“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 358
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Hơn nữa, thậm chí Khương Tuệ Ninh cũng không thèm tỏ ra thái độ nên có của một bà chủ nhà, anh cảm thấy bản thân mình đã quá nuông chiều cô, nên bất cứ chuyện gì cô gây sự vô cớ thì cũng coi như không có gì.Vậy mà cố tình cô còn chưa biết chuyện gì xảy ra vậy mà còn nói là bản thân đã nghĩ xong chuyện phân chia tài sản rồi, lời nói kia tuy là nghe giống như là đang đùa giỡn.Anh cũng không cảm thấy vào thời điểm đó nên lấy mấy lời đó ra để đùa giỡn,Quý Thần Nham không đặt nặng bất cứ vấn đề nào với Khương Tuệ Ninh, duy nhất chỉ có một điều là anh không thích có khi xuất hiện tình huống nào đó thì không chịu tin tưởng bản thân anh, cho dù là đang nói giỡn cũng không được.Chủ nghĩ đàn ông thật là đáng sợ.Được rồi, đúng là thật sự đang tức giận, Khương Tuệ Ninh cuối cùng cũng biết ý nghĩ thực sự của câu nói vợ chồng ở chung thì phải bao dung cho nhau.Quý Thần Nham thật sự đối với cô là bao dung vô hạn, cho nên làm cho cô không nhận ra là có những chuyện cô không thể làm như vậy với Quý Thần Nham cũng như bây giờ nên làm gì.Cô cũng dường như là không bao giờ cố tình để ý xem Quý Thần Nham thích cái gì hay không thích cái gì.Nhưng mà loại chuyện dỗ chồng này vẫn thuộc vào sở trường của cô, thấy Quý Thần Nham đang ngồi ở một bên ghế đọc sách, thì cô trực tiếp đi đến bên canh người anh rồi nửa ngồi nửa đứng, đem đầu của mình đặt trên đùi anh, rồi nghiêng đầu ngước mắt lên nhìn anh,”Quý Thần Nham…”Quý Thần Nham biết bản thân mình đối với Khương Tuệ Ninh là không thể tức giận được nổi, đặc biệt là bộ dạng này của cô, nhìn thế nào cũng thấy là rõ ràng đang muốn chơi xấu anh.Thật ra đó là một câu nói đùa, anh cũng không nên tức giận, cô cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra nên không biết.Nhưng lời nói đùa này thực sự khiến anh không thoải mái, cái gì mà chia nhiều hay ít tài sản đều đã nghĩ kỹ rồi? Anh như vậy rồi mà còn không đáng tin tưởng sao? Hay là những lời dễ nghe bình thường cô hay nói cũng chỉ là dỗ cho bản thân anh vui vẻ.Về cơ bản thì thời gian nào hai người cũng đều ngọt ngào, đứa nhỏ cũng đã được nửa tuổi, anh không nói là đang nhìn cô lớn lên, nhưng sâu xa như vậy mà nghĩ, cô cũng thật là…Tình yêu luôn là thứ khiến cho người ta mù quáng, thật chí còn rất mỏng manh và yếu ớt, ngay cả câu nói đùa mà nghe cũng không chịu được.Rõ ràng đã từng nói là mình lớn hơn cô rất nhiều tuổi, nên mọi chuyện đều có thể bao dung cho cô nhưng mà vẫn sẽ có lúc không nhịn được.Nhưng đây là người mình yêu, lại do chính mình chiều cô đến mức ngang ngược, nên khi nhìn cô lấy lòng anh cũng không thể tức giận được.Quý Thần Nham duỗi tay xoa mặt Khương Tuệ Ninh, cô liền bắt được được một tấc lại muốn tiến một bước, xoay người liền ngồi trên người anh, sau đó lấy hai tay bấu lấy cổ anh, miệng ngẩng lên hôn anh.Sau khi hôn đủ mới nói tiếp: “Quý Thần Nham, thật xin lỗi, lời nói kia của em cũng chỉ là thuận miệng nói, anh cũng biết em không phải cố ý mà.”Quý Thần Nham đem người trong lòng ấn lại vào trong ngực mình, chưa nói là có tha thứ hay không, nhưng đã sớm không giận nữa, ngực lại còn nói chuyện của hai mẹ con vừa nãy,”Đó là vợ của Đỗ Quốc An, tên là Cảnh Nguyệt, cũng được tính là cùng lớn lên với tôi.”“Sau này Quốc An đến sư đoàn hàng không, Cảnh Nguyệt không thích bên đó, cảm thấy chỗ đó nắng gắt nên liền ở lại Bắc Kinh, năm ngoái Quốc An ở bên kia tương đối bận rộn, nên không thể về nhà, không ngờ Cảnh Nguyệt lại gặp lại bạn học trước kia, vợ của người bạn học kia bị khó sinh nên đã qua đời, chỉ lưu lại được hai đứa nhỏ.”“Cảnh Nguyệt là giáo viên, nên đối với con của anh ta ít nhiều vẫn có chút chăm sóc hơn, anh ta cũng là người có tiền, nên ít lâu lại đưa qua chút đồ.”
