“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 281
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Hà Ngộ ở một bên châm lửa pháo hoa vừa quay đầu lại thì nhìn thấy gương mặt xinh đẹp như minh tinh kia của Khương Tuệ Ninh, thì trong lòng thầm nghĩ người mẹ nhỏ này của Quý Tử Thư thật xinh đẹp.Đột nhiên trong lòng còn nảy ra chút ghen tị với Quý Tử Thư.“Anh, anh đang làm gì vậy, que diêm sắp đốt đến tay anh rồi kìa.” Em gái ở một bên nhắc nhở, Hà Ngộ đột nhiên phát hiện ra đầu ngón tay hơi đau, liền sợ đến mức nhanh chóng đem que diêm trên tay ném đi.Quý Tử Thư nhìn thấy bộ dạng vụng về của cậu, liền trực tiếp đoạt lấy pháo hoa trong tay cậu,”Cậu đừng chơi nữa, tý nữa lại tay chân vụng về đem cái này ném đến trước mặt người khác, dọa sợ người ta.”“Ôi, tôi có thể dọa ai được?” Hà Ngộ vừa nói vừa định đoạt lại, nhưng kết quả không đoạt lấy được từ chỗ Quý Tử Thư, nên liền tức giận nghiến răng nghiến lợi.Đương nhiên đến cuối cùng một cái cậu ấy cũng không cướp được, không chỉ không được chơi pháo hoa lớn mà ngay cả pháo hoa nhỏ này cũng chưa được phóng, cuối cùng ngay cả em gái cũng được bắn vài cái mà cậu ấy thì cũng chỉ có thể giương mắt lên nhìn.Mãi đến khi chú Quý dẫn dì nhỏ vào nhà, Quý Tử Thư mới đột nhiên tỏ vẻ tốt bụng phát cho cậu ấy hai cái, cậu liền tức giận đến mức muốn đoạn tuyệt với Quý Tử Thư.Sau khi trở lại phòng Khương Tuệ Ninh liền đi xem lịch, còn Quý Thần Nham thì lại nhìn theo cô, thấy cô lấy bút khoanh một vòng tròn ở ngày mười bốn tháng hai.Đó là ngày sau tất niên năm ngày.“Tuệ Tuệ, vẽ cái này là muốn làm cái gì?” Sau khi trở lại phòng thì Quý Thần Nham một khắc cũng không muốn tách ra khỏi Khương Tuệ Ninh.Nên anh cũng tự nhiên đến bên cạnh cô, rồi ôm lấy cô từ sau lưng, một tay ôm lấy chiếc bụng trơn bóng của cô, một tay đặt ở trên xương quai xanh của cô, giữ lấy bả vai cô.Cằm nhẹ nhàng gác lên trên đỉnh đầu cô, rồi cọ nhẹ từng chút, từng chút một.Khương Tuệ Ninh bị anh cọ đến ngứa ngáy, thấy anh cũng không ôm quá chặt liền xoay người, ngẩng đầu nhìn anh, cười xấu xa nói: “Muốn biết sao? Không nói cho anh biết.”Quý Thần Nham cũng không chấp nhặt với câu hỏi mà đang mình hỏi cô, sau đó lại nhìn thoáng qua ngày kia, không nói chuyện, chỉ cúi đầu cắn lên môi cô.“Ai, Quý Thần Nham anh là chó à, sao lại cắn em?”Thật ra Quý Thần Nham không dùng chút lực nào, mà chỉ cố ý ma sát lên môi cô một chút.“Tuệ Tuệ không phải muốn nếm thử hương vị của rượu sao? Tôi đút cho em.”Nói xong liền duỗi tay nắm lấy cằm cô, rồi lại hôn lên môi cô vô cùng mãnh liệt.Bởi vì anh vừa uống rượu xong, nên hơi thở vô cùng nóng bỏng, đầu lưỡi còn sót lại hương vị thơm nhẹ và tinh khiết của rượu, dưới sự trợ giúp của anh cô đã được nếm thử hương vị của rượu, uống không ngon, lại làm say lòng người.Mùi rượu làm người bên trên choáng váng, hô hấp cũng không nhịn được run run.Quý Thần Nham c**n l** đ** l*** cô, không cho cô cơ hội được trốn tránh.Một lúc lâu sau anh mới ghé vào tai cô hỏi,”Tuệ Tuệ, có thể không?”Hơi thở của Khương Tuệ Ninh vẫn còn gấp gáp, cô lấy đôi tay chống lên ngực anh, miệng cũng giương lên giận dỗi, vừa định nói thì bị anh chặn lại.