“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 336
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Nghiêm Bội Lan biết, nhìn bề ngoài người con dâu này của bà rất đáng yêu nhưng thật ra tính tình lại rất cứng đầu, làm bất cứ chuyện gì cũng phải làm đến nơi đến chốn mà còn phải hoàn hảo mới thấy hài lòng.”Dù đó là công việc nhưng con vẫn phải chú ý đến sức khỏe của mình.”“Mẹ, con vẫn chú ý đến ạ. Mẹ yên tâm đi! Thật ra con vẫn rất khỏe mạnh.”Nghiêm Bội Lan rất muốn nói với cô, thật ra cô không cần quá cố gắng, nhà họ vẫn có thể nuôi nổi con dâu và các cháu gái. Nhưng ngẫm nghĩ lại thì Khương Tuệ Ninh cũng đâu phải muốn kiếm tiền, cô cố gắng như vậy chỉ vì muốn thực hiện lý tưởng của mình. Thời gian qua ở gần, bà ấy quan sát phát hiện con dâu này của bà ấy có chấp niệm rất lớn với việc giúp đỡ nữ giới.Đặc biệt là thời gian trước đây, công xã phát hiện có người đàn ông đánh vợ của mình, thế nhưng con dâu của bà ấy còn kích động hơn người trong cuộc.Cũng may người bị đánh này đã quá chán ghét cuộc sống thế này nên dưới sự giúp đỡ của Ninh Ninh, người này đã không do dự mà quyết định ly hôn, sau đó cũng nhận lời đến làm việc cho trại chăn nuôi.Hai ngày trước bà ấy còn cố ý hỏi thăm đến tình hình của người này mới biết được, cô gái này vô cùng cố gắng, dựa theo công điểm tính ra thì có thể thấy sức lao động của cô ấy còn vượt qua cả đàn ông, không có người đàn ông kia liên lụy mình, cô ấy ngược lại còn sống tốt hơn.Nghiêm Bội Lan cũng là phụ nữ nên đương nhiên bà ấy rất ủng hộ. Nhưng nhìn thấy con dâu mệt mỏi như vậy nên bà cảm thấy đau lòng.“Con tự mình chú ý nhiều một chút! Dạo này trời tối rất nhanh, con cũng đừng bận việc đến quá muộn. Tuy mỗi ngày đều có Tử Thư đến đón nhưng môi trường quanh đây phức tạp, với người trong thôn này mà nói con vẫn là người từ xứ khác, phải chú ý sự an toàn của mình!” Việc cô giúp đỡ và ủng hộ phụ nữ hiển nhiên sẽ chọc đến người người vốn không có phẩm chất tốt, loại người cặn bã thì có chuyện gì mà không dám làm.“Mẹ, mẹ yên tâm, con biết ạ. Trụ sở ở gần như vậy nên rất an toàn ạ.” Mà cô cũng chỉ cần để việc này vào quỹ đạo là có thể quay về Đông Thành, cũng không ở lại chỗ này lâu hơn nữa.Khương Tuệ Ninh đúng là vẫn an toàn, nhưng không nghĩ đến lô gạch đầu tiên của lò gạch lại xảy ra vấn đề.Sáng sớm, Khương Tuệ Ninh còn chưa ra ngoài thì Trương Thu đã đạp xe máy đến trụ sở. Nhưng vì chị ấy không có giấy qua cửa nên không được vào, chỉ có thể vừa sốt ruột vừa khóc bên ngoài.Nhờ có Quý Tử Thư phát hiện nên mới nhanh chóng chạy về báo với cô.Trương Thu vừa nhìn thấy Khương Tuệ Ninh đi ra thì nhịn không được khóc lớn lên, nói: “Cán sự Khương, nhà máy xảy ra chuyện rồi.”
Nghiêm Bội Lan biết, nhìn bề ngoài người con dâu này của bà rất đáng yêu nhưng thật ra tính tình lại rất cứng đầu, làm bất cứ chuyện gì cũng phải làm đến nơi đến chốn mà còn phải hoàn hảo mới thấy hài lòng.”Dù đó là công việc nhưng con vẫn phải chú ý đến sức khỏe của mình.”
“Mẹ, con vẫn chú ý đến ạ. Mẹ yên tâm đi! Thật ra con vẫn rất khỏe mạnh.”
Nghiêm Bội Lan rất muốn nói với cô, thật ra cô không cần quá cố gắng, nhà họ vẫn có thể nuôi nổi con dâu và các cháu gái. Nhưng ngẫm nghĩ lại thì Khương Tuệ Ninh cũng đâu phải muốn kiếm tiền, cô cố gắng như vậy chỉ vì muốn thực hiện lý tưởng của mình. Thời gian qua ở gần, bà ấy quan sát phát hiện con dâu này của bà ấy có chấp niệm rất lớn với việc giúp đỡ nữ giới.
Đặc biệt là thời gian trước đây, công xã phát hiện có người đàn ông đánh vợ của mình, thế nhưng con dâu của bà ấy còn kích động hơn người trong cuộc.
Cũng may người bị đánh này đã quá chán ghét cuộc sống thế này nên dưới sự giúp đỡ của Ninh Ninh, người này đã không do dự mà quyết định ly hôn, sau đó cũng nhận lời đến làm việc cho trại chăn nuôi.
Hai ngày trước bà ấy còn cố ý hỏi thăm đến tình hình của người này mới biết được, cô gái này vô cùng cố gắng, dựa theo công điểm tính ra thì có thể thấy sức lao động của cô ấy còn vượt qua cả đàn ông, không có người đàn ông kia liên lụy mình, cô ấy ngược lại còn sống tốt hơn.
