triệu Xuân Mai nói một tiếng cảm ơn, rồi lại mời Khương Tuệ Ninh,”Đồng chí tiểu Khương, nếu rảnh thì tới nhà tôi chơi nhé.”“Được, đồng chí Triệu đi thong thả.”“Được, vậy tôi về trước đây, nhớ kỹ thuốc kia không được để bị ẩm đâu.”Triệu Xuân Mai đi được hai bước thì quay đầu lại nhìn Khương Tuệ Ninh một cái, lộ ra vẻ mặt đồng tình, thật đáng tiếc, một cô gái xinh đẹp như vậy.Khương Tuệ Ninh vừa nương mắt thì bắt gặp ánh mắt đồng tình của chị ta.Triệu Xuân Mai nhanh chóng cất bước chạy mất.Khương Tuệ Ninh:…Cô bỗng nhớ đến Triệu Xuân Mai trong sách miêu tả, con người này của chị ta không biết giữ miệng, không thể kiểm soát miệng của mình, mà chị ta rõ ràng đang nghĩ rằng thuốc này là cho Quý Thần Nham uống.Đây, có phải cô đang chuẩn bị gặp rắc rối nữa không?
Triệu Xuân Mai thấy Khương Tuệ Ninh đang nhìn mình, hơn nữa còn nhìn những hai lần, liền biết mình nói sai, có chút xấu hổ, vội vừa cúi đầu vừa nói: “Đồng chí tiểu Khương, tôi giúp cô thu dọn.”
“Không cần, không cần đâu, tôi tự mình có thể làm được.”
“Không có việc gì, đây không phải là tiện tay làm luôn sao?”
Lúc này Triệu Xuân Mai vô cùng muốn làm gì đó để có thể cứu vãn lại một chút, vì dù sao chồng của chị ta cũng là cấp dưới đang làm việc dưới trướng Quý Thần Nham, lỡ mà hôm nay cô nói những điều không hợp lòng người, Khương Tuệ Ninh lại thổi gió bên gối Quý Thần Nham, thì không phải là cô tự mình hại chồng mình sao?
Khương Tuệ Ninh không nghĩ đến chị ta đúng thật là nhiệt tình, nói xong cũng không nghe khuyên bảo mà ngồi xuống hỗ trợ.
“Đồng chí tiểu Khương, đây đều là thuốc cô mua sao?” Triệu Xuân Mai là bác sĩ, nên vừa nhìn liền biết thuốc này là điều trị bệnh gì.
“Không phải, không phải, đây là tôi giúp mợ tôi dọn một chút.” Khương Tuệ Ninh nhìn thấy ánh mắt đồng tình trên mặt Triệu Xuân Mai liền đoán được chị ta hẳn là đã nhận ra loại thuốc này, nên phải nhanh chóng phủ nhận.
Triệu Xuân Mai cau mày, không tin tưởng những lời mà Khương Tuệ Ninh nói, mợ cô làm gì chứ, cần gì phải cần nhiều thuốc như vậy, hơn nữa tất cả những loại thuốc này đều là để trị liệu phương diện kia.
Nếu dì cô thật sự cần nó, không phải là mợ cô sẽ tự mình qua thu dọn lấy đi sao? Sao có thể để cháu gái ngoại đi dọn giúp?
“Ôi, loại thuốc này cũng không được để ẩm, cô để ở ngăn tủ dưới tầng không được, tốt nhất là cất lên trên tầng hai, những thuốc này nếu để bị dính nước thì hiệu quả sẽ không được tốt.”
Triệu xuân mai cũng không phải kẻ ngốc, người khác đã không thừa nhận, chị ta chắc chắn sẽ không dò hỏi đuổi theo đến cuối cùng, nhưng mà chị ta cũng tốt bụng đưa ra lời khuyên có ích cho Khương Tuệ Ninh.
Số thuốc này uống không phải một năm thì cũng nửa năm mới hết, nếu để như vậy thì không được.
“Không sao đâu, hai ngày nữa thôi sẽ đưa cho mợ tôi.” Khương Tuệ Ninh không để ý lắm, khẳng định thuốc này chưa bị ẩm đã được trả lại, ai còn mang lên tầng hai tìm việc chứ, nhỡ mà để ở tầng hai bị Quý Thần Nham nhìn thấy thì không phải là đang tìm việc làm rắc rối sao?
“Được, dù sao cô nhớ là không được để bị ẩm.” Triệu Xuân Mai thấy cô còn nói dối, thì cũng không nhiều lời nữa, nhanh chóng giúp cô bỏ toàn bộ thuốc vào một chiếc túi vải.
Vừa lúc xong thì dì Lưu cũng cầm dưa chua ra ngoài, Triệu Xuân Mai nói một tiếng cảm ơn, rồi lại mời Khương Tuệ Ninh,”Đồng chí tiểu Khương, nếu rảnh thì tới nhà tôi chơi nhé.”
“Được, đồng chí Triệu đi thong thả.”
“Được, vậy tôi về trước đây, nhớ kỹ thuốc kia không được để bị ẩm đâu.”
Triệu Xuân Mai đi được hai bước thì quay đầu lại nhìn Khương Tuệ Ninh một cái, lộ ra vẻ mặt đồng tình, thật đáng tiếc, một cô gái xinh đẹp như vậy.
