Tác giả:

“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…

Chương 238

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… “Nôn…”Khương Tuệ Ninh mới vừa chạy đến phòng tắm thì không nhịn được nữa, nhưng mà khi nôn thì cũng không ra, chỉ có thể che cổ lại nôn khan, làm cho nước mắt không nhịn được chảy xuống.Quý Thần Nham chạy nhanh lại đỡ lấy cô, rồi vươn tay nhẹ nhàng vỗ vào sau lưng cô.Sau một lúc lâu thì anh nhìn thấy Khương Tuệ Ninh lấy nước, vỗ lên mặt, anh liền vội vàng lấy khăn lau khô mặt cho cô.“Tuệ Tuệ, đỡ hơn chút nào chưa?”Khương Tuệ Ninh vẫn như cũ lấy tay đè lên ngực, muốn đem cảm giác khó chịu kia kìm nén xuống,”Trên người của anh có mùi thuốc lá.”Quý Thần Nham nhanh chóng cúi đầu ngửi một chút, áo khoác anh sớm đã cởi ra, quân trang trên người cũng là sáng sớm nay vừa mới thay.Anh lại không hút thuốc lá, sao có thể có mùi thuốc, nhưng mà nếu Khương Tuệ Ninh đã nói như vậy thì trên người anh chắc hẳn là có mùi khó chịu gì đó mà cô không chịu được, anh liền không nói chuyện nữa nhanh tay đem cởi hết quần áo ngoài ra.Rồi lại rót cho Khương Tuệ Ninh một ly nước ấm.Lúc cô lấy ly nước trong tay Quý Thần Nham thì có chút hơi xa cách, sau khi uống được hai ngụm nước thì mới thấy cảm giác khó chịu ở cổ kia dịu đi rất nhiều.“Em lên giường nghỉ ngơi trước đi, tôi đi tắm một chút.”Quý Thần Nham nói xong thì đẩy Khương Tuệ Ninh về phía giường, sau đó quay lại phòng tắm đem quần áo trên người cởi hết ra rồi tắm sạch sẽ.Lần đầu tiên Khương Tuệ Ninh không có tâm tư chú ý đến cơ thể ưu việt của chồng mình, bởi cảm giác khó chịu ở cổ kia lại tới nữa, cô nhanh chóng cầm nước uống thêm hai ngụm nữa mới có thể miễn cưỡng làm chính mình dễ chịu hơn một chút.Quý Thần Nham rất nhanh đã tắm xong, sau khi tắm rửa cũng tiện tay đem toàn bộ quần áo đã thay giặt sạch lại một lần.Lúc anh ra ngoài thì nhìn thấy Khương Tuệ Ninh đang ghé nằm trên giường, cả người đang mang trạng thái vô cùng không tốt.Cô cũng không biết sao tự nhiên bản thân mình lại có cảm giác khó chịu như vậy, rõ ràng buổi chiều rất khỏe, nhưng mà buổi tối cô cũng có cảm giác không đúng ở đâu đó, không thể ăn vào cơm, cô còn tưởng do mình quá mệt mỏi nên không có cảm giác thèm ăn.Nhưng chính sự ức chế này lại làm cho cô chuyển sang một suy nghĩ khác.Không phải là cô mang thai rồi chứ?Tuy rằng cô chưa từng mang thai, nhưng cũng đã từng xem rất nhiều phim truyền hình, cảm thấy trạng thái này của bản thân so với phản ứng khi mang thai cũng không quá khác đi? Hơn nữa tháng này bà dì của cô cũng chưa đến, đã chậm hơn hai mươi ngày rồi, những hôm đầu cô còn nghĩ do cô ăn ngủ không điều độ nên không đúng ngày, xong cũng nghĩ tháng trước Quý Thần Nham nỗ lực như vậy, mà cũng chưa có được.Nhưng giai đoạn này hai người đều tương đối bận, cũng không có làm nhiều, nên cô cũng không nghĩ đến.“Khá hơn chút nào chưa? Em nằm xuống trước, anh bảo thư ký Trần đưa bác sĩ đến đây.”Khương Tuệ Ninh ôm lấy người anh, rồi dúi đầu mình vào trong lòng Quý Thần Nham.“Không cần gọi bác sĩ.”“Sao? Đỡ rồi à?”Quý Thần Nham vẫn là không được yên tâm liền nâng cằm cô lên nhìn thoáng qua, nhưng vẫn là thấy sắc mặt cô vẫn tái nhợt, rõ ràng là chưa ổn.“Quý Thần Nham, hiện giờ có một việc em muốn nói cho anh biết, anh lên giường trước đi.”Khương Tuệ Ninh khó được nghiêm túc như vậy, nhưng chính điều đó lại dọa Quý Thần Nham giật mình, không biết tại sao nhưng trong lòng anh cảm thấy có chút hoảng sợ.Anh nhìn sắc mặt vợ mình, cô cũng không cho anh ánh mắt, điều đó làm cho cả người anh khó có thể bình tĩnh lại được.Loại chuyện này từ trước đến giờ đều chưa từng xảy ra, ngay cả trước kia khi ở trên chiến trường, đối mặt với sự xảo quyệt của kẻ địch đi chăng nữa thì anh cũng chưa từng có cảm giác hoảng loạn bất lực như bây giờ.Nhưng anh vẫn theo yêu cầu của vợ mình, vén chăn ngồi lên giường.

