Tác giả:

“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…

Chương 420

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… “Trước kia hai nhà ở gần nhau nên cũng có định thân tôi với cô ta, nhưng sau đó cha mẹ tôi xảy ra chuyện, nhà cô ta ghét bỏ tôi xuất thân không tốt, mà tôi lại muốn xuống nông thôn, tương lai nói không chừng còn ở nông thôn làm lụng cả đời, nên quay đầu gả cô ta cho người chồng hiện tại, ai ngờ hôm nay cô ta liền đến đây nói thích tôi, nếu tôi có thể giúp cô ấy ly hôn thì cô ta còn có thể gả cho tôi.”Doãn Đào thành thật nói ra hết toàn bộ, nói xong lập tức nhìn thoáng qua Phan Phỉ Phỉ.Ôn lê “Phốc” một tiếng bật cười,”Cô ta không phải là đang coi cậu là đồ ngốc chứ?”Cũng không phải như vậy, Khương Tuệ Ninh cảm thấy hai vợ chồng này thật đúng là xứng đôi, một người không biết xấu hổ, còn một người không có mặt mũi để giữ.Doãn Đào thuộc loại nằm không cũng dính đạn.Phan Phỉ Phỉ nghe xong thở phào một hơi, nhưng mà biểu hiện của cô ấy cũng không quá rõ ràng.Lần trước cô ấy đã từng nhìn thấy cô gái này đến tìm Doãn Đào một lần, nhưng mà lúc ấy Doãn Đào đã nói cô ta chỉ là hàng xóm hơn nữa đã kết hôn rồi, không ngờ hôm nay cô ta lại một lần nữa một mình đến tìm cậu ta.Lại còn có thể nói ra mấy lời này, nhưng mà cũng may cô ta cũng chỉ đem Doãn Đào thành công cụ giúp mình ly hôn, tuy rằng Doãn Đào trong sạch, nhưng Phan Phỉ Phỉ lại không vui, cô gái kia là cái quái gì? Sao có thể giày xéo người ta như vậy?Khương Tuệ Ninh phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người này không bình thường, nhưng cũng không hỏi, mọi người cùng nhau đi đến nhà ăn.Ở nhà ăn Khương Tuệ Ninh gặp được Quý Tử Thư, sáng nay cậu lên lớp xong liền ra ngoài, vừa rồi mới gấp gáp trở về.Khương Tuệ Ninh biết cậu bây giờ đang tiếp quản xưởng bò sữa, nhìn cậu mệt đến kiệt sức, liền chủ động lấy cơm cho cậu.“Cảm ơn.” Quý Tử Thư nhận lấy cơm cũng không khách khí mà trực tiếp đi ăn luôn.Mọi người cũng đều biết mối quan hệ giữa hai người họ, nên cũng không nói gì, chỉ cảm thấy hai người ở cùng nhau thật tốt, phải biết là rất nhiều mẹ kế và con riêng đều vô cùng không hợp nhau.Hơn nữa Quý Tử Thư đối xử với Khương Tuệ Ninh rất tốt, coi cô như là mẹ ruột của mình mà hiếu thuận.Người bên cạnh không khỏi có chút hâm mộ, quan hệ giữa mọi người trong nhà như vậy cũng thật tốt.Ăn cơm xong mấy người Khương Tuệ Ninh phải tham gia vào cuộc họp của câu lạc bộ, Quý Tử Thư và Doãn Đào phải rời đi trước.Phan Phỉ Phỉ thấy bọn họ đi rồi, mới hỏi Khương Tuệ Ninh: “Ninh Ninh, cậu cảm thấy Doãn Đào thế nào?”Khương Tuệ Ninh uống một ngụm canh,”Tôi cảm thấy thế nào thì có ý nghĩa gì, không phải hai người đã ở bên nhau rồi sao?”“Cậu nhìn ra rồi?” Phan Phỉ Phỉ có chút bị dọa sợ.Đương nhiên bị dọa đến không chỉ có là Phan Phỉ Phỉ, mà Ôn Lê còn giật mình mạnh hơn, món yêu thích nhất là thịt kho tàu thì bây giờ cũng không ăn nữa, cô ấy nắm chặt lấy chiếc đũa một mặt đều là bộ dạng không thể tin được, sau đó nhìn chằm chằm vào Phan Phỉ Phỉ,”Phỉ Phỉ, cậu và bạn học Doãn… đang yêu nhau sau?”Lúc nói chuyện cô ấy đã cố gắng nhỏ giọng hết mức, xong qua giọng vẫn thấy được sự tò mò và khiếp sợ.“Ừm.”“Bạn học Doãn theo đuổi cậu?”Phan Phỉ Phỉ lắc đầu,”Tôi theo đuổi cậu ấy.”Quá khó tin đi, Ôn Lê cảm thấy Phan Phỉ Phỉ là kiểu người im lặng mà làm ra chuyện lớn, mới khai giảng được hai tháng mà ngay cả người yêu cũng đã có.Khương Tuệ Ninh không nghĩ đến lại là Phan Phỉ Phỉ theo đuổi Doãn Đào, cô cũng vô cùng tò mò về Phan Phỉ Phỉ này, ngày thường thì không lạnh không nhạt, không ngờ lại là người làm ra chuyện lớn như vậy.Nhưng mà cũng đã lên đại học rồi, yêu đương cũng không tính là chuyện quá lớn.Hai người các cô đến câu chúc mừng còn chưa nói thì Phan Phỉ Phỉ đã tiếp tục nói,”Thật ra gần đây tôi có suy nghĩ một chuyện, hình như là Doãn Đào không thích thôi thì phải.”