Hơn nữa, thậm chí Khương Tuệ Ninh cũng không thèm tỏ ra thái độ nên có của một bà chủ nhà, anh cảm thấy bản thân mình đã quá nuông chiều cô, nên bất cứ chuyện gì cô gây sự vô cớ thì cũng coi như không có gì.
Vậy mà cố tình cô còn chưa biết chuyện gì xảy ra vậy mà còn nói là bản thân đã nghĩ xong chuyện phân chia tài sản rồi, lời nói kia tuy là nghe giống như là đang đùa giỡn.
Anh cũng không cảm thấy vào thời điểm đó nên lấy mấy lời đó ra để đùa giỡn,
Quý Thần Nham không đặt nặng bất cứ vấn đề nào với Khương Tuệ Ninh, duy nhất chỉ có một điều là anh không thích có khi xuất hiện tình huống nào đó thì không chịu tin tưởng bản thân anh, cho dù là đang nói giỡn cũng không được.
Chủ nghĩ đàn ông thật là đáng sợ.
Được rồi, đúng là thật sự đang tức giận, Khương Tuệ Ninh cuối cùng cũng biết ý nghĩ thực sự của câu nói vợ chồng ở chung thì phải bao dung cho nhau.
Quý Thần Nham thật sự đối với cô là bao dung vô hạn, cho nên làm cho cô không nhận ra là có những chuyện cô không thể làm như vậy với Quý Thần Nham cũng như bây giờ nên làm gì.
Cô cũng dường như là không bao giờ cố tình để ý xem Quý Thần Nham thích cái gì hay không thích cái gì.
Nhưng mà loại chuyện dỗ chồng này vẫn thuộc vào sở trường của cô, thấy Quý Thần Nham đang ngồi ở một bên ghế đọc sách, thì cô trực tiếp đi đến bên canh người anh rồi nửa ngồi nửa đứng, đem đầu của mình đặt trên đùi anh, rồi nghiêng đầu ngước mắt lên nhìn anh,”Quý Thần Nham…”
Quý Thần Nham biết bản thân mình đối với Khương Tuệ Ninh là không thể tức giận được nổi, đặc biệt là bộ dạng này của cô, nhìn thế nào cũng thấy là rõ ràng đang muốn chơi xấu anh.
Thật ra đó là một câu nói đùa, anh cũng không nên tức giận, cô cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra nên không biết.
Nhưng lời nói đùa này thực sự khiến anh không thoải mái, cái gì mà chia nhiều hay ít tài sản đều đã nghĩ kỹ rồi? Anh như vậy rồi mà còn không đáng tin tưởng sao? Hay là những lời dễ nghe bình thường cô hay nói cũng chỉ là dỗ cho bản thân anh vui vẻ.
Về cơ bản thì thời gian nào hai người cũng đều ngọt ngào, đứa nhỏ cũng đã được nửa tuổi, anh không nói là đang nhìn cô lớn lên, nhưng sâu xa như vậy mà nghĩ, cô cũng thật là…
Tình yêu luôn là thứ khiến cho người ta mù quáng, thật chí còn rất mỏng manh và yếu ớt, ngay cả câu nói đùa mà nghe cũng không chịu được.
Rõ ràng đã từng nói là mình lớn hơn cô rất nhiều tuổi, nên mọi chuyện đều có thể bao dung cho cô nhưng mà vẫn sẽ có lúc không nhịn được.
Nhưng đây là người mình yêu, lại do chính mình chiều cô đến mức ngang ngược, nên khi nhìn cô lấy lòng anh cũng không thể tức giận được.
Quý Thần Nham duỗi tay xoa mặt Khương Tuệ Ninh, cô liền bắt được được một tấc lại muốn tiến một bước, xoay người liền ngồi trên người anh, sau đó lấy hai tay bấu lấy cổ anh, miệng ngẩng lên hôn anh.
Sau khi hôn đủ mới nói tiếp: “Quý Thần Nham, thật xin lỗi, lời nói kia của em cũng chỉ là thuận miệng nói, anh cũng biết em không phải cố ý mà.”
Quý Thần Nham đem người trong lòng ấn lại vào trong ngực mình, chưa nói là có tha thứ hay không, nhưng đã sớm không giận nữa, ngực lại còn nói chuyện của hai mẹ con vừa nãy,”Đó là vợ của Đỗ Quốc An, tên là Cảnh Nguyệt, cũng được tính là cùng lớn lên với tôi.”
“Sau này Quốc An đến sư đoàn hàng không, Cảnh Nguyệt không thích bên đó, cảm thấy chỗ đó nắng gắt nên liền ở lại Bắc Kinh, năm ngoái Quốc An ở bên kia tương đối bận rộn, nên không thể về nhà, không ngờ Cảnh Nguyệt lại gặp lại bạn học trước kia, vợ của người bạn học kia bị khó sinh nên đã qua đời, chỉ lưu lại được hai đứa nhỏ.”
“Cảnh Nguyệt là giáo viên, nên đối với con của anh ta ít nhiều vẫn có chút chăm sóc hơn, anh ta cũng là người có tiền, nên ít lâu lại đưa qua chút đồ.”