“Nôn…”

Khương Tuệ Ninh mới vừa chạy đến phòng tắm thì không nhịn được nữa, nhưng mà khi nôn thì cũng không ra, chỉ có thể che cổ lại nôn khan, làm cho nước mắt không nhịn được chảy xuống.

Quý Thần Nham chạy nhanh lại đỡ lấy cô, rồi vươn tay nhẹ nhàng vỗ vào sau lưng cô.

Sau một lúc lâu thì anh nhìn thấy Khương Tuệ Ninh lấy nước, vỗ lên mặt, anh liền vội vàng lấy khăn lau khô mặt cho cô.

“Tuệ Tuệ, đỡ hơn chút nào chưa?”

Khương Tuệ Ninh vẫn như cũ lấy tay đè lên ngực, muốn đem cảm giác khó chịu kia kìm nén xuống,”Trên người của anh có mùi thuốc lá.”

Quý Thần Nham nhanh chóng cúi đầu ngửi một chút, áo khoác anh sớm đã cởi ra, quân trang trên người cũng là sáng sớm nay vừa mới thay.

Anh lại không hút thuốc lá, sao có thể có mùi thuốc, nhưng mà nếu Khương Tuệ Ninh đã nói như vậy thì trên người anh chắc hẳn là có mùi khó chịu gì đó mà cô không chịu được, anh liền không nói chuyện nữa nhanh tay đem cởi hết quần áo ngoài ra.

Rồi lại rót cho Khương Tuệ Ninh một ly nước ấm.

Lúc cô lấy ly nước trong tay Quý Thần Nham thì có chút hơi xa cách, sau khi uống được hai ngụm nước thì mới thấy cảm giác khó chịu ở cổ kia dịu đi rất nhiều.

“Em lên giường nghỉ ngơi trước đi, tôi đi tắm một chút.”

Quý Thần Nham nói xong thì đẩy Khương Tuệ Ninh về phía giường, sau đó quay lại phòng tắm đem quần áo trên người cởi hết ra rồi tắm sạch sẽ.

Lần đầu tiên Khương Tuệ Ninh không có tâm tư chú ý đến cơ thể ưu việt của chồng mình, bởi cảm giác khó chịu ở cổ kia lại tới nữa, cô nhanh chóng cầm nước uống thêm hai ngụm nữa mới có thể miễn cưỡng làm chính mình dễ chịu hơn một chút.

Quý Thần Nham rất nhanh đã tắm xong, sau khi tắm rửa cũng tiện tay đem toàn bộ quần áo đã thay giặt sạch lại một lần.

Lúc anh ra ngoài thì nhìn thấy Khương Tuệ Ninh đang ghé nằm trên giường, cả người đang mang trạng thái vô cùng không tốt.