“Trước kia hai nhà ở gần nhau nên cũng có định thân tôi với cô ta, nhưng sau đó cha mẹ tôi xảy ra chuyện, nhà cô ta ghét bỏ tôi xuất thân không tốt, mà tôi lại muốn xuống nông thôn, tương lai nói không chừng còn ở nông thôn làm lụng cả đời, nên quay đầu gả cô ta cho người chồng hiện tại, ai ngờ hôm nay cô ta liền đến đây nói thích tôi, nếu tôi có thể giúp cô ấy ly hôn thì cô ta còn có thể gả cho tôi.”

Doãn Đào thành thật nói ra hết toàn bộ, nói xong lập tức nhìn thoáng qua Phan Phỉ Phỉ.

Ôn lê “Phốc” một tiếng bật cười,”Cô ta không phải là đang coi cậu là đồ ngốc chứ?”

Cũng không phải như vậy, Khương Tuệ Ninh cảm thấy hai vợ chồng này thật đúng là xứng đôi, một người không biết xấu hổ, còn một người không có mặt mũi để giữ.

Doãn Đào thuộc loại nằm không cũng dính đạn.

Phan Phỉ Phỉ nghe xong thở phào một hơi, nhưng mà biểu hiện của cô ấy cũng không quá rõ ràng.

Lần trước cô ấy đã từng nhìn thấy cô gái này đến tìm Doãn Đào một lần, nhưng mà lúc ấy Doãn Đào đã nói cô ta chỉ là hàng xóm hơn nữa đã kết hôn rồi, không ngờ hôm nay cô ta lại một lần nữa một mình đến tìm cậu ta.

Lại còn có thể nói ra mấy lời này, nhưng mà cũng may cô ta cũng chỉ đem Doãn Đào thành công cụ giúp mình ly hôn, tuy rằng Doãn Đào trong sạch, nhưng Phan Phỉ Phỉ lại không vui, cô gái kia là cái quái gì? Sao có thể giày xéo người ta như vậy?

Khương Tuệ Ninh phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người này không bình thường, nhưng cũng không hỏi, mọi người cùng nhau đi đến nhà ăn.

Ở nhà ăn Khương Tuệ Ninh gặp được Quý Tử Thư, sáng nay cậu lên lớp xong liền ra ngoài, vừa rồi mới gấp gáp trở về.

Khương Tuệ Ninh biết cậu bây giờ đang tiếp quản xưởng bò sữa, nhìn cậu mệt đến kiệt sức, liền chủ động lấy cơm cho cậu.

“Cảm ơn.” Quý Tử Thư nhận lấy cơm cũng không khách khí mà trực tiếp đi ăn luôn.

Mọi người cũng đều biết mối quan hệ giữa hai người họ, nên cũng không nói gì, chỉ cảm thấy hai người ở cùng nhau thật tốt, phải biết là rất nhiều mẹ kế và con riêng đều vô cùng không hợp nhau.