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Hơn nữa, thậm chí Khương Tuệ Ninh cũng không thèm tỏ ra thái độ nên có của một bà chủ nhà, anh cảm thấy bản thân mình đã quá nuông chiều cô, nên bất cứ chuyện gì cô gây sự vô cớ thì cũng coi như không có gì.Vậy mà cố tình cô còn chưa biết chuyện gì xảy ra vậy mà còn nói là bản thân đã nghĩ xong chuyện phân chia tài sản rồi, lời nói kia tuy là nghe giống như là đang đùa giỡn.Anh cũng không cảm thấy vào thời điểm đó nên lấy mấy lời đó ra để đùa giỡn,Quý Thần Nham không đặt nặng bất cứ vấn đề nào với Khương Tuệ Ninh, duy nhất chỉ có một điều là anh không thích có khi xuất hiện tình huống nào đó thì không chịu tin tưởng bản thân anh, cho dù là đang nói giỡn cũng không được.Chủ nghĩ đàn ông thật là đáng sợ.Được rồi, đúng là thật sự đang tức giận, Khương Tuệ Ninh cuối cùng cũng biết ý nghĩ thực sự của câu nói vợ chồng ở chung thì phải bao dung cho nhau.Quý Thần Nham thật sự đối với cô là bao dung vô hạn, cho nên làm cho cô không nhận ra là có những chuyện cô không thể làm như vậy với Quý Thần Nham cũng như bây giờ nên làm gì.Cô cũng dường như là không bao giờ cố tình để ý xem Quý Thần Nham thích cái gì hay không thích cái gì.Nhưng mà loại chuyện dỗ chồng này vẫn thuộc vào sở trường của cô, thấy Quý Thần Nham đang ngồi ở một bên ghế đọc sách, thì cô trực tiếp đi đến bên canh người anh rồi nửa ngồi nửa đứng, đem đầu của mình đặt trên đùi anh, rồi nghiêng đầu ngước mắt lên nhìn anh,”Quý Thần Nham…”Quý Thần Nham biết bản thân mình đối với Khương Tuệ Ninh là không thể tức giận được nổi, đặc biệt là bộ dạng này của cô, nhìn thế nào cũng thấy là rõ ràng đang muốn chơi xấu anh.Thật ra đó là một câu nói đùa, anh cũng không nên tức giận, cô cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra nên không biết.Nhưng lời nói đùa này thực sự khiến anh không thoải mái, cái gì mà chia nhiều hay ít tài sản đều đã nghĩ kỹ rồi? Anh như vậy rồi mà còn không đáng tin tưởng sao? Hay là những lời dễ nghe bình thường cô hay nói cũng chỉ là dỗ cho bản thân anh vui vẻ.Về cơ bản thì thời gian nào hai người cũng đều ngọt ngào, đứa nhỏ cũng đã được nửa tuổi, anh không nói là đang nhìn cô lớn lên, nhưng sâu xa như vậy mà nghĩ, cô cũng thật là…Tình yêu luôn là thứ khiến cho người ta mù quáng, thật chí còn rất mỏng manh và yếu ớt, ngay cả câu nói đùa mà nghe cũng không chịu được.Rõ ràng đã từng nói là mình lớn hơn cô rất nhiều tuổi, nên mọi chuyện đều có thể bao dung cho cô nhưng mà vẫn sẽ có lúc không nhịn được.Nhưng đây là người mình yêu, lại do chính mình chiều cô đến mức ngang ngược, nên khi nhìn cô lấy lòng anh cũng không thể tức giận được.Quý Thần Nham duỗi tay xoa mặt Khương Tuệ Ninh, cô liền bắt được được một tấc lại muốn tiến một bước, xoay người liền ngồi trên người anh, sau đó lấy hai tay bấu lấy cổ anh, miệng ngẩng lên hôn anh.Sau khi hôn đủ mới nói tiếp: “Quý Thần Nham, thật xin lỗi, lời nói kia của em cũng chỉ là thuận miệng nói, anh cũng biết em không phải cố ý mà.”Quý Thần Nham đem người trong lòng ấn lại vào trong ngực mình, chưa nói là có tha thứ hay không, nhưng đã sớm không giận nữa, ngực lại còn nói chuyện của hai mẹ con vừa nãy,”Đó là vợ của Đỗ Quốc An, tên là Cảnh Nguyệt, cũng được tính là cùng lớn lên với tôi.”“Sau này Quốc An đến sư đoàn hàng không, Cảnh Nguyệt không thích bên đó, cảm thấy chỗ đó nắng gắt nên liền ở lại Bắc Kinh, năm ngoái Quốc An ở bên kia tương đối bận rộn, nên không thể về nhà, không ngờ Cảnh Nguyệt lại gặp lại bạn học trước kia, vợ của người bạn học kia bị khó sinh nên đã qua đời, chỉ lưu lại được hai đứa nhỏ.”“Cảnh Nguyệt là giáo viên, nên đối với con của anh ta ít nhiều vẫn có chút chăm sóc hơn, anh ta cũng là người có tiền, nên ít lâu lại đưa qua chút đồ.”