Cô cũng không biết sao tự nhiên bản thân mình lại có cảm giác khó chịu như vậy, rõ ràng buổi chiều rất khỏe, nhưng mà buổi tối cô cũng có cảm giác không đúng ở đâu đó, không thể ăn vào cơm, cô còn tưởng do mình quá mệt mỏi nên không có cảm giác thèm ăn.

Nhưng chính sự ức chế này lại làm cho cô chuyển sang một suy nghĩ khác.

Không phải là cô mang thai rồi chứ?

Tuy rằng cô chưa từng mang thai, nhưng cũng đã từng xem rất nhiều phim truyền hình, cảm thấy trạng thái này của bản thân so với phản ứng khi mang thai cũng không quá khác đi? Hơn nữa tháng này bà dì của cô cũng chưa đến, đã chậm hơn hai mươi ngày rồi, những hôm đầu cô còn nghĩ do cô ăn ngủ không điều độ nên không đúng ngày, xong cũng nghĩ tháng trước Quý Thần Nham nỗ lực như vậy, mà cũng chưa có được.

Nhưng giai đoạn này hai người đều tương đối bận, cũng không có làm nhiều, nên cô cũng không nghĩ đến.

“Khá hơn chút nào chưa? Em nằm xuống trước, anh bảo thư ký Trần đưa bác sĩ đến đây.”

Khương Tuệ Ninh ôm lấy người anh, rồi dúi đầu mình vào trong lòng Quý Thần Nham.

“Không cần gọi bác sĩ.”

“Sao? Đỡ rồi à?”

Quý Thần Nham vẫn là không được yên tâm liền nâng cằm cô lên nhìn thoáng qua, nhưng vẫn là thấy sắc mặt cô vẫn tái nhợt, rõ ràng là chưa ổn.

“Quý Thần Nham, hiện giờ có một việc em muốn nói cho anh biết, anh lên giường trước đi.”

Khương Tuệ Ninh khó được nghiêm túc như vậy, nhưng chính điều đó lại dọa Quý Thần Nham giật mình, không biết tại sao nhưng trong lòng anh cảm thấy có chút hoảng sợ.

Anh nhìn sắc mặt vợ mình, cô cũng không cho anh ánh mắt, điều đó làm cho cả người anh khó có thể bình tĩnh lại được.

Loại chuyện này từ trước đến giờ đều chưa từng xảy ra, ngay cả trước kia khi ở trên chiến trường, đối mặt với sự xảo quyệt của kẻ địch đi chăng nữa thì anh cũng chưa từng có cảm giác hoảng loạn bất lực như bây giờ.

Nhưng anh vẫn theo yêu cầu của vợ mình, vén chăn ngồi lên giường.