Nghiêm Bội Lan cũng là phụ nữ nên đương nhiên bà ấy rất ủng hộ. Nhưng nhìn thấy con dâu mệt mỏi như vậy nên bà cảm thấy đau lòng.
“Con tự mình chú ý nhiều một chút! Dạo này trời tối rất nhanh, con cũng đừng bận việc đến quá muộn. Tuy mỗi ngày đều có Tử Thư đến đón nhưng môi trường quanh đây phức tạp, với người trong thôn này mà nói con vẫn là người từ xứ khác, phải chú ý sự an toàn của mình!” Việc cô giúp đỡ và ủng hộ phụ nữ hiển nhiên sẽ chọc đến người người vốn không có phẩm chất tốt, loại người cặn bã thì có chuyện gì mà không dám làm.
“Mẹ, mẹ yên tâm, con biết ạ. Trụ sở ở gần như vậy nên rất an toàn ạ.” Mà cô cũng chỉ cần để việc này vào quỹ đạo là có thể quay về Đông Thành, cũng không ở lại chỗ này lâu hơn nữa.
Khương Tuệ Ninh đúng là vẫn an toàn, nhưng không nghĩ đến lô gạch đầu tiên của lò gạch lại xảy ra vấn đề.
Sáng sớm, Khương Tuệ Ninh còn chưa ra ngoài thì Trương Thu đã đạp xe máy đến trụ sở. Nhưng vì chị ấy không có giấy qua cửa nên không được vào, chỉ có thể vừa sốt ruột vừa khóc bên ngoài.
Nhờ có Quý Tử Thư phát hiện nên mới nhanh chóng chạy về báo với cô.
Trương Thu vừa nhìn thấy Khương Tuệ Ninh đi ra thì nhịn không được khóc lớn lên, nói: “Cán sự Khương, nhà máy xảy ra chuyện rồi.”
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Nghiêm Bội Lan biết, nhìn bề ngoài người con dâu này của bà rất đáng yêu nhưng thật ra tính tình lại rất cứng đầu, làm bất cứ chuyện gì cũng phải làm đến nơi đến chốn mà còn phải hoàn hảo mới thấy hài lòng.”Dù đó là công việc nhưng con vẫn phải chú ý đến sức khỏe của mình.”“Mẹ, con vẫn chú ý đến ạ. Mẹ yên tâm đi! Thật ra con vẫn rất khỏe mạnh.”Nghiêm Bội Lan rất muốn nói với cô, thật ra cô không cần quá cố gắng, nhà họ vẫn có thể nuôi nổi con dâu và các cháu gái. Nhưng ngẫm nghĩ lại thì Khương Tuệ Ninh cũng đâu phải muốn kiếm tiền, cô cố gắng như vậy chỉ vì muốn thực hiện lý tưởng của mình. Thời gian qua ở gần, bà ấy quan sát phát hiện con dâu này của bà ấy có chấp niệm rất lớn với việc giúp đỡ nữ giới.Đặc biệt là thời gian trước đây, công xã phát hiện có người đàn ông đánh vợ của mình, thế nhưng con dâu của bà ấy còn kích động hơn người trong cuộc.Cũng may người bị đánh này đã quá chán ghét cuộc sống thế này nên dưới sự giúp đỡ của Ninh Ninh, người này đã không do dự mà quyết định ly hôn, sau đó cũng nhận lời đến làm việc cho trại chăn nuôi.Hai ngày trước bà ấy còn cố ý hỏi thăm đến tình hình của người này mới biết được, cô gái này vô cùng cố gắng, dựa theo công điểm tính ra thì có thể thấy sức lao động của cô ấy còn vượt qua cả đàn ông, không có người đàn ông kia liên lụy mình, cô ấy ngược lại còn sống tốt hơn.Nghiêm Bội Lan cũng là phụ nữ nên đương nhiên bà ấy rất ủng hộ. Nhưng nhìn thấy con dâu mệt mỏi như vậy nên bà cảm thấy đau lòng.“Con tự mình chú ý nhiều một chút! Dạo này trời tối rất nhanh, con cũng đừng bận việc đến quá muộn. Tuy mỗi ngày đều có Tử Thư đến đón nhưng môi trường quanh đây phức tạp, với người trong thôn này mà nói con vẫn là người từ xứ khác, phải chú ý sự an toàn của mình!” Việc cô giúp đỡ và ủng hộ phụ nữ hiển nhiên sẽ chọc đến người người vốn không có phẩm chất tốt, loại người cặn bã thì có chuyện gì mà không dám làm.“Mẹ, mẹ yên tâm, con biết ạ. Trụ sở ở gần như vậy nên rất an toàn ạ.” Mà cô cũng chỉ cần để việc này vào quỹ đạo là có thể quay về Đông Thành, cũng không ở lại chỗ này lâu hơn nữa.Khương Tuệ Ninh đúng là vẫn an toàn, nhưng không nghĩ đến lô gạch đầu tiên của lò gạch lại xảy ra vấn đề.Sáng sớm, Khương Tuệ Ninh còn chưa ra ngoài thì Trương Thu đã đạp xe máy đến trụ sở. Nhưng vì chị ấy không có giấy qua cửa nên không được vào, chỉ có thể vừa sốt ruột vừa khóc bên ngoài.Nhờ có Quý Tử Thư phát hiện nên mới nhanh chóng chạy về báo với cô.Trương Thu vừa nhìn thấy Khương Tuệ Ninh đi ra thì nhịn không được khóc lớn lên, nói: “Cán sự Khương, nhà máy xảy ra chuyện rồi.”