Tác giả:

“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…

Chương 413

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Cậu nói xong cả văn phòng im lặng trong chớp mắt.“Cậu nói bậy.” La Hoài Ngọc lập tức hoảng loạn giải thích,”Hoài Ngọc là nhũ danh của tôi, nhưng tên trên giấy khai sinh của tôi là La Thu Mai.”Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua Đường Xuân Kiều, cô chỉ rũ mắt lắc lắc đầu.Mạnh Vận Kiệt tiếp tục nói: “Hôm qua tôi và bạn Doãn đưa cậu đến bệnh viện, cậu còn uy h**p chúng tôi không được nói lung tung, nói chú của cậu là lãnh đạo của trường học, nếu không thì sẽ đuổi học chúng tôi.”Quý Thần Nham nghe được mấy lời này thì lập tức nhíu mày lại, Quý Tử Thư đã kể toàn bộ sự việc cho mình vào tối hôm qua, nhưng anh vẫn nghe như thể đây là lần đầu tiên, rồi nhìn lướt qua giáo viên đang ngồi.Mọi người bị nhìn đến mức đỉnh đầu đổ cả mồ hôi lạnh.Giáo viên chủ nhiệm trực tiếp phủ nhận: “La Hoài Ngọc đang nói dối.” Mấy thứ này không thể nói đùa được.Thật ra Quý Thần Nham không quan tâm La Hoài Ngọc có họ hàng gì ở trong trường học, điều mà anh quan tâm là có việc người khác đi thay thật sao? Đây cũng là mục đích hôm nay anh đến.Tối hôm qua khi Tử Thư nói ra suy đoán của bản thân thì anh cũng suy nghĩ một chút, cảm thấy cần phải điều tra kỹ chuyện này.Đây là kỳ thi đại học đầu tiên diễn ra sau mười năm, biết bao nhiêu người tranh thủ nắm lấy cơ hội này để đổi đời.Lãnh đạo đã đưa ra chỉ thị ở trong hội nghị, kiên quyết không thể để xảy ra vấn đề gì trong giáo dục, các trường cao đẳng và đại học đóng vai trò là nguồn cung cấp nhân tài cho bọn họ, cần phải thực hiện một cách công bằng nghiêm minh.Nếu ngay cả giáo dục cũng không công bằng, thì tương lai phải dựa vào ai?“Chắc hẳn trường học nên điều tra chuyện mà bạn học lúc nãy báo cáo.”La Hoài Ngọc không nghĩ đến chiêu thức từ trước đến nay đều hữu dụng của bản thân lại không áp dụng được, không chỉ không áp dụng được mà còn bị trường học điều tra.Trường học cũng không dám chậm trễ, bộ trưởng bộ giáo dục tự mình đến đây đốc thúc việc này.Còn phái người đến nơi La Hoài Ngọc đang theo học để điều tra.Ở niên đại này việc đưa tin của bộ kỹ thuật phải phụ thuộc vào một hệ thống chưa hoàn thiện, tin tức lạc hậu, chỉ cần chú ý cẩn thận một chút thì trên cơ bản có thể điều tra ra vấn đề ngay.Đúng thật là La Hoài Ngọc đã mạo danh để người khác thay thế, nhưng mà không phải đi trộm, mà là dùng tiền mua.Người được thuê kia nói đến cùng cũng không có liên quan gì đến La gia, bởi vì người vợ vừa mới cưới sinh cho anh ta một đứa con trai, dưới sự khuyến khích của vợ mới anh ta cho rằng con gái không cần phải học nhiều như thế, nhân lúc còn trẻ rồi gả chồng thì may ra có thể nhận được nhiều lễ hỏi hơn.Cho nên khi ba La Hoài Ngọc liên lạc với anh ta, sau khi anh ta nhận 500 đồng tiền lập tức chôn vùi tương lai của đứa con gái.Không còn mẹ, còn bị ba bán đi, cô gái kia thấy công an và trường học đi tìm mới biết bản thân vốn dĩ bị đứng chót bảng, là do bị người khác đổi điểm.Bởi vì chuyện của La Hoài Ngọc, mà cả nước lại tiến hành thực hiện điều tra trên diện rộng.Khương Tuệ Ninh nhớ rõ năm đó cô cũng từng đọc qua tin tức này, trong kỳ thi đại học đầu tiên sau mười năm đã từng diễn ra cuộc điều tra, nhưng thuộc về phạm vi nhỏ, lúc này lại mở rộng hơn, hi vọng có thể giúp được nhiều người hơn.Sau khi điều tra thì đúng thật phát hiện không ít trường hợp như thế, trường học của các cô ngoài trừ La Hoài Ngọc còn có ba người nữa.Hơn nữa vị lãnh đạo mà La Hoài Ngọc nói là họ hàng của mình thật ra cũng là lời nói dối, người cũng không phải công nhân trong trường, mà là nhân viên bên ngoài nhà ăn.Dựa theo số tin tức từ trước đến nay mà anh ta biết được đã lừa không biết bao nhiêu tiền của La gia, ngay cả việc mua người thi giùm cũng là chủ đích của anh ta.

