“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 368
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Khương Tuệ Ninh mở to mắt: “Xa không?” Xa thì không đi.“Không xa.”Cuối cùng Khương Tuệ Ninh thay bộ đồ tắm rồi quấn áo khoác đi theo Quý Thần Nham qua bên đó.Hiện tại suối nước nóng vẫn áp dụng phòng công cộng và phòng riêng như cũ, nhưng mà phòng công cộng là chia ra nam nữ riêng biệt.Bọn họ là chọn phòng riêng, đi vào là có thể đóng cửa.Bể tắm nước nóng sạch sẽ và trong lành, nhiệt độ hơi cao.Cả người đi xuống ngầm một lúc thật sự giảm bớt mệt mỏi.Nhưng mà bể tắm nước nóng này làm rất sâu, nhiệt độ lại cao, chỉ một lát sau đã cảm thấy chóng mặt, miệng khô lưỡi khô. Quý Thần Nham thấy cô sắp mất nước nên cũng không dám cho cô ngâm quá lâu.Lúc ra ngoài, Khương Tuệ Ninh đã uống gần nửa bình nước.Sau khi trở lại phòng, có lẽ là do quá mệt mỏi, không bao lâu sau cô đã ngủ thiếp đi, chờ cô tỉnh lại đã là ngày hôm sau.Quý Thần Nham không ở trong phòng, cô thu dọn xong chuẩn bị đi nhà ăn ăn chút gì đó.Bên này cung cấp trứng gà, cháo, sữa đậu nành và bánh quẩy.Cô ăn một chút, vừa mới đặt đôi đũa xuống thì thấy Quý Thần Nham đi lại đây.Anh trực tiếp đi đến trước mặt cô: “Ăn no chưa?”“Phải đi về à?”“Không vội, em ăn no rồi thì nghỉ ngơi một lát rồi chúng ta trở về.”“Bọn họ đều đi rồi sao?”Quý Thần Nham gật đầu: “Gần đây bên không quân có rất nhiều chuyện, nếu là chúng ta còn ở Đông Thành thì hôm nay cũng phải đi trở về, còn ở Kinh Thị thì được nghỉ ngơi thêm hai ngày. Hôm nay anh dẫn em đi dạo phố, đi xem điện ảnh có được không?”“Được.”Quý Thần Nham thật sự làm đúng như lời anh nói, trở về tổng bộ thật sự có nhiều thời gian hơn.Cả nhà bọn họ cũng dọn đến nhà mới, có hai phòng lồi hai bên trái, phải, một bên là dì Lưu ở, một bên là Quý Tử Thư ở, trong sân lớn làm một cái lều che nắng, bên trong bày bàn ghế đá, bên trái cổng lớn để một cái lu bằng đá cao nửa người, bên trong có nuôi hai con cá, trên mặt nước là vài cọng hoa súng, bên phải trồng cây thạch lựu, phía sau lều che nắng có trồng cây anh đào.Được mùa anh đào, năm nay Khương Tuệ Ninh lại làm rất nhiều tương anh đào.Đường Đường và Điềm Điềm đã có thể lảo đảo lắc lư bước đi, lúc này đúng là thời kỳ nghịch ngợm nhất.Quý Thần Nham nuôi hai con mèo cho hai đứa nhỏ, một con là màu lông bò sữa, một con là mèo lông dài.Mỗi ngày đều có thể nghe được được tiếng hai đứa nhỏ đuổi mèo trêu cá ở trong sân.Tin tức thi đại học đã có, chỉ là còn chưa có thời gian cụ thể, nhưng mà Khương Tuệ Ninh biết là ở tháng mười hai, cho nên cô đã bắt đầu ôn tập.Vừa lúc Tạ Thanh Dực biết cô cũng muốn tham gia thi đại học nên đã gửi hai bộ tài liệu lại đây.Khương Tuệ Ninh cho Quý Tử Thư một phần.Ngày thường vào ban ngày, dì Lưu và cha mẹ chồng sẽ dẫn hai đứa nhỏ chơi đùa ở trong sân, Khương Tuệ Ninh và Quý Tử Thư sẽ ngồi ở lều che nắng ôn tập.Thật ra Quý Tử Thư cảm thấy mình không có gì cần ôn