Hơn nữa Quý Tử Thư đối xử với Khương Tuệ Ninh rất tốt, coi cô như là mẹ ruột của mình mà hiếu thuận.

Người bên cạnh không khỏi có chút hâm mộ, quan hệ giữa mọi người trong nhà như vậy cũng thật tốt.

Ăn cơm xong mấy người Khương Tuệ Ninh phải tham gia vào cuộc họp của câu lạc bộ, Quý Tử Thư và Doãn Đào phải rời đi trước.

Phan Phỉ Phỉ thấy bọn họ đi rồi, mới hỏi Khương Tuệ Ninh: “Ninh Ninh, cậu cảm thấy Doãn Đào thế nào?”

Khương Tuệ Ninh uống một ngụm canh,”Tôi cảm thấy thế nào thì có ý nghĩa gì, không phải hai người đã ở bên nhau rồi sao?”

“Cậu nhìn ra rồi?” Phan Phỉ Phỉ có chút bị dọa sợ.

Đương nhiên bị dọa đến không chỉ có là Phan Phỉ Phỉ, mà Ôn Lê còn giật mình mạnh hơn, món yêu thích nhất là thịt kho tàu thì bây giờ cũng không ăn nữa, cô ấy nắm chặt lấy chiếc đũa một mặt đều là bộ dạng không thể tin được, sau đó nhìn chằm chằm vào Phan Phỉ Phỉ,”Phỉ Phỉ, cậu và bạn học Doãn… đang yêu nhau sau?”

Lúc nói chuyện cô ấy đã cố gắng nhỏ giọng hết mức, xong qua giọng vẫn thấy được sự tò mò và khiếp sợ.

“Ừm.”

“Bạn học Doãn theo đuổi cậu?”

Phan Phỉ Phỉ lắc đầu,”Tôi theo đuổi cậu ấy.”

Quá khó tin đi, Ôn Lê cảm thấy Phan Phỉ Phỉ là kiểu người im lặng mà làm ra chuyện lớn, mới khai giảng được hai tháng mà ngay cả người yêu cũng đã có.

Khương Tuệ Ninh không nghĩ đến lại là Phan Phỉ Phỉ theo đuổi Doãn Đào, cô cũng vô cùng tò mò về Phan Phỉ Phỉ này, ngày thường thì không lạnh không nhạt, không ngờ lại là người làm ra chuyện lớn như vậy.

Nhưng mà cũng đã lên đại học rồi, yêu đương cũng không tính là chuyện quá lớn.

Hai người các cô đến câu chúc mừng còn chưa nói thì Phan Phỉ Phỉ đã tiếp tục nói,”Thật ra gần đây tôi có suy nghĩ một chuyện, hình như là Doãn Đào không thích thôi thì phải.”