Cậu nói xong cả văn phòng im lặng trong chớp mắt.

“Cậu nói bậy.” La Hoài Ngọc lập tức hoảng loạn giải thích,”Hoài Ngọc là nhũ danh của tôi, nhưng tên trên giấy khai sinh của tôi là La Thu Mai.”

Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua Đường Xuân Kiều, cô chỉ rũ mắt lắc lắc đầu.

Mạnh Vận Kiệt tiếp tục nói: “Hôm qua tôi và bạn Doãn đưa cậu đến bệnh viện, cậu còn uy h**p chúng tôi không được nói lung tung, nói chú của cậu là lãnh đạo của trường học, nếu không thì sẽ đuổi học chúng tôi.”

Quý Thần Nham nghe được mấy lời này thì lập tức nhíu mày lại, Quý Tử Thư đã kể toàn bộ sự việc cho mình vào tối hôm qua, nhưng anh vẫn nghe như thể đây là lần đầu tiên, rồi nhìn lướt qua giáo viên đang ngồi.

Mọi người bị nhìn đến mức đỉnh đầu đổ cả mồ hôi lạnh.

Giáo viên chủ nhiệm trực tiếp phủ nhận: “La Hoài Ngọc đang nói dối.” Mấy thứ này không thể nói đùa được.

Thật ra Quý Thần Nham không quan tâm La Hoài Ngọc có họ hàng gì ở trong trường học, điều mà anh quan tâm là có việc người khác đi thay thật sao? Đây cũng là mục đích hôm nay anh đến.

Tối hôm qua khi Tử Thư nói ra suy đoán của bản thân thì anh cũng suy nghĩ một chút, cảm thấy cần phải điều tra kỹ chuyện này.

Đây là kỳ thi đại học đầu tiên diễn ra sau mười năm, biết bao nhiêu người tranh thủ nắm lấy cơ hội này để đổi đời.

Lãnh đạo đã đưa ra chỉ thị ở trong hội nghị, kiên quyết không thể để xảy ra vấn đề gì trong giáo dục, các trường cao đẳng và đại học đóng vai trò là nguồn cung cấp nhân tài cho bọn họ, cần phải thực hiện một cách công bằng nghiêm minh.

Nếu ngay cả giáo dục cũng không công bằng, thì tương lai phải dựa vào ai?

“Chắc hẳn trường học nên điều tra chuyện mà bạn học lúc nãy báo cáo.”

La Hoài Ngọc không nghĩ đến chiêu thức từ trước đến nay đều hữu dụng của bản thân lại không áp dụng được, không chỉ không áp dụng được mà còn bị trường học điều tra.

Trường học cũng không dám chậm trễ, bộ trưởng bộ giáo dục tự mình đến đây đốc thúc việc này.

Còn phái người đến nơi La Hoài Ngọc đang theo học để điều tra.

Ở niên đại này việc đưa tin của bộ kỹ thuật phải phụ thuộc vào một hệ thống chưa hoàn thiện, tin tức lạc hậu, chỉ cần chú ý cẩn thận một chút thì trên cơ bản có thể điều tra ra vấn đề ngay.

Đúng thật là La Hoài Ngọc đã mạo danh để người khác thay thế, nhưng mà không phải đi trộm, mà là dùng tiền mua.

Người được thuê kia nói đến cùng cũng không có liên quan gì đến La gia, bởi vì người vợ vừa mới cưới sinh cho anh ta một đứa con trai, dưới sự khuyến khích của vợ mới anh ta cho rằng con gái không cần phải học nhiều như thế, nhân lúc còn trẻ rồi gả chồng thì may ra có thể nhận được nhiều lễ hỏi hơn.

Cho nên khi ba La Hoài Ngọc liên lạc với anh ta, sau khi anh ta nhận 500 đồng tiền lập tức chôn vùi tương lai của đứa con gái.

Không còn mẹ, còn bị ba bán đi, cô gái kia thấy công an và trường học đi tìm mới biết bản thân vốn dĩ bị đứng chót bảng, là do bị người khác đổi điểm.

Bởi vì chuyện của La Hoài Ngọc, mà cả nước lại tiến hành thực hiện điều tra trên diện rộng.

Khương Tuệ Ninh nhớ rõ năm đó cô cũng từng đọc qua tin tức này, trong kỳ thi đại học đầu tiên sau mười năm đã từng diễn ra cuộc điều tra, nhưng thuộc về phạm vi nhỏ, lúc này lại mở rộng hơn, hi vọng có thể giúp được nhiều người hơn.

Sau khi điều tra thì đúng thật phát hiện không ít trường hợp như thế, trường học của các cô ngoài trừ La Hoài Ngọc còn có ba người nữa.

Hơn nữa vị lãnh đạo mà La Hoài Ngọc nói là họ hàng của mình thật ra cũng là lời nói dối, người cũng không phải công nhân trong trường, mà là nhân viên bên ngoài nhà ăn.

Dựa theo số tin tức từ trước đến nay mà anh ta biết được đã lừa không biết bao nhiêu tiền của La gia, ngay cả việc mua người thi giùm cũng là chủ đích của anh ta.