tập, cậu ở chỗ này hoàn toàn là vì Khương Tuệ Ninh, cậu sợ cô gặp vấn xem không hiểu.Nhưng Khương Tuệ Ninh tự nhận là không có vấn đề gì, hơn nữa cô còn có Quý Thần Nham giúp đỡ vào buổi tối, nhưng cũng chỉ là để nhanh chóng quen thuộc thời đại này kiểm tra cái gì mà thôi.Bình thường cô đều là học tập vào buổi sáng, giữa trưa bắt đầu chăm sóc bữa ăn và chơi cùng bọn nhỏ.Trẻ nhỏ hơn một tuổi đã cần thay đổi nhiều món ăn ngon đa dạng cho bọn nhỏ.Vào sáng sớm, cha mẹ chồng sẽ đến chợ nông sản mua cá, tôm, thịt heo và các loại rau dưa.Bởi vì ngày hôm qua Khương Tuệ Ninh nói muốn làm xiên que kiểu trẻ nhỏ cho hai đứa trẻ, cho nên sáng sớm cha mẹ chồng đã đi mua đồ ăn tươi mới về.Cả đời này Quý Trung Đình chưa từng bào phòng bếp, không chưa từng đi chợ bán thức ăn, nhưng vì hai cô cháu gái nhỏ, ông rất quen thuộc với mấy chợ nông sản ở xung quanh, ngày nào khu chợ nào bán thức ăn ngon hơn, ông còn rõ ràng hơn bất kỳ ai khác.
Khương Tuệ Ninh mở to mắt: “Xa không?” Xa thì không đi.
“Không xa.”
Cuối cùng Khương Tuệ Ninh thay bộ đồ tắm rồi quấn áo khoác đi theo Quý Thần Nham qua bên đó.
Hiện tại suối nước nóng vẫn áp dụng phòng công cộng và phòng riêng như cũ, nhưng mà phòng công cộng là chia ra nam nữ riêng biệt.
Bọn họ là chọn phòng riêng, đi vào là có thể đóng cửa.
Bể tắm nước nóng sạch sẽ và trong lành, nhiệt độ hơi cao.
Cả người đi xuống ngầm một lúc thật sự giảm bớt mệt mỏi.
Nhưng mà bể tắm nước nóng này làm rất sâu, nhiệt độ lại cao, chỉ một lát sau đã cảm thấy chóng mặt, miệng khô lưỡi khô. Quý Thần Nham thấy cô sắp mất nước nên cũng không dám cho cô ngâm quá lâu.
Lúc ra ngoài, Khương Tuệ Ninh đã uống gần nửa bình nước.
Sau khi trở lại phòng, có lẽ là do quá mệt mỏi, không bao lâu sau cô đã ngủ thiếp đi, chờ cô tỉnh lại đã là ngày hôm sau.
Quý Thần Nham không ở trong phòng, cô thu dọn xong chuẩn bị đi nhà ăn ăn chút gì đó.
Bên này cung cấp trứng gà, cháo, sữa đậu nành và bánh quẩy.
Cô ăn một chút, vừa mới đặt đôi đũa xuống thì thấy Quý Thần Nham đi lại đây.
Anh trực tiếp đi đến trước mặt cô: “Ăn no chưa?”
“Phải đi về à?”
“Không vội, em ăn no rồi thì nghỉ ngơi một lát rồi chúng ta trở về.”
“Bọn họ đều đi rồi sao?”
Quý Thần Nham gật đầu: “Gần đây bên không quân có rất nhiều chuyện, nếu là chúng ta còn ở Đông Thành thì hôm nay cũng phải đi trở về, còn ở Kinh Thị thì được nghỉ ngơi thêm hai ngày. Hôm nay anh dẫn em đi dạo phố, đi xem điện ảnh có được không?”
“Được.”
Quý Thần Nham thật sự làm đúng như lời anh nói, trở về tổng bộ thật sự có nhiều thời gian hơn.
Cả nhà bọn họ cũng dọn đến nhà mới, có hai phòng lồi hai bên trái, phải, một bên là dì Lưu ở, một bên là Quý Tử Thư ở, trong sân lớn làm một cái lều che nắng, bên trong bày bàn ghế đá, bên trái cổng lớn để một cái lu bằng đá cao nửa người, bên trong có nuôi hai con cá, trên mặt nước là vài cọng hoa súng, bên phải trồng cây thạch lựu, phía sau lều che nắng có trồng cây anh đào.
