“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 146
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Giống như sau khoảnh khắc ấy từ trước đến nay cô toàn gọi tên anh.Quý Thần Nham hỏi rất ôn nhu, ngữ khí nhạt như ánh trăng, mang theo chút bất mãn nhè nhẹ, tức khắc dỡ phòng bị của Khương Tuệ Ninh xuống, nghiễm nhiên coi bản thân và Quý Thần Nham giống như đôi vợ chồng già,”Ông xã của em?”Nói xong lại nhớ đến thời đại này không biết anh có thể tức tốc tiếp thu hai chữ ông xã hay không, lại đổi thành,”Người đàn ông của em?”Đừng nói anh đang hỏi bản thân tên anh là gì đấy chứ?Khương Tuệ Ninh tự mình lý giải như thế.Hiển nhiên mấy chữ người đàn ông của em đã hoàn toàn lấy lòng Quý Thần Nham, thật là cô vừa cho người ta cảm giác ngoan lại táo bạo.Nhưng cô cũng không thuộc kiểu táo bạo mù quáng, giống như một chú mèo con, đầu tiên dùng móng vuốt nhỏ cào thử xem rốt cuộc có nguy hiểm gì không, sau khi xác nhận xong thì mới cao ngạo dẫm lên nện bước đi tới đi lui bên cạnh người ta diễu võ dương oai.Cũng không ngốc nghếch đi qua đi lại rồi hỏi khiêu chiến bạn, luôn chú ý đến hướng đi của bạn, nhạy cảm phát hiện ra chút thay đổi trong cảm xúc của bạn, cô lại biến thành chú mèo con đáng yêu dịu ngoan.Thậm chí còn cố ý làm nũng lấy lòng, kiểu không được đẩy cô ra.“Ngoan.” Lời của cô làm cho Quý Thần Nham hôn cô thêm một chút nữa.Lúc này môi anh dừng lại lâu hơn một chút, thế mà Khương Tuệ Ninh lại ngửi được mùi bạc hà từ kem đánh răng quét qua kẽ răng của anh.Khương Tuệ Ninh cho rằng việc này đã kết thúc, nhưng Quý Thần Nham vẫn không chịu buông cô ra như cũ.Không phải anh còn định làm thêm cái gì đấy chứ?Cô còn chưa kịp suy nghĩ thì đã nghe tiếng Quý Thần Nham gọi tên cô,”Khương Tuệ Ninh.”Khương Tuệ Ninh cảm thấy Quý Thần Nham đặc biệt thích kêu tên mình, trước khi nói bất cứ điều gì sẽ gọi tên mình một lần, còn cô mỗi lần như thế đều dừng lại nghe lời anh nói.Quý Thần Nham nhìn người trong lòng ngực mình, có hai nút thắt ở trên áo ngủ bị tuột ra, lộ ra một mảng ngực trắng, xương quai xanh gợi cảm trắng nõn dưới bả vai, xuống chút nữa là phong cảnh ngạo nghễ không thể che đậy được.Cố tính gương mặt nhỏ mang vẻ giống như không rành thế sự, mái tóc đen mềm mại như lụa phủ kín gối đầu, làm cho gương mặt càng nhỏ lại.Một đôi mắt thanh thuần lấp ló vụn ánh sáng, lấp lánh như vô số ánh sao, lại ấm áp như nắng gắt.Cô chính là vợ của mình, người mình yêu.“Tình yêu của anh chỉ dành cho một người, suốt cả cuộc đời này, giống như chức nghiệp của anh, anh vĩnh viễn sẽ không phản bội Tổ quốc, cũng vĩnh viễn không phản bội em, cả đời này anh chưa từng yêu một ai, chỉ có một mình em Khương Tuệ Ninh, vĩnh viễn chỉ có một mình em.”Nếu là chuyện quá khứ, cô muốn nghe, anh sẽ từ từ kể cho cô nghe, không hi vọng cô cảm thấy bản thân đang giấu giếm cô, mà âm thầm đau lòng.Khương Tuệ Ninh nuốt một ngụm nước miếng, tim đập giống như khinh khí cầu được thổi bay lên, sau đó phanh một tiếng nổ tung, nhảy nhót khó kiềm chế được, sự kích động quay cuồng trong lòng ngực.Biểu cảm của Quý Thần Nham vẫn ôn hòa như cũ, lại pha thêm chút nghiêm túc, làm cho người ta cảm thấy vô cùng đứng đắn, không giống như đang đùa giỡn.“Cho nên anh đang thổ lộ với em sao?”Đúng không? Lời anh nói là những lời tỏ tình đúng không?Nhìn bộ dạng ngơ ngơ ngác ngác của cô, xoang mũi của Quý Thần Nham tràn ra một tiếng cười hừ, cũng gật đầu theo lời của cô: “Đúng thế.”Thẳng thắn như vậy, bỗng dưng gương mặt Khương Tuệ Ninh nóng lên, đôi mắt trộm liếc anh một cái, không rõ tại sao đột nhiên anh bắt đầu lừa tình như thế.Còn cô thế mà lại đắm chìm trong lời nói của anh.