Khương Tuệ Ninh vừa nương mắt thì bắt gặp ánh mắt đồng tình của chị ta.
Triệu Xuân Mai nhanh chóng cất bước chạy mất.
Khương Tuệ Ninh:…
Cô bỗng nhớ đến Triệu Xuân Mai trong sách miêu tả, con người này của chị ta không biết giữ miệng, không thể kiểm soát miệng của mình, mà chị ta rõ ràng đang nghĩ rằng thuốc này là cho Quý Thần Nham uống.
Đây, có phải cô đang chuẩn bị gặp rắc rối nữa không?
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Triệu Xuân Mai thấy Khương Tuệ Ninh đang nhìn mình, hơn nữa còn nhìn những hai lần, liền biết mình nói sai, có chút xấu hổ, vội vừa cúi đầu vừa nói: “Đồng chí tiểu Khương, tôi giúp cô thu dọn.”“Không cần, không cần đâu, tôi tự mình có thể làm được.”“Không có việc gì, đây không phải là tiện tay làm luôn sao?”Lúc này Triệu Xuân Mai vô cùng muốn làm gì đó để có thể cứu vãn lại một chút, vì dù sao chồng của chị ta cũng là cấp dưới đang làm việc dưới trướng Quý Thần Nham, lỡ mà hôm nay cô nói những điều không hợp lòng người, Khương Tuệ Ninh lại thổi gió bên gối Quý Thần Nham, thì không phải là cô tự mình hại chồng mình sao?Khương Tuệ Ninh không nghĩ đến chị ta đúng thật là nhiệt tình, nói xong cũng không nghe khuyên bảo mà ngồi xuống hỗ trợ.“Đồng chí tiểu Khương, đây đều là thuốc cô mua sao?” Triệu Xuân Mai là bác sĩ, nên vừa nhìn liền biết thuốc này là điều trị bệnh gì.“Không phải, không phải, đây là tôi giúp mợ tôi dọn một chút.” Khương Tuệ Ninh nhìn thấy ánh mắt đồng tình trên mặt Triệu Xuân Mai liền đoán được chị ta hẳn là đã nhận ra loại thuốc này, nên phải nhanh chóng phủ nhận.Triệu Xuân Mai cau mày, không tin tưởng những lời mà Khương Tuệ Ninh nói, mợ cô làm gì chứ, cần gì phải cần nhiều thuốc như vậy, hơn nữa tất cả những loại thuốc này đều là để trị liệu phương diện kia.Nếu dì cô thật sự cần nó, không phải là mợ cô sẽ tự mình qua thu dọn lấy đi sao? Sao có thể để cháu gái ngoại đi dọn giúp?“Ôi, loại thuốc này cũng không được để ẩm, cô để ở ngăn tủ dưới tầng không được, tốt nhất là cất lên trên tầng hai, những thuốc này nếu để bị dính nước thì hiệu quả sẽ không được tốt.”Triệu xuân mai cũng không phải kẻ ngốc, người khác đã không thừa nhận, chị ta chắc chắn sẽ không dò hỏi đuổi theo đến cuối cùng, nhưng mà chị ta cũng tốt bụng đưa ra lời khuyên có ích cho Khương Tuệ Ninh.Số thuốc này uống không phải một năm thì cũng nửa năm mới hết, nếu để như vậy thì không được.“Không sao đâu, hai ngày nữa thôi sẽ đưa cho mợ tôi.” Khương Tuệ Ninh không để ý lắm, khẳng định thuốc này chưa bị ẩm đã được trả lại, ai còn mang lên tầng hai tìm việc chứ, nhỡ mà để ở tầng hai bị Quý Thần Nham nhìn thấy thì không phải là đang tìm việc làm rắc rối sao?“Được, dù sao cô nhớ là không được để bị ẩm.” Triệu Xuân Mai thấy cô còn nói dối, thì cũng không nhiều lời nữa, nhanh chóng giúp cô bỏ toàn bộ thuốc vào một chiếc túi vải.Vừa lúc xong thì dì Lưu cũng cầm dưa chua ra ngoài, Triệu Xuân Mai nói một tiếng cảm ơn, rồi lại mời Khương Tuệ Ninh,”Đồng chí tiểu Khương, nếu rảnh thì tới nhà tôi chơi nhé.”“Được, đồng chí Triệu đi thong thả.”“Được, vậy tôi về trước đây, nhớ kỹ thuốc kia không được để bị ẩm đâu.”Triệu Xuân Mai đi được hai bước thì quay đầu lại nhìn Khương Tuệ Ninh một cái, lộ ra vẻ mặt đồng tình, thật đáng tiếc, một cô gái xinh đẹp như vậy.Khương Tuệ Ninh vừa nương mắt thì bắt gặp ánh mắt đồng tình của chị ta.Triệu Xuân Mai nhanh chóng cất bước chạy mất.Khương Tuệ Ninh:…Cô bỗng nhớ đến Triệu Xuân Mai trong sách miêu tả, con người này của chị ta không biết giữ miệng, không thể kiểm soát miệng của mình, mà chị ta rõ ràng đang nghĩ rằng thuốc này là cho Quý Thần Nham uống.Đây, có phải cô đang chuẩn bị gặp rắc rối nữa không?