Được mùa anh đào, năm nay Khương Tuệ Ninh lại làm rất nhiều tương anh đào.
Đường Đường và Điềm Điềm đã có thể lảo đảo lắc lư bước đi, lúc này đúng là thời kỳ nghịch ngợm nhất.
Quý Thần Nham nuôi hai con mèo cho hai đứa nhỏ, một con là màu lông bò sữa, một con là mèo lông dài.
Mỗi ngày đều có thể nghe được được tiếng hai đứa nhỏ đuổi mèo trêu cá ở trong sân.
Tin tức thi đại học đã có, chỉ là còn chưa có thời gian cụ thể, nhưng mà Khương Tuệ Ninh biết là ở tháng mười hai, cho nên cô đã bắt đầu ôn tập.
Vừa lúc Tạ Thanh Dực biết cô cũng muốn tham gia thi đại học nên đã gửi hai bộ tài liệu lại đây.
Khương Tuệ Ninh cho Quý Tử Thư một phần.
Ngày thường vào ban ngày, dì Lưu và cha mẹ chồng sẽ dẫn hai đứa nhỏ chơi đùa ở trong sân, Khương Tuệ Ninh và Quý Tử Thư sẽ ngồi ở lều che nắng ôn tập.
Thật ra Quý Tử Thư cảm thấy mình không có gì cần ôn tập, cậu ở chỗ này hoàn toàn là vì Khương Tuệ Ninh, cậu sợ cô gặp vấn xem không hiểu.
Nhưng Khương Tuệ Ninh tự nhận là không có vấn đề gì, hơn nữa cô còn có Quý Thần Nham giúp đỡ vào buổi tối, nhưng cũng chỉ là để nhanh chóng quen thuộc thời đại này kiểm tra cái gì mà thôi.
Bình thường cô đều là học tập vào buổi sáng, giữa trưa bắt đầu chăm sóc bữa ăn và chơi cùng bọn nhỏ.
Trẻ nhỏ hơn một tuổi đã cần thay đổi nhiều món ăn ngon đa dạng cho bọn nhỏ.
Vào sáng sớm, cha mẹ chồng sẽ đến chợ nông sản mua cá, tôm, thịt heo và các loại rau dưa.
Bởi vì ngày hôm qua Khương Tuệ Ninh nói muốn làm xiên que kiểu trẻ nhỏ cho hai đứa trẻ, cho nên sáng sớm cha mẹ chồng đã đi mua đồ ăn tươi mới về.
Cả đời này Quý Trung Đình chưa từng bào phòng bếp, không chưa từng đi chợ bán thức ăn, nhưng vì hai cô cháu gái nhỏ, ông rất quen thuộc với mấy chợ nông sản ở xung quanh, ngày nào khu chợ nào bán thức ăn ngon hơn, ông còn rõ ràng hơn bất kỳ ai khác.
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Khương Tuệ Ninh mở to mắt: “Xa không?” Xa thì không đi.“Không xa.”Cuối cùng Khương Tuệ Ninh thay bộ đồ tắm rồi quấn áo khoác đi theo Quý Thần Nham qua bên đó.Hiện tại suối nước nóng vẫn áp dụng phòng công cộng và phòng riêng như cũ, nhưng mà phòng công cộng là chia ra nam nữ riêng biệt.Bọn họ là chọn phòng riêng, đi vào là có thể đóng cửa.Bể tắm nước nóng sạch sẽ và trong lành, nhiệt độ hơi cao.Cả người đi xuống ngầm một lúc thật sự giảm bớt mệt mỏi.Nhưng mà bể tắm nước nóng này làm rất sâu, nhiệt độ lại cao, chỉ một lát sau đã cảm thấy chóng mặt, miệng khô lưỡi khô. Quý Thần Nham thấy cô sắp mất nước nên cũng không dám cho cô ngâm quá lâu.Lúc ra ngoài, Khương Tuệ Ninh đã uống gần nửa bình nước.Sau khi trở lại phòng, có lẽ là do quá mệt mỏi, không bao lâu sau cô đã ngủ thiếp đi, chờ cô tỉnh lại đã là ngày hôm sau.Quý Thần Nham không ở trong phòng, cô thu dọn xong chuẩn bị đi nhà ăn ăn chút gì đó.Bên này cung cấp trứng gà, cháo, sữa đậu nành và bánh quẩy.Cô ăn một chút, vừa mới đặt đôi đũa xuống thì thấy Quý Thần Nham đi lại đây.Anh trực tiếp đi đến trước mặt cô: “Ăn no chưa?”