Tác giả:

“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…

Chương 291

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Khương Tuệ Ninh đưa tay chạm vào mặt anh, có thể cảm nhận được ấm áp chân thực trên người anh, cô mới vội vàng ôm lấy anh nói: “Quý Thần Nham, anh về thì về đi, làm gì phải khiến em sợ như vậy chứ?” Nói xong, nước mắt liền không kìm được mà tuôn rơi.Suốt cả quãng đường vừa rồi, cô cứ tưởng là anh đã xảy ra chuyện gì, khiến cho lòng cô lo lắng không yên.Quý Thần Nham nhanh chóng ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cô vào trong lòng.“Tuệ Tuệ, anh xin lỗi, là anh đã lỡ hẹn, anh còn chưa đánh thức em đã phải vội vàng rời đi, năm đầu tiên mà em kết hôn với anh, anh đã để em ăn Tết một mình, cả một tuần nay cũng không gọi điện về nhà, thậm chí cũng không thể nói cho em biết tình hình của anh.”Hai người mới chỉ không gặp nhau có một tuần ngắn ngủi, nhưng lại qua năm mới, cho nên Khương Tuệ Ninh cảm thấy hai người dường như đã xa nhau rất lâu rồi, dựa vào người anh, hít thở mùi hương mát lạnh chỉ thuộc về anh, cô không ngừng lắc đầu nói: “Không sao đâu, không sao đâu, chỉ cần anh có thể bình an quay về, em không thèm để ý đến những chuyện này, anh là quân nhân, đây là nghĩa vụ của anh, chỉ cần anh có thể khỏe mạnh là được.”Đúng là hai ngày đầu Khương Tuệ Ninh đã rất buồn, nhưng sau đó cô dần dần nghĩ thông, sau này còn có rất nhiều lần anh ấy sẽ đột nhiên đi làm nhiệm vụ, cô cũng dần dần sẽ quen với điều đó, cô sẽ không để anh phải lo lắng, cô ở nhà cũng sẽ chăm sóc thật tốt cho bản thân, chăm sóc thật tốt cho gia đình này.Sự hiểu chuyện của cô khiến cho Quý Thần Nham cảm thấy rất khó chịu, anh cảm ôm cô chặt hơn, ngoài trừ ôm cô thật chặt ra, anh cũng không dám hứa sau này sẽ luôn ở bên cạnh cô, suy cho cùng thì dù có hứa anh cũng không thể thực hiện được lời hứa đó, cho nên chỉ có thể càng yêu cô thương cô nhiều hơn.“Tuệ Tuệ, Lễ tình nhân vui vẻ, Tiếp đến anh không thể ở bên cạnh em, nhưng anh ở ngày mà em đã đánh dấu vội vàng trở về, trở về để cùng qua ngày lễ với cô bạn nhỏ của anh.”Khi Khương Tuệ Ninh nghe thấy anh nói chúc mừng Lễ tình nhân, cô lập tức ngừng rồi nhìn về phía anh, sao anh có thể biết được chuyện này?Quý Thần Nham nhìn dáng vẻ khiếp sợ của cô, giải thích nói: “Ở nước ngoài thế kỉ trước đã từng có ngày hội này, mặc dù anh học trường quân đội, sau khi ra trường lại vào không tư, rồi quân đội, nhưng anh cũng hiểu biết một chút về lễ hội của nước ngoài, nhưng mà chỗ chúng ta cũng không có ngày hội này, ngày đó anh thấy Tuệ Tuệ đặc biệt khoanh tròn ngày này, cho nên anh nghĩ rằng em rất coi trọng ngày lễ này.” Nếu như em đã coi trọng nó như vậy, anh nhất định sẽ cố gắng hết sức để ở bên em.

Khương Tuệ Ninh đưa tay chạm vào mặt anh, có thể cảm nhận được ấm áp chân thực trên người anh, cô mới vội vàng ôm lấy anh nói: “Quý Thần Nham, anh về thì về đi, làm gì phải khiến em sợ như vậy chứ?” Nói xong, nước mắt liền không kìm được mà tuôn rơi.

Suốt cả quãng đường vừa rồi, cô cứ tưởng là anh đã xảy ra chuyện gì, khiến cho lòng cô lo lắng không yên.

Quý Thần Nham nhanh chóng ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cô vào trong lòng.

“Tuệ Tuệ, anh xin lỗi, là anh đã lỡ hẹn, anh còn chưa đánh thức em đã phải vội vàng rời đi, năm đầu tiên mà em kết hôn với anh, anh đã để em ăn Tết một mình, cả một tuần nay cũng không gọi điện về nhà, thậm chí cũng không thể nói cho em biết tình hình của anh.”

Hai người mới chỉ không gặp nhau có một tuần ngắn ngủi, nhưng lại qua năm mới, cho nên Khương Tuệ Ninh cảm thấy hai người dường như đã xa nhau rất lâu rồi, dựa vào người anh, hít thở mùi hương mát lạnh chỉ thuộc về anh, cô không ngừng lắc đầu nói: “Không sao đâu, không sao đâu, chỉ cần anh có thể bình an quay về, em không thèm để ý đến những chuyện này, anh là quân nhân, đây là nghĩa vụ của anh, chỉ cần anh có thể khỏe mạnh là được.”

Đúng là hai ngày đầu Khương Tuệ Ninh đã rất buồn, nhưng sau đó cô dần dần nghĩ thông, sau này còn có rất nhiều lần anh ấy sẽ đột nhiên đi làm nhiệm vụ, cô cũng dần dần sẽ quen với điều đó, cô sẽ không để anh phải lo lắng, cô ở nhà cũng sẽ chăm sóc thật tốt cho bản thân, chăm sóc thật tốt cho gia đình này.