“Không được lừa gạt tôi, dì Lương đã nói với tôi rồi, sau ba tháng có thể được, chỉ cần tôi nhẹ nhàng một chút.”Khương Tuệ Ninh xấu hổ đến không dám ngẩng đầu, chỉ giơ tay chọc anh,”Sao những chuyện như vậy mà anh lại dám đi hỏi?”Hai mắt anh sáng lên, trong mắt toát lên sự khát vọng cùng tham luyến,”Về sau anh sẽ không hỏi nữa, Tuệ Tuệ nói cho tôi biết, có thể không?”Khương Tuệ Ninh bị anh nâng cằm lên, ánh mắt cũng chỉ có thể dừng ở trên mặt anh, đối mặt với ánh mắt của anh, toàn bộ cơ thể cô đều nóng lên, vì vậy liền duỗi tay che đi đôi mắt của cô, âm thanh có chút run lên,”Ừm.”
Hà Ngộ ở một bên châm lửa pháo hoa vừa quay đầu lại thì nhìn thấy gương mặt xinh đẹp như minh tinh kia của Khương Tuệ Ninh, thì trong lòng thầm nghĩ người mẹ nhỏ này của Quý Tử Thư thật xinh đẹp.
Đột nhiên trong lòng còn nảy ra chút ghen tị với Quý Tử Thư.
“Anh, anh đang làm gì vậy, que diêm sắp đốt đến tay anh rồi kìa.” Em gái ở một bên nhắc nhở, Hà Ngộ đột nhiên phát hiện ra đầu ngón tay hơi đau, liền sợ đến mức nhanh chóng đem que diêm trên tay ném đi.
Quý Tử Thư nhìn thấy bộ dạng vụng về của cậu, liền trực tiếp đoạt lấy pháo hoa trong tay cậu,”Cậu đừng chơi nữa, tý nữa lại tay chân vụng về đem cái này ném đến trước mặt người khác, dọa sợ người ta.”
“Ôi, tôi có thể dọa ai được?” Hà Ngộ vừa nói vừa định đoạt lại, nhưng kết quả không đoạt lấy được từ chỗ Quý Tử Thư, nên liền tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Đương nhiên đến cuối cùng một cái cậu ấy cũng không cướp được, không chỉ không được chơi pháo hoa lớn mà ngay cả pháo hoa nhỏ này cũng chưa được phóng, cuối cùng ngay cả em gái cũng được bắn vài cái mà cậu ấy thì cũng chỉ có thể giương mắt lên nhìn.
Mãi đến khi chú Quý dẫn dì nhỏ vào nhà, Quý Tử Thư mới đột nhiên tỏ vẻ tốt bụng phát cho cậu ấy hai cái, cậu liền tức giận đến mức muốn đoạn tuyệt với Quý Tử Thư.
Sau khi trở lại phòng Khương Tuệ Ninh liền đi xem lịch, còn Quý Thần Nham thì lại nhìn theo cô, thấy cô lấy bút khoanh một vòng tròn ở ngày mười bốn tháng hai.
Đó là ngày sau tất niên năm ngày.
“Tuệ Tuệ, vẽ cái này là muốn làm cái gì?” Sau khi trở lại phòng thì Quý Thần Nham một khắc cũng không muốn tách ra khỏi Khương Tuệ Ninh.
Nên anh cũng tự nhiên đến bên cạnh cô, rồi ôm lấy cô từ sau lưng, một tay ôm lấy chiếc bụng trơn bóng của cô, một tay đặt ở trên xương quai xanh của cô, giữ lấy bả vai cô.
Cằm nhẹ nhàng gác lên trên đỉnh đầu cô, rồi cọ nhẹ từng chút, từng chút một.
