“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 153
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Nhưng cô thấy chị Lưu phát cho mỗi người một hộp, đây hẳn là phúc lợi của mọi người đi?“Chỉ là một ít đồ nhỏ, anh kiểm tra rồi cất giúp em chút, em đi tắm trước.”Quý Thần Nham gật đầu, từ sau khu cô bắt đầu đi làm, thì việc sai khiến người khác làm đã vô cùng thuận miệng.Khương Tuệ Ninh nghĩ ngày mai phải về nam thành, liền nhân tiện đi gội sạch đầu tóc, gần đây do quá vội vàng đi làm, cô cũng chưa dưỡng được chút nào, thừa dịp tối này làm cho bản thân một chu trình dưỡng da toàn thân nữa.Cô tắm giặt ở phòng tắm cũng mất một khoảnh thời gian, nhưng kết quả lúc ra ngoài vẫn thấy Quý Thần Nham đứng ở bên cạnh sô pha nhỏ.“Anh còn chưa thu dọn xong sao?”Khương Tuệ Ninh nghĩ cái hộp cũng không lớn, có thể có được bao nhiêu đồ chứ?Quý Thần Nham không có lên tiếng, nghe thấy tiếng bước chân của Khương Tuệ Ninh đang đi lại đây, thì anh cầm đồ lên quay lại cho cô xem.“Làm sao vậy?”Khương Tuệ Ninh nhìn Quý Thần Nham khoé mắt rõ ràng hiện lên nụ cười, cặp mắt kia ngày thường chỉ bình đạm không gợn sóng, nhưng hôm nay lại hiện lên một mảng thâm ý.Sao cô lại có cảm giác Quý Thần Nham đang dùng ánh mắt thợ săn nhìn chằm chằm vào con mồi để nhìn cô vậy.“Khương Tuệ Ninh.”Quý Thần Nham nhìn cô đi đến, liền duỗi tay đem người cô ôm vào trong lồng ngực của mình, một tay nắm eo cô, eo cô rõ ràng rất nhỏ, bởi vì bị anh kéo qua, mặt sau eo còn hiện lên một đường cong uốn lượn.Bàn tay anh lại đặt đúng lên cái đường cong kia, vừa lúc có thể ôm cô.Khương Tuệ Ninh vừa nghe anh gọi tên của mình liền có một loại dự cảm không tốt, đặc biệt là tối nay anh lại cười như vậy, quá lạ thường.“Có chuyện gì sao?”Hôm nay cô cũng không phạm phải sai lầm đánh chết nào mà?Quý Thần Nham đem một cái tay khác lấy đồ ra,”Đồ này lấy về là cho tôi dùng sao?”Khương Tuệ Ninh nghe anh nói, thì cũng theo tay anh nhìn qua.Thì thấy trong tay anh đang cầm một số bao nhỏ có màu sắc như là giấy vậy.Khương Tuệ Ninh đoạt lấy nó xem, thì thấy một hàng chữ màu đỏ nhỏ trên cùng có tên là đồ kế hoạch hóa gia đình.Ở giữa là ba chữ màu đỏ vừa lớn vừa nổi bật.Bên dưới còn có đánh dấu đường kính, tên xưởng sản xuất, có hai dòng nữa.Mặt sau còn có ghi cách sử dụng.Đây là lần đầu tiên Khương Tuệ Ninh nhìn thấy đồ tránh thai của niên đại này.Sao có thể có chuyện gì chứ? Còn nói là phúc lợi của đơn vị?Khương Tuệ Ninh muốn khóc.Lúc này Quý Thần Nham vẫn còn đang nói chuyện,”Đáng tiếc em mang nhiều về như vậy, thì cũng chỉ có thể sử dụng hai cái, còn lại quá nhỏ?”Thời đại này, còn có cả kích cỡ to nhỏ sao?Phi, không phải, bây giờ là thời điểm để thảo luận về chuyện lớn nhỏ sao?