Giống như sau khoảnh khắc ấy từ trước đến nay cô toàn gọi tên anh.
Quý Thần Nham hỏi rất ôn nhu, ngữ khí nhạt như ánh trăng, mang theo chút bất mãn nhè nhẹ, tức khắc dỡ phòng bị của Khương Tuệ Ninh xuống, nghiễm nhiên coi bản thân và Quý Thần Nham giống như đôi vợ chồng già,”Ông xã của em?”
Nói xong lại nhớ đến thời đại này không biết anh có thể tức tốc tiếp thu hai chữ ông xã hay không, lại đổi thành,”Người đàn ông của em?”
Đừng nói anh đang hỏi bản thân tên anh là gì đấy chứ?
Khương Tuệ Ninh tự mình lý giải như thế.
Hiển nhiên mấy chữ người đàn ông của em đã hoàn toàn lấy lòng Quý Thần Nham, thật là cô vừa cho người ta cảm giác ngoan lại táo bạo.
Nhưng cô cũng không thuộc kiểu táo bạo mù quáng, giống như một chú mèo con, đầu tiên dùng móng vuốt nhỏ cào thử xem rốt cuộc có nguy hiểm gì không, sau khi xác nhận xong thì mới cao ngạo dẫm lên nện bước đi tới đi lui bên cạnh người ta diễu võ dương oai.
Cũng không ngốc nghếch đi qua đi lại rồi hỏi khiêu chiến bạn, luôn chú ý đến hướng đi của bạn, nhạy cảm phát hiện ra chút thay đổi trong cảm xúc của bạn, cô lại biến thành chú mèo con đáng yêu dịu ngoan.
Thậm chí còn cố ý làm nũng lấy lòng, kiểu không được đẩy cô ra.
“Ngoan.” Lời của cô làm cho Quý Thần Nham hôn cô thêm một chút nữa.
Lúc này môi anh dừng lại lâu hơn một chút, thế mà Khương Tuệ Ninh lại ngửi được mùi bạc hà từ kem đánh răng quét qua kẽ răng của anh.
Khương Tuệ Ninh cho rằng việc này đã kết thúc, nhưng Quý Thần Nham vẫn không chịu buông cô ra như cũ.
Không phải anh còn định làm thêm cái gì đấy chứ?
Cô còn chưa kịp suy nghĩ thì đã nghe tiếng Quý Thần Nham gọi tên cô,”Khương Tuệ Ninh.”
Khương Tuệ Ninh cảm thấy Quý Thần Nham đặc biệt thích kêu tên mình, trước khi nói bất cứ điều gì sẽ gọi tên mình một lần, còn cô mỗi lần như thế đều dừng lại nghe lời anh nói.
Quý Thần Nham nhìn người trong lòng ngực mình, có hai nút thắt ở trên áo ngủ bị tuột ra, lộ ra một mảng ngực trắng, xương quai xanh gợi cảm trắng nõn dưới bả vai, xuống chút nữa là phong cảnh ngạo nghễ không thể che đậy được.
Cố tính gương mặt nhỏ mang vẻ giống như không rành thế sự, mái tóc đen mềm mại như lụa phủ kín gối đầu, làm cho gương mặt càng nhỏ lại.
Một đôi mắt thanh thuần lấp ló vụn ánh sáng, lấp lánh như vô số ánh sao, lại ấm áp như nắng gắt.
Cô chính là vợ của mình, người mình yêu.
“Tình yêu của anh chỉ dành cho một người, suốt cả cuộc đời này, giống như chức nghiệp của anh, anh vĩnh viễn sẽ không phản bội Tổ quốc, cũng vĩnh viễn không phản bội em, cả đời này anh chưa từng yêu một ai, chỉ có một mình em Khương Tuệ Ninh, vĩnh viễn chỉ có một mình em.”
Nếu là chuyện quá khứ, cô muốn nghe, anh sẽ từ từ kể cho cô nghe, không hi vọng cô cảm thấy bản thân đang giấu giếm cô, mà âm thầm đau lòng.
Khương Tuệ Ninh nuốt một ngụm nước miếng, tim đập giống như khinh khí cầu được thổi bay lên, sau đó phanh một tiếng nổ tung, nhảy nhót khó kiềm chế được, sự kích động quay cuồng trong lòng ngực.
Biểu cảm của Quý Thần Nham vẫn ôn hòa như cũ, lại pha thêm chút nghiêm túc, làm cho người ta cảm thấy vô cùng đứng đắn, không giống như đang đùa giỡn.
“Cho nên anh đang thổ lộ với em sao?”
Đúng không? Lời anh nói là những lời tỏ tình đúng không?
Nhìn bộ dạng ngơ ngơ ngác ngác của cô, xoang mũi của Quý Thần Nham tràn ra một tiếng cười hừ, cũng gật đầu theo lời của cô: “Đúng thế.”
Thẳng thắn như vậy, bỗng dưng gương mặt Khương Tuệ Ninh nóng lên, đôi mắt trộm liếc anh một cái, không rõ tại sao đột nhiên anh bắt đầu lừa tình như thế.
Còn cô thế mà lại đắm chìm trong lời nói của anh.