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… “Trước kia hai nhà ở gần nhau nên cũng có định thân tôi với cô ta, nhưng sau đó cha mẹ tôi xảy ra chuyện, nhà cô ta ghét bỏ tôi xuất thân không tốt, mà tôi lại muốn xuống nông thôn, tương lai nói không chừng còn ở nông thôn làm lụng cả đời, nên quay đầu gả cô ta cho người chồng hiện tại, ai ngờ hôm nay cô ta liền đến đây nói thích tôi, nếu tôi có thể giúp cô ấy ly hôn thì cô ta còn có thể gả cho tôi.”Doãn Đào thành thật nói ra hết toàn bộ, nói xong lập tức nhìn thoáng qua Phan Phỉ Phỉ.Ôn lê “Phốc” một tiếng bật cười,”Cô ta không phải là đang coi cậu là đồ ngốc chứ?”Cũng không phải như vậy, Khương Tuệ Ninh cảm thấy hai vợ chồng này thật đúng là xứng đôi, một người không biết xấu hổ, còn một người không có mặt mũi để giữ.Doãn Đào thuộc loại nằm không cũng dính đạn.Phan Phỉ Phỉ nghe xong thở phào một hơi, nhưng mà biểu hiện của cô ấy cũng không quá rõ ràng.Lần trước cô ấy đã từng nhìn thấy cô gái này đến tìm Doãn Đào một lần, nhưng mà lúc ấy Doãn Đào đã nói cô ta chỉ là hàng xóm hơn nữa đã kết hôn rồi, không ngờ hôm nay cô ta lại một lần nữa một mình đến tìm cậu ta.Lại còn có thể nói ra mấy lời này, nhưng mà cũng may cô ta cũng chỉ đem Doãn Đào thành công cụ giúp mình ly hôn, tuy rằng Doãn Đào trong sạch, nhưng Phan Phỉ Phỉ lại không vui, cô gái kia là cái quái gì? Sao có thể giày xéo người ta như vậy?Khương Tuệ Ninh phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người này không bình thường, nhưng cũng không hỏi, mọi người cùng nhau đi đến nhà ăn.Ở nhà ăn Khương Tuệ Ninh gặp được Quý Tử Thư, sáng nay cậu lên lớp xong liền ra ngoài, vừa rồi mới gấp gáp trở về.Khương Tuệ Ninh biết cậu bây giờ đang tiếp quản xưởng bò sữa, nhìn cậu mệt đến kiệt sức, liền chủ động lấy cơm cho cậu.“Cảm ơn.” Quý Tử Thư nhận lấy cơm cũng không khách khí mà trực tiếp đi ăn luôn.Mọi người cũng đều biết mối quan hệ giữa hai người họ, nên cũng không nói gì, chỉ cảm thấy hai người ở cùng nhau thật tốt, phải biết là rất nhiều mẹ kế và con riêng đều vô cùng không hợp nhau.Hơn nữa Quý Tử Thư đối xử với Khương Tuệ Ninh rất tốt, coi cô như là mẹ ruột của mình mà hiếu thuận.Người bên cạnh không khỏi có chút hâm mộ, quan hệ giữa mọi người trong nhà như vậy cũng thật tốt.Ăn cơm xong mấy người Khương Tuệ Ninh phải tham gia vào cuộc họp của câu lạc bộ, Quý Tử Thư và Doãn Đào phải rời đi trước.Phan Phỉ Phỉ thấy bọn họ đi rồi, mới hỏi Khương Tuệ Ninh: “Ninh Ninh, cậu cảm thấy Doãn Đào thế nào?”Khương Tuệ Ninh uống một ngụm canh,”Tôi cảm thấy thế nào thì có ý nghĩa gì, không phải hai người đã ở bên nhau rồi sao?”“Cậu nhìn ra rồi?” Phan Phỉ Phỉ có chút bị dọa sợ.Đương nhiên bị dọa đến không chỉ có là Phan Phỉ Phỉ, mà Ôn Lê còn giật mình mạnh hơn, món yêu thích nhất là thịt kho tàu thì bây giờ cũng không ăn nữa, cô ấy nắm chặt lấy chiếc đũa một mặt đều là bộ dạng không thể tin được, sau đó nhìn chằm chằm vào Phan Phỉ Phỉ,”Phỉ Phỉ, cậu và bạn học Doãn… đang yêu nhau sau?”Lúc nói chuyện cô ấy đã cố gắng nhỏ giọng hết mức, xong qua giọng vẫn thấy được sự tò mò và khiếp sợ.“Ừm.”“Bạn học Doãn theo đuổi cậu?”Phan Phỉ Phỉ lắc đầu,”Tôi theo đuổi cậu ấy.”Quá khó tin đi, Ôn Lê cảm thấy Phan Phỉ Phỉ là kiểu người im lặng mà làm ra chuyện lớn, mới khai giảng được hai tháng mà ngay cả người yêu cũng đã có.Khương Tuệ Ninh không nghĩ đến lại là Phan Phỉ Phỉ theo đuổi Doãn Đào, cô cũng vô cùng tò mò về Phan Phỉ Phỉ này, ngày thường thì không lạnh không nhạt, không ngờ lại là người làm ra chuyện lớn như vậy.Nhưng mà cũng đã lên đại học rồi, yêu đương cũng không tính là chuyện quá lớn.Hai người các cô đến câu chúc mừng còn chưa nói thì Phan Phỉ Phỉ đã tiếp tục nói,”Thật ra gần đây tôi có suy nghĩ một chuyện, hình như là Doãn Đào không thích thôi thì phải.”

Chương 420