Nhưng cô thấy chị Lưu phát cho mỗi người một hộp, đây hẳn là phúc lợi của mọi người đi?
“Chỉ là một ít đồ nhỏ, anh kiểm tra rồi cất giúp em chút, em đi tắm trước.”
Quý Thần Nham gật đầu, từ sau khu cô bắt đầu đi làm, thì việc sai khiến người khác làm đã vô cùng thuận miệng.
Khương Tuệ Ninh nghĩ ngày mai phải về nam thành, liền nhân tiện đi gội sạch đầu tóc, gần đây do quá vội vàng đi làm, cô cũng chưa dưỡng được chút nào, thừa dịp tối này làm cho bản thân một chu trình dưỡng da toàn thân nữa.
Cô tắm giặt ở phòng tắm cũng mất một khoảnh thời gian, nhưng kết quả lúc ra ngoài vẫn thấy Quý Thần Nham đứng ở bên cạnh sô pha nhỏ.
“Anh còn chưa thu dọn xong sao?”
Khương Tuệ Ninh nghĩ cái hộp cũng không lớn, có thể có được bao nhiêu đồ chứ?
Quý Thần Nham không có lên tiếng, nghe thấy tiếng bước chân của Khương Tuệ Ninh đang đi lại đây, thì anh cầm đồ lên quay lại cho cô xem.
“Làm sao vậy?”
Khương Tuệ Ninh nhìn Quý Thần Nham khoé mắt rõ ràng hiện lên nụ cười, cặp mắt kia ngày thường chỉ bình đạm không gợn sóng, nhưng hôm nay lại hiện lên một mảng thâm ý.
Sao cô lại có cảm giác Quý Thần Nham đang dùng ánh mắt thợ săn nhìn chằm chằm vào con mồi để nhìn cô vậy.
“Khương Tuệ Ninh.”
Quý Thần Nham nhìn cô đi đến, liền duỗi tay đem người cô ôm vào trong lồng ngực của mình, một tay nắm eo cô, eo cô rõ ràng rất nhỏ, bởi vì bị anh kéo qua, mặt sau eo còn hiện lên một đường cong uốn lượn.
Bàn tay anh lại đặt đúng lên cái đường cong kia, vừa lúc có thể ôm cô.
Khương Tuệ Ninh vừa nghe anh gọi tên của mình liền có một loại dự cảm không tốt, đặc biệt là tối nay anh lại cười như vậy, quá lạ thường.
“Có chuyện gì sao?”
Hôm nay cô cũng không phạm phải sai lầm đánh chết nào mà?
Quý Thần Nham đem một cái tay khác lấy đồ ra,”Đồ này lấy về là cho tôi dùng sao?”
Khương Tuệ Ninh nghe anh nói, thì cũng theo tay anh nhìn qua.
Thì thấy trong tay anh đang cầm một số bao nhỏ có màu sắc như là giấy vậy.
Khương Tuệ Ninh đoạt lấy nó xem, thì thấy một hàng chữ màu đỏ nhỏ trên cùng có tên là đồ kế hoạch hóa gia đình.
Ở giữa là ba chữ màu đỏ vừa lớn vừa nổi bật.
Bên dưới còn có đánh dấu đường kính, tên xưởng sản xuất, có hai dòng nữa.
Mặt sau còn có ghi cách sử dụng.
Đây là lần đầu tiên Khương Tuệ Ninh nhìn thấy đồ tránh thai của niên đại này.
Sao có thể có chuyện gì chứ? Còn nói là phúc lợi của đơn vị?
Khương Tuệ Ninh muốn khóc.
Lúc này Quý Thần Nham vẫn còn đang nói chuyện,”Đáng tiếc em mang nhiều về như vậy, thì cũng chỉ có thể sử dụng hai cái, còn lại quá nhỏ?”
Thời đại này, còn có cả kích cỡ to nhỏ sao?
Phi, không phải, bây giờ là thời điểm để thảo luận về chuyện lớn nhỏ sao?