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Cậu nói xong cả văn phòng im lặng trong chớp mắt.“Cậu nói bậy.” La Hoài Ngọc lập tức hoảng loạn giải thích,”Hoài Ngọc là nhũ danh của tôi, nhưng tên trên giấy khai sinh của tôi là La Thu Mai.”Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua Đường Xuân Kiều, cô chỉ rũ mắt lắc lắc đầu.Mạnh Vận Kiệt tiếp tục nói: “Hôm qua tôi và bạn Doãn đưa cậu đến bệnh viện, cậu còn uy h**p chúng tôi không được nói lung tung, nói chú của cậu là lãnh đạo của trường học, nếu không thì sẽ đuổi học chúng tôi.”Quý Thần Nham nghe được mấy lời này thì lập tức nhíu mày lại, Quý Tử Thư đã kể toàn bộ sự việc cho mình vào tối hôm qua, nhưng anh vẫn nghe như thể đây là lần đầu tiên, rồi nhìn lướt qua giáo viên đang ngồi.Mọi người bị nhìn đến mức đỉnh đầu đổ cả mồ hôi lạnh.Giáo viên chủ nhiệm trực tiếp phủ nhận: “La Hoài Ngọc đang nói dối.” Mấy thứ này không thể nói đùa được.Thật ra Quý Thần Nham không quan tâm La Hoài Ngọc có họ hàng gì ở trong trường học, điều mà anh quan tâm là có việc người khác đi thay thật sao? Đây cũng là mục đích hôm nay anh đến.Tối hôm qua khi Tử Thư nói ra suy đoán của bản thân thì anh cũng suy nghĩ một chút, cảm thấy cần phải điều tra kỹ chuyện này.Đây là kỳ thi đại học đầu tiên diễn ra sau mười năm, biết bao nhiêu người tranh thủ nắm lấy cơ hội này để đổi đời.Lãnh đạo đã đưa ra chỉ thị ở trong hội nghị, kiên quyết không thể để xảy ra vấn đề gì trong giáo dục, các trường cao đẳng và đại học đóng vai trò là nguồn cung cấp nhân tài cho bọn họ, cần phải thực hiện một cách công bằng nghiêm minh.Nếu ngay cả giáo dục cũng không công bằng, thì tương lai phải dựa vào ai?“Chắc hẳn trường học nên điều tra chuyện mà bạn học lúc nãy báo cáo.”La Hoài Ngọc không nghĩ đến chiêu thức từ trước đến nay đều hữu dụng của bản thân lại không áp dụng được, không chỉ không áp dụng được mà còn bị trường học điều tra.Trường học cũng không dám chậm trễ, bộ trưởng bộ giáo dục tự mình đến đây đốc thúc việc này.Còn phái người đến nơi La Hoài Ngọc đang theo học để điều tra.Ở niên đại này việc đưa tin của bộ kỹ thuật phải phụ thuộc vào một hệ thống chưa hoàn thiện, tin tức lạc hậu, chỉ cần chú ý cẩn thận một chút thì trên cơ bản có thể điều tra ra vấn đề ngay.Đúng thật là La Hoài Ngọc đã mạo danh để người khác thay thế, nhưng mà không phải đi trộm, mà là dùng tiền mua.Người được thuê kia nói đến cùng cũng không có liên quan gì đến La gia, bởi vì người vợ vừa mới cưới sinh cho anh ta một đứa con trai, dưới sự khuyến khích của vợ mới anh ta cho rằng con gái không cần phải học nhiều như thế, nhân lúc còn trẻ rồi gả chồng thì may ra có thể nhận được nhiều lễ hỏi hơn.Cho nên khi ba La Hoài Ngọc liên lạc với anh ta, sau khi anh ta nhận 500 đồng tiền lập tức chôn vùi tương lai của đứa con gái.Không còn mẹ, còn bị ba bán đi, cô gái kia thấy công an và trường học đi tìm mới biết bản thân vốn dĩ bị đứng chót bảng, là do bị người khác đổi điểm.Bởi vì chuyện của La Hoài Ngọc, mà cả nước lại tiến hành thực hiện điều tra trên diện rộng.Khương Tuệ Ninh nhớ rõ năm đó cô cũng từng đọc qua tin tức này, trong kỳ thi đại học đầu tiên sau mười năm đã từng diễn ra cuộc điều tra, nhưng thuộc về phạm vi nhỏ, lúc này lại mở rộng hơn, hi vọng có thể giúp được nhiều người hơn.Sau khi điều tra thì đúng thật phát hiện không ít trường hợp như thế, trường học của các cô ngoài trừ La Hoài Ngọc còn có ba người nữa.Hơn nữa vị lãnh đạo mà La Hoài Ngọc nói là họ hàng của mình thật ra cũng là lời nói dối, người cũng không phải công nhân trong trường, mà là nhân viên bên ngoài nhà ăn.Dựa theo số tin tức từ trước đến nay mà anh ta biết được đã lừa không biết bao nhiêu tiền của La gia, ngay cả việc mua người thi giùm cũng là chủ đích của anh ta.

Chương 413