Sự hiểu chuyện của cô khiến cho Quý Thần Nham cảm thấy rất khó chịu, anh cảm ôm cô chặt hơn, ngoài trừ ôm cô thật chặt ra, anh cũng không dám hứa sau này sẽ luôn ở bên cạnh cô, suy cho cùng thì dù có hứa anh cũng không thể thực hiện được lời hứa đó, cho nên chỉ có thể càng yêu cô thương cô nhiều hơn.

“Tuệ Tuệ, Lễ tình nhân vui vẻ, Tiếp đến anh không thể ở bên cạnh em, nhưng anh ở ngày mà em đã đánh dấu vội vàng trở về, trở về để cùng qua ngày lễ với cô bạn nhỏ của anh.”

Khi Khương Tuệ Ninh nghe thấy anh nói chúc mừng Lễ tình nhân, cô lập tức ngừng rồi nhìn về phía anh, sao anh có thể biết được chuyện này?

Quý Thần Nham nhìn dáng vẻ khiếp sợ của cô, giải thích nói: “Ở nước ngoài thế kỉ trước đã từng có ngày hội này, mặc dù anh học trường quân đội, sau khi ra trường lại vào không tư, rồi quân đội, nhưng anh cũng hiểu biết một chút về lễ hội của nước ngoài, nhưng mà chỗ chúng ta cũng không có ngày hội này, ngày đó anh thấy Tuệ Tuệ đặc biệt khoanh tròn ngày này, cho nên anh nghĩ rằng em rất coi trọng ngày lễ này.” Nếu như em đã coi trọng nó như vậy, anh nhất định sẽ cố gắng hết sức để ở bên em.

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Khương Tuệ Ninh đưa tay chạm vào mặt anh, có thể cảm nhận được ấm áp chân thực trên người anh, cô mới vội vàng ôm lấy anh nói: “Quý Thần Nham, anh về thì về đi, làm gì phải khiến em sợ như vậy chứ?” Nói xong, nước mắt liền không kìm được mà tuôn rơi.Suốt cả quãng đường vừa rồi, cô cứ tưởng là anh đã xảy ra chuyện gì, khiến cho lòng cô lo lắng không yên.Quý Thần Nham nhanh chóng ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cô vào trong lòng.“Tuệ Tuệ, anh xin lỗi, là anh đã lỡ hẹn, anh còn chưa đánh thức em đã phải vội vàng rời đi, năm đầu tiên mà em kết hôn với anh, anh đã để em ăn Tết một mình, cả một tuần nay cũng không gọi điện về nhà, thậm chí cũng không thể nói cho em biết tình hình của anh.”Hai người mới chỉ không gặp nhau có một tuần ngắn ngủi, nhưng lại qua năm mới, cho nên Khương Tuệ Ninh cảm thấy hai người dường như đã xa nhau rất lâu rồi, dựa vào người anh, hít thở mùi hương mát lạnh chỉ thuộc về anh, cô không ngừng lắc đầu nói: “Không sao đâu, không sao đâu, chỉ cần anh có thể bình an quay về, em không thèm để ý đến những chuyện này, anh là quân nhân, đây là nghĩa vụ của anh, chỉ cần anh có thể khỏe mạnh là được.”Đúng là hai ngày đầu Khương Tuệ Ninh đã rất buồn, nhưng sau đó cô dần dần nghĩ thông, sau này còn có rất nhiều lần anh ấy sẽ đột nhiên đi làm nhiệm vụ, cô cũng dần dần sẽ quen với điều đó, cô sẽ không để anh phải lo lắng, cô ở nhà cũng sẽ chăm sóc thật tốt cho bản thân, chăm sóc thật tốt cho gia đình này.Sự hiểu chuyện của cô khiến cho Quý Thần Nham cảm thấy rất khó chịu, anh cảm ôm cô chặt hơn, ngoài trừ ôm cô thật chặt ra, anh cũng không dám hứa sau này sẽ luôn ở bên cạnh cô, suy cho cùng thì dù có hứa anh cũng không thể thực hiện được lời hứa đó, cho nên chỉ có thể càng yêu cô thương cô nhiều hơn.“Tuệ Tuệ, Lễ tình nhân vui vẻ, Tiếp đến anh không thể ở bên cạnh em, nhưng anh ở ngày mà em đã đánh dấu vội vàng trở về, trở về để cùng qua ngày lễ với cô bạn nhỏ của anh.”Khi Khương Tuệ Ninh nghe thấy anh nói chúc mừng Lễ tình nhân, cô lập tức ngừng rồi nhìn về phía anh, sao anh có thể biết được chuyện này?Quý Thần Nham nhìn dáng vẻ khiếp sợ của cô, giải thích nói: “Ở nước ngoài thế kỉ trước đã từng có ngày hội này, mặc dù anh học trường quân đội, sau khi ra trường lại vào không tư, rồi quân đội, nhưng anh cũng hiểu biết một chút về lễ hội của nước ngoài, nhưng mà chỗ chúng ta cũng không có ngày hội này, ngày đó anh thấy Tuệ Tuệ đặc biệt khoanh tròn ngày này, cho nên anh nghĩ rằng em rất coi trọng ngày lễ này.” Nếu như em đã coi trọng nó như vậy, anh nhất định sẽ cố gắng hết sức để ở bên em.

Chương 291