Khương Tuệ Ninh bị anh cọ đến ngứa ngáy, thấy anh cũng không ôm quá chặt liền xoay người, ngẩng đầu nhìn anh, cười xấu xa nói: “Muốn biết sao? Không nói cho anh biết.”
Quý Thần Nham cũng không chấp nhặt với câu hỏi mà đang mình hỏi cô, sau đó lại nhìn thoáng qua ngày kia, không nói chuyện, chỉ cúi đầu cắn lên môi cô.
“Ai, Quý Thần Nham anh là chó à, sao lại cắn em?”
Thật ra Quý Thần Nham không dùng chút lực nào, mà chỉ cố ý ma sát lên môi cô một chút.
“Tuệ Tuệ không phải muốn nếm thử hương vị của rượu sao? Tôi đút cho em.”
Nói xong liền duỗi tay nắm lấy cằm cô, rồi lại hôn lên môi cô vô cùng mãnh liệt.
Bởi vì anh vừa uống rượu xong, nên hơi thở vô cùng nóng bỏng, đầu lưỡi còn sót lại hương vị thơm nhẹ và tinh khiết của rượu, dưới sự trợ giúp của anh cô đã được nếm thử hương vị của rượu, uống không ngon, lại làm say lòng người.
Mùi rượu làm người bên trên choáng váng, hô hấp cũng không nhịn được run run.
Quý Thần Nham c**n l** đ** l*** cô, không cho cô cơ hội được trốn tránh.
Một lúc lâu sau anh mới ghé vào tai cô hỏi,”Tuệ Tuệ, có thể không?”
Hơi thở của Khương Tuệ Ninh vẫn còn gấp gáp, cô lấy đôi tay chống lên ngực anh, miệng cũng giương lên giận dỗi, vừa định nói thì bị anh chặn lại.
“Không được lừa gạt tôi, dì Lương đã nói với tôi rồi, sau ba tháng có thể được, chỉ cần tôi nhẹ nhàng một chút.”
Khương Tuệ Ninh xấu hổ đến không dám ngẩng đầu, chỉ giơ tay chọc anh,”Sao những chuyện như vậy mà anh lại dám đi hỏi?”
Hai mắt anh sáng lên, trong mắt toát lên sự khát vọng cùng tham luyến,”Về sau anh sẽ không hỏi nữa, Tuệ Tuệ nói cho tôi biết, có thể không?”
Khương Tuệ Ninh bị anh nâng cằm lên, ánh mắt cũng chỉ có thể dừng ở trên mặt anh, đối mặt với ánh mắt của anh, toàn bộ cơ thể cô đều nóng lên, vì vậy liền duỗi tay che đi đôi mắt của cô, âm thanh có chút run lên,”Ừm.”
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Hà Ngộ ở một bên châm lửa pháo hoa vừa quay đầu lại thì nhìn thấy gương mặt xinh đẹp như minh tinh kia của Khương Tuệ Ninh, thì trong lòng thầm nghĩ người mẹ nhỏ này của Quý Tử Thư thật xinh đẹp.Đột nhiên trong lòng còn nảy ra chút ghen tị với Quý Tử Thư.“Anh, anh đang làm gì vậy, que diêm sắp đốt đến tay anh rồi kìa.” Em gái ở một bên nhắc nhở, Hà Ngộ đột nhiên phát hiện ra đầu ngón tay hơi đau, liền sợ đến mức nhanh chóng đem que diêm trên tay ném đi.Quý Tử Thư nhìn thấy bộ dạng vụng về của cậu, liền trực tiếp đoạt lấy pháo hoa trong tay cậu,”Cậu đừng chơi nữa, tý nữa lại tay chân vụng về đem cái này ném đến trước mặt người khác, dọa sợ người ta.”“Ôi, tôi có thể dọa ai được?” Hà Ngộ vừa nói vừa định đoạt lại, nhưng kết quả không đoạt lấy được từ chỗ Quý Tử Thư, nên liền tức giận nghiến răng nghiến lợi.