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… “Nôn…”Khương Tuệ Ninh mới vừa chạy đến phòng tắm thì không nhịn được nữa, nhưng mà khi nôn thì cũng không ra, chỉ có thể che cổ lại nôn khan, làm cho nước mắt không nhịn được chảy xuống.Quý Thần Nham chạy nhanh lại đỡ lấy cô, rồi vươn tay nhẹ nhàng vỗ vào sau lưng cô.Sau một lúc lâu thì anh nhìn thấy Khương Tuệ Ninh lấy nước, vỗ lên mặt, anh liền vội vàng lấy khăn lau khô mặt cho cô.“Tuệ Tuệ, đỡ hơn chút nào chưa?”Khương Tuệ Ninh vẫn như cũ lấy tay đè lên ngực, muốn đem cảm giác khó chịu kia kìm nén xuống,”Trên người của anh có mùi thuốc lá.”Quý Thần Nham nhanh chóng cúi đầu ngửi một chút, áo khoác anh sớm đã cởi ra, quân trang trên người cũng là sáng sớm nay vừa mới thay.Anh lại không hút thuốc lá, sao có thể có mùi thuốc, nhưng mà nếu Khương Tuệ Ninh đã nói như vậy thì trên người anh chắc hẳn là có mùi khó chịu gì đó mà cô không chịu được, anh liền không nói chuyện nữa nhanh tay đem cởi hết quần áo ngoài ra.Rồi lại rót cho Khương Tuệ Ninh một ly nước ấm.Lúc cô lấy ly nước trong tay Quý Thần Nham thì có chút hơi xa cách, sau khi uống được hai ngụm nước thì mới thấy cảm giác khó chịu ở cổ kia dịu đi rất nhiều.“Em lên giường nghỉ ngơi trước đi, tôi đi tắm một chút.”Quý Thần Nham nói xong thì đẩy Khương Tuệ Ninh về phía giường, sau đó quay lại phòng tắm đem quần áo trên người cởi hết ra rồi tắm sạch sẽ.Lần đầu tiên Khương Tuệ Ninh không có tâm tư chú ý đến cơ thể ưu việt của chồng mình, bởi cảm giác khó chịu ở cổ kia lại tới nữa, cô nhanh chóng cầm nước uống thêm hai ngụm nữa mới có thể miễn cưỡng làm chính mình dễ chịu hơn một chút.Quý Thần Nham rất nhanh đã tắm xong, sau khi tắm rửa cũng tiện tay đem toàn bộ quần áo đã thay giặt sạch lại một lần.Lúc anh ra ngoài thì nhìn thấy Khương Tuệ Ninh đang ghé nằm trên giường, cả người đang mang trạng thái vô cùng không tốt.Cô cũng không biết sao tự nhiên bản thân mình lại có cảm giác khó chịu như vậy, rõ ràng buổi chiều rất khỏe, nhưng mà buổi tối cô cũng có cảm giác không đúng ở đâu đó, không thể ăn vào cơm, cô còn tưởng do mình quá mệt mỏi nên không có cảm giác thèm ăn.Nhưng chính sự ức chế này lại làm cho cô chuyển sang một suy nghĩ khác.Không phải là cô mang thai rồi chứ?Tuy rằng cô chưa từng mang thai, nhưng cũng đã từng xem rất nhiều phim truyền hình, cảm thấy trạng thái này của bản thân so với phản ứng khi mang thai cũng không quá khác đi? Hơn nữa tháng này bà dì của cô cũng chưa đến, đã chậm hơn hai mươi ngày rồi, những hôm đầu cô còn nghĩ do cô ăn ngủ không điều độ nên không đúng ngày, xong cũng nghĩ tháng trước Quý Thần Nham nỗ lực như vậy, mà cũng chưa có được.Nhưng giai đoạn này hai người đều tương đối bận, cũng không có làm nhiều, nên cô cũng không nghĩ đến.“Khá hơn chút nào chưa? Em nằm xuống trước, anh bảo thư ký Trần đưa bác sĩ đến đây.”Khương Tuệ Ninh ôm lấy người anh, rồi dúi đầu mình vào trong lòng Quý Thần Nham.“Không cần gọi bác sĩ.”“Sao? Đỡ rồi à?”Quý Thần Nham vẫn là không được yên tâm liền nâng cằm cô lên nhìn thoáng qua, nhưng vẫn là thấy sắc mặt cô vẫn tái nhợt, rõ ràng là chưa ổn.“Quý Thần Nham, hiện giờ có một việc em muốn nói cho anh biết, anh lên giường trước đi.”Khương Tuệ Ninh khó được nghiêm túc như vậy, nhưng chính điều đó lại dọa Quý Thần Nham giật mình, không biết tại sao nhưng trong lòng anh cảm thấy có chút hoảng sợ.Anh nhìn sắc mặt vợ mình, cô cũng không cho anh ánh mắt, điều đó làm cho cả người anh khó có thể bình tĩnh lại được.Loại chuyện này từ trước đến giờ đều chưa từng xảy ra, ngay cả trước kia khi ở trên chiến trường, đối mặt với sự xảo quyệt của kẻ địch đi chăng nữa thì anh cũng chưa từng có cảm giác hoảng loạn bất lực như bây giờ.Nhưng anh vẫn theo yêu cầu của vợ mình, vén chăn ngồi lên giường.

Chương 238