“Phải đi về à?”“Không vội, em ăn no rồi thì nghỉ ngơi một lát rồi chúng ta trở về.”“Bọn họ đều đi rồi sao?”Quý Thần Nham gật đầu: “Gần đây bên không quân có rất nhiều chuyện, nếu là chúng ta còn ở Đông Thành thì hôm nay cũng phải đi trở về, còn ở Kinh Thị thì được nghỉ ngơi thêm hai ngày. Hôm nay anh dẫn em đi dạo phố, đi xem điện ảnh có được không?”“Được.”Quý Thần Nham thật sự làm đúng như lời anh nói, trở về tổng bộ thật sự có nhiều thời gian hơn.Cả nhà bọn họ cũng dọn đến nhà mới, có hai phòng lồi hai bên trái, phải, một bên là dì Lưu ở, một bên là Quý Tử Thư ở, trong sân lớn làm một cái lều che nắng, bên trong bày bàn ghế đá, bên trái cổng lớn để một cái lu bằng đá cao nửa người, bên trong có nuôi hai con cá, trên mặt nước là vài cọng hoa súng, bên phải trồng cây thạch lựu, phía sau lều che nắng có trồng cây anh đào.Được mùa anh đào, năm nay Khương Tuệ Ninh lại làm rất nhiều tương anh đào.Đường Đường và Điềm Điềm đã có thể lảo đảo lắc lư bước đi, lúc này đúng là thời kỳ nghịch ngợm nhất.Quý Thần Nham nuôi hai con mèo cho hai đứa nhỏ, một con là màu lông bò sữa, một con là mèo lông dài.Mỗi ngày đều có thể nghe được được tiếng hai đứa nhỏ đuổi mèo trêu cá ở trong sân.Tin tức thi đại học đã có, chỉ là còn chưa có thời gian cụ thể, nhưng mà Khương Tuệ Ninh biết là ở tháng mười hai, cho nên cô đã bắt đầu ôn tập.Vừa lúc Tạ Thanh Dực biết cô cũng muốn tham gia thi đại học nên đã gửi hai bộ tài liệu lại đây.Khương Tuệ Ninh cho Quý Tử Thư một phần.Ngày thường vào ban ngày, dì Lưu và cha mẹ chồng sẽ dẫn hai đứa nhỏ chơi đùa ở trong sân, Khương Tuệ Ninh và Quý Tử Thư sẽ ngồi ở lều che nắng ôn tập.Thật ra Quý Tử Thư cảm thấy mình không có gì cần ôn tập, cậu ở chỗ này hoàn toàn là vì Khương Tuệ Ninh, cậu sợ cô gặp vấn xem không hiểu.Nhưng Khương Tuệ Ninh tự nhận là không có vấn đề gì, hơn nữa cô còn có Quý Thần Nham giúp đỡ vào buổi tối, nhưng cũng chỉ là để nhanh chóng quen thuộc thời đại này kiểm tra cái gì mà thôi.Bình thường cô đều là học tập vào buổi sáng, giữa trưa bắt đầu chăm sóc bữa ăn và chơi cùng bọn nhỏ.Trẻ nhỏ hơn một tuổi đã cần thay đổi nhiều món ăn ngon đa dạng cho bọn nhỏ.Vào sáng sớm, cha mẹ chồng sẽ đến chợ nông sản mua cá, tôm, thịt heo và các loại rau dưa.Bởi vì ngày hôm qua Khương Tuệ Ninh nói muốn làm xiên que kiểu trẻ nhỏ cho hai đứa trẻ, cho nên sáng sớm cha mẹ chồng đã đi mua đồ ăn tươi mới về.Cả đời này Quý Trung Đình chưa từng bào phòng bếp, không chưa từng đi chợ bán thức ăn, nhưng vì hai cô cháu gái nhỏ, ông rất quen thuộc với mấy chợ nông sản ở xung quanh, ngày nào khu chợ nào bán thức ăn ngon hơn, ông còn rõ ràng hơn bất kỳ ai khác.