Đương nhiên đến cuối cùng một cái cậu ấy cũng không cướp được, không chỉ không được chơi pháo hoa lớn mà ngay cả pháo hoa nhỏ này cũng chưa được phóng, cuối cùng ngay cả em gái cũng được bắn vài cái mà cậu ấy thì cũng chỉ có thể giương mắt lên nhìn.Mãi đến khi chú Quý dẫn dì nhỏ vào nhà, Quý Tử Thư mới đột nhiên tỏ vẻ tốt bụng phát cho cậu ấy hai cái, cậu liền tức giận đến mức muốn đoạn tuyệt với Quý Tử Thư.Sau khi trở lại phòng Khương Tuệ Ninh liền đi xem lịch, còn Quý Thần Nham thì lại nhìn theo cô, thấy cô lấy bút khoanh một vòng tròn ở ngày mười bốn tháng hai.Đó là ngày sau tất niên năm ngày.“Tuệ Tuệ, vẽ cái này là muốn làm cái gì?” Sau khi trở lại phòng thì Quý Thần Nham một khắc cũng không muốn tách ra khỏi Khương Tuệ Ninh.Nên anh cũng tự nhiên đến bên cạnh cô, rồi ôm lấy cô từ sau lưng, một tay ôm lấy chiếc bụng trơn bóng của cô, một tay đặt ở trên xương quai xanh của cô, giữ lấy bả vai cô.Cằm nhẹ nhàng gác lên trên đỉnh đầu cô, rồi cọ nhẹ từng chút, từng chút một.Khương Tuệ Ninh bị anh cọ đến ngứa ngáy, thấy anh cũng không ôm quá chặt liền xoay người, ngẩng đầu nhìn anh, cười xấu xa nói: “Muốn biết sao? Không nói cho anh biết.”Quý Thần Nham cũng không chấp nhặt với câu hỏi mà đang mình hỏi cô, sau đó lại nhìn thoáng qua ngày kia, không nói chuyện, chỉ cúi đầu cắn lên môi cô.“Ai, Quý Thần Nham anh là chó à, sao lại cắn em?”Thật ra Quý Thần Nham không dùng chút lực nào, mà chỉ cố ý ma sát lên môi cô một chút.“Tuệ Tuệ không phải muốn nếm thử hương vị của rượu sao? Tôi đút cho em.”Nói xong liền duỗi tay nắm lấy cằm cô, rồi lại hôn lên môi cô vô cùng mãnh liệt.Bởi vì anh vừa uống rượu xong, nên hơi thở vô cùng nóng bỏng, đầu lưỡi còn sót lại hương vị thơm nhẹ và tinh khiết của rượu, dưới sự trợ giúp của anh cô đã được nếm thử hương vị của rượu, uống không ngon, lại làm say lòng người.Mùi rượu làm người bên trên choáng váng, hô hấp cũng không nhịn được run run.Quý Thần Nham c**n l** đ** l*** cô, không cho cô cơ hội được trốn tránh.Một lúc lâu sau anh mới ghé vào tai cô hỏi,”Tuệ Tuệ, có thể không?”Hơi thở của Khương Tuệ Ninh vẫn còn gấp gáp, cô lấy đôi tay chống lên ngực anh, miệng cũng giương lên giận dỗi, vừa định nói thì bị anh chặn lại.“Không được lừa gạt tôi, dì Lương đã nói với tôi rồi, sau ba tháng có thể được, chỉ cần tôi nhẹ nhàng một chút.”Khương Tuệ Ninh xấu hổ đến không dám ngẩng đầu, chỉ giơ tay chọc anh,”Sao những chuyện như vậy mà anh lại dám đi hỏi?”Hai mắt anh sáng lên, trong mắt toát lên sự khát vọng cùng tham luyến,”Về sau anh sẽ không hỏi nữa, Tuệ Tuệ nói cho tôi biết, có thể không?”Khương Tuệ Ninh bị anh nâng cằm lên, ánh mắt cũng chỉ có thể dừng ở trên mặt anh, đối mặt với ánh mắt của anh, toàn bộ cơ thể cô đều nóng lên, vì vậy liền duỗi tay che đi đôi mắt của cô, âm thanh có chút run lên,”Ừm.”