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Giống như sau khoảnh khắc ấy từ trước đến nay cô toàn gọi tên anh.Quý Thần Nham hỏi rất ôn nhu, ngữ khí nhạt như ánh trăng, mang theo chút bất mãn nhè nhẹ, tức khắc dỡ phòng bị của Khương Tuệ Ninh xuống, nghiễm nhiên coi bản thân và Quý Thần Nham giống như đôi vợ chồng già,”Ông xã của em?”Nói xong lại nhớ đến thời đại này không biết anh có thể tức tốc tiếp thu hai chữ ông xã hay không, lại đổi thành,”Người đàn ông của em?”Đừng nói anh đang hỏi bản thân tên anh là gì đấy chứ?Khương Tuệ Ninh tự mình lý giải như thế.Hiển nhiên mấy chữ người đàn ông của em đã hoàn toàn lấy lòng Quý Thần Nham, thật là cô vừa cho người ta cảm giác ngoan lại táo bạo.Nhưng cô cũng không thuộc kiểu táo bạo mù quáng, giống như một chú mèo con, đầu tiên dùng móng vuốt nhỏ cào thử xem rốt cuộc có nguy hiểm gì không, sau khi xác nhận xong thì mới cao ngạo dẫm lên nện bước đi tới đi lui bên cạnh người ta diễu võ dương oai.Cũng không ngốc nghếch đi qua đi lại rồi hỏi khiêu chiến bạn, luôn chú ý đến hướng đi của bạn, nhạy cảm phát hiện ra chút thay đổi trong cảm xúc của bạn, cô lại biến thành chú mèo con đáng yêu dịu ngoan.Thậm chí còn cố ý làm nũng lấy lòng, kiểu không được đẩy cô ra.“Ngoan.” Lời của cô làm cho Quý Thần Nham hôn cô thêm một chút nữa.Lúc này môi anh dừng lại lâu hơn một chút, thế mà Khương Tuệ Ninh lại ngửi được mùi bạc hà từ kem đánh răng quét qua kẽ răng của anh.Khương Tuệ Ninh cho rằng việc này đã kết thúc, nhưng Quý Thần Nham vẫn không chịu buông cô ra như cũ.Không phải anh còn định làm thêm cái gì đấy chứ?Cô còn chưa kịp suy nghĩ thì đã nghe tiếng Quý Thần Nham gọi tên cô,”Khương Tuệ Ninh.”Khương Tuệ Ninh cảm thấy Quý Thần Nham đặc biệt thích kêu tên mình, trước khi nói bất cứ điều gì sẽ gọi tên mình một lần, còn cô mỗi lần như thế đều dừng lại nghe lời anh nói.Quý Thần Nham nhìn người trong lòng ngực mình, có hai nút thắt ở trên áo ngủ bị tuột ra, lộ ra một mảng ngực trắng, xương quai xanh gợi cảm trắng nõn dưới bả vai, xuống chút nữa là phong cảnh ngạo nghễ không thể che đậy được.Cố tính gương mặt nhỏ mang vẻ giống như không rành thế sự, mái tóc đen mềm mại như lụa phủ kín gối đầu, làm cho gương mặt càng nhỏ lại.Một đôi mắt thanh thuần lấp ló vụn ánh sáng, lấp lánh như vô số ánh sao, lại ấm áp như nắng gắt.Cô chính là vợ của mình, người mình yêu.“Tình yêu của anh chỉ dành cho một người, suốt cả cuộc đời này, giống như chức nghiệp của anh, anh vĩnh viễn sẽ không phản bội Tổ quốc, cũng vĩnh viễn không phản bội em, cả đời này anh chưa từng yêu một ai, chỉ có một mình em Khương Tuệ Ninh, vĩnh viễn chỉ có một mình em.”Nếu là chuyện quá khứ, cô muốn nghe, anh sẽ từ từ kể cho cô nghe, không hi vọng cô cảm thấy bản thân đang giấu giếm cô, mà âm thầm đau lòng.Khương Tuệ Ninh nuốt một ngụm nước miếng, tim đập giống như khinh khí cầu được thổi bay lên, sau đó phanh một tiếng nổ tung, nhảy nhót khó kiềm chế được, sự kích động quay cuồng trong lòng ngực.Biểu cảm của Quý Thần Nham vẫn ôn hòa như cũ, lại pha thêm chút nghiêm túc, làm cho người ta cảm thấy vô cùng đứng đắn, không giống như đang đùa giỡn.“Cho nên anh đang thổ lộ với em sao?”Đúng không? Lời anh nói là những lời tỏ tình đúng không?Nhìn bộ dạng ngơ ngơ ngác ngác của cô, xoang mũi của Quý Thần Nham tràn ra một tiếng cười hừ, cũng gật đầu theo lời của cô: “Đúng thế.”Thẳng thắn như vậy, bỗng dưng gương mặt Khương Tuệ Ninh nóng lên, đôi mắt trộm liếc anh một cái, không rõ tại sao đột nhiên anh bắt đầu lừa tình như thế.Còn cô thế mà lại đắm chìm trong lời nói của anh.