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Nhưng cô thấy chị Lưu phát cho mỗi người một hộp, đây hẳn là phúc lợi của mọi người đi?“Chỉ là một ít đồ nhỏ, anh kiểm tra rồi cất giúp em chút, em đi tắm trước.”Quý Thần Nham gật đầu, từ sau khu cô bắt đầu đi làm, thì việc sai khiến người khác làm đã vô cùng thuận miệng.Khương Tuệ Ninh nghĩ ngày mai phải về nam thành, liền nhân tiện đi gội sạch đầu tóc, gần đây do quá vội vàng đi làm, cô cũng chưa dưỡng được chút nào, thừa dịp tối này làm cho bản thân một chu trình dưỡng da toàn thân nữa.Cô tắm giặt ở phòng tắm cũng mất một khoảnh thời gian, nhưng kết quả lúc ra ngoài vẫn thấy Quý Thần Nham đứng ở bên cạnh sô pha nhỏ.“Anh còn chưa thu dọn xong sao?”Khương Tuệ Ninh nghĩ cái hộp cũng không lớn, có thể có được bao nhiêu đồ chứ?Quý Thần Nham không có lên tiếng, nghe thấy tiếng bước chân của Khương Tuệ Ninh đang đi lại đây, thì anh cầm đồ lên quay lại cho cô xem.“Làm sao vậy?”Khương Tuệ Ninh nhìn Quý Thần Nham khoé mắt rõ ràng hiện lên nụ cười, cặp mắt kia ngày thường chỉ bình đạm không gợn sóng, nhưng hôm nay lại hiện lên một mảng thâm ý.Sao cô lại có cảm giác Quý Thần Nham đang dùng ánh mắt thợ săn nhìn chằm chằm vào con mồi để nhìn cô vậy.“Khương Tuệ Ninh.”Quý Thần Nham nhìn cô đi đến, liền duỗi tay đem người cô ôm vào trong lồng ngực của mình, một tay nắm eo cô, eo cô rõ ràng rất nhỏ, bởi vì bị anh kéo qua, mặt sau eo còn hiện lên một đường cong uốn lượn.Bàn tay anh lại đặt đúng lên cái đường cong kia, vừa lúc có thể ôm cô.Khương Tuệ Ninh vừa nghe anh gọi tên của mình liền có một loại dự cảm không tốt, đặc biệt là tối nay anh lại cười như vậy, quá lạ thường.“Có chuyện gì sao?”Hôm nay cô cũng không phạm phải sai lầm đánh chết nào mà?Quý Thần Nham đem một cái tay khác lấy đồ ra,”Đồ này lấy về là cho tôi dùng sao?”Khương Tuệ Ninh nghe anh nói, thì cũng theo tay anh nhìn qua.Thì thấy trong tay anh đang cầm một số bao nhỏ có màu sắc như là giấy vậy.Khương Tuệ Ninh đoạt lấy nó xem, thì thấy một hàng chữ màu đỏ nhỏ trên cùng có tên là đồ kế hoạch hóa gia đình.Ở giữa là ba chữ màu đỏ vừa lớn vừa nổi bật.Bên dưới còn có đánh dấu đường kính, tên xưởng sản xuất, có hai dòng nữa.Mặt sau còn có ghi cách sử dụng.Đây là lần đầu tiên Khương Tuệ Ninh nhìn thấy đồ tránh thai của niên đại này.Sao có thể có chuyện gì chứ? Còn nói là phúc lợi của đơn vị?Khương Tuệ Ninh muốn khóc.Lúc này Quý Thần Nham vẫn còn đang nói chuyện,”Đáng tiếc em mang nhiều về như vậy, thì cũng chỉ có thể sử dụng hai cái, còn lại quá nhỏ?”Thời đại này, còn có cả kích cỡ to nhỏ sao?Phi, không phải, bây giờ là thời điểm để thảo luận về chuyện lớn nhỏ sao?